Chương 7

Thương Thiên Phách Huyết

Thương Thiên Bạch Hạc

10.642 chữ

22-03-2023

Chỉ chốc lát, người đi phòng trống, chỉ để lại Hứa Hải Phong cùng Vi Vi ngồi cạnh nhau.

Hứa Hải Phong nhìn Vi Vi cười, xoay người cầm lấy vò rượu, bắt đầu tự rót uống một mình.

Vi Vi giật mình nhìn Hứa Hải Phong sau khi mọi người rời đi, đầu tiên là đem vò Túy Nguyệt Tửu còn dư phân nửa uống sạch, sau đó vạch nắp vò thứ ba, từng chén từng chén uống không ngừng. Nàng đưa tay che mặt, để tránh người phát giác nàng đang không tự chủ được mở to miệng, sợ bị nhìn thấy bộ dáng bất nhã.

Lời của Đồng Nhất Phong tuyệt đối không hề có sự khoa trương, Túy Nguyệt Tửu được xưng ngay cả vầng trăng cũng có thể say mèm, có thể tưởng tượng mà biết tính rượu mạnh mẽ, thiên hạ hiếm thấy. Tuy vào miệng chưa phát giác nóng bỏng, nhưng sau lại rất nhanh tới, người có tửu lượng hơi kém, uống một chén đã gục bất tỉnh nhân sự.

Nhưng nhìn cách uống của Hứa Hải Phong, càng làm cho Vi Vi hoài nghi có phải là Trần lão bản đem nhầm rượu tới hay không. Hứa Hải Phong mỗi khi uống cạn một chén, nhất định là một ngụm uống sạch, sau đó nhắm nhẹ hai mắt, vẻ mặt thỏa mãn, hiển nhiên là đang thoải mái vô cùng. Loại biểu hiện này cũng không tính là gì, có chút chân chính giống khách ghiền rượu, uống rượu ngon luôn sẽ biểu hiện như thế. Nhưng kỳ lạ là Hứa Hải Phong uống rượu thật sự là quá nhiều, không lâu sau, vò rượu thứ ba đã bị hắn uống sạch, mấp máy môi, tựa hồ còn chưa thỏa mãn, hắn mở hai mắt, tuy rằng gương mặt đỏ bừng, cả người đầy mùi rượu, nhưng thần thái trong ánh mắt sáng láng, đúng là thần trí thanh minh, chỉ có thoáng men say.

" Tiên sinh thật sự là tửu lượng quá giỏi." Vi Vi tuy đã gặp qua vô số người, nhưng tửu lượng như thế cũng chưa từng thấy, càng khó được chính là tửu phẩm rất tốt, không ói không nháo, cũng không động tay động chân.

" Tửu lượng được cũng không tính là gì, Vi Vi tiểu thư, bọn họ đều lên rồi, còn chúng ta?" Ỷ vào có chút men rượu, lá gan Hứa Hải Phong thoáng lớn lên rất nhiều, trong ngày thường có chết cũng không nói ra lời thì bây giờ cũng không hề ngại ngùng mà nói.

Nghe xong lời trêu chọc của Hứa Hải Phong, Vi Vi không biết tại sao, ngoài ý muốn cảm giác được gương mặt nóng lên, cũng không nói gì, tiến lên nhẹ nhàng dìu Hứa Hải Phong hướng ngoài cửa đi tới.

Hai người ôm nhau mà đi, Vi Vi chỉ cảm thấy miệng mũi đối phương phun ra mùi rượu thơm ngào ngạt kì dị, không có chút cảm giác khó nghe, điểm này cùng với nam nhân khác sau khi uống rượu toàn mùi chua thối hoàn toàn khác hẳn. Hơn nữa ngửi thấy mùi thơm này, Vi Vi dĩ nhiên lại có chút nhớ nhung ham muốn, thân thể nóng lên, làm cho nàng đột nhiên phi thường chờ mong chuyện sắp xảy ra.

