Lúc này, Hứa Hàn đau khổ kêu một tiếng: “Không ổn rồi, tôi thấy khó chịu quá.”
Mọi người nghe vậy ngạc nhiên ngẩng đầu: “Khó chịu là bình thường, chứng tỏ chú ngữ có hiệu quả rồi.”
“Tà ma đã ly thể, tất nhiên chưa kịp thích ứng.”
Nhưng mà Hứa Hàn lại lắc đầu, giật mình nhìn quần áo dính đầy máu chó nói: “Mặc quần áo ẩm ướt khiến tôi khó chịu, tôi cảm thấy hơi lạnh.”
Mọi người: …
Khiến họ mừng hụt rồi…
Bọn họ liếc nhìn nhau, khó hiểu vô cùng, chẳng lẽ không phải tà ma nhập thể?
Mãi một lát sau, có một người lắc đầu nói: “Ngài Hứa, việc này quá khó, để tôi về thỉnh giáo sư phụ, xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.”
Mấy người khác cũng bắt đầu nói mình hết cách rồi, hy vọng ông ấy mời cao nhân khác.
Hứa Hàn nghe vậy thất vọng vô cùng, nặng nề ngồi sụp xuống ghế, từng tia sinh mệnh lực vô hình thoát ly khỏi cơ thể ông ấy, khiến ông ấy cảm thấy phát điên, nhưng không thể làm gì được.
Ông ấy vươn tay ôm đầu, mắt tràn ngập sự thất vọng.
Đây là những đại sư lợi hại nhất Nam Kinh, đều là nhân sĩ huyền môn, bọn họ không giúp được, vậy ông ấy có thể tìm ai?
Lúc này, ông ấy chợt nhớ ra vẫn còn hay người không nói phương án giải quyết.
Ông ấy ngẩng đầu lên, nhìn An Như Cố và Lâm Sơ Tế.
Lâm Sơ Tế ở phong thủy thế gia, đang cầm la bàn đi khắp nơi trong khách sạn, tay liên tục giơ lên giơ xuống, đang xem phong thủy của khách sạn.
Hứa Hàn chờ mong hỏi: “Lâm tiên sinh, cậu nhìn ra gì chưa? Phong thủy khách sạn chúng tôi có vấn đề gì không?”
Những người khác bắt đầu suy tư: “Nếu không phải tà ma nhập thể, vậy chắc phong thủy xảy ra vấn đề dẫn đến trùng sát.”
“Tôi không hiểu phong thủy lắm, nhưng cậu ấy theo Tam Hợp Phái, gia tộc hùng mạnh, nhất định có thể xem giúp ông.”
“Hôm nay khó lắm mới thấy được truyền nhân Tam Hợp Phái, chắc có thể học hỏi được đôi chút.”
Nhưng Lâm Sơ Tế đi dạo một vòng rồi quay lại, lắc đầu nói: “Khách sạn của ông tàng phong tụ khí, phong thủy rất tốt, là theo phong cách Tam Hợp Phái, ông mời người trong gia tộc tôi đến xem giúp đúng không?”
Hứa Hàn gật đầu: “Khi xây khách sạn, bố cậu đã đến xem.”
Lâm Sơ Tế bừng tỉnh đại ngộ, chẳng trách bên trong có những chi tiết là bí mật bất truyền của Tam Hợp Phái, hóa ra là bố cậu ấy đã đến xem.
Cậu ấy nghĩ đến đây, sầu lo nói: “Vốn dĩ tôi định đến nhà ông xem một chút, nhưng mà nhà ông, cũng do bố tôi xem phong thủy phải không?”
“Đúng vậy!” Hứa Hàn lập tức gật đầu.
Thanh danh của nhà họ Lâm ở Nam Kinh nổi như cồn, truyền khắp giới thượng lưu. Nếu có thể mời người của nhà họ Lâm đến, thì không cần mời những gia tộc khác.
Lâm Sơ Tế nghe vậy thất vọng cực kỳ, lắc đầu nói: “Xem ra không phải vấn đề phong thủy.”
Bố Lâm Sơ Tế tất nhiên lợi hại hơn cậu ấy nhiều, cậu ấy không cảm thấy trên phương diện phong thủy mình có thể vượt qua bố.
Hứa Hàn nghe vậy, cảm thấy thất vọng, ánh sáng trong mắt dần vụt tắt, lẽ nào ông ấy đột nhiên chết già một cách không minh bạch như thế?
Khi ông ấy đang đắm chìm trong thế giới suy nghĩ của mình, kìm nén sự khó chịu, hoàn toàn quên mất An Như Cố vẫn chưa nói gì.
Toàn bộ người ở đây đều chăm chú nhìn về phía An Như Cố, người có thể bắt được Phương Nhược Thủy há có thể là kẻ tầm thường.
Quả nhiên, An Như Cố yên tĩnh hồi lâu, cuối cùng chủ động nói: “Thực ra chuyện của ông, tôi có thể hiểu đôi chút.”
Trước đó cô tính mạng của Hứa Hàn. Nhân phẩm của ông ấy khá tốt, không làm chuyện phi pháp, chuyện lần này là tai họa bất ngờ, cô có thể giúp được.
Sở dĩ cô tính toán số mệnh trước, bởi vì không muốn giúp người xấu. Như vậy, không chỉ tổn hại đức hạnh, quan trọng nhất là, không thể vượt qua ải lương tâm.
Những ngày gần đây, cô tiếp xúc với nhân sĩ huyền môn, phát hiện mình và họ không cùng một đẳng cấp.
Người có thiên phú, dễ nhận ra sự khác biệt về từ trường và sự biến hóa của nó. Nhưng cô không giống họ, cô có thể trực tiếp nhìn thấy được sự giao động năng lượng do từ trường tạo thành.
Ví dụ như lần trước ở tòa cao ốc Trường Cửu, âm sát khí dẫn đến cả tòa cao ốc lâm vào tuyệt cảnh, la bàn đối mặt với từ trường đáng sợ như vậy, không thể hoạt động được, Hồ Tiên cũng cảm thấy nguy cơ không dám giáng lâm. Những người khác chưa kịp sử dụng pháp khí mà chúng đã bị vô hiệu, chủ động tìm kiếm trấn vật chỉ có thể khiến nó cộng hưởng tăng sức mạnh của trấn vật mà thôi.
Mà thế giới trong mắt cô, khác hoàn toàn với người khác, âm sát khí nồng đậm như thực chất, từ dưới đất lan lên trên, càng xuống sâu hơn thì âm khí càng đậm, chứng tỏ trấn vật được chôn dưới lòng đất.
Bây giờ đứng trước dáng vẻ như bị bệnh nặng của Hứa Hàn, cô có thể trông thấy một số thứ kỳ quái mà người khác không thấy được.