Truyện Tác Đại Thần
Dạ Ngọc Đừng Trốn
61 Chương
Tác giả: Ntn1003 Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Sủng Giới thiệu: Dạ Ngọc đem hết cả tâm can để yêu và làm vợ Cao Ngạo Thiêng vậy mà hắn ta lại bắt tay cùng với bạn thân cô là Liễu Xuân đâm lưng cô. Ly hôn, Dạ Ngọc ra đi tay trắng không lâu sau đã thành công ở nước khác nhưng vận xu vẫn cứ đeo bám lấy cô. May thay cô gặp được Mặc Đông Quân....
Xuyên Nhanh Nhật Ký Truy Phu
101 Chương
[Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ ] Bạn đang đọc truyện Xuyên Nhanh Nhật Ký Truy Phu của tác giả Tiểu Bảo Bối Thích Xuyên Không. Trên đời này có nhiều thứ có thể dùng mắt để phân biệt thật giả, duy chỉ có tình yêu là phải nhắm mắt lại, nhận bằng cả con tim. Nếu như không cố tình gặp nhau chắc chắn chúng ta chỉ có thể lướt qua nhau như hai người xa lạ. Chúng ta có tới hai quá khứ, nhưng sẽ có chung một tương lai! Trích đoạn: Tống Nhiễm kiếp trước đã từng là một người lạnh lùng,tàn nhẫn. Cuộc sống của cậu rất đơn điệu, chỉ có kiếm tiền mà thôi. Chỉ được mỗi cái, con người Tống Nhiễm sống rất nhiều mặt. Dựa vào hoàn cảnh đưa ra bộ mặt phù hợp nhất. Cậu có thể vui vẻ cười đùa khi người khác tốt với cậu thật tâm, cậu cũng có thể ác gấp trăm lần khi người khác phản bội hoặc tổn thương cậu, cậu còn có tính kiên nhẫn và chịu đựng rất cao.
Cành Đào Bên Hiên
5 Chương
Tác giả: Miêu Thất Thể loại: Ngôn tình, cổ đại, cung đấu, thị giác nữ chủ, BE. Dịch bởi: Gin Beta: Mây Văn án: Bên ngoài hiên mưa rơi không ngớt, bên trong khung cửa hoa oằn trĩu buông mình, chàng tựa nép bên tai ta nói rằng: “Nhĩ Yên, nàng có thể vì ta … múa thêm một điệu cuối cùng nữa được không?” Thái Tử và Thái Tử Phi phu thê ân ái, nhưng còn ta chỉ là một Trắc Phi bên cạnh người. Ta là một vũ cơ, vào năm mười sáu tuổi ta được Hoàng Thượng ban tặng cho Ứng Tầm. Theo lí mà nói thân phận này của ta vốn không xứng làm Trắc Phi của chàng, nhưng chàng đã lấy ba vạn binh mã trong tay ra đổi lấy. Ta đến tìm chàng, chàng chỉ nắm chặt lấy tay ta mà nói: “Nhĩ Yên, nàng phải là chính thê của ta.” Lúc Ứng Tầm thốt ra lời này là năm chàng mười bảy tuổi, đương tuổi thiếu niên, gương mặt anh tuấn tựa trong tranh bước ra. Những kỉ niệm thời niên thiếu lúc nào cũng trong sáng, đẹp đẽ. Nó đẹp đẽ đến nỗi đã khiến ta quên mất, lời hứa của chàng thiếu niên năm đó vốn không đáng tin cậy. Một năm sau đó, Thái Tử đã lấy cháu gái của thượng thư đại nhân. Ta không đi xem chỉ ngồi trong tẩm điện nhìn cành hoa đào nép mình bên cửa sổ. Cành lá mảnh mai treo những cánh hoa mong manh. “Hoa nở thật đẹp.” Vãn Giang bước vào bỗng thốt lên tán thưởng sau đó thở dài, “Đốn đi thật đáng tiếc.” Ta không đáp lời, bỗng nhớ đến việc của ba năm về trước. Lúc ta cùng cô ấy trồng cây hoa đào này đã từng hỏi: “Điện hạ có thích hoa đào không?” Đúng lúc cô ấy đang lấy một chiếc khăn tay dịu dàng lau đi vết bụi trên tay ta. Vãn Giang ngước nhìn, mỉm cười: “Không tính là thích, chỉ là đối với ngài ấy mà nói, nó rất quan trọng.” Nghe nói hôm nay Thái Tử Phi vào cung trên đầu có cài một cây trâm khảm hoa đào. Hoá ra lý do cô ấy nói rất quan trọng lại vì thế này. “Đốn bớt đi.” Ta nhẹ giọng đáp lời Vãn Giang, “Màu hoa đào khiến ta chướng mắt.”
