Ngày Đại Hôn Bị Nữ Chính Giết Chết

/

Chương 15: Bản công tử nhìn không lọt mắt

Chương 15: Bản công tử nhìn không lọt mắt

Ngày Đại Hôn Bị Nữ Chính Giết Chết

Cô Sơn Phóng Ngưu Oa

6.974 chữ

20-03-2024

Nguyệt Phù Dao lắc đầu nói: "Chưa từng nghe qua."

Diệp Lăng Thiên không hỏi thêm nữa, hắn cởi áo khoác, bao lại thanh kiếm vết rỉ loang lổ.

Dù cho đã bao lại. vẫn cảm nhận được cổ lực lượng thôn phệ từ trên thân kiếm như cũ.

Hắn trịnh trọng đưa cho Nguyệt Phù Dao nói: "Từ nay về sau, ngươi là kiếm thị của bản công tử!"

Nguyệt Phù Dao nhận kiếm, cười khổ nói: "Công tử, hay là đổi thanh kiếm khác?"

Ôm thanh kiếm xấu như vậy, nàng cảm giác rất mất mặt.

"Không được!" Diệp Lăng Thiên quả quyết cự tuyệt.

Hắn lại nhìn chằm chằm Nguyệt Phù Dao, hỏi: "Có cảm thấy khó chịu gì không?"

Nguyệt Phù Dao nghi ngờ nhìn Diệp Lăng Thiên, nói: "Ngoại trừ cảm thấy hơi mắt mặt, không có khó chịu gì."

"Hì, hì!"

Cố Thanh Mộng và Đường Huyên Linh che miệng, yêu kiều cười, quá thú vị.

Đường Huyên Linh nhịn không được nói: "Tam công tử, nếu ngươi không vừa mắt mấy thanh kiếm nơi đây, có thể mời Ngu cô nương đúc cho một thanh."

Diệp Lăng Thiên thản nhiên nhìn về phía Ngu Hồng Lăng, nói: "Nàng không đúc kiếm."

Đường Huyên Linh bật cười nói: "Ngu cô nương là truyền nhân của Tàng Kiếm sơn trang, sao lại không đúc kiếm?"

"Ta xác thực không đúc kiếm, bởi vì ta bị mù." Ngu Hồng Lăng bình tĩnh nói.

Khuôn mặt tươi cười của Đường Huyên Linh cứng đờ, nói ra: "Thật xin lỗi Ngu cô nương."

Ngu Hồng Lăng im lặng không trả lời.

Nguyệt Phù Dao nhỏ giọng hỏi: "Công tử, đã tới đây rồi, không định vượt quan sao?"

"Đúng nha! Nhém quên chính sự rồi, ngươi chờ ở đây, bản công tử đi một chút sẽ trở lại."

Diệp Lăng Thiên tựa như chợt nhớ lại, lập tức đi đến kiếm các.

Ba phút sau.

Hắn đi ra Kiếm các, thật là đi một chút trở lại.

"..."

Chúng nữ nhìn về phía Diệp Lăng Thiên, các nàng biết Diệp Lăng Thiên vượt quan thất bại, bất quá các nàng không nhắc tới, sợ làm cho Diệp Lăng Thiên thẹn quá hoá giận.

Diệp Lăng Thiên chẳng hề để ý, nói ra: "Những nhưng thủ các quá yếu, bản công tử nhìn không lọt mắt, lần này tha cho bọn họ, để bọn họ tu luyện thêm mười năm."

Chúng nữ nhịn không được liếc mắt, thất bại nói đến lẽ thẳng khí hùng như thế, da mặt tam công tử thật dày.

Không lâu lắm.

Diệp Vô Nhai đi ra Kiếm các, tay cầm Thiên Vấn kiếm, thần sắc đạm mạc, trên mặt có một đạo kiếm thương nhỏ xíu, khí tức hơi lộn xộn.

"Diệp Lăng Thiên."

Nhìn thấy Diệp Lăng Thiên, Diệp Vô Nhai sững sờ, không khỏi kinh ngạc, Diệp Lăng Thiên lại tới được đây?

Gã nhìn về phía Nguyệt Phù Dao, dựa vào thực lực của Diệp Lăng Thiên, tất nhiên sẽ không đến được đây, nhưng có Nguyệt Phù Dao và hai nữ tử kia tương trợ, không phải không có khả năng.

Diệp Vô Nhai không suy nghĩ nhiều nữa, đi tới bênh cạnh Ngu Hồng Lăng.

Ngu Hồng Lăng khẽ mở hàm răng, nhỏ giọng hỏi: "Công tử quá quan rồi?"

"Ừm!" Diệp Vô Nhai nhẹ nhàng trả lời một câu.

Xông qua ba tầng, chính là quá quan.

Xông qua bốn tầng, sẽ có một viên Tiên Thiên đan.

Lần này gã xông qua tầng thứ bảy, đáng tiếc tầng thứ bảy có một vị Tông sư trung kỳ, hai bên giao thủ một phen, cuối cùng vẫn bại.

Sau một nén nhang.

Diệp Nho Phong và Diệp Khinh Chu cũng đi ra.

Hai người đồng dạng quá quan, mà lại đều tiến vào tầng thứ năm, đáng tiếc chỉ có một viên Tiên Thiên đan, sớm đã bị Diệp Vô Nhai lấy mất, làm cho hai người bất đắc dĩ.

Diệp Khinh Chu nhìn về phía Diệp Lăng Thiên hỏi: "Diệp Lăng Thiên ngươi thông qua khảo hạch chưa?"

