Đam mỹ
Mô tả thể loại: nói về tình yêu đồng giới của phái nam
Thiên Thu - Mộng Khê Thạch
130 Chương
Trên giang hồ đền nói rằng Yến Vô Sư là người bước ra từ trong núi thây biển máu. Cũng bởi vì thế mà y chẳng tin nhân chi sơ tính bản thiện, cũng chẳng tin trên cõi đời này có người đại nhân đại nghĩa, suy nghĩ cho người khác lại không cần báo đáp. Một ngày nọ, chưởng giáo Huyền Đô sơn, Đạo môn đệ nhất thiên hạ, Thẩm Kiều ước chiến với người, vì xảy ra sự cố mà rơi xuống vực. Yến Vô Sư vừa vặn đi ngang qua nơi đó. Nhìn thấy Thẩm Kiều trọng thương sắp chết, y bỗng nhiên nghĩ ra một cái chủ ý tuyệt diệu… Sau ngàn đời (thiên thu), ai có thể bất diệt? CP: Bệnh thần kinh công x đạo sĩ mỹ mạo thụ. Nội dung chính: Nhân duyên tình cờ gặp gỡ. Nhân vật chính: Thẩm Kiều, Yến Vô Sư Biên tập đánh giá: Yến Vô Sư là người bước ra từ trong núi thây biển máu. Y chẳng tin nhân chi sơ tính bản thiện, cũng chẳng tin trên cõi đời này có người đại nhân đại nghĩa, suy nghĩ cho người khác lại không cần báo đáp. Một ngày nọ, chưởng giáo Huyền Đô sơn, Đạo môn đệ nhất thiên hạ, Thẩm Kiều ước chiến với người, vì xảy ra sự cố mà rơi xuống vực. Yến Vô Sư vừa vặn đi ngang qua nơi đó. Nhìn thấy Thẩm Kiều trọng thương sắp chết, y bỗng nhiên nghĩ ra một cái chủ ý tuyệt diệu… Không phải tất cả mọi người đều sẽ không thay đổi cái tâm ban đầu của mình, đây là câu truyện về cái giá để người ta trưởng thành. Yến Vô Sư là người một lòng theo đổi cảnh giới võ học tối cao; đồng thời là một kẻ điên tùy tâm tùy ý. Mà Thẩm Kiều lại là người yêu ghét phân minh, không muốn thấy cảnh chiến hỏa phân tranh, bách tính trôi giạt khắp nơi, chỉ mong dùng hết sức mình, vì muôn dân thiên hạ. Tác giả rất dụng tâm trong việc xây dựng nhân vật chính, hoàn hảo mà tàn nhẫn, xin đừng mong đợi nhiều, hãy xem hai nhân vật của chúng ta nắm tay nhau thì có thể làm gì để trợ giúp Vũ Văn hoàng đế sáng tạo sơn hà thịnh thế.
Sói Đi Thành Đôi
107 Chương
Câu chuyện là quá trình yêu nhau lắm cắn nhau đau của hai nhân vật chính đại ngốc. Những cuộc cãi vã nhau nhưng cũng qua đó nảy sinh tình cảm với nhau.
Mười Năm Yêu Anh Nhất
84 Chương
Xưa nay người phải rời đi, đều là người cuối cùng cúi đầu khom lưng dọn dẹp mảnh bát vỡ rơi đầy đất. Còn lúc thực sự muốn đi, chỉ chọn một chiều trời trong nắng ấm, mặc lấy chiếc áo khoác thường mặc nhất, ra cửa, không quay về nữa. Hạ Tri Thư và Tưởng Văn Húc là không khí, là nước, lúc tuỳ hứng phung phí không cảm thấy tiếc nuối, đến một ngày thật sự mất đi mới hối hận thì đã muộn. “Nơi em ở, là chân trời góc biển anh không ngừng nhớ nhung.”
