Truyện hoàn thành
Sủng Hôn Hào Môn
106 Chương
Vai chính: Mạnh Đình (Meng, Ting), Yến Tuy (Yan, Sui) Mạnh gia vốn là gia tộc nổi tiếng nên những đứa con riêng của Mạnh gia được xếp vào hai loại vận mệnh. Một là người tài giỏi nhưng như vậy sẽ bị bốc lột hết sức tài năng cho đến chết mà thôi. Còn loại còn lại thì được xem như " Phế thải mà lợi dụng" Làm lại từ đầu, Mạnh Đình không chút do dự lựa chọn loại thứ hai. Cho nên...... Cậu phải lập gia đình. "Nha." =.= Cố sự của một mỹ thiếu niên chết đi sống lại muốn "Sa đọa", được ông xã chính trực "Bài" các loại trở về. Đây là một cố sự của cứu vớt và được cứu vớt. Em là người yêu của anh, anh là ánh mặt trời của em. Mạnh Đình: Thật vô nghĩa...... Yến Tuy: Vợ anh nói đều đúng. Ny Ny muốn văn nghệ một phen: Anh ~~ (con trai và lão "Công" nhà hắn đều ghét bỏ ta!) Cầu nhận, cầu nhận, cầu nhận!
Xiềng Xích Yêu Thương
48 Chương
Cao Dung ở kiếp trước lại bị một tên giết người dùng cao chặt đứt mất đầu của mình, tuy nhiên lại có cơ hội sống lại vào lúc năm tuổi và cũng gặp lại tên biến thái tương tự, Nhưng lần này tiểu biến thái đến không phải để giết cậu, mà đến để “thương yêu”.Quét bom: 1. Phùng Tầm Kha biến thái bệnh kiều mỹ nhân công x Cao Dung trọng sinh ôn nhu thụ. 2. Ngọt văn, công cuồng luyến, dục vọng chiếm hữu rất mạnh. 3. Bối cảnh vườn trường, công sủng thụ.
Trong Ngoài Không Đồng Nhất Tùy Thời Lật Xe
113 Chương
Lê Khinh Chu thân thể ốm yếu, đã nhiều năm trời vẫn cứ nằm trên giường bệnh, tới lúc chết đi tưởng rằng mình được giải thoát nhưng lại gặp phải một hệ thống. Hệ thống trói định hắn, sau đó cho hắn xuyên qua một quyển tiểu thuyết ngôn tình, trở thành nhân vật phản diện trong đó. Nhân vật phản diện này có vẻ đẹp không ai sánh được, nhưng vì hai chân bị tật, nên tâm tính cũng vặn vẹo âm u, cả người tăm tối. Vừa thoát khỏi cơ thể bệnh tật lại tiến vào cơ thể khác bị liệt chân, Lệ Khinh Chu rơi lệ ngay tức thì, vừa nằm vừa gào khóc: "Dẹp đi! Không làm gì hết!". Hệ thống: "Chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, chân của cậu sẽ khỏi". Lê Khinh Chu bật dậy: "Nhiệm vụ gì? Tôi nhận!". Nhiệm vụ: Tìm bạn đời cho chú của nam chủ - Liễu Bạc Hoài, giúp hắn thoát khỏi kết cục cả đời cô độc. Hệ thống nhả xong nhiệm vụ liền rời đi. Trước khi đi lạnh lùng ném cho Lê Khinh Chu một cái bàn tay vàng, à mà ném sai người rồi. Từ đó, Liễu Bạc Hoài có khả năng nghe thấu tiếng lòng Lê Khinh Chu, nhìn thấy luồng biểu tình cảm xúc bay trên đầu cậu...
Không Hòa Hợp
90 Chương
Lần đầu tiên nhìn thấy Hạng Tây, hình như cậu ta đang ăn vạ. Lần thứ hai nhìn thấy Hạng Tây, cậu ta đúng là đang ăn vạ. Chưa đến hai ngày sau thế mà lại thấy cậu ta tự đâm đầu vào trước xe mình! Duyên phận lận đận như vậy đấy, đi đâu đến đâu cũng đụng phải cậu ấy. Bác sĩ nhặt về một tên côn đồ. Đây là câu chuyện đứng đắn về việc thu thập và bị thu thập do người ăn vạ tiết lộ. Đứng đắn lắm. Thật đó.
