“Ngươi vô liêm sỉ!”
Tần Trăn Trăn như con mèo hoang phát điên, bắt đầu điên cuồng tấn công Lâm Thu.
Lâm Thu cầm cây thương lau nhà trong tay giống như trở thành một con người khác, cách chơi đùa thật sự kín kẽ không khe hở, hoàn toàn chặn hết công kích của Tần Trăn Trăn từ bên ngoài.
Thỉnh thoảng hắn còn có thể phản công, đánh một phát lên cái mông cong của Tần Trăn Trăn.
Con mẹ nó!
“Lâm Thu dùng gậy xấu xa như vậy sao? Chỉ chốc lát đã đảo ngược tình thế rồi.”
“Lâm Thu gian ác quá, tránh xa nữ thần Trăn Trăn ra, có bản lĩnh thì đánh với ta!”
“Lâm Thu thật sự là quá bỉ ổi, mỗi một gậy đều đánh lên mông người ta, chỉ là ta rất thích! Há há há!”
“Lâm Thu, ngươi thật sự chẳng biết xấu hổ gì cả, lại dám dùng binh khí với một cô gái dùng tay trói gà không chặt như thế!”
“Người anh em, tay trói gà không chặt ư? Ngươi nghiêm túc đấy à?”
Sau một lượt tấn công mãnh liệt, Tần Trăn Trăn không chiếm được lợi thế nào, trái lại còn bị Lâm Thu đánh lên mông vài lần.
Lúc này Tần Trăn Trăn đã bình tĩnh lại.
“Được rồi, ta thừa nhận tố chất cơ thể của bản thân không bằng ngươi, nhưng đây là kì thi dị năng! Ta phải nghiêm túc thôi.”
Lâm Thu chỉ cảm thấy nhiệt độ xung quanh bắt đầu giảm xuống, cả người xung quanh cũng bị liên lụy mà run rẩy.
Xem ra Tần Trăn Trăn sẽ vận dụng dị năng hệ băng rồi.
“Linh kỹ - đóng băng!”
Lâm Thu cuống quýt tránh né, chật vật tránh thoát khỏi linh kỹ của Tần Trăn Trăn.
Tần Trăn Trăn thân là cường giả cấp Bạc, tốc độ thi pháp nhanh tới mức Thanh Đồng không thể bằng được, trên cơ bản có thể thi triển loại linh kỹ sơ cấp này ngay lập tức.
Một đống kỹ năng sơ cấp hệ băng đập vào người Lâm Thu như không cần tính tiền.
Tuy rằng lần nào Lâm Thu cũng khó khăn lắm mới tránh thoát được nhưng chẳng bao lâu sau Lâm Thu đã phát hiện ra vấn đề.
Độ ấm trên lôi đài càng ngày càng thấp, Lâm Thu cảm thấy đến cả mình cũng bị đóng băng thành một khối, như vậy đương nhiên sẽ ảnh hưởng đến tốc độ của hắn.
Hiện tại cuối cùng Lâm Thu cũng hiểu vì sao hôm qua Tần Trăn Trăn đã giới thiệu mình là khống chế trong tiểu đội.
Đóng băng, giảm tốc độ!
Con mẹ nó cô là Vương Chiêu Quân à!
Sẽ không đến mức mang tới cho tôi một mùa đông lạnh giá đấy chứ!
Dường như nhận ra Lâm Thu đã tìm được cách nên Tần Trăn Trăn bắt đầu tăng nhanh tốc độ.
Mẹ nó, thật sự muốn tăng thêm à?
Không được không được, cứ tiếp tục như vậy thì mình thật sự sẽ thua.
Bằng không cứ thẳng thắn nhận thua đi.
Thế nhưng đã tới mức này rồi mà còn đi chịu thua thì không cam lòng chút nào.
Có phải là mình quên mất cái gì không?
Đúng rồi, mình còn có thể hóa thú được mà.
Trong lòng mặc niệm: ULâm Thuraman, Tiga ULâm Thuraman, đưa ánh sáng sức mạnh của các người cho tôi mượn đi!
Hóa thú!
Thỏ lưu manh!
Sức mạnh hóa thú dâng lên, ánh mắt của Lâm Thu cũng thay đổi thành màu đỏ tươi, hai lỗ tai dài ra, miệng người cũng đổi thành môi sứt, trên người bắt đầu mọc ra lông tơ trắng như tuyết, chỉ có điều con thỏ này có vẻ hơi thừa cân.
Chỉ có điều chuyện đó không hề ảnh hưởng đến vẻ ngoài đáng yêu của con thỏ, trái lại trông nó càng có vẻ ngây ngô dễ thương.
Lúc này các cô gái thấy Lâm Thu biến hình đều hét ầm lên.
“Xuất hiện rồi! Thố Thố biến thân rồi!”
“Kỳ lạ, vì sao lại có cảm giác là Thố Thố có vẻ mập hơn nhỉ, chẳng qua vẫn đáng yêu như thường. Thố Thố ta yêu ngươi!”
Sau khi Lâm Thu biến thân, hình tượng con thỏ của hắn nhanh chóng truyền ra ngoài nhờ TV và mạng internet.
Lúc này tất cả các nữ sinh từ nhỏ mới có hai tuổi, tới mấy bà cụ tám mươi tuổi.
Tất cả mọi người đều sáng cả mắt.
Có cần đáng yêu đến thế không!
Còn Tần Trăn Trăn đứng trên lôi đài cũng ngẩn cả người ra.
Hoàn toàn quên mất việc phải tiếp tục niệm chú.
Đại chiêu đã được niệm hơn phân nửa bỗng dưng bị cắt đứt cô cũng không có chút cảm giác nào, chỉ kinh ngạc nhỉ Lâm Thu.
Thật sự muốn đi ôm hắn thì phải làm sao?
Liệu hắn có từ chối không?
Nếu để cho tôi ôm một cái thì tôi sẽ không đánh cậu nữa!
Còn đám nam sinh lại có phản ứng hoàn toàn khác.
Họ cười gập cả người xuống.
Phụt! (? ? ε? ? lll)
Cuối cùng họ cũng hiểu vì sao trước đó Lâm Thu không hề chọn biến thân.
Thế này thật sự là mất mặt quá đấy?
Tuy rằng họ đều nghĩ như thế nhưng khi quay đầu lại nhìn vợ mình, con gái lẫn mẹ mình đều mang vẻ mặt mê muội…
Họ lại không kìm được mà gào thét!
“Lâm Thu, ta với ngươi không đội trời chung!”
Đương nhiên Lâm Thu không hề biết gì về những chuyện bên ngoài cả.
Lúc này hắn chỉ có một cảm giác.
Thật là ấm áp, thì ra hóa thú còn có hiệu quả chống lạnh nữa.
Thế này hay quá.
Sau đó quay sang nhìn Tần Trăn Trăn, cô đã sững sờ đứng tại đó rồi, chiêu thức cũng bị ngưng nửa chừng.
Lâm Thu: (⊙⊙?)
Biến thân còn có thể cắt ngang chiêu thức sao?