CHƯƠNG 844: BẠCH HỔ
Thông qua huyết khế gọi Đại Tử qua.
Đại Tử vọt đến như mũi tên bảo vệ Bàn Đại Hải ở sau lưng, cảnh giác nhìn Huyền Vũ đang giằng co với Chung Kết Chi Nguyên ở trước mặt, cái đuôi dựng lên thật cao, con ngươi co vào hiện lên ánh sáng lạnh lẽo.
- Ngươi bắt lấy Bàn Đại Hải, chúng ta nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Cao Bằng thông qua huyết khế nói với Đại Tử.
Đại Tử ngoan ngoãn gật đầu, xoay người túm lấy Bàn Đại Hải. Huyền băng trên thân Bàn Đại Hải lạnh đến mức khiến lòng bàn chân nó cũng thấy đau.
Cao Bằng đang hợp thể với Bàn Đại Hải thu A Ban và Tiểu Hoàng vào không gian ngự thú, về phần thi thể Độc Nhãn Ma Hùng thì không kịp thu lại.
- Cao Bằng, tên kia thật đáng ghét, nó lại dám đánh lén ngươi.
Đại Tử đầy căm phẫn nói.
- Tên kia mới nói một nửa đã đánh lén ngươi, ta chưa từng thấy qua kẻ nào vô sỉ, khốn kiếp như vậy!
Ngao~
Phía sau truyền đến tiếng kêu thảm thiết của Huyền Vũ, còn kèm the dao độngo năng lượng khủng khiếp.
Nhưng chúng đều không ảnh hưởng quá lớn tới đám người Cao Bằng, tốc độ của Đại Tử không chậm, nhất là khi bạo phát hết tốc độ trong cự ly ngắn.
Mang theo Cao Bằng nhanh chóng bay xa, tìm được một chỗ hẻo lánh mới hạ xuống.
Ban đầu Đại Tử muốn mang đám người Cao Bằng đi tìm Tất Phương ở Hỏa Thần Cốc nhưng bị Cao Bằng ngăn cản.
- Bây giờ chúng ta thành như thế này, cũng không biết Tất Phương của Hỏa Thần Cốc sẽ có thái độ gì đâu.
Cao Bằng nghiêm trọng nói.
- Tất cả những nơi có tộc quần thần thú, chúng ta đều không nên đi.
Bàn Đại Hải được buông xuống, Cao Bằng giải trừ hợp thể với nó.
Trước mắt, đầu của Bàn Đại Hải bị đông cứng ở trong huyền băng vẫn không có dấu hiệu sẽ tan ra.
Tin tốt duy nhất có lẽ chính là cho tới bây giờ hơi thở sinh mạng của Bàn Đại Hải vẫn tương đối mạnh, tạm thời không nguy hiểm tới tính mạng.
- Cao Bằng, ta muốn nghỉ ngơi dưỡng sức một lát.
Bàn Đại Hải thông qua huyết khế nói với Cao Bằng.
- Được, chúng ta sẽ ở đây hộ pháp cho ngươi.
Bàn Đại Hải vận chuyển thần cách Thôn phệ trong cơ thể, cẩn thận dùng lực thôn phệ tiếp cận huyền băng. Huyền băng giống như giòi trong xương dây dưa với Bàn Đại Hải, nhưng sau khi mất đi chủ nhân khống chế, những huyền băng này đã biến thành lục bình không rễ, tuy đang chậm rãi hấp thu nguyên tố Băng trong không khí để lớn mạnh nhưng số lượng tăng lên lại không đáng kể so với số lượng bị Bàn Đại Hải sử dụng pháp tắc Thôn phệ loại bỏ.
- Huyền Vũ này tuyệt đối là cấp Chủ Thần, huyền băng này làm cho ta rất đau.
Bàn Đại Hải hùng hùng hổ hổ nói.
- Đây không phải là băng, đây là do pháp tắc hệ Âm và pháp tắc hệ Thủy kết hợp.
Cao Bằng nói.
Vừa rồi Cao Bằng nhìn thấy một phần thuộc tính của Huyền Vũ, trong đó pháp tắc chưởng khống chỉ có hai loại là pháp tắc hệ Âm và pháp tắc hệ Thủy.
Trong đó mức độ chưởng khống pháp tắc hệ Âm đã đạt đến hơn 76%, pháp tắc hệ Thủy cũng đạt tới trình độ 73%.
Nếu so sánh với Tinh chủ Bạo Tinh Hà ai mạnh ai yếu thì Cao Bằng không thể nói được. Bởi vì khi đó linh hồn lực của Cao Bằng và Tinh chủ chênh lệch quá lớn, không thể nào kiểm tra được thuộc tính của Tinh chủ.
Nhưng có một điểm có thể chắc chắn chính là Tinh chủ tuyệt đối cũng là cường giả cấp Chủ thần.
Qua một lúc lâu mới có người dám tới gần nơi bộc phát cuộc chiến đấu.
Tất cả dãy núi trong phạm vi ngàn dặm đều bị đánh nát, hư không rối loạn, ở sâu bên trong hư không loạn lưu mịt mờ có một bóng đen trôi nổi.
Mãi đến khi có thần linh đi sâu vào bên trong mang ra, liền có một cơn địa chấn khủng bố bộc phát từ nơi này.
Đó là một mai rùa màu đỏ vàng lớn như ngọn núi nhỏ.
Phía trên loang lổ vết máu.
Chỉ là uy thế nó phát ra đã làm cho tồn tại dưới cấp Thần linh không thể nào tới gần.