Đợi Anh Đến Năm 35 Tuổi
3 Chương
Tác giả viết câu chuyện về chính cuộc đời mình, về tình yêu mà tác giả đã trãi qua, những ngày tháng tác giả cùng với người mình yêu nhưng người đó là đàn ông. Nam Khang ( 26/5/1980-9/3/2008) là một nhà văn trẻ. Năm 1999, anh và người yêu mình quen nhau. Năm 2006, người yêu anh bỏ anh, đi cưới vợ. Khi ấy anh viết tùy bút " Em sẽ đợi anh đến năm 35 tuổi". Ngoài ra còn có "Phù sinh lục ký" gồm 6 mục, nói về quãng thời gian 2 người bên nhau. Nhưng đến năm 2008 thì anh không chịu nổi đau đớn, nên đã tự vẫn dưới sông Tương nên cộng đồng mạng đã sáng tác bài hát cùng tên với tùy bút "em đợi anh đến năm 35 tuổi " có nhắc đến việc anh gieo mình xuống sông, người kia thì hạnh phúc bên vợ. Toàn bộ câu chuyện đều phủ 1 màu u ám nhưng vẫn có đâu đó khát vọng của anh về tình yêu về cuộc sống. **Nhân sinh có mấy ai được gặp một người mà mình có thể yêu hết mình, hết lòng, yêu đến không cần cả mạng sống??? Có mấy ai dũng cảm đối mặt với hiện thực xã hội, với lòng người đây??? *** Sẽ có rất nhiều người nói tự tử vì yêu là ngu si, là hèn nhát. Riêng với tôi, từ khi đọc câu chuyện này thì đã không còn suy nghĩ ấy nữa. Tùy thuộc vào mức độ tình cảm người ấy dành cho đối phương sâu đậm đến đâu, kỳ thực chỉ có bản thân người đó hiểu rõ nhất. Bạn không phải là họ, bạn không có quyền phán xét, nếu không cảm thông cũng đừng buông lời cai độc.
Trọng Sinh Chi Sủng Nhĩ Bất Cú
56 Chương
Một câu chuyện sủng ngọt ngào kể về tiểu công sau khi có cơ hội trọng sinh đã tìm được tiểu thụ hạnh phúc chưng bánh bao. Cũng ở kiếp trước tiểu công đỡ giùm cho tiểu thụ một nhác kiếm độc vì thế mất máu mà chết. Tiểu công sau khi trọng sinh đã sủng tiểu thụ lên trời. Ấm áp, ngọt ngào, không ngược.
Cả Giới Giải Trí Đều Mong Tôi Im Miệng
102 Chương
Tại diễn diễn về giới showbiz, trong cộng đồng fan có một người, chỉ cần nhắc đến tên ID của tên ấy thôi, chắc chắn sẽ kèm theo đó là gió tanh mưa máu, kinh khủng vô cùng Người kia không phải ngôi sao nổi tiếng, nhưng thần kì là có vô số người, vô số ánh mẳt lưu tâm đến từng động thái của cậu Một khi có ai phát hiện người này đang ở trên mạng,… Fan của mọi minh tinh, nói chung là tập thể fan đều sẽ đồng loạt gào rú —— Mau! Lấp kín miệng hắn ta!!! Mau mau mau!!!Phải ngăn cậu lại, bởi vì khi người này login nhất định sẽ nguyền rủa, mở miệng khai quang. Nói phòng vé nhà bạn flop dập mặt, thì y như rằng flop thật luôn! Nói nhà bạn trượt giải thưởng lớn, thì y như rằng nhà bạn trượt thẳng cẳng luôn! Nói nhà bạn sập tiệm, thì y như rằng sập tan tành luôn! Nhất thời, thần tượng nhà nào cũng tránh né cậu ta như rắn rết, chỉ sợ tiếp theo tới lượt nhà mình sập tiệm.
