Thỉnh Lão Tổ Tông Hiển Linh (Bản Dịch)

/

Chương 23: Xa Sơn phường thị

Chương 23: Xa Sơn phường thị

Thỉnh Lão Tổ Tông Hiển Linh (Bản Dịch)

Ngạo Vô Thường

4.409 chữ

19-03-2024

Trước Mê Tung trận, ngay cửa vào sơn cốc, có một trạm gác tiếp dẫn.

Trước trạm gác có vài vị thủ vệ mặc đồng phục luân phiên canh gác.

Tuổi bọn họ khoảng từ ba mươi đến năm mươi, cao thấp béo gầy không đồng nhất, nhưng thái dương đều hơi gồ lên, tinh khí thần ẩn chứa bên trong lại lấp lánh ánh sáng bảo quang.

Đúng vậy, những thủ vệ này chắn này đều là những võ giả Tiên Thiên đã thông hai cầu thiên địa trong truyền thuyết.

Bọn họ hoặc xuất thân từ bàng chi của tam đại gia tộc, hoặc là tiểu tư cận thân cận của tộc nhân tu tiên nào đó.

Những võ sĩ Tiên Thiên này tự nhiên là kém xa so với tu sĩ trưởng thành, nhưng cũng có thể sánh ngang với một tiểu tu sĩ mới bước vào Huyền Kiều cảnh.

Dù sao, Xa Sơn phường thị tuy có tiếng tăm ở mảnh đất này, nhưng so với toàn bộ giới tu tiên Đại Ngô quốc thì chỉ được coi là một phường thị nhỏ hẻo lánh thôi, chưa đủ xa xỉ để thuê tu sĩ gác cổng.

Thuê tu sĩ, cho dù chỉ là tu sĩ Huyền Kiều bình thường thì một năm cũng phải chi ba đến năm viên linh thạch, tính theo mười thủ vệ luân phiên, tức là mất trắng ba mươi đến năm mươi viên linh thạch rồi.

Phần chi phí phát sinh không cần thiết này là đã bằng lợi nhuận ròng của phường thị.

So sánh mà nói, chi phí cho võ sĩ Tiên Thiên thấp hơn nhiều.

Chỉ cần cho họ một ít vàng bạc phàm tục cùng một số đan dược tu luyện không đáng giá là đủ để họ hài lòng rồi.

Bình thường nơi đây ít người qua lại, chỉ đến Xa Sơn tập hội diễn ra mỗi năm một lần mới có nhiều tu sĩ đến ‘họp chợ’, mà hiện giờ cũng đã sắp đến lúc mở tập hội.

Đã có một số tu sĩ lục tục đến họp chợ rồi.

Lúc này.

Tại trạm gác.

Một thủ vệ gầy gò của phường thị đang lớn tiếng quát tháo: "Ta mặc kệ đám phàm nhân các ngươi là ai? Phường thị có quy củ của phường thị, không có Xa Sơn lệnh thì không được vào, trừ phi mỗi người một viên linh thạch đổi một tấm Xa Sơn lệnh tạm thời, có thể tự do ra vào trong một năm."

Bị thủ vệ quát tháo là một nhóm nam tử ăn mặc lộng lẫy.

Người đứng đầu khoảng bốn mươi hoặc năm mươi tuổi, khí độ vô cùng uy nghiêm, rõ ràng là một người thượng vị lâu năm.

Nhưng lúc này, khuôn mặt hắn lại mang vẻ tro tàn khó coi, ẩn ẩn có hơi thở lạnh lẽo tỏa ra từ người hắn, khiến người ta có cảm giác như một xác chết băng lãnh thối rữa.

"Chúng ta không có linh thạch mà tiên gia sử dụng, chỉ có một số vàng bạc phàm vật thôi." Người nam tử đứng đầu mặt mày xám xịt, móc ra một túi hoàng kim nặng trĩu, lén lút đưa cho thủ vệ, "Mong huynh đệ thông cảm, cho ta đi vào phường thị tiên gia để tìm tìm y cầu đan, Thương Kiếm Chu ta nhất định sẽ ghi nhớ ơn của huynh đệ.”

Người này tên là Thương Kiếm Chu, chính là Đại đương gia của Đông Tào bang - một thế lực giang hồ ở Hà Đông quận, được mệnh danh là “Quá Giang Long”, là một cường giả cấp Tiên Thiên Tông Sư lẫy lừng.

Các huynh đệ cốt cán dưới trướng của hắn đều là những cao thủ giỏi nhất trong giang hồ.

Không biết vì lý do gì mà hắn bị trúng hàn độc kỳ lạ, nhờ một ngụm khí Tiên Thiên mới miễn cưỡng duy trì được tính mạng.

Cầu y khắp nơi không có kết quả, tình cờ nghe nói nơi đây có một phường thị tiên gia nên hắn mới lặn lội đến đây thử vận may.

Nhưng không ngờ, chưa vào sơn cốc đã bị chặn lại ở bên ngoài.

Nếu như bình thường gặp chuyện này, đám người Đông Tào Bang vốn quen hoành hành bá đạo, cũng sớm đã giận không kềm được mà kêu đánh kêu giết xông vào trong cốc rồi

Nhưng giờ bọn họ lại vô cùng ngoan ngoãn.

Chỉ vì bốn thủ vệ này này đều là võ giả Tiên Thiên.

Không nói đến việc Thương Kiếm Chu bị hàn độc nhập thể, không sống lâu được nữa, mà cho dù lúc hắn khỏe nhất cũng tuyệt không địch nổi bất kỳ ai trong số bọn họ.

Hoàng kim?

Cảm nhận được trọng lượng nặng trịch trong tay, ánh mắt tên thủ vệ gầy gò bỗng sáng lên.

Đối với tu sĩ, những thứ này chẳng có sức hấp dẫn gì mấy, nhưng đối với những võ giả phàm tục như bọn họ thì vẫn có chút tác dụng.

Mấy tên thủ vệ liếc mắt nhìn nhau, trong lòng đã có ăn ý.

Tên thủ vệ gầy gò đang định lên tiếng thì bỗng nhiên, ba đạo độn quang mang màu sắc khác nhau từ xa bay tới như sao băng, tốc độ nhanh đến mức chỉ trong vòng vài giây thì đã đến trước mặt.

Độn quang ấn xuống một cái, thu lại lưu quang.

Ba bóng người nhẹ nhàng xuất hiện trước trạm gác.

Nam tử trưởng thành dẫn đầu dung mạo tuấn tú, khí chất phi phàm, chỉ có điều trên lưng đeo một con chim béo tròn, trông có vẻ hơi quái dị.

Còn hai thanh niên nam nữ đi sau hắn cũng là phong thái trác tuyệt, đều có linh khí siêu phàm thoát tục.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!