[Dịch] Hắc, Yêu Đạo .

/

Chương 13: Ngọc mẫu kinh!

Chương 13: Ngọc mẫu kinh!

[Dịch] Hắc, Yêu Đạo .

Ngã Thị Hạt Hỗn

8.729 chữ

10-09-2024

Trúc viên, an táng thi thể Trường Thanh Tử, cởi bỏ mê hồn trận trong Thúy Trúc lâm, Trương Thuần Nhất bảo Trương Trung mang đồ dùng sinh hoạt của mình vào Trúc viên, biến Trúc viên thành nơi ở mới của mình.

So với tiền viện, có Tiểu Tụ Linh trận, có linh tuyền nhãn, điều kiện của Trúc viên tốt hơn rất nhiều, đương nhiên, Trương Thuần Nhất tạm thời cũng không có công bố ra ngoài tin tức về cái chết của Trường Thanh Tử, tuy rằng rất nhiều người trong lòng đã có suy đoán, nhưng suy đoán thủy chung chỉ là suy đoán.

Phòng bên trái Trúc viên, trong điển tịch thất mà Trường Thanh Tử thành lập, Trương Thuần Nhất dọn dẹp di sản Trường Thanh Tử lưu lại.

Trong điển tịch thất cất giấu ngàn quyển sách, nhưng phần lớn đều chỉ là thư tịch phàm tục, hoặc thần tiên dị chí của nhân gian, hoặc địa lý tạp thuyết, liên quan đến tu hành chỉ có ít ỏi mấy quyển, trong đó võ học gồm năm quyển: Tùng Hạc Quyền Kinh, Ngọc Cốt Quyết, Sư Tâm Quyền, Hầu Vương Bộ, Thiết Sa Chưởng; điển tịch tu tiên gồm năm quyển: Bất Lão Thanh Tùng Đồ, Dưỡng Hạc Kinh, Ngọc Mẫu Kinh, Trường Thanh Tử Đan Kinh, Bách Thảo Kỳ Kim Lục.

Trong đó Bất Lão Thanh Tùng Đồ là truyền thừa căn bản của Trường Thanh quan, nhưng phẩm giai không cao, cao nhất chỉ có thể làm cho người ta tu luyện tới cấp độ khóa ngũ phách, tuy rằng thủ đoạn chủ yếu để tu tiên giả tăng trưởng thần hồn đến từ yêu vật phản hồi, nhưng tu hành Quan Tưởng Pháp lại cho tới bây giờ đều không thể buông tha, chỉ có trải qua quan tưởng để không ngừng mài giũa, người tu tiên mới có thể nắm cát thành đá, đem thần hồn của mình mài giũa đủ cường hãn, mà không phải chỉ có vẻ bề ngoài.

Bất Lão Thanh Tùng Đồ sau khi đến Ngũ Phách, tác dụng rèn luyện thần hồn của nó lên người tu tiên đã kịch liệt giảm xuống, nếu như lại tiếp tục tu hành tăng lên, khả năng người tu hành bị yêu vật cắn trả rất lớn, đáng nhắc tới duy nhất chính là bên trong bao hàm một môn thần hồn bí thuật · Tầm Yêu Đồng, có thể lấy bí pháp phối hợp lực lượng thần hồn tẩy rửa hai đồng tử của người tu tiên, để cho người tu tiên có thể trông thấy yêu khí.

Dưỡng Hạc Kinh thì trình bày những kiến thức để bồi dưỡng một con Yêu Hạc như thế nào, trong đó còn bao gồm một đan phương có thể gia tăng tỷ lệ Tiên Hạc yêu hóa tăng lên ba thành, đan tên Hạc Ngữ Đan, giá trị tương đối xa xỉ, bởi vì cái này ý nghĩa có thể để Yêu Hạc trở thành truyền thừa ổn định, mà đây cũng là thủ đoạn thành lập tông môn phải có.

