Lâm Ân dùng ánh mắt đầy phức tạp nhìn Miêu Miêu, hắn cũng không biết mình nên an ủi cô ấy như thế nào, bởi vì nỗi đau mà cô ấy đang phải chịu đựng vốn không phải người bình thường có thể cảm nhận được.
Mà chuyện hiện giờ hắn có thể làm được, chính là đẩy nhanh tiết tấu của nhiệm vụ, trực tiếp đưa tên Dịch Y kia ra ngoài ánh sáng, xử quyết lão.
"Chúng ta có thể đến nhà máy con rối thử vận may trước, nếu bọn họ còn giữ con rối của cha và anh trai em... Thì ít nhất chúng ta cũng có thể mang thi thể của bọn họ trở về." Lâm Ân bế Miêu Miêu lên, lập tức quay đầu nhìn về phía cửa lớn.
Mà điều bọn họ có thể làm hiện giờ, cũng chỉ có thể rời khỏi căn phòng tối này trước, tiến thêm một bước hành động thôi.