Ngã Chân Đích Trường Sinh Bất Lão
1.076 Chương
Nguyên văn giảng thuật một người trường sinh bất lão ứng nên như thế nào ở xã hội chủ nghĩa trung tâm giá trị quan chỉ đạo , ở hiện đại nhân loại xã hội công chính xác thực tích cực cuộc sống . Hy vọng có thể đối này khác trường sinh giả, đặc dị công năng nhân sĩ, người tu tiên, người ngoài hành tinh, không phải nhân loại sinh vật tham dự quốc gia kiến thiết ổn định hài hòa cuộc sống kinh nghiệm có được tác dụng thả con tép, bắt con tôm.
Cơ Giới Huyết Nhục
660 Chương
Thời đại mới phủ xuống ba trăm năm, nhân loại từ Hải Lam tinh tuyệt đối kẻ thống trị biến thành người cạnh tranh, tại ô nhiễm, trùng thú, cơ giới sinh mệnh uy hiếp phía dưới, yếu đuối nhân loại đi về phía một cái khác đầu tiến hóa con đường, gien gông xiềng bị mở ra, trùng thú Thiên tai giáng lâm, máy móc vĩ lực tàn phá bừa bãi. . . Làm cái thể lực lượng càng ngày càng mạnh, thậm chí bắt đầu áp đảo đạo đức cùng luật pháp phía trên, trật tự xã hội không còn sót lại chút gì. Có người nói thời đại mới mở ra Thượng Đế chi môn, có người nói mở ra chính là vực sâu không đáy. Mà Tề Uyên lại tại cái này tràn ngập nguy hiểm thời đại mới, dùng đánh dấu phương thức, đốt sáng lên siêu cấp sinh mệnh thể thiên phú cây. Nhục thể phàm thai từ đây tiến hóa thành máy móc huyết nhục! Ta là Tề Uyên, Uyên trongThâm Uyên! P/s: Quăng phiếu truyện hoặc donate converter bằng MOMO, Zalopay: 0359590437, Vietinbank 109005445435, Techombank 19036215068019 Hoàng Công Vũ
Hoàng Quyền
79 Chương
Type: Mều; Lạc Vô Tình, Boringrain Công ty phát hành: Pavicobooks Thể loại: tâm kế, cung đấu, HE Nội dung câu chuyện chỉ dùng hai câu ngắn gọn diễn tả khái quát: - Mỗi một người có một đời danh thần, muôn vàn bộ mặt. - Nhưng cũng bằng sức một người, khơi lên sóng gió. Hắn không yêu nàng, nàng không thương hắn. Hắn nhất quyết phải lật đổ nàng, nàng nhất định phải giày xéo hắn. Hắn không muốn cưới nàng, nàng tuyệt đối không thèm lấy hắn. ….Nếu có một ngày, buộc phải động phòng thì nàng sẽ leo lên trên, đè đầu cưỡi cổ hắn. * Hoàng quyền vừa thay, tựa sóng xô cát. Bên này có hắn, gian ngoan hiểm độc, sắt đá vô tình. Bên kia có nàng, gia thế bất minh, che giấu tài tình. Chiếm nước của ai, thành nhà của ai? Ai ngậm cười uống chén rượu độc, để chu sa trước ngực* phải đổi dời? Ai ngồi trên hoàng quyền mở lối hoàng tuyền, mưu cao kế hiểm, lật đổ đối phương? Ai nhìn trân trối giữa Cửu Trùng cung, binh khí vang lên, chia tình đôi ngả? Phồn hoa loạn thế, khuynh thành bại quốc, hắn không chịu lui, sao nàng phải nhường? …. Rốt cuộc là nàng làm loạn thế gian hay thế gian làm loạn nàng đây? Chu sa trước ngực: Chu sa có màu đỏ bán ở tiệm thuốc bắc, đó là vị thuốc bắc chữa bệnh tâm thần nhưng là chất độc bảng A, người ta thường nhờ thấy phù thủy vẽ bùa trừ tà rồi đeo