Tiên hiệp
Mô tả thể loại: có các yếu tố phép thuật, tiên lực, pháp bảo, các nhân vật trong thần thoại phương Đông (VD: tu chân giả, tiên nhân, thần vương, các loại linh thú…)
Vô Tận Hải Vực, Ta Lấy Dưỡng Yêu Cầu Trường Sinh
120 Chương
Rộng lớn bát ngát Vô Tận hải vực, đủ loại công hiệu thần kỳ Thiên phủ kỳ trân. Lớn như núi cao Đà Sơn Quy, miệng phun một dải ngân hà đại côn. Tụ nước mà thành Thủy Yêu Linh, phệ hồn ăn máu Quỷ Diện Điệt. Vô số ẩn tàng bí cảnh huyền phủ, kỳ dị quái loạn linh cơ cấm địa. Thế gian vạn vật đều có thể hóa yêu, lấy luyện thiên địa linh cơ tuyên cổ trường tồn. Mà người thân thể yếu, chỉ có mượn yêu để trường sinh.
Già Thiên
1.822 Chương
Diệp Phàm là nhân vật chính trong truyện Già Thiên của tác giả Thần Đông, hắn từ 1 kẻ lưu lạc khỏi quê hương, nhưng có vô địch niềm tin, một đường sờ soạng lần mò, cả thế gian là địch, tự mình đi lên, huyết chiến cho tới khi trở thành Thiên Đế, là người mạnh nhất vũ trụ từ vạn cổ đến nay, làm được những điều phi thường trước nay chưa từng có. Truyện không sáng tạo ra một thế giới khác, nhưng lại khéo léo gợi mở ra những chi tiết thần bí, không chớp nhoáng đưa ngay người đọc vào một không gian xa lạ, mà như số mệnh đã sắp đặt cho nhân vật vậy. Sâu thẳm bên trong vũ trụ, chỉ có bóng tối lạnh lẽo. Bên trong vũ trụ cô quạnh này, tàu thăm dò vũ trụ thu được một bức hình ảnh chấn động lòng người. Chín bộ xác rồng khổng lồ kéo một quan tài bằng đồng thau, tuyên cổ trường tồn. Cửu Long kéo quan tài, đến tột cùng là trở về thượng cổ, vẫn còn là đi tới bến bờ tinh không? Một thế giới tiên hiệp to lớn, kỳ lạ rực rỡ, thần bí vô tận. Nhiệt huyết sôi trào như núi lửa, tình cảm mãnh liệt như biển lớn dâng trào, dục vọng như vực sâu thăm thẳm... Không phải ngẫu nhiên mà tác giả cho Diệp Phàm không gia nhập một gia tộc hay thánh địa nào, không học bất kì môt quyển kinh trọn vẹn nào, cũng không phải là thể chất mạnh nhất, luôn bị thiên địa áp chế, nhưng đánh bại mọi thể chất, quyét ngang tinh không cổ lộ, vượt lên thiên địa độ kiếp thành Thiên Đế.
Thông Thiên Chi Lộ
1.284 Chương
Thông thiên luôn là con đường mơ ước của những người tu chân từ bao đời. Tu kiếm, tu trận, tu bằng đan dược hay song tu… tất cả đều hướng đến con đường là thông thiên, vươn tới trời cao. Gã, chỉ là một tán tu nhỏ nhoi trong ngôi thành nhỏ, bị gạt gẫm mua đồ rởm nhưng vô tình lại nhờ đó bước lên con đường trở thành cường giả thông thiên. Nàng, là đệ nhất mỹ nữ của đại lục, được vô số thanh niên tài tuấn ngưỡng mộ nhưng rồi cuối cùng cũng về bên gã. Nàng, là mỹ nữ băng tuyết nổi danh, hết lòng vì sư muội, nhờ duyên trời đưa đẩy mà đến bên gã. Nàng là đại tu sĩ lừng lẫy một phương, cũng vì một lần gặp gỡ mà bước cùng con đường với gã. … Hãy cùng đọc Thông thiên chi lộ, để trải nghiệm con đường đi lên thành cường giả. Vẫn là một thế giới tu tiên cá lớn nuốt cá bé, đầy những hiểm ác nhưng không thiếu tình người, và quan trọng là ngập tiếng cười, chắc chắn sẽ khiến bạn thỏa mãn với những phút giây được thư giãn. Đọc để cảm nhận ngòi bút của Vô Tội, cao thủ viết truyện tiên hiệp hài hước nổi danh.
