Ngôn tình
Mô tả thể loại: nói về tình cảm nam – nữ
Thân Thể Tôi Bị Xuyên Qua
69 Chương
Làm nữ chủ sảng văn, Khương Mạt vốn nên thu nhận đàn em, làm lão đại, gả cho đàn ông ba tốt “cao, phú, soái”, đi trên đỉnh cao của nhân sinh. Không ngờ năm mười tám tuổi lại bị xuyên, mười năm sau tỉnh lại trở thành nữ minh tinh bị bôi đen trên khắp mạng xã hội, vừa vướng vào scandal ngoại tình, ông chồng đại phú hào cũng giàu không nổi, đừng nói đến kiếm tiền nuôi gia đình, đến nhà còn phải ở nhà gái….. Khương Mạt tay cầm giấy ly hôn gõ cửa nhà mình, người mở cửa mang gương mặt của người mà Khương Mạt yêu thầm năm cấp ba……! Khương Mạt: “Không ly hôn nữa! Không ly hôn nữa! Cái nhà này tôi nuôi!” Khương Mạt đưa cho chồng một tấm thẻ ngân hàng: “Muốn mua gì, tùy anh quẹt!” Sau một thời gian dài, cô chợt nổi lên ý nghĩ kiểm tra số dư trong tài khoản……… Ôi đệch, từ khi nào bà đây lại có nhiều tiền thế này?! Cp: Thiếu nữ nội tâm mười tám tuổi nuôi gia đình X đệ nhất phú hào ẩn hình hai mươi tám tuổi. Song phương yêu thầm. Nam chính biết nữ chủ đã đổi hồn, nhưng vẫn kết hôn với cô, vì có thể một ngày nào đó cô sẽ quay lại. Bình luận sơ qua về tác phẩm: Một thiếu nữ cấp ba ngây thơ rực rỡ bị xuyên không mười năm, mười năm sau tỉnh dậy, gặp lại người yêu thanh mai trúc mã, một người vẫn mười tám tuổi, người còn lại đã hai mươi tám tuổi rồi. Nhưng người yêu cô vẫn luôn đứng phía sau cô, âm thầm chờ đợi, lặng lẽ vững vàng như một ngọn núi. Bản văn ngôn từ khôi hài, nhẹ nhàng hài hước, đưa độc giả cảm nhận hành trình của một tình yêu trong tiếng cười.
Mất Khống Chế - Tiểu Thất Tể Tử
9 Chương
Trong phòng khám bệnh, tôi đang tình tứ với đối thủ không đội trời chung của anh trai. Anh trai đột nhiên đẩy cửa đi vào. “Có thấy em gái tôi không?” Tôi trốn dưới bàn, lén lút túm chặt áo blouse trắng của hắn. Chỉ nghe hắn cười khẽ một tiếng: “Không thấy.”
Đẻ Thuê Cho Phương Thiếu
106 Chương
Tác giả: Pé Kiều Thể loại: Ngôn Tình Giới thiệu: Trần Nhã Vy đang cần tiền và đã đồng ý trở thành một người mẹ mang thai hộ để kiếm tiền. Cô cứ tưởng rằng đây là một công việc nhẹ nhàng, giúp cặp vợ chồng khó có con có thể có được ước mơ thành hiện thực. Tuy nhiên, thực tế không phải vậy. Trong quá trình mang thai, Trần Nhã Vy đã phải trải qua những đau đớn, đặc biệt là khi phải quan hệ trực tiếp với phụ nữ hoặc đàn ông thuê mình. Điều này làm cô cảm thấy rất khó chịu và trái tim của cô cũng bị tổn thương khi cô gặp phải những người chỉ muốn lợi dụng cô.
