[Dịch] Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

/

Chương 10: Nhân tính (2)

Chương 10: Nhân tính (2)

[Dịch] Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Phong Vũ Thần Thoại

5.153 chữ

29-07-2023

Thế nhưng, những con Zombie này dường như bị đám ngu xuẩn trên lầu thư viện hấp dẫn, chú ý tới động tác Vương Song, gần hai mươi con Zombie còn lại nhìn Vương Song, “Grào” một tiếng, nhao nhao vồ lên, mấy chục con Zombie cùng vồ lên cho dù Vương Song cầm đao, càng có dị năng cũng không dám trực tiếp đối mặt, dù sao một khi bị bắt được hoặc là bị cắn được vậy thì sẽ biến thành Zombie giống như bọn họ.

Vương Song không khỏi thầm mắng đám người trên thư viện, đúng là một đám đồng đội heo, mình đã nhìn thấy bọn họ cầu cứu, nhưng muốn muốn cứu bọn hắn, cũng không phải là một chuyện nhỏ, chí ít trước hết để cho hắn an tâm xử hết những con Zombie này đã chứ!

Hết cách, một đám Zombie lao thẳng về phía mình, Vương Song không tự đại cho rằng bản thân thật sự có thể lấy một địch trăm. Bởi vậy, quả quyết lui lại, nhưng mà hắn không dẫn những con Zombie này đi về phía Lâm Tuyết Tình, mà dẫn đến trong rừng cây cách trường học trăm thước.

- Vương Song!

Lý Tân cùng Lâm Tuyết Tình ở phía xa nhìn thấy Vương Song dường như gặp nguy hiểm, gấp gáp muốn tiến lên hỗ trợ, nhưng mà Vương Song dường như cân nhắc đến tình cảnh của hai người, ở phía xa phất tay ra hiệu hai người không được qua đây.

Mặc dù lo lắng, nhưng hai người vẫn chỉ có thể lo lắng ở nguyên tại chỗ chờ đợi.

“Grào” một con Zombie tương đối nhanh nhẹn dần dần thoát ly đội ngũ, dẫn đầu, nhãn thần sáng lên, thầm nói “Cơ hội tốt!” Trực tiếp dừng bước lại, trực tiếp dùng nghiêng mình trực tiếp chém con Zombie dẫn đầu thành hai nửa. Sau đó vội vàng lần nữa lui lại.

Hiện tại Vương Song giết nhiều Zombie như vậy, dần dần đã có chút kinh nghiệm, những con Zombie này ngoại trừ dáng vẻ dọa người, lực lượng cùng tốc độ không cao, chỉ cần không bị một đoàn Zombie vây quanh, tâm tình ổn định lại, buông xuống lòng hoảng sợ, dù cho một người bình thường cũng có thể dễ dàng giải quyết một con Zombie, đương nhiên, điều kiện tiên quyết là có vũ khí.

Bản thân dốc lòng dẫn những con Zombie này đến rừng câu trong trường học, thỉnh thoảng trực tiếp giải quyết một conZombie, nhưng mà khoảng cách một trăm mét, có gần năm con Zombie chết dưới tay Vương Song.

Đi đến rừng cây nhỏ, nhìn thấy còn có mười mấy con Zombie, Vương Song cảm thấy hiện tại thể lực mình cực kỳ lợi hại, tố chất thân thể mạnh hơn người bình thường gấp đôi cô thể liên tục chiến đấu trong mấy giờ.

Vương Song muốn tiếp tục giải quyết những con Zombie còn lại, nhưng dần dần thân thể trở nên nặng nề nói cho hắn biết phải lập tức rút lui, nếu không sẽ bị những con Zombie này làm tiêu hao hết sạch thể lực.

Chờ đến khi những con Zombie này tiến vào rừng cây nhỏ, Vương Song rẽ ngoặt, từ một bên xông ra, trong tay xuất hiện một hỏa cầu, trực tiếp đốt một cây nhỏ, vốn dĩ đang là Mùa thu, lá cây khô chồng chất đầy mặt đất, hai chân dẫm lên trên cũng có thể cảm nhận được âm thanh xoạt xoạt rõ ràng, một viên hỏa cầu xuất hiện, trong nháy mắt, đại hỏa tràn ngập, đốt cháy toàn bộ rừng cây.

“Vù vù” gió thu thổi qua, hỏa thế càng thêm mãnh liệt, vây quanh toàn bộ Zombie đang tiến vào, hình thành một tường lửa, hoàn toàn phá hủy đường lui của những con Zombie này.

“Grào” từng âm thanh gào thét phát ra trong miệng Zombie, bọn họ sẽ chỉ có thể gào thét, không cảm thấy đau đớn, cũng không biết sự đáng sợ của tử vong, chỉ muốn cắn nuốt, bởi vậy, toàn thân bốc lên hỏa diễm biến thành từng Người lửa chậm rãi hướng về phía Vương Song.

Máu trong cơ thể dần dần bị thiêu khô, toàn bộ thân thể biến thành vô số cỗ thây khô, Vương Song thở hổn hển, hỏa cầu trong hai tay không ngừng xuất hiện, liên tiếp baviên hỏa cầu xuất hiện trong tay, trực tiếp bị hắn ném về phía mười mấy con Zombie.

Sau khi Vương Song ném hỏa cầu thì không nhìn ra sau nữa, bởi vì lúc này, lại có một đám Zombie bị động tĩnh nơi này hấp dẫn tập tễnh chạy tới, Vương Song cố nén sự mệt mỏi trên thân thể, cắn răng chạy đến thư viện trước mặt, lúc này, Lý Tân cùng Lâm Tuyết Tình cũng đứng ở nơi đó lo lắng chờ Vương Song.

Nhìn thấy Vương Song đến, hai người vội vàng tiến lên đỡ lấy hắn, Lý Tân có chút long lắng hỏi:

- Song Tử, ngươi không sao chứ?

- Phù, yên tâm, vẫn chưa chết.

Vương Song thở hổn hển, đầu đầy mồ hôi, nhìn thấy đằng sau đang có một đám Zombie đuổi tới, sắc mặt mạnh mẽ biến, vội vàng nói nói:

- Đi nhanh lên, qua ký túc xá nữ sinh, đằng sau nhiều Zombie như vậy, nếu ngươi không đi, ba người chúng ta chỉ sợ sẽ chết ở nơi này mất!

Hai người cũng nhìn thấy Zombie phía sau, không kịp nói chuyện, lập tức nhanh chân bỏchạy, cũng không đoái hoài tới đám người trên lầu thư viện đang kêu cứu. Hiện tại bản thân bọn họ cũng khó mà đảm bảo, nào có tinh lực đi cứu những người khác.

- Vương bát đản, các ngươi đừng đi!

- Mấy tên hỗn đản này, súc sinh thấy chết không cứu!

- Ta nguyền rủa các ngươi bị Zombie cắn chết!

Lúc này trong thư viện một đám người nhìn thấy ba người trực tiếp chuồn đi, hy vọng sống sốt của đám người này vơ tan, trong nháy mắt sắc mặt như tro tàn, tuyệt vọng mắng đám người Vương Song. Nam tử trung niên bụng phệ kia sắc mặt cũng thay đổi, trở nên vô cùng âm ngoan, oán độc nhìn thân ảnh Vương Song rời đi, trong lòng dần dần trở nên điên cuồng...

- Ngươi nói xem, hắn có tới cứu chúng ta không?

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!