[Dịch] Thư Kiếm Trường An
746 Chương
Hai năm trước, Mạc Thính Vũ mang theo một thanh đao rời khỏi Trường An, một mình đi về phương Bắc. Hai năm sau, một thiếu niên tên Tô Trường An mang theo một thanh đao tới Trường An. Câu chuyện của chúng ta, bắt đầu từ đây. Dịch giả Đình Phong: “- Tại sao nhất định phải giết người đó? - Bởi vì ta đã hứa với người khác nhất định phải giết nàng. - Là ai? - Người trong thiên hạ!” …. Câu chuyện này nó mở đầu như vậy đó, có một chút gì thôi thúc bạn muốn đọc tiếp. Cả mạch truyện như một bản Túy Hồng Nhan ngân nga mãi, và tất nhiên bài hát này thì không có gì khác ngoài sự bi thương, nhiều khoảng lặng sau những trận chiến làm ta phải thổn thức tưởng chừng như không muốn dịch nữa. Tác giả lấy bối cảnh thời Tam quốc, ba tộc Nhân Yêu Man xen lẫn tu tiên nên vẫn có tham vọng vương triều bất diệt của Thánh Hoàng Đại Ngụy, bóng dáng đâu đó của Ngọa Long tiên sinh đa trí như yêu quái hay Sở gia của Giang Đông hiệp can nghĩa đảm… bao hàm tất cả là âm mưu cả ngàn năm của Thiên Lam viện – nơi nhân vật chính được nhận vào học. Nhân vật chính chỉ là một thiếu niên tư chất bình thường, hắn bị cuốn vào vòng xoáy âm mưu vì vô tình cứu được sư phụ mình suýt chết trong giá rét. Từ đây, hắn mang thanh đao của y về đệ nhất đô thành Trường An và bước lên con đường tu tiên đầy gian nan vất vả. Tác giả viết về sự trưởng thành của nhân vật khá tốt, ai rồi cũng từ “sửu nhi” mà biết tính toán sau đó là thỏa hiệp cho những mục đích của mình, quan trọng là không đánh mất bản tâm mà thôi. 2 quyển đầu có lẽ là khoảng thời gian vui vẻ nhất, không ưu lo nhất mà người viết muốn chúng ta hoài niệm về thời tuổi trẻ, có lẽ thế mới lấy bút danh Hắn Từng Là Thiếu Niên, khá lạ nhỉ? Chưa truyện nào mà ta thấy nhân vật chính “ăn hành” ngập mồm đến như vậy, hắn luôn rất cố gắng, tiết kiệm từng giây từng phút để tu luyện nhưng mỗi lần tăng cấp thì lại đụng phải đối thủ cực mạnh và cái kết thì… khỏi nói chắc các bạn cũng hiểu. Truyện có lẽ không hay lắm ở pha đánh nhau hay chiêu thức nhưng không khí hùng tráng, bi thương, dồn dập của những trận công thành chiến là không hề thiếu. Bản thân ta thực sự rất ghét việc giết người như ngóe, đi đến đâu đập tan đến đó, đọc thì hăng máu nhưng chả rút được điều gì từ việc đó. Nếu bạn đã đọc sẽ cảm thấy cực kỳ thương nhân vật Bắc Thông Huyền hay quân Tây Lương, im lặng thủ hộ muôn dân trăm họ mà lưng đeo tiếng xấu, chưa đêm nào ngon giấc vì không đem được hạnh phúc cho người yêu. À, truyện còn một cái hay là nói về Thất Tinh Bắc Đẩu, chính xác là các vì sao trên bầu trời, như Tử Vi tinh chủ là của Thánh Hoàng có năng lực sắc phong... Người tu hành được vì sao kí sáng “nhận thức” từ trăm triệu dặm xa vượt đến chiếu ánh sáng lên người và truyền cho sức mạnh, thật đẹp mắt a. Kết truyện, ta dùng câu này “Trang sinh hiểu mộng mê hồ điệp, rốt cuộc là Trang sinh mộng điệp, vẫn là hồ điệp mộng gặp chính mình trở thành Trang sinh?”;)
[Dịch] Cầu Ma
1.480 Chương
Cầu ma là Nhĩ Căn kế Tiên Nghịch về sau lại một tu chân tác phẩm tâm huyết trong một chữ cầu, có hai giải, vừa là cầu khẩn, một là truy cầu. Nhưng ma lại không phải Ma Đầu, tác giả đem làm chủ góc Tô Minh mở ra một cái hoàn toàn mới tu chân cầu ma chi môn. Nếu như các bạn đã từng là fan của truyện Tiên Nghịch, chắc các bạn không thể nào quên được tác giả Nhĩ Căn, một tác giả tuy mới nhưng bút lực có thể nói là vô cùng vững chắc. Qua nhiều ngày mong đợi, cuối cùng Nhĩ Căn đã cho ra tác phẩm mới: Cầu Ma. Như thế nào là ma? Là người táng tận lương tâm, vì thành công mà không từ thủ đoạn, thậm chí tu hành ma công để thành ma đầu sao? Nhĩ Căn không nghĩ thế, Nhĩ Căn muốn viết về một MA thật sự, chứ không phải là một ma đầu thô tục âm u. Với tác phẩm này, Nhĩ Căn mong muốn truyền đạt đến cho người đọc một cuộc sống đầy nhân sinh, một nội dung động lòng người. Với tác phẩm này, Nhĩ Căn muốn xây dựng một Tô Minh đứng trên đỉnh núi nhìn xuống trời đất, mang theo ý vị tang thương và bi thương. Nếu như thế nhân đã gọi ta là ma, vậy thì dứt khoát, Tô Minh ta từ nay về sau...chính là Ma!
