[Dịch] Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

/

Chương 11: Ký túc xá nữ sinh

Chương 11: Ký túc xá nữ sinh

[Dịch] Mạt Thế Vô Hạn Thôn Phệ

Phong Vũ Thần Thoại

5.228 chữ

29-07-2023

Bạch Lan Tâm nhìn Vương Song rời đi, sắc mặt hơi trắng lên, có chút cười khổ nhìn Trương Hân bên cạnh hỏi, đối mặt với sinh tử, tất cả cảm giác trước kia đều không còn quan trọng nữa, nàng ta cũng dần dần nghĩ thoáng lên rồi.

- Ai biết được, nhưng mà Vương Song không phải là người thấy chết không cứu, có thể hiện tại hắn không có năng lực như thế, ta tin tưởng hắn sẽ tới cứu chúng ta!

Sắc mặt Trương Hân phức tạp, nhìn đám người chung quanh dần dần lâm vào khủng hoảng, khá bất an.

- Chỉ hy vọng là như thế...

Đám người Vương Song nhân lúc toàn bộ Zombie trước thư viện đều bị dẫn đi, ba người một đường chạy vội, trên đường đi Lý Tân cũng chém giết được mấy con Zombie, nhưng mà kinh nghiệm quá ít thiếu chút nữa bị một con Zombie cắn trúng may mà có một viên hỏa diễm của Vương Song đánh giết mới miễn thoát nạn.

Nhưng mà một màn này bị Lâm Tuyết Tình nhìn thấy, mặc dù đã nhìn qua, nhưng Lâm Tuyết Tình vẫn kinh ngạc không thôi, hiện tại thế giới đột nhiên đại biến, thậm chí ngay cả ma pháp trong truyền thuyết cũng xuất hiện. Nàng ta cảm thấy bản thân dường như không biết gì về thế giới này.

Mặc dù Vương Song tiêu hao thể lực rất lớn nhưng tố chất thân thể vẫn mạnh hơn gấp đôi trước đó nên hắn trông vẫn ổn hơn Lâm Tuyết Tình, đúng lúc này, đột nhiên trong cơ thể một cỗ năng lượng sinh ra, chia làm ba, phân biệt bị rót vào trong thân thể, Huyệt Khiếu, trong hắc động.

“Phù” Vương Song cảm nhận được năng lượng dồi dào trong thân thể, nhẹ nhàng thở ra một hơi, sắc mặt không còn tái nhợt, rất nhanh, bên tỏng Huyệt Khiếu dường như tiêu hao sạch hỏa diễm lại được bổ sung tràn đầy năng lượng, trong mắt Vương Song tràn đầy vẻ khó tin, có sức mạnh trong người cho dù có thêm một đám Zombie tới nữa hắn cũng không sợ.

- Thịch!

Vương Song lui ra sau một bước, nhìn thấy Lâm Tuyết Tình thở hồng hộc, gương mặt đẹp đẽ đổ đầy mồ hôi, “phù phù” thở hổn hển, Vương Song nhướng mày, nhìn mười mấy con Zombie phía sau không ngừng đuổi theo, một tay cởi Ba lô từ phía sau xuống, ôm Lâm Tuyết Tình cõng trên lưng.

- Này, ngươi làm gì thế thả ta ra!

Lâm Tuyết Tình không kịp phòng bị bị Vương Song ôm trên lưng, có chút phẫn nộ quát lên. Nàng cho rằng Vương Song muốn chiếm tiện nghi của nàng, bởi vậy kịch liệt phản kháng.

- Im miệng! Muốn chết thì ngươi cứ xuống đi!

Vương Song hừ lạnh một tiếng, một tay giữ đầu nàng rồi ra phía sau càng ngày càng nhiều Zombie, Lâm Tuyết Tình hoảng sợ sắc mặt tái nhợt, trong nháy mắt hiểu rõ ý của Vương Song, biết mình quá chậm, làm vướng chân hai người, bởi vậy mà ngừng giãy dụa, yên tĩnh nằm trên lưng Vương Song.