Tiểu Quái Vật Trong Bụng Em Là Của Tôi
0 Chương
Thể loại: ABO, đam mỹ đô thị, sinh tử văn... Công: Ưng Dụê ( A) Thụ: Đào Trạch ( O) [ CP phụ ] Công: Đại Bạch ( A) Thụ: Tô Dương ( O)
Phán Quan
127 Chương
Dòng họ của Phán quan từng có một ông tổ tiếng tăm lẫy lừng nhưng ngày nay chẳng ai dám nhắc tới, nhắc tới thường là ông ấy không được chết tử tế. Chỉ có Văn Thời vẫn tuân theo nếp cũ vái lạy bức tranh chân dung vị sư tổ mặt xanh nanh vàng cảnh xuân phơi phới hàng ngày, ai dè vái ra một vị khách trọ bệnh tật. Khách trọ đứng trước bức tranh hỏi: Ai vẽ đây? Văn Thời: Tôi……. Đừng hỏi nữa, càng hỏi càng xúc động. Thể loại: “Gà mờ” bảnh chọe thích làm đỏm công x ở biệt thự nhưng nghèo rớt mùng tơi thụ. Linh dị thần quái Nhân vật chính: Văn Thời, Trần Bất Đáo (Tạ Vấn)
Vừa Tỉnh Dậy Tôi Đã Trở Thành Một Đứa Lẳng Lơ Đê Tiện
98 Chương
Mọi người đều biết cuốn truyện tựa “Hào môn thế gia” thật sự là một quyển tiểu thuyết tình sắc tràn trề cẩu huyết/ túm lại là một quyển truyện sex. Vậy mà Tấn Ý không ngờ rằng sau khi mình tan tầm về nhà liền phát hiện cháu gái mình lại xem cái loại truyện quỷ này, chính trực như anh, sau khi tịch thu còn lệnh cho cháu gái viết một bản kiểm điểm một ngàn chữ. Anh mang quyển truyện sex kia về phòng, nhưng mà chỉ ngủ một giấc, khi Tần Ý mở mắt ra ____ Thế giới cũng thay đổi. Anh không kịp chuẩn bị mà bị biến thành Tô Thất, thậm chí ngay cả kịch bản cũng chưa kịp xem xong. Tô Thất trong bộ tồng tài văn “Hào môn thế gia” là nhân vật chỉ cần cho hắn nhiều tiền, hắn liền chịu đi bán cúc hoa của mình, đồng thời cũng một lòng muốn được gả đi, cầu nhà giàu bao dưỡng, để mà nói thì rất dốc lòng với việc này. Mơ màng một hồi, hệ thống xuất hiện. Nhưng câu mà hệ thống nói đầu tiên là: Đệt moẹ, sao người đến lại là một cán bộ kỳ cựu như anh?! #hệ thống hố rồi# #hệ thống bắt nhầm người làm sao bây giờ? Gấp! Online chờ# Mới vừa xuyên vào “Hào môn thế gia”, màn gặp gỡ đầu tiên của Tần Ý chính là: Đường Ngự Thiên áp trên người anh, dưới thân đẩy đẩy, biểu tình lạnh lùng: Sao vậy, không phải cậu vắt hết óc muốn bò lên giường tôi sao, còn muốn tôi cởi quần áo cho cậu? Tần Ý:… Đồng chí, mời anh xuống khỏi người tôi. Thầy chủ nhiệm luôn hi vọng về một thế giới hoà bình hay lảm nhảm lãnh cảm nhân thê thụ x Kiêu nổ trời ngạo kiều thời thanh xuân đau khổ bá đạo tổng tài niên hạ công.[ lảm nhảm của tác giả kêu ca về thể loại công thụ nhưng tớ đọc QT cũng không hiểu huhu] Thể loại: Hào môn thế gia, tương ái tương sát. Từ khoá: Nhân vật chính: Tô Thất( Tần Ý), Đường Ngự Thiên | Vai phụ: Nhân vật trong tiểu thuyết “Hào môn thế gia” | cái khác: tao, lãng, tiện( *hic, cái này tớ hiểu nôm na nghĩa mà không biết tiếng Việt dùng từ nào OTL)