Ngọc Mẫu Kinh là một quyển điển tịch có liên quan đến Địa Sư, tu tiên giả luyện hóa yêu vật, lớn mạnh thần hồn, hái được Trường Sinh Đạo Quả, đây là tu hành chính đạo, nhưng ngoài ra còn có nhiều ngoại đạo có tác dụng phụ trợ, luyện đan, luyện khí đều ở trong đó, mà Địa Sư cũng là một loại ngoại đạo, xem gió nhìn nước, tìm núi đoán rừng, phân vị định huyệt là căn bản của đạo này, bởi vậy bọn họ cũng được xưng là phong thủy sư, chẳng qua đạo này khó học khó tinh, bình thường chỉ có thế lực lớn mới có thể bồi dưỡng, mà điển tịch Ngọc Mẫu Kinh này chính là một đạo truyền thừa của Địa Sư, chẳng qua nó chú trọng về thăm dò ngọc mạch, ngọc thiện dưỡng linh vận, ở trong Thái Huyền giới rất nhiều ngọc thạch đều là linh vật, giá trị xa xỉ.

Mà căn cứ đôi câu vài lời Trường Thanh Tử lưu lại, Trương Thuần Nhất biết Trường Thanh Tử có thể đi đến tình trạng hôm nay, lấy một tán tu chi thân sáng lập ra cơ nghiệp như Trường Thanh quan có quan hệ không tách rời với Ngọc Mẫu kinh.

Trường Thanh Tử ở trên đạo Địa Sư có thiên phú không tệ, tuy không có ai dạy, nhưng dựa vào truyền thừa của Ngọc Mẫu Kinh vẫn bước vào bậc cửa Địa sư. Mấy năm nay hắn tuy chưa phát hiện linh ngọc gì đặc biệt có giá trị, nhưng ở trên khảo cổ lại có phát hiện không nhỏ, Bất Lão Thanh Tùng Đồ cùng Dưỡng Hạc Kinh đều là hắn khảo cổ đào ra, đương nhiên, thường đi ở bờ sông nào có không ướt giày, lần này hắn sở dĩ sẽ đưa tới sát kiếp, cũng là bởi vì khảo cổ.

Trường Thanh Tử Đan Kinh là Trường Thanh Tử kết hợp kinh nghiệm của mình và một ít điển tịch không trọn vẹn tự biên soạn ra một đạo luyện đan truyền thừa, bao hàm một bộ Khống Hỏa Quyết cùng mấy đạo đan phương, giá trị chỉ có thể nói là bình thường.

Về phần Bách Thảo Kỳ Kim Lục thì không phải là một bộ điển tịch tu tiên, nó chỉ là giới thiệu về một số linh thảo thông thường, khoáng vật và các loại linh vật, loại điển tịch này có thể nói là tu tiên giả phải nắm giữ, bằng không gặp bảo mà không biết bảo chính là một chuyện cười.

Xem qua một lần những điển tịch này, Trương Thuần Nhất cất kỹ chúng nó, trong những điển tịch này hắn coi trọng nhất là Ngọc Mẫu Kinh, hắn vi ngôn đại nghĩa, có chút không đơn giản, mà võ học Ngọc Cốt Quyết Trường Thanh quan truyền thừa chính là sau khi Trường Thanh Tử tìm hiểu Ngọc Mẫu Kinh có cảm giác mới sáng tạo ra.

Sau khi chải chuốt xong tất cả thư tịch một lần, cảm thấy đã không còn để sỏ, Trương Thuần Nhất rời khỏi phòng điển tịch, sau đó hắn lại lấy túi thu yêu của Trường Thanh Tử ra, trong này cũng có một khoản tài phú không nhỏ.

Trường Thanh Tử thân tử đạo tiêu, ấn ký thần hồn hắn để lại trên túi thu yêu đã tan vỡ, Trương Thuần Nhất dễ dàng xóa nó đi.

Thần niệm thăm dò vào trong, Trương Thuần Nhất vừa nhắn, thứ hắn thấy đầu tiên chính là hai con yêu vật Thanh Phong Hạc và Ngậm Hỏa Thiềm. Hai con yêu vật này là hai con yêu vật mà Trường Thanh Tử tỉ mỉ bồi dưỡng. Trong đó Thanh Phong Hạc đã có tu vi ba trăm năm, Ngậm Hỏa Thiềm cũng có hơn hai trăm năm tu vi, chẳng qua lúc này chúng đều đã chết đi.

Phách toái thì hồn phi, Trường Thanh Tử tử vong, phách ấn hắn lưu tại chỗ sâu trong linh hồn yêu vật tự nhiên tan vỡ, mà linh hồn yêu vật cũng bởi vậy tiêu vong, đây chính là luyện yêu chi pháp chỗ bá đạo.

