Truyện Độc quyền BNS

Nữ Phụ Không Muốn Nhân Vật Chính Chia Tay
Nữ Phụ Không Muốn Nhân Vật Chính Chia Tay

83 Chương

Thẩm Vãn Tình xuyên vào một cuốn tiểu thuyết huyền huyễn ngược luyến, nam nữ chính liên tục hiểu lầm nhau trên con đường tình cảm, ngược thân cùng ngược tâm, cuối cùng một người chết một người bị thương. Thẩm Vãn Tình nhìn chính mình xuyên thành nữ phụ độc ác, nói: “Tôi hiểu rồi, nhiệm vụ của tôi nhất định chính là đi chia rẽ nam nữ chính, sau đó công lược nam chính đúng không?” Hệ thống: “Không phải, nhiệm vụ của cô là khiến cuốn tiểu thuyết này trở thành ngọt văn.” Thẩm Vãn Tình: “…” Thế là, nữ phụ độc ác Thẩm Vãn Tình vì tình yêu của nam nữ chính mà cố gắng làm việc, nhưng… “Cảnh báo! Nam chính quên nữ chính không ăn được cay, lại đi cho ớt xào với thịt heo!” “Cảnh báo! Nhân vật phản diện thầm mến nữ chính lại xuất hiện bên cạnh nữ chính!” Cảnh báo! Nhân vật nữ phụ pháo hôi hạ dược nam chính!” Cứ như vậy, Thẩm Vãn Tình vì không muốn nam nữ chính chia tay mà xông pha tuyến đầu. Thẳng đến một ngày, Thẩm Vãn Tình bị nhân vật phản diện thầm mến nữ chính tìm tới tận cửa. Vị nhân vật phản diện hung bạo, khát máu này cúi người, cười như không cười nhìn cô. “Tiểu cô nương, xen vào việc của người khác là sẽ chết người đấy.” Thấm Vãn Tình đang định lên tiếng thì hệ thống trong đầu vang lên: “Cảnh báo! Nam nữ chính lại đòi chia tay rồi!” Cô trầm mặc một lúc mới nói: “… như vậy đi, có thể để tôi đi khuyên nhủ bọn họ trước được không?” Nhân vật phản diện: “…” Về sau, có người hỏi Thẩm Vãn Tình làm thế nào lại có thể thuần phục vị nhân vật phản diện, đại ma đầu này. Thẩm Vãn Tình: “Tôi không biết, hắn tự dính lấy.” Nhân vật phản diện: “?”
Thần Chủ Ở Rể
Thần Chủ Ở Rể

848 Chương

Người thanh niên túm tóc của người phụ nữ đang ngủ say, để mặt của cô nhằm vào camera, cười biến thái nói: “Nhìn xem, đây là vợ của mày nhỉ? Vóc dáng này thật là tuyệt! Hừm...” Nhìn thấy gương mặt của người phụ nữ, đồng tử của Vương Bác Thần bỗng co rút, một tiếng nổ vang lên trong đầu, giống như bị sét đánh, trong nháy mắt tràn ngập tơ máu! Là Triệu Thanh Hà, vợ của anh Triệu Thanh Hà! Trong lòng Vương Bác Thần bỗng siết lại, năm đó sau khi anh rời khỏi, ngay cả phương thức liên lạc của vợ anh Triệu Thanh Hà cũng không biết, người này tại sao có phương thức liên lạc của anh chứ? Bụp! Mặt đất xung quanh bỗng nhiều thêm nhiều vết nứt hình mạng nhện. Sát khí trong Diễn Quân Trường được đẩy lên! Vốn anh muốn ba ngày nữa sẽ trở về, nhậm chức thống đốc của Lục bộ Hà Châu, đồng thời tổ chức bù một đám cưới cho Triệu Thanh Hà. Tin tức anh muốn tổ chức đám cưới đều đã truyền đến Hà Châu, thiệp mời đều phát đi rồi. Nhưng hiện nay... Vương Bác Thần trầm giọng quát: “Thả cô ấy ra! Mày là ai?”
Cầu Chu Tước
Cầu Chu Tước