nó lên chiếc ngực để tránh ma hành. Phồn hoa: sầm uất. Trích đoạn: Ninh Dịch – Tri Vi “Tiện thiếp xin kính ly này, chúc gia tộc ba trăm bảy mươi hai người của vương gia xuống suối vàng trong men rượu ngây ngất, say sưa mộng mị!” Mười ngón tay thon dài của nàng nhẹ nâng kim bôi, đôi cánh môi hồng non nớt khẽ mỉm cười ý nhị. “Đa tạ!” Khẽ nhướng mày kiếm, hắn cười nửa miệng cầm lấy kim bôi, xoáy sâu cái nhìn vào ánh mắt chan chứa cảm xúc của nàng: “Có điều này, thật là có lỗi khi đến lúc này mới nói cho nàng hay, đường xuống suối vàng, buộc phải có nàng đi theo hầu hạ bổn vương…Tân vương phi của ta à!” * “Năm đó, tại Cổ Tự nghe tiếng mưa đêm, giữa lúc đèn tàn sương nhạt, thoáng vẳng lại tiêu khúc ‘Giang Sơn Mộng’, lời rằng: mộng có giang sơn, giang sơn như mộng…Kết thúc cuộc hỗn chiến một mất một còn này chúng ta sẽ thu được lợi lộc gì đây? Chẳng phải chỉ là nửa vò rượu lạt, mấy khúc tiêu sầu, đôi bên rệu rã, chí khí kiệt quệ, tóc mai điểm bạc, nhiêu đó thôi sao? Chi bằng, ngay lúc này đây, hai ta cùng rút tay về, ngai vị của ta đổi lấy quốc gia của nàng, bỏ lại cơ đồ bá nghiệp cùng ân oán lưỡng tộc cho người khác lao tâm khổ trí giải quyết là xong.” “Tiếc là, cả đời ta chỉ muốn ngài lao tâm khổ trí vì nó mà thôi!” * Cố Nam Y – Tri Vi “Ta muốn người bước ra khỏi chiếc lồng đang giam giữ mình, ta muốn người ngắm nhìn cả thiên hạ chứ không phải một thước ba thốn ngay trước mặt. Ta không muốn người sống mãi trong vô cảm, mỗi bát cơm nhất định phải đòi tám miếng thịt. Ta muốn người dùng cảm xúc thật sự để nhìn thẳng vào ta, ta muốn người hiểu, thế nào là khóc, là cười, là ganh ghét so đo, là giận hờn cãi vã, là yêu thương thật lòng.” “….Đợi đến lúc ta thoát khỏi chiếc lồng tâm lý chật hẹp để nhìn thế giới bên ngoài có người yêu kiều ủy mị thướt tha; cởi lớp áo choàng che thân kín kẽ để học được mỗi bữa cơm có thể ăn ngoài tám miếng thịt; biết tận hưởng thế gian bao la rực rỡ sắc màu bằng cái nhìn mới mẻ thích thú; học cách hiểu thế nào là khóc, là cười, là ganh ghét so đo, là giận hờn cãi vã, thế nhưng khi ta muốn tâm sự những điều này với nàng thì trời đất mênh mông, biển người vô tận, lúc ấy, ta biết tìm nàng chốn nao?” “Nếu đã như vậy, ta còn cần cuộc sống ‘phá kén chui ra’ vô vị này để làm gì? Thà dùng một cỗ áo quan, một manh vải lụa để người khác đem đi chôn cho xong!” * Hách Liên Tranh – Tri Vi “Tri Vi, ta vẫn luôn đứng đợi tại chốn này, nàng không qua bên đây, cũng không cho ta bước sang bên đấy, vậy thì ta sẽ mãi chờ nàng ở nơi này. Chỉ mong nàng nhớ rằng, những lúc mệt mỏi, hãy lùi một bước, quay đầu ngoảnh lại, sẽ thấy ta luôn đứng đợi nàng.” * Một thước = 33,3 cm *Một thước ba thốn: 1 thước ba thốn = 43,33333 cm * Cổ Tự: hay còn gọi là Tiên Phong Tự (đầu thời Minh), dựng dưới vách đá núi Nga Mi tỉnh Tứ Xuyên.
