Hắc Huyền Nguyệt vẫn ẩn hình ở phía xa xa, lặng lẽ đứng nguyên nơi đó, nhìn Lâm Ân tra tấn bức cung.
Đến lúc này, cuối cùng cô ấy cũng thông qua đoạn hội thoại giữa bọn họ, để đại khái hiểu được đây rốt cuộc là một tấn bi kịch thê lương tới cỡ nào.
Mặc dù mức độ khai phá tình cảm của cô ấy còn thấp, vẫn khiến cô ấy rất khó hiểu được mọi chuyện. Nhưng cô ấy vẫn có thể nhìn ra, thứ đang không ngừng chảy ra từ trong mắt của Miêu Miêu là cái gì...
Bi thương.