87 Chương

Trần Loan là đích nữ duy nhất của phủ Trấn Quốc Công, từ nhỏ đã được nuôi dưỡng dưới gối lão thái thái, được nâng niu chiều chuộng, vô cùng mong manh. Khi mối tình đầu thời niên thiếu chớm nở, nàng đi theo sau Bát hoàng tử hung ác nham hiểm mấy năm. Cuối cùng nghe lời đầu độc của di nương và thứ nữ, mười dặm hồng trang, áo cưới rực lửa, gia nhập Đông Cung. Thái Tử Kỷ Tiêu là kẻ đoạn tụ chi phích (1), suốt ngày uống rượu mua vui cùng các phụ tá ở Đông Cung, mê muội vô đạo, vị trí trữ quân (2) lung lay sắp đổ. Nàng mệt mỏi khi cả ngày phải che giấu và đối phó, thậm chí còn bị gia tộc coi là đứa con bỏ đi. Bát hoàng tử Kỷ Hoán dùng thủ đoạn sấm sét kế vị, vào đêm Thái Tử bị phế bỏ, nàng bị đưa vào tẩm cung của tân quân (3), sắc mặt người đàn ông đã trở thành cửu ngũ chí tôn hung ác nham hiểm đến cùng cực. Một đêm mộng hoang đường, nàng mất đi thân thể trong sạch. Ngày hôm sau, lúc nàng uống hết chén rượu độc thứ muội đưa tới, hồn về tây thiên, cơ thể lạnh băng, nằm trong vòng tay vị quân vương thô bạo, nàng cảm giác được bàn tay hắn run rẩy kịch liệt. Một ngày nọ khi sống lại, hôn ước của nàng và Thái Tử đã được ấn định, không còn cách nào khác, nàng hoảng loạn xông phủ hoàng tử, khóe mắt ngấn lệ. Ngón tay thon dài của người đàn ông giúp nàng lau khô nước mắt, hỏi: “Gả cho hắn ta hay gả cho ta?” Kỷ Hoán nhíu mày, gương mặt lạnh nhạt, không thuần thục dụ dỗ: “Phủ hoàng tử rất sạch sẽ, hậu viện không người, nếu nàng vào phủ, mọi chuyện sẽ do nàng quyết định.” Trần Loan không biết, người đàn ông này bởi vì câu nói lí nhí “Gả cho chàng” của nàng, ngày đêm không nghỉ bố trí hơn một tháng, trước khi nàng xuất giá hắn sẽ bước lên vị trí tối cao kia, danh chính ngôn thuận cướp đoạt hôn sự của Kỷ Tiêu. (1) Đoạn tụ chi phích: Chỉ mối quan hệ đồng tính giữa nam giới. (2) Trữ quân: Người kế thừa ngai vị. (3) Tân quân: Quân vương mới lên ngôi.
Nữ Phụ Trọng Sinh Cô Ấy Không Theo Hầu Bộ Tiểu Thuyết Nát Này Nữa
Nữ Phụ Trọng Sinh Cô Ấy Không Theo Hầu Bộ Tiểu Thuyết Nát Này Nữa

33 Chương

Truyện thuộc thể loại Ngôn Tình, Xuyên Không, Trọng Sinh, Cổ Đại, kể về cuộc sống của Ân Tố Tố sau khi sinh lần nữa và cố gắng thay đổi số phận của mình.  Nếu bạn yêu thích thể loại này, có thể đọc thêm các truyện khác như Hoàng Hậu Tô Đình hoặc Khi Tâm Thần Nói Chuyện Yêu Đương.
Xuyên Sách Thập Niên 80 Trở Thành Mẹ Kế Của Năm Lão Đại
Xuyên Sách Thập Niên 80 Trở Thành Mẹ Kế Của Năm Lão Đại

177 Chương

Tác giả: Hoa Khai Hoa Lạc Niên Niên Thể loại: Điền Văn, Ngôn Tình, Xuyên Không Giới thiệu: Vô tình xuyên đến một quyển tiểu thuyết thể loại ngọt sủng thời kì cận đại, Mục Kinh thành vai nữ phụ, tô điểm cho nữ chính thêm rực rỡ, lóa mắt. Không chỉ thế, cô còn thành mẹ kế của năm đứa nhóc con riêng của chồng, mà chồng của nhân vật này lại bất hạnh qua đời… Năm đứa nhóc, một cô gái như hoa như ngọc, kinh nghiệm nuôi dạy ở đâu đây? Đó là còn chưa nói, tương tai năm đứa nhóc sẽ trở thành năm vai phải diện, còn là đại lão đáng gờm Lúc này bọn nhỏ vẫn là tiểu đáng thương. Mục Kinh Trập cân nhắc hồi lâu, quyết định tạm thời giữ lại chăm sóc bọn nhỏ sinh hoạt, chỉ hy vọng về sau đừng trả thù mình, không nghĩ tới lúc rời đi, năm đứa nhỏ ôm chặt lấy cô? - - Sau một thời gian dài, sự trở lại đáng sợ của người chồng đã chết Thiệu Kỳ Hải.
Vợ Yêu Đem Con Bỏ Trốn Em Dám Sao
Vợ Yêu Đem Con Bỏ Trốn Em Dám Sao