- Đây là mai của Huyền Vũ.
Thanh Long chậm rãi nói.
- Meow, thật đúng là lão ô quy kia.
Một con mèo nhỏ màu trắng nhảy lên mai rùa, móng vuốt nhỏ bắn ra khỏi đệm thịt rồi cào lên vết bẩn ở trên mai rùa, sau đó dùng đầu lưỡi liếm một cái.
- Ngươi đừng suốt ngày meow meow nữa biết không, đã già rồi còn giả bộ nai tơ.
Chu Tước lộ ra vẻ mặt ghét bỏ.
- Meow meow meow?
Bạch Hổ lộ ra bộ dạng ta chỉ là mèo con, cái gì cũng không hiểu.
- Thôi, ta chẳng thèm để ý đến tên ngu ngốc này nữa.
Chu Tước quay đầu nói với Thanh Long.
- Từ trước đến nay Huyền Vũ rất cẩn thận, hơn nữa phòng ngự của nó là mạnh nhất trong bốn người chúng ta, ta không ngờ được nó lại có thể lặng lẽ chết ở đây.
- Meow, đây là khí tức chung kết?
Bạch Hổ nghiêng đầu nói.
- Chung kết?
- Nó bắt đầu xuống tay với chúng ta rồi.
Thanh Long chậm rãi nói.
- Nó có thể lặng lẽ giết chết Huyền Vũ, nói cách khác nó cũng có thể lặng lẽ giết chết chúng ta.
Chu Tước nhíu mày nói.
Cho dù là ở trong toàn Cửu Thiên Thập Địa, thực lực của bốn người bọn họ cũng được tính là đứng đầu.
Cho dù tính cả những lão quái vật ẩn nấp trong Cửu Thiên Thập Địa cũng vậy. Hoặc là nói ở trong mắt những người khác, bốn người bọn họ chính là lão quái vật trong truyền thuyết.
- Bạch Hổ, ngươi đi đâu vậy?
Chu Tước hỏi.
Bạch Hổ tung người từ trên mai Huyền Vũ nhảy xuống, sau mấy lần chớp hiện đã biến mất ở cuối chân trời.
- Meow, hình như ta ngửi được mùi khác.
Trong mắt Bạch Hổ lộ vẻ tò mò.
Vừa rồi, ngoại trừ mùi của Chung kết nó còn ngửi được mấy khí tức yếu nhược, hơn nữa mấy khí tức này còn theo dãy núi biến mất về phía xa. Không ngờ chúng lại có thể sống sót trong trận chiến giữa Huyền Vũ và Chung Kết Chi Nguyên, điều này làm cho Bạch Hổ rất tò mò.
- Phù! Cuối cùng cũng đuổi được khí tức đáng ghét này đi.
Bàn Đại Hải than ngắn thở dài nói.
Bây giờ mặt Bàn Đại Hải bị đông cứng đến mức tím tái, nửa sau cơ thể không bị âm khí đông cứng đã hiện ra màu xanh đen. Nửa cơ thể trước vẫn bị đông cứng biến thành màu tím đen, đây là hậu quả do máu bị đông cứng lại không thể nào lưu thông bình thường.
- Thật thảm!
Đại Tử tặc lưỡi lấy làm kỳ lạ.
- Có lẽ đây chính là cá béo đông lạnh trong truyền thuyết.
Tiểu Diễm châm chọc.
Bàn Đại Hải không cho rằng là nhục, ngược lại còn rất cao ngạo:
- Các ngươi biết cái gì! Ta đã thôn phệ một Cao vị Thần cộng thêm âm khí của Huyền Vũ, ta cảm giác thực lực bây giờ đã tăng lên không chỉ ba tầng đâu.
- Nhưng mặt của ngươi bị đông cứng đến sưng vù kìa.
Tiểu Diễm tiếp tục châm chọc.
- Làm gì sưng bằng ngươi chứ?
Một đao cắm trúng tim.
Tiểu Diễm nghẹn cứng, thiếu chút nữa đã ngất đi.
Tiểu Hoàng nhìn thấy vợ mình bị bắt nạt liền vội vàng nhảy ra:
- Tiểu Diễm sưng chỗ nào, loại cá béo chất lượng như ngươi ở trong công ty của ta thậm chí còn không bán được ba trăm đồng đâu.
Từ nhỏ tiểu Hoàng đã được Cao Bằng nuôi dưỡng bên trong tiền tài thế tục, với nó tất cả cá trên thế giới đều có thể dùng tiền để cân nhắc giá trị.
Cá tốt thì đắt, cá rẻ đều kém.
- Chỉ được hưởng chia hoa hồng trên danh nghĩa, ngươi cũng không biết xấu hổ nói là công ty của ngươi?
Bàn Đại Hải quả thực hết lời với con vịt ngu si này rồi.
- Ừ?
Cao Bằng duy trì vẻ mặt vi diệu đi từ bên cạnh qua vỗ nhẹ vào đầu cá của Bàn Đại Hải vài cái.
- Meow.
Đúng vào lúc này, một tiếng mèo kêu vang lên sau lưng Cao Bằng.
Một con mèo trắng vân đen đang mở to đôi mắt đỏ ngập nước nằm ở trên cành cây, trong miệng phát ra tiếng mèo kêu.
Trên chân nhỏ còn lấm tấm màu đen, trong lúc lơ đãng nó giơ bàn chân với đệm thịt màu hồng lên.
---------------------
Dịch: MBMH Translate