- Nắm chặt, nếu không sẽ rơi xuống, không ai có thể cứu ngươi!

Vương Song dặn dò một câu, nhanh chân chạy về phía trước, Lý Tân ở phía trước mở đường, tuy nhiên rất sợ hãi, nhưng dưới tình huống uy hiếp tính mạng cho dù là một con thỏ đoán chừng cũng sẽ điên cuồng, càng không nói đến một người sống sờ sờ.

Sau lưng Vương Song thêm một người, khoảng chừng năm mươi cân, thêm ba lô leo núi phía trước, đổi thành một người bình thường, đoán chừng đi lại sẽ rất gian nan, may mắn thân thể của hắn lớn mạnh gấp đôi, bởi vậy việc đi lại so với lúc mình chưa cường hóa cũng nhanh hơn một ít.

- Tấm lưng hắn rất có cảm giác an toàn.

Ghé trên lưng Vương Song, Lâm Tuyết Tình sắc mặt màu đỏ bừng, cho dù dưới sự uy hiếp của Zombie, vẫn bị sự thẹn thùng nữ tính lấp đầy não hải. Tấm lưng rộng lớn của Vương Song khiến Lâm Tuyết Tình cảm thấy mặt đỏ tới mang tai, đặc biệt là mùi hương trên người nam nhân khiến cho Lâm Tuyết Tình chưa từng tiếp xúc gần với nam nhân như vậy chôn đầu trên lưng Vương Song. Trong nháy mắt, Lâm Tuyết Tình có một cảm giác vĩnh viễn chỉ muốn nằm trên lưng Vương Song không muốn xuống.

Rất nhanh, ba người một đường chạy chậm, xuyên qua thư viện, ký tức xá nữ sinh gần ngay trước mắt, trên mặt đất từng bãi từng bãi máu tưới đỏ thẫm rải trên mặt đất vô cùng chói mắt, mùi máu tươi gay mũi bay tới trong lỗ mũi ba người khiến cho mấy người nhướng mày.

Ký túc xá nữ sinh có lầu năm, dưới lầu chỉ có hai con Zombie đang lảo đảo, trong cửa, đen kịt một màu, giống như một cái miệng lớn đang chọn người mà cắn nuốt.

Ba người lần nữa cẩn thận quay đầu nhìn phía sau, mấy con Zombie đuổi theo sau bị mấy người vứt bỏ, lúc này mới thở phào, Vương Song trực tiếp thả Lâm Tuyết Tình xuống, đặt trên mặt đất, vẻ mặt thành thật quan sát đến cảnh vật chung quanh. Nhưng mà trong lòng lại sinh ra một cảm giác tiếc nuối, vừa rồi bộ ngực của Lâm Tuyết Tình đặt trên lưng mình, loại cảm giác này làm hắn vô cùng mê say, dù sao cũng chưa từng tiếp xúc gần gũi với nữ sinh.

- Vương Song, ta ở tầng ba phòng 305, chúng ta làm sao đi vào trong được?

Lâm Tuyết Tình nhìn ngoài cửa, ngoài cửa còn có hai con Zombie, lưu luyến rời khỏi tấm lưng của Vương Song, Lâm Tuyết Tình sắc mặt đỏ ửng hỏi Vương Song. Thời kỳ này có một cánh tay mạnh mẽ bảo vệ là khát vọng của mọi nữ sinh, mà Vương Song, rõ ràng là ứng cử viên tốt nhất, bởi vậy, bất tri bất giác, trong lòng Lâm Tuyết Tình nảy sinh một chút hảo cảm với.

Vương Song nhìn ký túc xá nữ sinh trước mắt, trầm giọng hỏi:

- Trong này rốt cuộc có bao nhiêu nữ sinh? Hôm nay đoán chừng còn có bao nhiêu người ở ký túc xá? Nếu không rõ ràng mà cứ như vậy xông vào, chỉ sợ đi vào được mà không ra được!

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!