[Dịch] Tiên Giả
1.062 Chương
Cái gọi là Tiên Giả? Giới vực phàm nhân hóa thành, lấy thiên địa tinh hoa, thoát khỏi nhục thể phàm thai, đạt hoàn vũ tạo hóa. Một Phi Mao thú nô hèn mọn, không chấp nhận vận mệnh an bài, cùng chư giới tranh phong truyền thuyết. Hắn biết chỉ có trở thành tiên giả mới có thể để phương Giới vực này có cơ hội thở dốc!
[Dịch] Quang Âm Chi Ngoại
2.620 Chương
Thiên địa là quán trọ cho vạn vật chúng sinh, còn thời gian vốn là khách qua đường từ xưa đến nay. Sinh và tử sai biệt, sự khác biệt cũng tựa như giữa mộng và tỉnh, luôn biến hóa rối ren, không thể xét dò. Như vậy thì, nếu đã vượt qua sinh tử, đã vượt ra thiên địa, tại bên ngoài thời gian, chúng ta sẽ gặp phải điều gì nữa, và bản thân chúng ta đã là đẳng cấp gì, định nghĩa ra sao? Đây là quyển sách kế tiếp của Nhĩ Căn, sau những quyển: 《 Tiên Nghịch 》 《 Cầu Ma 》 《 Ngã Dục Phong Thiên 》 《 Nhất Niệm Vĩnh Hằng 》 《 Tam Thốn Nhân Gian 》, là quyển tiểu thuyết dài thứ 6 《 Quang Âm Chi Ngoại 》(Dịch tên truyện: Bên Ngoài Thời Gian).
[Dịch] Côn Luân Ma Chủ
2.039 Chương
Sinh ra trong thế gia giàu có, liệu có phải là một chuyện đáng vui mừng? Chí ít nửa đời trước Lâm Diệp vui vẻ, cho tới khi mũ trò chơi mà y vừa mua nổ tung ngay lần đầu sử dụng. Tỉnh lại với một thân thể mới, một thân phận mới. Y vẫn là thiếu gia trong thế gia giàu có, chỉ có điều nơi này đã ko còn là thế giới hiện đại của y, ngay cả cái tên cũng đã thay đổi. Tên mới của y là Sở Hưu, thế giới hiện tại chính là <<ĐẠI GIANG HỒ>>, một trò chơi mà y say mê trước lúc chết. Khoan, Sở Hưu? Đây chẳng phải là tên trùm phản diện trong phần ba của trò chơi, Giáo chủ Côn Luân Ma Giáo gây họa khắp giang hồ? Tên thì đúng, người cũng đúng, chỉ có thực lực và thời gian là không đúng. Lúc này Sở Hưu chỉ là một thiếu gia ăn chơi của gia tộc nhỏ, thực lực yếu kém, bị chèn ép và khinh bỉ không ngừng. Lợi thế của y là gì? Y phải làm gì trong tương lai, tìm cách bước theo con đường trong cốt truyện gốc để trở thành Giáo chủ Côn Luân Ma Giáo hay tự đi ra con đường riêng cho chính bản thân? Hay cứ bắt đầu từ bước đầu tiên... thâu tóm và trả thù gia tộc của mình trước đi đã! “Giết người tru tâm, nhổ cỏ tận gốc. Ta là SỞ HƯU, hưu trong vạn sự giai hưu.”
[Dịch] Nhất Niệm Vĩnh Hằng
1.694 Chương
Nhất niệm thành biển cả, nhất niệm hóa nương dâu. Nhất niệm trảm nghìn Ma, nhất niệm giết vạn Tiên. Chỉ có niệm của ta... là Vĩnh hằng.