Kim Bài Đả Thủ
128 Chương
Truyện "Kim Bài Đả Thủ" của tác giả Phao Phao Tuyết Nhi là câu chuyện nói về thế giới ngầm xã hội đen. Nhân vật của chúng ta là những đại ca xã hội đen nắm trên tay quyền lực sinh xác của nhiều người. Trải qua vô số cuộc ác chiến, xác lập địa vị trên giang hồ. Từ đối thủ trở thành bạn bè, từ bạn bè trở thành anh em cùng sinh cùng tử. Anh em là gì? Đó là nhiều năm về sau, chỉ cần một câu nói của anh, mạng của tôi, cho anh. Tình nghĩa của những người đàn ông. Tình yêu của những người đàn ông. Edit: Mika + Nana Beta: Nana
Thần Mộc Cào Hoài Không Hết
131 Chương
Thể loại: Đam mỹ, trùng sinh, tiên hiệp, tu chân, 1×1, ấm áp, HE Nhân vật chính: Mạc Thiên Liêu, Thanh Đồng Phối hợp diễn: Rất nhiều Cũng vì chưa kịp luyện thành thần ký là đại sư luyện khí ma đạo bị ma lưỡng đạo vây giết mà chết, nhưng lại gặp được may mắn khi hồn nhập vào xác khác sống lại. Nhưng phải làm gì sau khi sống lại đây! Rửa hận báo thù? hay xưng bá thiên hạ; Mạc Thiên Liêu bày tỏ: Ta muốn tìm mèo nhà mình trước. Tuồng kịch nhỏ: Mạc Thiên Liêu: Em vốn là mèo của ta, ôm một chút thì có làm sao! Sư tôn:[ yên lặng xòe móng vuốt ] Mạc Thiên Liêu: A ha ha, đồ nhi sùng kính sư tôn, tình như nước sông cuồn cuộn, thật sự không đành lòng để sư tôn một mình lên đường. Sư tôn:[ giơ vuốt, tát bay ] ================== Biên tập đánh giá: Mạc Thiên Liêu vốn là đại sư luyện khí ma đạo, chỉ vì còn chưa luyện thành Thần khí, bị chính ma lưỡng đạo vây giết mà chết, may mắn là hắn vẫn chưa tan biến hẳn, sau này sống lại. Sống lại một kiếp thì nên làm chuyện gì tốt đây, là báo thù rửa hận? Hay là xưng bá thiên hạ? Mạc Thiên Liêu bày tỏ, mấy thứ này chả đáng quan tâm, quan trọng nhất là ta muốn tìm được con mèo ta yêu thích hồi trước cơ. Ngôn ngữ tác giả sống động, viết những điểm dễ thương và đáng yêu của thú cưng sinh động như thật, để người xem qua khó quên. Mà nhân vật chính trong chuyện tương tác cũng có chút thú vị, tổng thể gây nên tiếng cười. Văn chương khắc họa nhân vật sinh động phong phú, miêu tả tình cảm tinh tế ấm áp, năng lực dễ thương toàn bộ triển khai, chuyện xưa cùng xen lẫn, khiến người muốn ngừng mà không được. Lời editor: Bị dụ, nhịn không được, đào hố:(((( Anh công là đại sư luyện khí ở Ma giới, bữa đi chơi thấy em thụ, lúc đó là mèo trắng đang chơi bắt cá thì tóm về cung phụng. Một hôm nổi hứng gom mấy thứ đồ lạ lạ muốn luyện thần khí, ai dè lúc mở lò thần khí chẳng thấy đâu, mà thấy bị lưỡng đạo chính tà đuổi giết do tưởng anh làm ra được thần khí hủy thiên diệt địa. Anh giết hết cả đám thì sức cũng kiệt, thấy mèo cưng của mình an toàn rồi thì