Xuyên Sách Thập Niên 80 Trở Thành Mẹ Kế Của Năm Lão Đại
177 Chương
Tác giả: Hoa Khai Hoa Lạc Niên Niên Thể loại: Điền Văn, Ngôn Tình, Xuyên Không Giới thiệu: Vô tình xuyên đến một quyển tiểu thuyết thể loại ngọt sủng thời kì cận đại, Mục Kinh thành vai nữ phụ, tô điểm cho nữ chính thêm rực rỡ, lóa mắt. Không chỉ thế, cô còn thành mẹ kế của năm đứa nhóc con riêng của chồng, mà chồng của nhân vật này lại bất hạnh qua đời… Năm đứa nhóc, một cô gái như hoa như ngọc, kinh nghiệm nuôi dạy ở đâu đây? Đó là còn chưa nói, tương tai năm đứa nhóc sẽ trở thành năm vai phải diện, còn là đại lão đáng gờm Lúc này bọn nhỏ vẫn là tiểu đáng thương. Mục Kinh Trập cân nhắc hồi lâu, quyết định tạm thời giữ lại chăm sóc bọn nhỏ sinh hoạt, chỉ hy vọng về sau đừng trả thù mình, không nghĩ tới lúc rời đi, năm đứa nhỏ ôm chặt lấy cô? - - Sau một thời gian dài, sự trở lại đáng sợ của người chồng đã chết Thiệu Kỳ Hải.
Tiểu Tổ Tông
75 Chương
Số chương: 74 chương chính văn + 1 phiên ngoại Tình trạng: Hoàn chính văn, đang edit Thể loại: Ngôn tình, Hiện đại, He, sủng, nhẹ nhàng, hài hước, 1vs1. Editor: Xiang Xiang Văn án: Bạn trai tôi là giáo sư, tên là Thời Ẩn Chi A, người vừa anh tuấn, tên cũng đẹo như thế, nghe lên thật sự như con nhà thế gia, nho nhã, sâu sắc Hôm nay tôi có một chuyện rất quan trọng muốn nói với anh. Nghĩ là làm, tôi lập tức nhắn tin cho anh “Em có thai rồi” Anh đáp:” Đừng làm loạn!” "Thật mà, là của anh." "Không thể nào." Tôi hoàn toàn thất vọng, biết rằng anh sợ và sẽ chẳng chịu trách nhiệm với tôi đâu. Thật ra thì điều này cũng dễ hiểu thôi, chẳng qua tôi cũng chỉ là một người bình thường mà anh lại là giáo sư đại học. Tôi lấy tư cách gì để yêu cầu anh vì tôi mà làm nhiều thứ hơn được đây? Tôi nói với anh "Đứa bé anh có muốn giữ không? Nếu không muốn, đi bệnh viện chính quy ít nhất cũng phải mất 2000" Anh chẳng nói chẳng rằng, trực tiếp chuyển cho tôi 2000 tệ. Tôi nhận lấy tiền, tắt điện thoại rồi lang thang một mình trên đường Không ngờ anh lại tàn nhẫn như vậy, mở điện thoại lên thấy mấy chục tin nhắn nhưng toàn những lời lẽ khiến người ta thật tức giận, mỗi câu trách mắng đều đổ trách nhiệm lên đầu tôi (?) Đại khái chính là: Tiểu tổ tông! Ông đây chưa từng chạm vào em, muốn tiền tiêu vặt thì trực tiếp lấy. Một năm hơn ba trăm lần mang thai, mỗi lần anh đều phải diễn với em, hôm nay anh sẽ cho em biết tay! Aiz, có bạn trai cưng chiều thật là tốt! _____________ Nữ họa sĩ thiên tài × Nam thầy giáo Trung y Từ khóa tìm kiếm: Vai chính: Tống Y, Thời Ẩn Chi +++++++++++++++++++++++++++++ Lịch đăng: 2 chương/ tuần.
Duyên Số Gặp Ma
142 Chương
Đôi lời mở đầu: tác giả là người Việt Nam, sinh ra ở Lào. Đây là câu chuyện đầu tay của tác giả, hấu hết các tình tiết và nội dung truyện được dựa trên những trải nghiệm chân thực của chính tác giả khi ở tại Lào. Mời các bạn cùng đón đọc!
