CHƯƠNG 1756: LINH HỒN BỊ XÉ RÁCH (ĐẠI KẾT CỤC) (2) Đỗ Địch An thấy nàng hỏi, khẽ lắc đầu, nói: “Xem thì xem xong rồi, nhưng điểm nghi ngờ rõ ràng vẫn chưa tìm được, nhưng mà phải nói, điểm hoài nghi và đáng cân nhắc ngược lại có không ít, chỉ là ký ức của ngươi thiếu hụt khá nhiều, ta cũng không thể xác định.”
“Ồ…” Tâm tình Helisha hơi trầm xuống.
Đỗ Địch An thấy thế thì vội vàng an ủi, nói: “Những thứ khác ta không chắc chắn, nhưng có một điều ta có thể chắc chắn, ngươi chính là ngươi, thật sự là ngươi!”
Helisha ngẩn người, “Cái gì?”