216 Chương

Truyện Vợ Yêu Đem Con Bỏ Trốn Em Dám Sao - Ôn Giai Kỳ - Hoắc Hạc Hiên. Ôn Giai Kỳ Ôn Giai Kỳ nghe được thì lập tức kích động đến mức ôm bụng lớn chạy xuống dưới. Nhưng mà điều khiến cho sắc mặt cô tái đi chính là khi cô đi đến đầu bậc thang, cái nhìn xuống thì thấy trong trong phòng khách phía dưới, ngoại trừ người đàn ông có ngày đêm mong nhớ thì ở bên cạnh anh còn một người phụ nữ khác. "Hoắc Hạc Hiên, mày có ý gì? Tạo bảo mày về chờ con chào đời, mày lại dẫn người phụ nữ này về có ý gì?" Hoắc Hạc Hiên Hoắc Hạc Hiên là ba của đứa bé. Nhưng mà từ khi kết hôn đến nay, cô và anh chỉ gặp nhau vỏn vẹn một lần, chính là đêm kết hôn đó. Sau đó, anh rời đi, không gặp anh nữa. "Cục cưng, mẹ biết ba con không thích mẹ, nhưng mà không sao, chỉ cần ba con có thể đến đây xem lúc con chào đời thì mẹ đã vui rồi." Khóe mắt của Ôn Giai Kỳ hiện lên nước mắt, cô khẽ vuốt phần bụng nhô lên cao của mình. Trên gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp trắng nõn đều là niềm vui khó mà kiềm nén.
Trọng Sinh Chi Tái Kiến Phương Hoa
Trọng Sinh Chi Tái Kiến Phương Hoa

246 Chương

Tác giả: Nhất Bán Công Tử.Thể loại: Bách hợp, cung đấu, ABO, cổ đại, trọng sinh, ngược tâm, HE. Văn án: Phu thê nhất thể, vinh nhục đồng cam. Cúc hoa đài hiu quạnh gió lay, búi tóc đong đưa kim thoa, phảng phất gió xuân tươi mát. Ngỡ như năm tháng ngừng trôi, phồn vinh một thoáng bì không được nhất đóa phương hoa, hai tay níu giữ năm tháng thanh xuân mãi trôi xa. Bước sai kiệu hoa, mặc nhầm giá y. “Phương Hoa* tài nữ vạn kiếp là tấm gương cho nữ tử trong thiên hạ, tiểu nữ tử tài hèn sức mọn sao dám nhận hai từ phương hoa từ bát gia?” Xuân phong phơi phới, phương hoa e lệ giấu dung nhan sau quạt lụa, ánh mắt giấu không được quyến luyến đời này. Váy trắng quét đất, tóc dài đến thắt lưng, tay cầm ô giấy dầu hoa mai cán trúc nhẹ xoay bọt nước bắn tung tóe như sương. “Đây thoa đây trạc, một lời đã định, cúc khai hoa xin dùng kiệu hoa tám người, tam thư lục lễ nghênh đón nàng.” Kiều giấu mặt dưới trăng, hai má đỏ bừng, ngượng ngùng đưa tay nhận lấy chiếc thoa đôi trạc. “Bát gia lời đã nói xin chớ lừa tiểu nữ tử, trước sân xin trồng một khóm cúc chờ ngày khai hoa.” … Phải chăng nhân sinh phải trải qua thống khổ? Hoa khai hoa tạ, đợi một người, đợi cả một đời. Có ai thấy nàng tay cầm ô giấy dầu hoa mai cán trúc lãng đãng đi dưới cơn mưa xuân lất phất, cổ tay đeo đôi trạc bạc nhẹ xoay khiến bọt nước bắn tung tóe? Có ai cùng nàng đợi dứt cơn mưa này, đợi kiệu hoa đưa nàng về tệ phủ? Có ai ngưỡng vọng ánh trăng bạc tàn lụi sau khóm tre già? Có ai từng yêu một người buông bỏ cả một kiếp? “Tuyệt Ca?” “Tuyệt vọng trường ca.” “Sao có thể đặt tên như thế này?” Bát gia hơi nâng mắt cười, gấp nhẹ quạt giấy trên tay: “Thiên hạ tuyệt ca, ý tứ này mới đúng.” Liệu có thể như lời người ấy nói trở thành thiên hạ tuyệt ca? “Bát gia, ngài đợi ta, tiểu nữ tử theo ngài… dùng kiếp này theo ngài…” ==================== Chú giải: *Phương Hoa: Chuyện kể về người con gái họ Phương tên Hoa xinh đẹp tài giỏi, từng giả nam trang báo danh hôn phu vào kinh thi đỗ đạt thành tiến sĩ, giải oan cho gia đình chồng. Sau này dùng Phương Hoa để ám chỉ người con gái tài sắc vẹn toàn, thông minh lanh lợi.
Cô Vợ Cưng Sủng Của Hắc Đế
Cô Vợ Cưng Sủng Của Hắc Đế