Sau Khi Xuyên Thành Nhà Giàu Số Một, Tôi Thà Gãy Không Cong
44 Chương
Bạn đang đọc truyện Sau Khi Xuyên Thành Nhà Giàu Số Một, Tôi Thà Gãy Không Cong của tác giả Thẩm Vi Hoàng. Khi Hệ thống trở thành ông tơ bà nguyệt, nối lương duyên trời ban… Tại tầng K cao nhất, nơi mà hai người gặp nhau lần đầu. Nhiếp Miểu lúc đó đang ở trong một căn phòng tổng thống xa hoa, tiện nghi, nhưng cả người lại nóng sôi bởi vì dược tính hoành hành… Nhiếp Miểu khó chịu vô cùng, mắt ửng đỏ, tựa như một chú thỏ đang sợ hãi, đột nhiên nhìn thấy Chu Ký Tình liền lao tới muốn ôm. Mà Chu Ký Tình lại vừa xuyên qua, trở thành đại lão hào môn… Mà Chu Ký Tình xé Nhiếp Miểu ra, cực độ ghét bỏ nói: Cút! Gay chết tiệt! Nhiếp Miểu:???
Thâm Cung Kế
37 Chương
Bạn đang đọc truyện Thâm Cung Kế của tác giả Lâm Tố Lê. Thâm cung sâu tựa biển, lòng người càng khó dò Tưởng đâu triều đình đã là thủ đoạn ùn ùn, nhưng chốn hậu cung vì ích lợi, vì quyền lực, vì vinh hoa phú quý, trước nay đều không thiếu thiêu thân và mưu sâu kế hiểm. Ba mươi sáu kế, các nữ nhân còn vận dụng thuần thục hơn cả, vì tranh giành tình cảm, ai nấy thi nhau trổ hết tài năng. Vì ghen ghét, ganh tị, họ có thể dìm chết đối thủ. Cùng xem nữ nhân nơi thâm cung làm sao để nhấc tay làm mưa, lật tay làm mây, từng bước đi tới đỉnh.
Quả Phụ Xinh Đẹp Cùng Thư Sinh Cổ Hủ
80 Chương
Bạn đang đọc truyện Quả Phụ Xinh Đẹp Cùng Thư Sinh Cổ Hủ của tác giả Trần Trần Tử. Có một quả phụ duyên dáng bán tào phớ (*), mà hàng xóm cạnh nhà là tú tài độc nhất trong thôn. Tú tài ấy mà, suốt ngày ôm sách, cắm cúi nghiền ngẫm, thế nên cũng không quá nhiễm thế tục tầm thường, tư tưởng cứ cổ hủ như thế! *đậu hoa: tào hủ, tào phớ Dù là hàng xóm sát vách thế, nhưng chưa từng mua đậu hoa của quả phụ, sợ rằng bị người thấy được, lại đồn đại, hỏng hết thanh danh. Nhưng mà...thỉnh thoảng quả phụ lại nhặt được một thứ gì đó ở trong sân, củi lửa gạo mì, thậm chí khi nàng sinh bệnh còn có thể nhặt được thuốc... Quả phụ đứng bên trong tường viện, tú tài đứng ở ngoài Quả phụ: "Đừng vứt đồ này đồ nọ vào nữa, để người khác phát hiện ra, ta với ngươi không giải thích được" Tú tài: "Ca ca ngươi trước khi chết nhờ ta chăm sóc ngươi, ta không thể thất tín" Sau đó lại ném một cái bao vào, "Muội muội ta mua nhiều, ném cũng tiếc, ngươi dùng đi"
Nữ Chính Mau Học Hành Đi
50 Chương