Mịch Tiên Kiếm Đạo
37 Chương
Tác giả: Thu Ninh Quân Thể loại: Hài Hước, Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền huyễn Giới thiệu: Ấu Niên Tai Kiếp Quê Nhà Tan Phàm Nhân Du Tẩu Tại Nhân Gian Mịt Mịt Mờ Mờ Đạp Tiên Lộ Nhất Kiếm Trảm Phá Vạn Thiên Quan " Tuyết nhi, tam đệ đoán ta mua gì cho hai ngươi" Lê Hạo cười thần bí nói " là hồ lô ngào đường với màn thầu ah, ca ca ta đã mười tuổi rồi, có phải ba bốn tuổi tiểu hài tử đâu, còn chơi trò chơi ngốc nghếch đó ah" Lê Lân giảo hoạt nói " Đúng đó nha, Đại ca ngươi thật là ngốc " một bên Hi Tuyết gật đầu phụ hoạ tán đồng Khiến cho Lê Hạo mặt tối sầm, tức nghiến răng nghiến lợi. Thấy hắn sắc mặt không tốt xem Lê Hi Tuyết nịnh nọt. " Đại ca, rất ngon ah, ngươi ăn một miếng " "Không ăn" " ngươi ăn một miếng đi thật sự rất ngon không lừa ngươi " nhìn xâu hồ lô ngào đường, Lê Hạo cầm chặc tay nàng hung ác cắn một ngụm hết bốn viên. " Ngươi ngươi ngươi!" Lê Hi Tuyết Khí đến mặt trướng hồng thốt ra ba tiếng ngươi, cặp mắt mở to trừng hắn, Lê Hạo đáp lại bốn con mắt trừng nhau, Lê Lân đứng chính giữa cười khúc khích không tim không phổi gặm màn thầu, tựa như đang xem hai con khỉ đấu nhau, nhìn nàng sắp khóc Lê Hạo cuối cùng buông tay đầu hàng. Bắc Nam Hai Quốc Giao chiến, Lê Hạo tuổi nhỏ vì ham chơi may mắn tránh thoát một kiếp, từ đó dắt theo đệ muội cầu sinh, gặp một trận kì biến hai tu sĩ đuổi theo, lại trùng hợp gặp một trận địa chấn được tiên duyên, bước lên tiên lộ. Giữa tu chân giới Yêu, Hận, Tình, cừu. Lê Hạo sẽ ra sao, xin mời các bạn cùng theo dõi. Quyển 1: Đại Loạn Quyển 2:.... Quyển 3:... ..... Thế giới Gồm tam giới, Nhân Giới, Tiên Giới, Thần Giới.
Ta Là Tham Quan Các Nàng Lại Nói Ta Là Trung Thần
50 Chương
Tác giả: Thanh Chưng Thể loại: Lịch Sử, Tiên Hiệp, Xuyên Không, Kiếm Hiệp, Huyền huyễn Giới thiệu: Lâm Bắc Phàm xuyên không đến thế giới cao võ đầy nguy hiểm, bị gắn lên mình Hệ Thống Tham Quan. Chỉ có làm tham quan mới có thể trở nên mạnh mẽ, đây không phải là muốn chơi hắn sao? Ở thế giới này mà làm tham quan thì làm sao sống qua được tập 2? Để trở nên mạnh mẽ, hắn không thể làm gì khác hơn là đi tham ô nhận hối lộ, trung gian kiếm lời, biển thủ công quỹ, lấy của công làm của riêng… trở thành tên đại tham quan mà người người phỉ nhổ, người người muốn gϊếŧ. Thế nhưng đó là hắn của buổi sáng! Đến tối hắn đem tất cả tiền tài tham ô được đi phân phát cho bách tính nghèo khổ, lắm tuy làm tham quan, nhưng mà tham có nguyên tắc! Đằng sau bộ mặt ấy là con người đáng kính biết bao, ngoài mặt mang tiếng xấu nhưng trong lòng lại cứu nước giúp dân! Nữ Đế biết chân tướng lặng lẽ rơi lệ: Ái khanh, thật ủy khuất cho ngươi, buổi tối tới tẩm cung của ta đi! Các tài nữ giai nhân biết chân tướng: Đại nhân, mặc kệ thế nhân nhìn người như thế nào, thϊếp thân cũng đồng sinh cộng tử với người. Các giang hồ hiệp nữ khi biết chân tướng: Muốn lấy mạng Lâm đại nhân? Các ngươi bước qua xác ta trước đi! Mọi người sắp điên mất rồi: Hắn rõ ràng là tên đại tham quan, tại sao các nàng lại che chở hắn?