662 Chương

ruyện Cô Vợ Cưng Sủng Của Hắc Đế của tác giả An Mộc Hạ kể về Cô chỉ là một y tá nhỏ bé, vô tình bị người của anh bắt lại trị thương cho anh. Nhưng không ngờ, đôi chân dài của cô khiến anh bị thu hút. Cô đột nhiên bị trở thành sủng vật của hắc đế nổi tiếng lãnh khốc, tàn nhẫn nhất thế giới ngầm...
Một Khắc Nhớ Một Đời Mong
Một Khắc Nhớ Một Đời Mong

111 Chương

Truyện Một Khắc Nhớ Một Đời Mong của tác giả Kim Aiko đang được đọc chào đón. "Tôi là thê tử kết tóc của anh đấy!" Nàng ấy quyết liệt tuyên bố, nhưng anh không thể đáp lại với câu trả lời mong đợi. "Tôi đã có lỗi với cô ấy, tôi yêu Nguyệt nhi." Ái tình tưởng chừng như mơ hồ, nhưng lại gây ra nhiều cảm xúc đau khổ và hận thù, đồng thời gợi lên sự nhớ nhung và tương tư mãi mãi, trở thành chìa khóa mở ra cánh cửa tình yêu. "Mỹ nhân, ngài nên nghỉ ngơi." Một cung nữ khéo léo đề nghị. Hoàng hậu đã ngồi đây trong hai canh giờ với vẻ mặt đau buồn. "Hoàng hậu, ngài không sao chứ?" Anh hỏi, nhưng cô ấy chỉ cười mỉm nhưng vẫn trầm ngâm với hai từ "chấp niệm". Nếu bạn yêu thích thể loại ngôn tình, hãy đọc tiếp Yêu Anh Là Em Sai hoặc Cầu Ma - Khúc Tiểu Khúc.
Trộm Trăng
Trộm Trăng

54 Chương

Úc Thiên Phi và Nhan Noãn lớn lên cùng nhau đều có mối tình đầu năm mười sáu tuổi. Úc Thiên Phi thầm mến đàn chị xinh đẹp, Nhan Noãn thầm mến Úc Thiên Phi. Nhan Noãn không vui, Úc Thiên Phi quá đần, quá thẳng, lại quá tốt với mình. Cậu chọn trốn tránh. Mười năm sau, hai người xa cách đã lâu vô tình gặp nhau trên đường vào lúc nửa đêm. Nhan Noãn đang dùng dằng với bạn trai cũ cứ dây dưa không dứt, Úc Thiên Phi thì uống say khướt. Úc Thiên Phi đuổi bạn trai cũ đi rồi nổi cáu với Nhan Noãn, sau khi chất vấn bèn theo gót Nhan Noãn về nhà, còn muốn Nhan Noãn hứa không được chơi trò biến mất nữa. Nhan Noãn lại muốn trốn, có điều lần này, có trốn thế nào cũng không thoát. Úc Thiên Phi vẫn chẳng có chừng mực như năm đó, dính lấy cậu, che chở cậu, nuông chiều cậu, cũng vui vì được cậu nuông chiều, chỉ là không yêu cậu. Úc Thiên Phi: Miếng dán giữ nhiệt tới dán dây! Nhan Noãn (ngoài mặt): Cút. (Trong lòng): ( o̴̶̷᷄﹏o̴̶̷̥᷅  Cho đến khi có một ngày, Úc Thiên Phi phát hiện Nhan Noãn thích đàn ông. Úc Thiên Phi: Lạ nhỉ, cậu cũng là đồng tính luyến ái, thế sao lại không thích tôi? ... Không não x Không vui Bác sĩ thú y x Bác sĩ nha khoa Thời gian đầu đơn phương yêu thầm, sau này sẽ có đôi chút yêu thầm từ hai phía. Công siêu cấp thẳng, siêu cấp ấm áp lại có chút trêu chọc bẩm sinh. Thụ chướng khí, kiêu ngạo, thật ra bên trong mềm mại. Cả hai đều từng có người yêu cũ.
Thuần Phục
Thuần Phục