Bất Báo
85 Chương
Cặp đôi: Cảnh Hạo x Thiệu Trạch Trong năm đó thì Triệu Trạch có những tài năng gì ưu tú thì hắn đã bộc lộ ra hết để trong rất nhiều nhân tài cậu có thể hoàn thành tốt cuộc khảo sát của cấp trên mình một cách xuất sắc nhất. Mục đích cuối cùng của cậu là để được trở lại tổ chức với phong thái ung dung và được sự kính ngưỡng của vô số người. Rốt cuộc cậu ta làm sao mà hoàn thành được nhiệm vụ của mình đã trở thành đề tài nóng sốt để mọi người thảo luận, nhưng cuối cùng đó vẫn là một bí ẩn. Nhưng hai năm sau, khi công việc chính được chuyển dời qua khu chín, Thiệu Trạch lại cảm thấy báo ứng tới rồi. Cảnh Hạo mỉm cười, chữ từ kẽ răng thoát ra “Lâu rồi không gặp, hai năm qua không có lúc nào là tôi không nhớ đến em hết.” Thiệu Trạch chậm rãi uống một ngụm trà “Xin lỗi, gió lớn quá, tôi nghe không rõ.”
Tổng Giám Đốc, Người Ta Lại Chạy Mất Rồi
90 Chương
Ngụy Âu Dương trong mắt đám phụ nữ là một cao phú soái đích thực, vừa trẻ tuổi đã đương nhiệm chức Tổng giám đốc Ngụy Âu thị, hơn nữa ngoại hình chính là không khác diễn viên điện ảnh là bao. Hắn tiền liền có tiền, sắc có sắc, vây quanh cũng không ít phụ nữ dòm ngó. Thế nhưng hắn đã 33 tuổi cũng chưa hề có ý định kết hôn, khiến nhiều người qua đường vô cùng tò mò đời sống tình cảm riêng tư của vị này. Mà nhân vật chính vẫn đang ở nơi nào đó, cánh tay rắn chắc bắt lấy đôi chân của ai đó đặt lên vai, mạnh mẽ xâm chiếm, làm vài chuyện gì gì đó a. Đáp lại vài tiếng kháng nghị bất mãn của ai đó, hắn nở nụ cười ranh mãnh nói, "Bé ngoan, không nên lại chạy lung tung nữa." _______ "Thanh An, mau cùng anh trở về". "Tôi không muốn." "Thanh An, em thật sự có khả năng rời khỏi anh sao?"
Tượng Tâm
63 Chương
Lục Thương đang trong quán Bar bàn bạc công việc thì sẵn tay cứu giúp một cậu bé bẩn thỉu, vốn chỉ là sẵn tiện tay cứu giúp mà thôi nhưng mà không ngờ khi nhìn thấy vết súng sau lưng cậu bé lại khiến cậu nhớ đến ký ức năm 15 tuổi của mình. Lục Thương hỏi: “Cậu tên gì?” “Tiểu Lê… Em họ Lê, họ đều gọi em là Tiểu Lê.” “Không có tên sao?” “Không nhớ ạ.” Lục Thương nói: “Thế gọi Lê Thúy đi, sau này cậu theo tôi.” Kể từ hôm đó, bên cạnh Lục Thương có thêm một người yêu nhỏ tên Lê Thúy. Thật nhiều năm về sau, bác sĩ Lương cười nhạo y, tim người ta thì không muốn, còn góp cả tim mình vào, ông chủ Lục, vụ buôn bán này không có lời nha. Nhìn cậu trai tuấn tú ở trong bếp nấu cơm, Lục Thương buồn bực nghĩ, rõ ràng lúc nhặt về chỉ là một con rùa đen nhỏ không nhận nổi mặt chữ, sao mới chớp mắt đã biến thành chó săn lớn thấy mình là nhào tới rồi?