Dời ánh mắt khỏi thi thể hai con Yêu vật, Trương Thuần Nhất vừa nhìn về phía những vật khác. Đầu tiên là một đống linh thạch, đều là hạ phẩm, tổng cộng có chừng một trăm khối. Dưới tình huống bình thường, giá của một gốc linh dược nhất phẩm cũng chỉ là một khối linh thạch hạ phẩm, linh dược nhị phẩm thì mười khối linh thạch hạ phẩm, xem như là một khoản tiền nhỏ. Ngoại trừ linh thạch, trong túi thu yêu còn có hai hộp ngọc một lớn một nhỏ cùng với một tấm bản đồ.

Ý niệm trong đầu khẽ động, Trương Thuần Nhất lấy ra hai hộp ngọc cùng với địa đồ kia, không vội vàng mở hộp ngọc ra, Trương Thuần Nhất dẫn đầu đưa ánh mắt về phía địa đồ.

Tấm bản đồ này là mới vẽ, trải qua nhiều lần sửa chữa, phía trên có đánh dấu rất kỹ càng, mục tiêu nhắm thẳng vào chỗ sâu trong Mãng Sơn, ở nơi đó có một tòa động phủ của cổ tu sĩ.

Nhìn bản đồ, Trương Thuần Nhất biết đây chính là Trường Thanh Tử tự vẽ.

“Nơi Thủy Nguyên hội tụ, Giao đạo nhân.”

Suy nghĩ tin tức lộ ra trên bản đồ, Trương Thuần Nhất biết Trường Thanh Tử vì sao sẽ chết.

Đại Ly vương triều lập quốc bất quá năm trăm năm, tại thời điểm khai thác Man Hoang, có thật nhiều nhân vật hung ác triển lộ phong thái, Giao đạo nhân chính là một người trong đó.

Giao đạo nhân mặc dù chỉ là một tán tu, nhưng truyền thuyết nói hắn đạt được một chi đạo thống cổ xưa nào đó để lại truyền thừa, bởi vậy bồi dưỡng ra một con đại giao, thực lực phi phàm, bản thân còn đột phá Tán Nhân Cảnh, ngưng tụ Âm Thần.

Mà Trường Thanh Tử căn bản quan tưởng pháp lại có vị giai quá thấp, ngoài ý muốn phát hiện động phủ của Giao đạo nhân, hắn tự nhiên mừng rỡ, muốn thông qua khảo cổ đạt được truyền thừa tốt hơn, tiếp tục con đường của mình, vì thế hắn làm rất nhiều chuẩn bị, tấm bản đồ này chính là thể hiện kỹ càng đến mức tận cùng, nhưng cuối cùng hắn vẫn như cũ thất bại, còn mất đi tính mạng của mình.

“Bảo vật động lòng người, nhưng cũng không thích hợp ta bây giờ.”

Đè xuống tham niệm trong lòng, Trương Thuần Nhất cất bản đồ đi.

Mãng Sơn là một ngọn núi lớn, kéo dài ngàn dặm, bên trong có vô số yêu vật, thậm chí có khả năng còn có Đại yêu tồn tại. Hiện tại hắn không thể tùy tiện thăm dò, hơn nữa truyền thừa của Giao đạo nhân cũng không phải dễ cầm như vậy, bằng không Trường Thanh Tử cũng sẽ không vì vậy mà chết.

Thu bản đồ lại, Trương Thuần Nhất mở hộp ngọc nhỏ ra trước, sau khi thấy rõ đồ vật bên trong, cũng không cảm thấy bất kỳ ngoại lệ nào, bên trong đặt mười lăm viên bạch ngọc liên tử, viên nào viên nấy no đủ, sắc như bạch ngọc.

Bạch ngọc liên tử năm năm chín một lần, bình thường một đài sen cuối cùng có thể kết ra hạt sen cũng chỉ bất quá một hai hạt mà thôi, cái khác đều là phôi chết, mười lăm viên bạch ngọc liên tử nhìn như không nhiều, trên thực tế có thể còn lại nhiều như vậy đã coi như không tệ, dù sao Trường Thanh Tử cũng phải bồi dưỡng yêu vật của mình.

Nhìn những hạt sen bạch ngọc này, Trương Thuần Nhất biết tài nguyên tu luyện trong thời gian ngắn của Hồng Vân không cần phát sầu.

Thu hồi Bạch Ngọc Liên Tử, Trương Thuần Nhất mở ra hộp ngọc cuối cùng, sau khi thấy rõ đồ vật bên trong, ánh mắt Trương Thuần Nhất lập tức sáng ngời.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!