Dưới sự chỉ dẫn của Vi Vi, hai người đi tới phòng ngủ của nàng. Phòng không lớn, nhưng lại trang trí được giảng cứu phi thường, phong cách màu phấn hồng càng tăng thêm ba phần ấm áp.

Tiếp nhận khăn lông do tì nữ hầu hạ dâng lên, nhẹ nhàng lau mặt, Vi Vi chủ động cởi quần áo cho Hứa Hải Phong. Hứa Hải Phong năm nay chỉ mới mười tám tuổi, trong nhà nghèo vô cùng, thậm chí không cưới nổi người vợ, cho nên hôm nay cũng là như đại cô nương lên kiệu hoa lần đầu. Cũng may Vi Vi chủ động, hắn cũng thuận theo tự nhiên. Nhưng chứng kiến Vi Vi nhẹ nhàng cởi ra áo ngoài, lộ ra thân hình tuyệt vời mê người, không khỏi cảm thấy thở gấp hổn hển. Chỉ cảm thấy nhiệt huyết trong người dâng lên, tiểu đệ tự động ngẩng đầu, cứng ngắc như sắt, nóng hực như lửa. Truyện được copy tại Truyện FULL

Rất nhanh hai người tựa như lúc mới sinh hoàn toàn trần truồng, dưới sự chỉ dẫn của Vi Vi, tiểu đệ của Hứa Hải Phong tiến vào một huyệt động nhỏ hẹp ươn ướt ấm áp, một loại thoải mái đến tận từng kinh mạch xương cốt làm cho hắn không tự chủ được vô ý thức phát ra một tiếng gầm nhẹ, không cần có người dạy, hắn liền tự nhiên đẩy tới, liên tục nhấp nhô không ngừng.

Thời khắc mới uống nhập Túy Nguyệt Tửu đến bây giờ mới xuất ra toàn bộ công hiệu, Hứa Hải Phong chỉ cảm thấy nhiệt lượng từ trong huyết mạch thân thể cuồn cuộn không dứt truyền tới tiểu đệ của mình, làm cho nó trướng lên cực kỳ khó chịu, cũng may mỗi lần nhấp nhô nhấn tới, thì luồng nhiệt lượng này lại giảm bớt, đồng thời khoái cảm nương theo toàn thân làm hắn không sao ngừng lại được.

Từ sau khi nghe được mùi rượu trên người Hứa Hải Phong, Vi Vi đã động tình, chờ tiểu đệ của hắn tiến vào trong thân thể của mình, Vi Vi càng cảm giác hưng phấn không thôi. Theo mỗi lần hắn nhấn tới, Vi Vi liền phối hợp phát ra tiếng rên rỉ mất hồn, nhưng Hứa Hải Phong phảng phất không biết mệt mỏi mà tiến lên, rất nhanh làm cho nàng lâm vào trong khoái cảm cực độ. Tiếng rên rỉ nho nhỏ biến thành tiếng rên đầy phóng đãng, hai mắt nàng từ từ mê ly, thân thể biến hồng nóng hực lên, đôi tay nhỏ bé dùng sức ôm chặt thân hình vốn cũng không tráng kiện này, rốt cuộc hét lên một tiếng, hai tay vô lực trợt xuống. Nhưng gia hỏa nóng hực trong thân thể nàng vẫn kiên đĩnh cứng ngắc như lúc ban đầu, hơn nữa còn có xu thế từ từ trướng lớn ra, khoái cảm mãnh liệt từng cơn từng cơn càng lúc càng dâng cao, ý thức của nàng từ từ mơ hồ, chỉ cảm thấy như nhập vào trong đám mây, không còn nửa điểm tư tưởng.