nhắm mắt xuôi tay, cơ mà xác anh chết nhưng hồn anh vẫn sống, phiêu đãng mấy trăm năm thì tìm được một cái xác để nhập vào. Sau khi sống lại rồi thì làm gì? Y như văn án, báo thù hay xưng bá chẳng đáng cây đinh, chuyện đầu tiên là phải tìm lại bé mèo nhà anh cái đã ┐( ̄∀ ̄)┌. Có bạn bảo bị loạn nhân vật đại sư huynh nên mình viết sơ lại bảng nhân vật trong Ốc Vân Tông. Ốc Vân Tông có ba động thiên và bảy mươi hai phúc địa. Mỗi một động thiên có động chủ và đệ tử. Ốc Thiên Động Động chủ: Thiên lang (cũng là tông chủ) Đệ tử chân truyền: Đại đệ tử: Viêm Liệt. Nhị đệ tử: Tử Mạch. Tam đệ tử: Bạch Lạc. Tứ đệ tử: Mặc Hùng. Ngũ đệ tử: Lang Tử. Ốc Huyền Động Động chủ: Huyền Cơ Đệ tử chân truyền: Đại đệ tử: Nguyên Hải. Nhị đệ tử: Hoa Tình. Tam đệ tử: Ngọc Ly. Trước mắt truyện chỉ nhắc đến bấy nhiêu nên không rõ còn người nào nữa không. Ốc Thanh Động Động chủ: Thanh Đồng Đại đệ tử: Mạnh Hổ. Nhị đệ tử: Mạc Thiên Liêu Thường gọi đại sư huynh thì có thể chỉ một trong các đại đệ tử chân truyền, tùy theo từng động. Ví dụ như Mạc Thiêu Liêu thì gọi Mạnh Hổ là đại sư huynh, nhưng chỉ gọi Viêm Liệt là sư huynh thôi vì Viêm Liệt không cùng ở động
Năm Đó Vạn Dặm Tìm Đường Phong Hầu
108 Chương
Hán Việt: Đương niên vạn lí mịch phong hầu Editor: Miri Tình trạng: HOÀN ( 103 chương + 3 phiên ngoại) Thể loại: Cổ trang, Cường Cường, Ngọt sủng, Song hướng yêu thầm, Chủ thụ, Cung đình hầu tước, 1v1, HE [Cố chấp hung ác nham hiểm lưu manh công x lạc quan thích đoán lung tung thụ] Đúng nghĩa yêu thầm, ngụy gương vỡ lại lành, hư cấu. Úc Tử Hựu và Chung Uyển, hai người trung thành với hai chủ thượng khác nhau. Đã từng thưởng thức tài nghệ của nhau, cũng từng đối chọi gay gắt. Bối cảnh câu chuyện diễn ra ở thời cổ đại, vương triều là nơi tranh giành gay gắt nhất vị trí cửu ngủ chí tôn. Sức lực không đủ lớn mạnh làm chó Chung Uyển đoạt ngôi thất bại đành phải chạy trốn, lại mang theo bên mình ba tiểu hài tử của chủ thượng tới Nam Cương. Vì sống sót, y ỷ vào y và Úc Tử Hựu thời niên thiếu từng có giao tình, trong người còn một ít đồ vật của hắn, bịa đặt ám chỉ này nọ để cho người khác cảm thấy Úc Tử Hựu cùng y có tình cảm sâu sắc. Úc gia quyền khuynh triều chính, nhờ tầng quan hệ này mà mỗi ngày của Chung Uyển quả nhiên tốt hơn rất nhiều, hắn bịa chuyện xưa cũng càng ngày càng giống như thật. Những chuyện diễm tình này truyền xa ngàn dặm, xa tới Úc Tử Hựu đang ở kinh thành rốt cuộc cũng nghe thấy nợ phong lưu này của mình mà buồn vui lẫn lộn, Úc Tử Hựu sống sờ sờ bị tẩy não suốt bảy năm, hoảng hốt trong thoáng chốc mà tin rằng, có lẽ năm đó hắn cùng Chung Uyển hình như đúng thật là có một đoạn thời gian như vậy......