Một Tòa Thành Đang Chờ Anh
69 Chương
TRUYỆN GỐC CỦA PHIM "KHÓI LỬA NHÂN GIAN CỦA TÔI" (DƯƠNG DƯƠNG - VƯƠNG SỞ NHIÊN ĐÓNG CHÍNH) "Không có gì khiến trái tim con người ta đau đớn hơn tình cảm." Cô hy vọng xa vời, mong mỏi sẽ có một người vượt qua muôn nẻo đường đến để yêu cô, gõ cửa tòa thành tĩnh mịch trong cô: "Tôi có thể bước vào không?". Khi đó, cô sẽ mở cửa cho anh: "Vậy sau này anh không được bước ra đâu nhé!". Anh nói: "Được." Thế là họ bên nhau mãi mãi. Đây vốn là đạo lý vô cùng đơn giản, nhưng khi ấy cô không hiểu rõ được lòng mình, nhẫn tâm xua đuổi anh, còn im hơi lặng tiếng cõng theo tòa thành của mình chạy trốn suốt mười năm. Có điều, sau này cô chợt phát hiện, tòa thành trong lòng từ đó cũng không mở cửa thêm lần nào nữa. Cửa ải kia phải dùng mười năm đánh đổi, chỉ chờ người ban đầu lặn lội vượt đường xa, không màng sương gió đuổi theo bước vào.
Sớm Sớm Chiều Chiều
5 Chương
[Zhihu] Sớm Sớm Chiều Chiều - Miêu Tam Tuế Thể loại: Đoản văn, Hiện đại, Tình một đêm, Tình đơn phương, Có baby, HE. Số chương: 5 Editor: Vựa Khoai Họ Đường Giới thiệu: Thầy dạy quân sự của con trai tôi gọi đến bảo muốn dẫn con tôi đi xét nghiệm ADN huyết thống! – Tôi là Từ Cảnh Sơ, giáo viên của con trai em, vì thằng bé giống tôi như đúc nên phiền em đến căn cứ quân sự dẫn tôi với con em đi xét nghiệm ADN! Từ Cảnh Sơ? Cái tên này quen thế nhỉ? Ngay sau ấy, tay tôi đang cầm điện thoại bỗng run lẩy bẩy, đây là người mà hồi đấy tôi ăn cắp gen còn gì?
Tập Đoản Văn
77 Chương
Editor: Heying Tập truyện này do editor sưu tầm từ những đoản văn của nhiều tác giả khác nhau tạo thành giúp người đọc có thể có những trãi nghiệm khách nhau qua câu chuyện ngắn này. Một số truyện sẽ có cả bản radio bằng tiếng Trung nên bạn nào muốn luyện trình nghe có thể nhắn tớ gửi link (giọng mấy anh Trung nghe quyến rũ vcc).
Xuyên Nhanh Ký Chủ Mời Diễn Xuất
123 Chương
Tác giả: NieNie senpai Thể loại: Hệ thống, Xuyên Nhanh Giới thiệu:Lạc Tuyết vốn là sát thủ ở một thế giới hiện đại vào thế kỷ 22, khoa học phát triển vượt bật. Đột nhiên không rõ lý do tại sao lại bị đưa đến không gian 3D kỳ lạ, trong đó có một hệ thống nói cô đã chết và yêu cầu cô phải cùng hệ thống làm nhiệm vụ để được sống lại. Nhưng cô vốn không tin mình đã chết, vậy rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?.