Tỳ nữ hầu hạ từng vị cô nương đều là những cô gái tuổi trẻ, tuy các nàng tuổi nhỏ, nhưng ở lại địa phương này đã lâu, tự nhiên biết rõ chuyện nam nữ. Nghe được tình huống khác thường bên trong giường, len lén vừa nhìn, biết đại sự không ổn, vẻ mặt đỏ bừng đi tìm lão bản. Trần lão bản nghe xong kinh ngạc vạn phần, nghĩ không ra Hứa Hải Phong dũng mãnh như thế, liền phái thêm một kỹ nữ khác tới thay thế cho Vi Vi. Ai ngờ đâu, Hứa Hải Phong càng đánh càng hăng, thẳng đến đổi người thứ ba mới tận hứng mà ngủ.

Ngày thứ hai mặt trời lên cao ba sào, Hứa Hải Phong mới tỉnh lại. Hồi tưởng lại chuyện hoang đường hôm qua, trên mặt hắn nóng lên một trận. Trên sự thật, đến cuối cùng hắn chỉ nhớ kỹ toàn thân nhiệt huyết dâng lên, cả thân thể phảng phất như muốn nổ mạnh, mà nơi thổ lộ duy nhất chỗ tiểu đệ lại cứ vô cùng thong thả, thẳng đến thật lâu mới đưa được luồng nhiệt lượng kia bài xuất ra ngoài cơ thể, trên đường chiến đấu hình như nữ nhân bên dưới đã thay đổi mấy lần, hắn cũng nhớ không rõ, chỉ biết cuối cùng mình thỏa mãn nằm ngủ ngon lành.

Hắn có chút lắc mạnh đầu, lập tức nghe bên ngoài có người thấp giọng hô: " Hứa gia đã thức chưa?"

" Rồi, quần áo của ta đâu?" Nhìn quanh một vòng, không phát hiện quần áo, hắn dò hỏi.

Bên ngoài truyền đến tiếng múc nước, sau đó một tì nữ vén màn lên, đưa tới khăn lông ấm áp ướt át nói: " Quần áo tiên sinh đều ở nơi này, thỉnh rửa mặt một phen, sau đó tiểu tì hầu hạ ngài thay quần áo."

Hứa Hải Phong tiếp nhận khăn lông lau tẩy một trận, gọi tì nữ đưa nội y, tì nữ nhìn Hứa Hải Phong liếc mắt, lập tức đầy mặt đỏ ửng, cũng đem nội y đưa qua. Hứa Hải Phong nhìn nàng, phát hiện nàng tuy nhỏ tuổi, nhưng dung mạo đẹp như hoa, rõ ràng là một mĩ nhân bại hoại, ngày sau lớn lên, dung mạo quyết không kém hơn Vi Vi.

Hứa Hải Phong mặc xong nội y, sau đó mới xuống giường mặc quần áo vào, dò hỏi: " Mấy người bằng hữu của ta đâu?"

" Mấy vị bằng hữu của ngài đều đã ở dưới, đã dùng xong điểm tâm, đang đợi Hứa gia."

A một tiếng, Hứa Hải Phong đi nhanh xuống dưới lầu, quả nhiên nhìn thấy đáp người Phương Hướng Minh đang ngồi trong sương phòng đàm luận, nhìn thấy hắn đi tới, cả đám thần sắc cổ quái, thấy vậy Hứa Hải Phong cả người không được tự nhiên. Một lúc lâu, Phương Hướng Minh rốt cục vỗ vai hắn nói: " Lão đệ, lần này vi huynh là thật tâm phục khẩu phục."

Hứa Hải Phong dù sao cũng không nghĩ đến hắn một mình uống một vò rưỡi Túy Nguyệt Tửu cùng với một đêm ngự ba nữ nhân đã lan truyền khắp thành Tây Kinh, đối với một người đàn ông mà nói, vô luận là uống rượu ngàn chén không say hay là kim thương dũng mãnh không ngã( tiểu đệ của nam nhân) đều là đáng khen ngợi nhất. Mà không ngờ Hứa Hải Phong lại có đủ hai thứ, chứng thật là một chuyện mà bất cứ người đàn ông nào cũng đố kỵ.