70 Chương

"Hai người đến bước nào rồi?" "Cái gì?" "Ôm, hôn, hay là...?" "Ôm...mà thật ra cũng không tính là ôm." "Là sao?" Tô Chỉ cười gượng gạo, nhấc hai cánh tay lên. "Như này nè." Cô vòng tay ra sau người cô bạn, nhưng không hề chạm vào bất cứ chỗ nào của cô ấy. "Trong gara tối om không bật đèn, chỉ có tớ ôm chặt lấy anh ấy. Còn anh ấy thì ôm lại tớ như thế này, thậm chí còn chẳng chạm vào tớ." "Tại sao?" "Bởi vì anh ấy là chú của tớ." - Rất lâu sau đó, hai người gặp lại nhau trong một bữa tiệc. Tô Chỉ gọi anh đầy xa cách: "Chú Trình." "Ừm." Trình Hoài Cẩn gật đầu, cứ thế nhìn cô xoay gót rời đi. "Chẳng phải trước kia cô ấy không chịu gọi cậu là chú sao?" Một người bạn hỏi anh. "Trước đây cô ấy thích gọi tôi là Trình Hoài Cẩn." "Hối hận không?" Trình Hoài Cẩn đứng trong gió lạnh thấu xương, cười không thành tiếng. Hướng dẫn sử dụng: 1. Đôi bên cùng sạch, mối tình đầu của nhau, HE. 2. Chênh lệch tuổi tác, nam hơn nữ mười tuổi.
Bất Đẳng Thức Ngược Chiều
Bất Đẳng Thức Ngược Chiều

72 Chương

Phong Tĩnh hỏi: "Đội trưởng Tần, anh chạy theo tôi từ Trung Quốc đến Triều Tiên, rốt cuộc là muốn làm gì?" Tần Tranh mặt không đổi sắc: "Anh nói rồi, muốn tìm em chữa bệnh." Phong Tĩnh bị làm cho tức cười: "Có bệnh gì, cứ phải để em chữa mới được?" Tần Tranh: "Bệnh tương tư." * Gặp lại sau nhiều năm. Anh bước trong màn đêm, ung dung lạnh nhạt. Ánh sáng và bóng tối đan vào nhau, màu đêm tối nhuộm đầy mi mắt, lộ ra vài phần không thể kềm chế. "Bác sĩ Phong, lại gặp mặt." Vẫn giống như trong trí nhớ, biếng nhác tản mạn. * Đội trưởng Tần Tranh của đội gỡ bom nhìn qua lúc nào cũng có vẻ tiêu sái không kềm chế được, thờ ơ, nhưng lại kèm theo cảm giác xa cách lạnh nhạt. Trong các cuộc gỡ bom, anh luôn luôn thong dong bình tĩnh, thế như chẻ tre, đánh đâu thắng đó. Mãi cho đến khi có người nhắc tới tên của Phong Tĩnh ở trước mặt anh. Hôm đó là lần đầu tiên anh không kiểm soát được cảm xúc trước mặt người khác. Có người hỏi: "Vì sao cứ phải cố chấp với quá khứ?" Tần Tranh cười: "Không phải cố chấp với quá khứ, mà là muốn bảo vệ thành phố có cô ấy." Em là phong cảnh đẹp nhất trên con đường ngược chiều* của anh. Chuyên gia gỡ bom đẹp trai lưu manh lạnh lùng kiêu ngạo x bác sĩ đông y dịu dàng xinh đẹp. *Đường ngược chiều/ người đi ngược hướng: Ý chỉ một người làm việc tốt nhưng việc đó lại là việc hay hành động mà ít người dám làm (ví dụ như công việc của nam chính).