KHOẢNG CÁCH CỦA NGƯỜI
95 Chương
Thể loại: Hiện đại - HE – hài hước – bối cảnh nước Đức – muộn tao phúc hắc giáo sư công x học ngu xù lông sinh viên thụ – niên thượng – cách nhau 12 tuổi ♥ Edit: Kurokochii ◊◊◊ VĂN ÁN DISTANCE - Một ứng dụng mạng xã hội và chức năng của ứng dụng cũng đã thể hiện rõ từ tên của nó. Đây là một ứng dụng cho thấy khoảng cách của người sử dụng và đối tượng mà mình chọn. Đình Sương chọn một người cách mình 287km, cảm thấy an toàn lắm luôn, cách nhau gần ba trăm cây thì không có chuyện trùng hợp đụng mặt nhau ngoài đời đâu nhỉ! Trăm triệu lần không ngờ tới… Buổi tối ngày hôm sau, 287km đột nhiên rút thành 4.8km? Càng trăm triệu lần không ngờ tới… Buổi sáng ngày thứ ba, 4.8km đột nhiên rút thành 3m? 3m? Mét??? Đậu má tui đang ở trường học đấy, 3m thì có khác nào đối tượng mà tui thả thính xuất hiện ngay trong lớp đâu???
Sau Khi Kết Hôn Cùng Đại Gia Che Dấu Thân Phận
105 Chương
Văn án: Kỷ Lê đã kết hôn với một người đàn ông, người đàn ông đó là một tài xế, họ Trần. Ai cũng chờ ngày Kỷ Lê bẽ mặt, nhưng cái người đàn ông mà ai cũng nghĩ là tài xế kia đã mua cho Kỷ Lê một chiếc nhẫn giá 200 triệu trong một buổi đấu giá. Mấy vị tai to mặt lớn đứng trước mặt người đàn ông đó cũng phải cung kính chào một tiếng Thẩm tổng. Couple: một thân đồ hiệu ham hư vinh thụ x tự phụ thanh lãnh bá tổng công. Công thụ hơn kém nhau 8 tuổi, bối cảnh đồng tính có thể kết hôn, không sinh tử.
Hân Hoan
116 Chương
Editor: Muối Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, showbiz, ấm áp, công bị trầm cảm biếng ăn x thụ yêu đời ham ăn, HE ★ GIỚI THIỆU ★ Một người luôn lạc quan vui vẻ, một người luôn mang tâm sự, nhìn đời u ám... Hai con người cùng trải qua nỗi đau, bất hạnh, nhưng có người lại may mắn được yêu thương, vì thế luôn rạng rỡ như ánh mặt trời. Người không may thì trưởng thành, tâm thái lạnh lùng, dễ dàng trầm cảm. Nhưng biết đâu, chỉ là phép màu dành cho người đó vẫn chưa tới?!! Án Đình: Cuộc sống chẳng có gì thú vị cả, sống thì khác gì chết chứ? Lê Chiêu: Được sống là hạnh phúc rồi mà. Thế giới nội tâm của Án Đình là một màu xám xịt, cho đến khi anh gặp được Lê Chiêu. Anh nghĩ, chắc cậu chàng này là người hoạt bát nhất thế gian, nếu không sao ngày nào cũng nhảy nhót tưng bừng trong lòng anh vậy? Rạng rỡ lạc quan x Chẳng hề vui vẻ. 【Trân trọng sinh mệnh, tích cực hướng về phía trước, cố gắng nỗ lực để xã hội ngày một tốt đẹp lên】 Review của Muối: (CÓ CHÚT SPOIL) Chiêu Chiêu là một cậu bé có tuổi thơ cơ cực, bị ba mẹ bỏ đói bỏ rét, bị bạo hành thậm tệ, và hiển nhiên không hề được yêu thương. Năm lên mười, một phép màu xuất hiện giúp em thoát khỏi căn nhà đáng sợ, cũng khi đó em mới biết rằng đó không phải ba mẹ ruột của mình. Năm lên mười, Chiêu Chiêu tới cô nhi viện, ở đây em có các anh các chị, các thầy cô, một tuần được ăn hai bữa đùi gà, được cho quần áo ấm, Trung Thu có bánh trứng muối, cũng vì phép màu này mà em luôn lạc quan tin rằng cuộc sống sẽ tốt hơn, chỉ cần mình tích cực