Diệp Lăng Thiên nhàn nhạt nói: "Thủ các quá yếu, ta không muốn thương tổn bọn họ."

"Ha ha!" Diệp Khinh Chu cười châm chọc.

Tầng thứ nhất thực lực của thủ các chỉ có bát phẩm, tầng thứ hai cửu phẩm, tầng thứ ba Tiên Thiên sơ kỳ, tầng thứ tư Tiên Thiên trung kỳ…

Diệp Lăng Thiên chỉ là lục phẩm, ngay cả tầng thứ nhất cũng qua không được.

"Đi thôi!"

Thần sắc Diệp Vô Nhai đạm mạc, dẫn theo Ngu Hồng Lăng rời đi.

Bọn hắn còn chưa thể ly khai bí địa khảo hạch, cần chờ ngày mai mới có thể rời đi, về phần những đệ tử bị vây tại cửa thứ nhất, sớm đã bị đưa ra ngoài.

Bên trong bí địa, còn không ít đồ tốt, tiếp tục tìm kiếm một phen.

... …

Ngày thứ hai.

Trời vừa sáng.

Trưởng lão đúng giờ xuất hiện bên trong bí địa, dẫn đám người Diệp Lăng Thiên ra ngoài.

Cũng không lâu lắm.

Trưởng lão công bố ra danh sách các đệ tử thông qua khảo hạch.

Hai trăm năm mươi người, thành công thông qua tám người, mà tám người này, đều là người nổi bật trong thế hệ trẻ tuổi.

Về phần Diệp Lăng Thiên, tự nhiên không nằm trong danh sách.

Sau đó, hình như có việc gấp gì, tất cả trưởng lão và đệ tử tham dự khảo hạch, bị triệu tập đến trong đại điện.

Chuyện giải quyết xong.

Diệp Lăng Thiên vừa trở về Văn Hương tạ.

Nhìn thấy Tần Kiêm Gia và Tô Khuynh Thành đi tới.

Diệp Lăng Thiên cười hỏi: "Kiêm Gia đánh thắng lão đầu kia không?"

Tần Kiêm Gia lắc đầu: "Ta thua rồi!"

"Không sao, lần sau bản công tử sẽ lấy mặt mũi lại cho ngươi." Diệp Lăng Thiên nhẹ nhàng phất tay.

Tần Kiêm Gia đắng chát cười một tiếng.

Dưới cái nhìn của nàng, sợ rằng trong thiên hạ chỉ có một người đánh thắng được lão giả kia, đó chính là quốc sư Đại Chu, Phượng Hoặc Quân!

Tô Khuynh Thành hỏi: "Công tử, ta thấy mọi người bị triệu tập tới đại điện, xảy ra chuyện gì sao?"

Diệp Lăng Thiên nói: "Chút chuyện nhỏ thôi, tối hôm qua người của La Võng đánh vào Thiên môn, mấy vị trưởng lão hoài nghi có gian tế trộm lấy bản đồ, lặng lẽ đưa cho La Võng."

Ba người Nguyệt Phù Dao biến sắc, vội vàng nói: "Xin công tử tin tưởng, chúng ta không để lộ bản đồ ra ngoài."

Diệp Lăng Thiên nói: "Yên tâm, bản công tin các ngươi."

Tần Kiêm Gia nói: "Nghe nói La Võng làm việc, cực kì huyết tinh hung tàn, Thiên môn tổn thất lớn không?"

"Chuyện đó thì không, đám tặc tử La Võng vừa mới vào thông đạo, liền xúc động cơ quan, hơn một trăm người, chỉ có một vị Tông sư chạy thoát một kiếp, những người còn lại bị xoắn thành sương máu! Tấm bản đồ kia, có một phần là giả." Diệp Lăng Thiên cười tủm tỉm nói, ánh mắt lộ ra vẻ thích thú.

Hắn cho ba nữ xem địa đồ, chia làm hai phần, bản đồ địa hình bên ngoài và bản đồ địa hình bên trong bí địa.

Bản đồ địa hình bên ngoài, dính đến mật đạo tiến vào Thiên môn, ghi đủ các loại cơ quan, phần bản đồ này là giả, dám dùng bản đồ xông vào Thiên môn, phải chết không thể nghi ngờ.

Mà bản đồ bí địa thì là thật.

Nhưng mỗi lần khảo hạch kết thúc, cơ quan sẽ điều chỉnh lại địa thế, phần bản đồ này cũng mất tác dụng.

Cho nên hắn căn bản không lo lắng ba nữ sẽ tiết lộ bản đồ ra ngoài.

Ngược lại hắn còn chờ mong ba nữ tiết lộ bản đồ.

Muốn thu phục một người, chuyện thứ nhất cần làm, là để cho thế lực của nàng, không còn tin tưởng nàng!

Chỉ không biết, lần này ai tiết lộ bản đồ, Tô Khuynh Thành hay Nguyệt Phù Dao?

Hay là các nàng thông minh hơn, để người khác ra mặt?

Vô luận kết quả nào, đều nằm trong khống chế của Diệp Lăng Thiên.

Trong lòng ba người Nguyệt Phù Dao chợt động, không biết vì sao, nụ cười của Diệp Lăng Thiên, làm cho các nàng cảm thấy một loại cực kỳ âm hiểm.

"Tối hôm qua không nghỉ ngơi tốt, ta đi ngủ một giấc."

Diệp Lăng Thiên đi về phía phòng của mình.

Ba nữ nhìn chằm chằm bóng lưng của hắn, trong ánh mắt nhiều hơn mấy phần ý vị nói không rõ.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!