Mr Đà Điểu Của Tôi
115 Chương
Thể loại: Hiện đại Dịch: Green Land Do tuyết rơi dày đặc khiến chuyến bay bị muộn. Trong sân bay nhiệt độ ấm áp khiến con người ta dễ chịu, mặc cho tuyết ngoài trời giao thoa. Bàng Sảnh đứng một mình bên khung cửa sổ lớn, nhìn cảnh tuyết ngày một dày, tuyết bay lượn đầy trời rồi nhẹ nhàng buông xuống. Dưới những tia sáng leo lắt của ánh đen, tất cả đều trông có vẻ mớ hồ. Khi nhân viên đang luân chuyển hành lý của hành khách bằng những chiếc xe chuyên dụng, dọn đi đống tuyết đã lấp kín lấy sân bay...Bàng Sảnh đưa mắt nhìn đồng hồ, bây giờ đang tám giờ tối, cô đã đến thành phố E. Cửa đăng ký đóng kín mít, cũng không thấy bóng dáng nhân viên làm thủ tục đâu. Nửa tiếng sau, có người đến phát cơm hộp và nước khoáng, Bàng Sảnh cùng rất nhiều hành khách đang sốt ruột khác đều xếp hàng chờ nhận đồ rồi nhanh chóng giải quyết. Cô bắt đầu suy nghĩ đến khả năng liệu đêm nay có thể về nhà được không? Cô một mình đến phương Bắc làm việc, mùa đông rét buốt rợn người, đứng trong thành phố băng tuyết ngập trời này, Bàng Sảnh chỉ muốn quay về nhà ngay lập tức. Cô đã chờ ở đây hai tuần rồi, thực sự là quá lâu đối với một cô gái lưu luyến gia đình như cô. Vẫn không ai đến thông báo cho họ liệu chuyến bay có được cất cánh hay không, Bàng Sảnh ngồi trên ghế đánh giá những người xung quanh. Một người đàn ông đứng tuổi ngả lưng lên thành ghế ngủ gà ngủ gật; ngồi bên cạnh ông là một bà mẹ trẻ đang dỗ đứa con khóc ngằn ngặt trên tay mình; bên kia, một cặp nam nữ tựa vào nhau, một người đeo tai nghe xem video trên Ipad, vừa xem vừa cười; một người đàn ông trung niên ăn mặc chỉnh tề lặng lẽ ngồi bên cạnh họ, như hòa thượng ngồi thiền vậy… Tiếng chuông di động cất lên, Bàng Sảnh nghe máy, là mẹ cô – bà Kim Ái Hoa. Bàng Sảnh thông báo cho bà sự cố của chuyến bay tối nay, còn nói thêm là không biết liệu có thể về nhà trong đêm nay được không. Cô nói: “Ở đây tuyết lớn quá, bây giờ con vẫn chưa nhận được thông báo gì cả.” Bà Kim Ái Hoa nói: “Thế mẹ bảo Tiểu Du về trước nhé, nó chờ điện thoại của con lâu lắm rồi, muốn đến sân bay đón con đấy.” Bàng Sảnh chau mày: “Sao anh ấy lại đến nữa? Mẹ mau bảo anh ấy về đi, nếu chuyến bay cất cánh được con sẽ tự về nhà bằng xe buýt của sân bay.” Cúp máy xong, Bàng Sảnh quyết định đi dạo một vòng. Cô đã chờ ở sân bay mấy tiếng đồng hồ, thực sự chán lắm rồi. Sau khi dạo một vòng qua mấy cửa hàng bán đồ đặc sản địa phương, bán quần áo và túi xách, Bàng Sảnh bước vào một hiệu sách. Cô không hy vọng nhiều vào những cuốn sách được bán trong hiệu sách ở sân bay, đa số chỉ có sách về những người nổi tiếng, bí quyết quản lý tài sản, tư vấn du lịch… mà thôi. Đang lơ đãng giở vài cuốn ra xem thì bỗng nhiên mắt Bàng Sảnh lại liếc thấy một cuốn sách bên cạnh, hình như là một cuốn sách bán chạy. Đó là một cuốn sách bằng tranh, khổ 16 tiêu chuẩn, không dày lắm, được in rất đẹp và cẩn thận. Bốn