hướng về phía trước. Dẫu vậy, tuổi thơ cơ cực buộc em phải trưởng thành trước tuổi, chẳng hề mè nheo hay có một sở thích cho riêng mình như các bạn đồng trang lứa; em bị ám ảnh bởi cái đói, đến mức chỉ cần có thức ăn là lập tức bỏ vào bụng; em ngoan ngoãn hiểu chuyện đến độ người ngoài nhìn vào không kiềm nổi mà thương xót. Án Đình cũng như Lê Chiêu, một chàng trai có tuổi thơ bất hạnh; nhưng khác với Lê Chiêu, chẳng có một phép màu nào xuất hiện trong suốt quãng ngày thơ ấu. Vì những chuyện từng trải qua trong quá khứ khiến tâm lý anh trở nên vặn vẹo, họ hàng nghĩ đến anh luôn đi kèm những hình dung từ đáng sợ nhất, coi anh như một ác ma trong thân xác con người. Án Đình sống những tháng ngày không mục đích, không có ý chí sống khiến việc ăn uống cũng khó nhọc. Cho đến một đêm anh thấy một cậu chàng chia nửa hộp mì xào và vài xiên thịt nướng cho một ông cụ vô gia cư bên đường, chỗ đồ ăn còn lại không đủ để lấp đầy cái bụng đói cồn cào, ăn xong cậu tiếc nuối trông về hàng quán xa xăm rồi lủi thủi bước vào bóng đêm. Hai mươi tám tuổi, phép màu lần đầu tiên xuất hiện, thắp lên ánh sáng cho cuộc đời tăm tối vô định của Án Đình, phép màu ấy mang tên “Lê Chiêu”. Từ đó hai con người tứ cố vô thân nương tựa vào nhau, chia sẻ cho nhau chút hơi ấm tình người giữa dòng đời khắc nghiệt xô bồ. Chiêu Chiêu mười tuổi được đón về cô nhi viện, Chiêu Chiêu hai mươi tuổi gặp được Án Đình, cho rằng anh là quý nhân ông trời phái tới. Một con người luôn được mệnh danh là ác ma như Án Đình, vậy mà trong mắt Chiêu Chiêu lại được gọi là “bé Phúc” với sự yêu thương và trân trọng vô ngần. Thoạt đầu có thể nhiều bạn đọc sẽ cảm thấy mệt mỏi bởi nhiều khi Chiêu Chiêu lạc quan quá, ngây thơ không biết gì. Nhưng càng đọc về sau sẽ thấy thực ra không hề, Chiêu Chiêu không hề ngây thơ, chẳng hề bạch liên hoa; một đứa trẻ từng chứng kiến những mặt tối tăm nhất của cuộc đời sao có thể ngây thơ được. Chiêu Chiêu khéo léo tránh né khi bị bạn diễn tán tỉnh muốn tạo tin đồn tình cảm, ra mặt khi thấy có người muốn hãm hại mình và bạn, sẵn sàng vung nắm đấm bất chấp thân phận thần tượng để bảo vệ Án Đình. Chiêu Chiêu hai mươi tuổi học được cho mình cách sống trong showbiz khắc nghiệt, em biết chịu đựng vì miếng cơm manh áo, nhưng vẫn sẵn sàng xù lông đứng ra bảo vệ bản thân cũng như bạn bè khi cần thiết. “Cùng lắm thì về mở tiệm mì.” Hai nhân vật chính với bối cảnh u ám, nhưng đây lại là một câu chuyện rất đỗi ngọt ngào dưới ngòi bút dí dỏm của tác giả. Thông điệp trân trọng sinh mệnh, tích cực hướng về phía trước được truyền tải rõ ràng thông qua từng câu chữ. Vì tuổi thơ hai nhân vật không được yêu thương trọn vẹn nên trước tình yêu họ dè dặt cẩn trọng từng tí một, cũng bởi vậy mà tuyến tình cảm nhích từng bước chậm rãi, xen lẫn câu chuyện hai con người tìm về nương tựa nhau là hành trình lăn lội trong showbiz được quý nhân Án Đình phù trợ của Chiêu Chiêu. Một câu chuyện không cần phải động não nhiều, chỉ cần nếm trái ngọt của hai bạn trẻ.