Tác giả: Đường Sơn Nguyệt Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, Trọng sinh, Xuyên thư, Nữ phụ, Kim bài đề cử Văn án: Lần đầu tiên Tần xuyên qua cuốn tiểu thuyết, đã kiên định đứng về phe nam chính, đến cuối cùng mới biết nam chính chưa từng tin cô, cô còn vì nam chính mà bị thương, ngủm. Tần Tịch lại xuyên qua quyển sách đó nữa, lần này cô chọn boss phản diện, nhưng vẫn bị nhân vật phản diện xem là nội gián do nam chính phái tới, cuối cùng lại bị thương vì boss, cũng ngủm. Lần thứ ba Tần Tịch xuyên qua cùng một cuốn sách nữa… Chọi sách! Ai cô cũng không chọn! Cô lựa chọn hiến dâng cuộc sống ngắn ngủi này cho đời sống nghiên cứu khoa học bất tận. Cô phải vì sự nghiệp nhân loại không ốm đau bệnh tật mà phấn đấu cả đời! Vì sự nghiệp y học của Tổ quốc ta, dâng hiến toàn bộ sức lực! Dù phải đối mặt với hai tên đột nhiên như phát điên kia, vây quanh lấy lòng cô, nam chính với boss phản diện. Tần Tịch chỉ có một câu lạnh lùng: "Trong mắt tôi chỉ có khoa học! Duy nhất, sẽ không trèo tường. Cút!" Sau đó à… Nam chính (phấn khởi): Tôi quyên góp 20.000.000 tệ thiết bị cho phòng thí nghiệm, Tịch Tịch phải đồng ý ăn cơm chiều chung với tôi. Boss phản diện: À, tôi mua cho Tịch Tịch cái công ty sản xuất máy móc kia, định chế với số lượng tùy ý, muốn ít có ít muốn nhiều có nhiều! Tịch Tịch đi ăn cơm chung với tôi ba bữa!
Nàng Rất Tốt, Thế Nhưng Không Phải Là Người (Tha Ngận Hảo, Khả Thị Bất Thị Nhân)
54 Chương
Bạch Mã tự bệnh viện tâm thần bên trong, mặc quần áo bệnh nhân Lục Nam Kha chính đối trước mặt xinh đẹp nữ bác sĩ chậm rãi mà nói. "Ta nhưng thật ra là cái Shachiku, ngày đó ta bỏ ra 3598 khối mua ra mắt bình đài một năm VIP hội viên đến kỳ, nghĩ đến tiền không thể bỏ phí, ta liền đi thấy cái cuối cùng đối tượng ra mắt. "Nàng là loại kia chỉ tồn tại ở huyễn tưởng bên trong hoàn mỹ nữ tính! Ôn nhu quan tâm, không quan tâm ta có thể hay không kiếm tiền có hay không xe phòng, thậm chí nguyện ý cùng ta một đợt thuê phòng một đợt cố gắng kiếm tiền! Nhưng vấn đề là. . ." Lắc đầu, Lục Nam Kha nhảy qua cái đề tài này. "Sau này ta thường xuyên sẽ tỉnh lại sau giấc ngủ liền phát hiện thế giới quan cùng thân phận cũng thay đổi. "Có đôi khi ta tựa như là cái ăn thịt người đồ tể; "Có đôi khi ta hoặc như là ma đạo rơi rụng tiên; "Có đôi khi ta tựa hồ là cái đồ biến thái cha xứ; "Còn có thời điểm giống như bây giờ là một bệnh viện tâm thần bên trong bệnh nhân. "Bên cạnh ta đều sẽ xuất hiện một cái thân phận bất đồng nữ hài nhi, tựa như cái kia đối tượng ra mắt một dạng, nàng đều sẽ đối với ta rất tốt, nhưng. . ." Nữ bác sĩ hiếu kì, "Nhưng?" Lục Nam Kha thần sắc ngưng trọng, "Nhưng nàng không phải là người. . ." Có màu ửng đỏ đôi mắt nữ bác sĩ giống như cười mà không phải cười, giơ tay lên xé toang mặt mình, "Tỉ như cái này dạng?" Lục Nam Kha búng cái ngón tay, "Không sai! Chính là như vậy!"
Thiên Kiếp Người Đưa Đò (Thiên Kiếp Bãi Độ Nhân)
200 Chương
Thiên đạo hạ xuống lôi đình đến xử quyết ta, nhưng kia lão tặc thiên nhưng lại không biết, ta vốn là Lôi Thần...