xung quanh bìa sách là lá cây kết thành vòng tròn, vẽ rất tỉ mỉ, chính giữa là một con cua nhỏ đang ngự trên lưng một chú đà điểu. Con cua màu đỏ, chú đà điểu màu nâu, có thể thấy rõ từng chiếc lông trên mình chú chim. Đôi mắt đà điểu rất hiền lành, đen láy và trong veo, còn con cua thì không khoe ra cái càng mập mạp của mình mà đang ngủ say. Tên cuốn sách là “Ms.Cua của tôi”. Bàng Sảnh vô thức cầm cuốn sách lên, nó được bọc một lớp bìa nhựa, giá không rẻ.Bàng Sảnh trông thấy tên tác giả: Mr. Đà Điểu. Một cái tên rất lạ, nhưng lại khiến tim cô đập nhanh hơn. Cô cầm cuốn sách đi tới quầy thu ngân. Lúc trả tiền, tay cô run lên nhè nhẹ. Quay lại đại sảnh sân bay, Bàng Sảnh phát hiện các hành khách đang tụ tập lại rồi xì xào bàn tán, thì ra nhân viên sân bay đến thông báo tất cả chuyến bay đêm nay đều bị hủy bỏ do tuyết lớn, còn chuyện bao giờ máy bay mới có thể cất cánh thì phải dựa vào tình hình thời tiết. Cô nhân viên sân bay tỏ thái độ áy náy nhắc nhở mọi người liên lạc với công ty hàng không để sắp xếp việc trả lại hay đổi vé, hành khách nào cần nghỉ ngơi, họ sẽ liên lạc với các khách sạn trong thành phố, hành khách nào cần đi tàu hỏa, họ sẽ liên lạc với nhà ga. Bàng Sảnh đứng ngoài nhìn những hành khách nóng nảy và cô nhân viên bị hạch sách đến mức đỏ bừng mặt. Cô nắm chặt vạt áo bành tô của mình, có chút mông lung. Mãi đến 11h30 đêm, Bàng Sảnh mới được sắp xếp vào ở tạm trong một khách sạn nhỏ. Khách sạn không sang trọng nhưng vẫn cung cấp cho cô một phòng riêng với đầy đủ tiện nghi và lò sưởi ấm áp dễ chịu. Cô không còn yêu cầu gì khác.Rửa ráy xong xuôi Bàng Sảnh chui vào chăn, cô cầm cuốn sách lên, dưới ánh đèn màu vàng trên đầu giường. Vuốt ve lớp bìa cứng bằng nhựa trơn mịn, bìa sách được in trên bìa dày. Bàng Sảnh cẩn thận nhìn lại con cua và chú đà điểu kia một lần rồi mới tĩnh tâm mở cuốn sách ra.
Vượt Ải Mẹ Chồng
14 Chương
Tên truyện: Vượt ải mẹ chồng Tác giả: Thanh Việt Lưu Ca Edit: Sa Giới thiệu: Bạch Thu Nhiên xuyên thành đóa hoa bé nhỏ thuần khiết ăn nhờ ở đậu, có thân thế thảm thương, còn tặng kèm trái tim sẽ quặn đau nếu hình tượng bị phá vỡ, mà hình tượng lại là càng yếu ớt, càng nhu nhược thì sẽ càng khiến người ta thương xót. Không muốn chịu thêm đau đớn, Bạch Thu Nhiên bèn cố gắng tiếp tục đóng vai đóa hoa bé nhỏ thuần khiết cam chịu, nước mắt ngược xuôi giữa trời giá rét. Sau nhiều năm nằm gai nếm mật, nhẫn nhục chịu đựng, cuối cùng cũng trời quang mây tạnh, cô được bạn trai giàu có cầu hôn! Song, Bạch Thu Nhiên còn chưa kịp vỗ tay ăn mừng, chuẩn bị sống với cốt truyện ngọt sủng sau khi cưới thì phát hiện nhân vật chính không phải là mình mà là mẹ chồng tương lai của mình. Mẹ chồng tương lai của cô cầm kịch bản trọng sinh báo thù, mà khéo làm sao đối tượng bị báo thù lại chính là cô. Bạch Thu Nhiên: Kiếp trước tui đã đốt bao nhiêu viện dưỡng lão mà kiếp này ông trời lại muốn hành tui như vậy?