Trọng Sinh Chi Quy Linh
91 Chương
Lăng Kỳ Vương đời này chỉ muốn gả cho Quân Ly Xuân, thế nhưng Quân Ly Xuân lại nghi ngờ thân phận hắn, sống chết không chịu. Cuối cùng Lăng Kỳ Vương vì y mà đưa tay cứu mạng, lấy thân mình trao đổi, cuối cùng chết trước mộ y... Thiên đã cho Quân Ly Xuân sống lại một lần nữa, trở về lúc y 20 tuổi, lần này y phát hiện chuyện diễn ra khác với những gì đã có trong trí nhớ. Đến lúc gặp lại, y phát hiện ra mình không chỉ cưới một vị vương phi mà còn là một thần y... May mắn tất cả đều có thể làm lại từ đầu... —— Trọng sinh chi quy linh Gợi ý hữu nghị: 1. Đây là cổ đam sinh tử văn, người không thích thỉnh “nhấn nút”. 2. Đây là chủ công văn, 1×1, sẽ có nhiều CP phụ. 3. Đây lấy bối cảnh giá không, các mặt không cần khảo cứu. 4. Đây lấy phong cách ấm áp chữa bệnh, cơ bản không có ngược. Nội dung: trọng sinh tình hữu độc chung sinh tử Nhân vật chính: Quân Ly Xuân; Lăng Kì Ương ┃ Phụ: Quân Ly Uyên; Mạc Thanh Ca; Quân Ly Triệt…┃Khác: trọng sinh, sinh tử. Lời editor: truyện này ta KHÔNG edit lời tác giả. Tên của nhân vật Quân Ly Xuân (君离 玹) và Trành quý nhân (玚 贵人) hai chữ Xuân ( 玹) và Trành (玚) QT ca ca ko có chữ tiếng Hán Việt cho nên ta đưa vào Google trans để lấy phiên âm gần đúng nhất. Truyện đã hoàn, ko đổi tên nhân vật nữa. Thêm nữa là mấy đoạn tác giả dùng thơ, điển tích điển cố để diễn đạt ý ta cũng sẽ đổi luôn sang ý tiếng việt để tiết kiệm thời gian (mà ta biết là đa số các nàng ko đọc hết chú thích đâu), cho nên ai đọc QT thấy có thì cũng đừng hỏi nha :v
Thiên Lý Khởi Giải
49 Chương
"Lại nghe khúc hát này đi, Đó là lời của Dĩ Thành nói với Thiên Việt Thiên Việt lắng nghe một hồi nói: Êm tai thật, nhưng dường như có chútc chẳng lành. Dĩ Thành ôm lấy Thiên Việt, vỗ về cậu, vẫn như cũ ôn nhu vô cùng, “Không liên quan tới chúng ta.” Khúc hát ấy, kể từ đó luôn ở trong lòng Thiên Việt, không cần hồi tưởng, nhưng, vĩnh viễn không quên. Loại khóa nào có thể khóa được những lời hứa hẹn Để giữ lại bao nhiêu ôn nhu của người? Khúc ca nào có thể hát đến vĩnh cửu Cho đến khi tháng năm phủ trắng mái đầu xanh? Người có còn nhớ chăng? Tình nhân lúc nào cũng nồng nàn thắm thiết Trong lời thề đều luôn trọn kiếp trọn đời Nếu như ta cầu mong sự vĩnh viễn Cuối cùng người có thể cho ta bao nhiêu năm? Nhưng hoa nở lâu đến đâu rồi cũng sẽ tàn Chim bay xa đến đâu rồi cũng sẽ mỏi. Nếu thanh xuân chỉ là trong nháy mắt Người yêu nhất bao thuở muốn ly biệt Chúng ta đều đang tìm một mùa xuân vĩnh hằng Chúng ta đều mong đợi một lần lời thề bất hủ Thế nhưng mộng đẹp dễ tan Hồng nhan dễ tàn Cuối cùng chỉ đành gạt lệ nhìn nhau.