Thậm chí có người còn nói, nhìn tửu lượng cùng dũng mãnh trên giường của hắn cũng biết là người phi phàm, chẳng trách có thể với hai ngàn người mà có thể ngăn cản được đại quân của Khải Tác nhân, quả nhiên là danh bất hư truyền. Thật không biết điểm bản lãnh riêng tư này có quan hệ gì với chuyện chiến tranh.

Kỳ thật tối hôm qua Hứa Hải Phong có thể uy phong như thế, đích xác cũng là một sự trùng hợp. Khi hắn còn nhỏ từng ăn thịt uống máu Thất Thải Quan Xà là một biến loại của xà vương, máu rắn tiến vào trong người hắn, khiến cho gien của hắn sinh ra đột biến, sinh ra loại lực lượng kì lạ này. Đánh một trận trong quân doanh, hai mươi ngày đêm Hứa Hải Phong chảy nhiều máu như vậy, đổi lại là người khác thì đã sớm chết từ lâu, nhưng hắn vẫn ương ngạnh kiên trì xuống tới. Tới hôm qua, hắn lại được uống Túy Nguyệt Tửu có chủ dược là xà huyết nhưỡng tạo, cũng là loại đột biến gien khiến cho hắn có thể đem dược lực trong rượu hấp thu vào trong huyết mạch, hơn nữa chuyển hóa thành máu tươi. Uống càng nhiều thì bổ càng nhiều, đương nhiên nếu thay đổi là loại rượu khác, thì hiệu quả phải kém hơn một bậc.

Chẳng qua máu rắn là dâm nhất, uống nhiều Túy Nguyệt Tửu thì hiệu quả phản ngược duy nhất chính là dục niệm tung hoành, chỉ cần dược lực không lùi, dục hỏa không ngừng. Dưới dược lực hùng hậu, Hứa Hải Phong mới có thể kiên đĩnh lâu như thế, đương nhiên hiệu quả phản ngược này đối với đại đa số đàn ông mà nói cũng là một chỗ tốt cầu còn không được.

Tuy trải qua một đêm hoang đường, nhưng bây giờ Hứa Hải Phong lại cảm giác được thần thanh khí sảng, thân thể tốt chưa từng có, nguyên lai là thành phần dược lực trong cơ thể vẫn chưa hoàn toàn hấp thu hết, cho nên mới tạo thành tinh thần đặc biệt hưng phấn. Phải biết rằng trong Túy Nguyệt Tửu có dược lực phong hậu dị thường, người bình thường chỉ có thể hấp thu một phần mười đã giỏi, nhưng hắn chẳng những có thể toàn bộ hấp thu, hơn nữa uống còn quá nhiều. Ngoại trừ một bộ phận chuyển hóa thành máu, một bộ phận bị hắn bài xuất ra ngoài trong hoan ái, ít nhất còn có một nửa dược lực ẩn núp trong cơ thể hắn.

Ngồi xe ngựa, đám người Hứa Hải Phong thuận lợi trở lại đình viện, dọc theo đường đi quả nhiên không có chấp pháp quân kiểm tra hỏi han, hiển nhiên Phương Hướng Minh cùng Đồng Nhất Phong coi như là nhân vật có thực quyền, không ai dám dễ dàng trêu chọc vào.

Trở lại trong viện, Hứa Hải Phong đóng cửa tạ khách, hắn có một loại dự cảm, thời gian cho bản thân tiêu dao không còn nhiều lắm, hơn nữa địa phương kỳ dị vì máu huyết trên người ngày sau sẽ nhiều vô số kể, cho nên hắn muốn nhân cơ hội lần này, nghiên cứu một chút phương pháp sử dụng.

Qua ba ngày, tiền tuyến quả nhiên truyền đến tin tức, Cổ Đạo Nhiêm nguyên soái suất lĩnh quân từ thành Thương Châu trở về, mà người thứ nhất hắn muốn gặp chính là người đánh một trận hào hùng tại quân doanh mà nổi tiếng, Hứa Hải Phong.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!