[Dịch] Vô Địch Sư Thúc Tổ

/

Chương 430: Phiên ngoại: Quét Ngang

Chương 430: Phiên ngoại: Quét Ngang

[Dịch] Vô Địch Sư Thúc Tổ

15.470 chữ

29-09-2023

Ầm ầm!

Quang mang như sấm sét chiếu sáng xuống phương viên vạn dặm, làm hai mắt người đau nhức đến mức khó có thể mở mắt.

Sau một khắc, quang mang hóa thành một dòng lũ không ngừng xuyên qua mấy trăm vạn đại quân dị tộc, bất cứ nơi nào nó đi qua, không gian không ngừng vỡ vụn, như muốn thôn phệ cả thế giới.

Không biết qua bao lâu, quang mang rốt cuộc tiêu tán, những dị tộc bị quang mang chạm vào,tất cả đều không ngoại lệ bị thần hồn câu diệt,mở ra một đại đạo giữa mấy trăm vạn đại quân dị tộc.

Toàn trường tĩnh mịch!

“...”

Mắt thấy cảnh tượng này, cho dù là cường giả phân bộ Huyền Ất Sơn hay là phần còn lại của đại quân dị tộc. Tất cả đều bị sốc và khó có thể tin vào mắt mình.

Một số dị tộc thấp giai càng run lẩy bẩy hơn, cũng không dám tiến lên bước nào.

Chỉ có Võ Anh và một vị trưởng lão Thần Vương cảnh khác coi như miễn cưỡng trấn tĩnh, dù sao bọn họ cũng biết rõ thực lực của Tô Ngạn đáng sợ như thế nào.

“ Làm càn!”

Đúng lúc này, trong đại quân dị tộc đột nhiên bay ra một thân ảnh cao tới hai mét. Khí tức hắn mênh mông thâm thúy, đạt tới cảnh giới Thần Vương,mà lại là Thông Thiên Thần Vương.

Ngay sau đó là người thứ hai, thứ ba, cho tới người thứ năm mới thôi!

Năm người Thông Thiên Thần Vương đứng sóng vai nhau, khiến hư không có hơi vặn vẹo, như thể sẽ sụp đổ bất cứ lúc nào.

Nếu cỗ lực lượng này được đặt ở hàng trăm năm trước, hoàn toàn có thể quét ngang Thần giới.

Cho dù là hiện tại, nếu Thiên Cung và Huyền Ất Sơn không nhúng tay vào, họ có thể dễ dàng tiêu diệt Thiên Thần Tộc và Vạn Thần Đình.

Đáng tiếc, lúc này đứng trước mặt bọn hắn chính là Tô Ngạn, một vị Chứng Đạo Thần Vương hàng thật giá thật.

Đôi mắt Tô Ngạn đảo qua năm cường giả dị tộc này, nàng dường như sớm đã đoán được:

“Rốt cục cũng chịu ra rồi sao?”

Nàng dừng một chút, lại nói:

“Nhưng mà... Ta dường như đã đánh giá quá cao các ngươi.”

Lúc đầu Tô Ngạn cứ nghĩ là sẽ có Chứng Đạo Thần Vương tồn tại, kết quả chỉ là năm Thông Thiên Thần Vương này thôi.

Phải biết, với cấp bậc này của nàng, chỉ cần không phải cùng cảnh giới. Cho dù có bao nhiêu người cũng vô dụng, kể cả năm vị Thông Thiên Thần Vương.

Nói một cách khác, một mình Tô Ngạn có thể đè ép mấy trăm vạn đại quân dị tộc trước mặt này.

“Hừ, muốn chết!”

Cường giả dị tộc cầm đầu nghiễm nhiên không ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, phẫn nộ quát:

“Ngươi chắc là người mạnh nhất vị diện này, ngoan ngoãn giao tất cả tài nguyên tu luyện ra, có lẽ chúng ta có thể tha cho ngươi một mạng."

“...”

Hít một hơi thật sâu, Tô Ngạn thực sự quá lười nói nhảm, dựng thẳng chỉ thành kiếm, lại chém một cái!

So với quang mang kinh thiên động địa trước đó, lần này bình tĩnh hơn rất nhiều. Giống như gió thoảng qua, không có động tĩnh gì, nhưng tốc độ lại cực nhanh!

Xoẹt xẹt!

Kèm theo một tiếng bén nhọn, cường giả dị tộc cầm đầu lúc này bị bay ngược ra. Trên ngực hắn hiện ra một vết thương, máu chảy đầm đìa, suýt chút nữa bị trực tiếp chém ngang lưng!

Phụt!

Cường giả dị tộc cầm đầu phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt hắn liền tái nhợt, hơi thở dồn dập. Xương cốt toàn thân đứt thành từng khúc, thậm chí linh lực cũng gần như tán loạn.

“Làm sao có thể…”

Từ đầu đến cuối, hắn đều không thấy rõ công kích của Tô Ngạn, căn bản không kịp tránh né!

“ Thú vị.”

Thấy thế, Tô Ngạn có vẻ hơi kinh ngạc. Dưới tình huống bình thường, công kích vừa rồi của nàng có thể đem hắn miễu sát mới đúng, nhưng dị tộc kia lại không chết.

“Là do nhuyễn giáp kia sao?”

Tô Ngạn như có điều suy nghĩ.

Cơ thể của những dị tộc này đều có một lớp nhuyễn giáp, trông chẳng có gì, nhưng có vẻ cực kỳ kiên cố, rất có thể là lớp nhuyễn giáp kia bảo vệ tính mạng.

Cùng lúc đó, năm dị tộc Thông Thiên Thần Vương cảnh rốt cục ý thức được điều không đúng. Nàng ta tiện tay một kiếm chỉ thiếu chút nữa đã giết chết thủ lĩnh mạnh nhất trong bọn họ, không thể nghi ngờ, thực lực của nữ nhân trước mắt vượt xa nhận thức của bọn họ!

Thậm chí có khả năng nàng ta đã đạt tới Chứng Đạo Thần Vương!

Nghĩ tới đây, bốn dị tộc còn lại hai mặt nhìn nhau, nội tâm hoảng sợ:

“Chết tiệt, làm sao lại có chuyện này!”

Không phải đã xác định qua, nơi này chỉ là một vị diện cấp thấp thôi sao?

“Nhanh thông báo cho Giới Vương!”

“...”

Bốn vị dị tộc cường giả không ngừng dùng linh lực truyền âm nói chuyện, cuối cùng đạt được quyết định nhất trí, trốn!

Không chút do dự, bốn vị dị tộc cường giả nhao nhao thi triển thần thông, lựa chọn bỏ chạy. Về phần thủ lĩnh và đại quân dị tộc bị thương, đâu còn tâm trí đi quản?

“Muốn chạy?”

Phát giác được không gian ba động, Tô Ngạn nhíu mày, bàn chân khẽ giậm. Một tầng năng lượng vô hình gợn sóng khuếch tán ra, đem không gian xung quanh phong tỏa.

Thế là tất cả mọi người nhìn thấy một cảnh rất hài hước, mặc cho bốn vị cường giả dị tộc thi triển thần thông thế nào. Bọn họ đều chỉ có thể hiện ra tại chỗ, đừng nói vượt qua vạn dặm, ngay cả một mét cũng không nhảy ra được.

Sau vài lần lặp đi lặp lại như vậy, sắc mặt của bốn vị cường giả dị tộc ngày càng khó coi. Bọn hắn không phải đồ ngốc, làm sao có thể không phát hiện ra được vấn đề, nhưng muốn bọn họ cứ như vậy từ bỏ thật sự không cam lòng.

Tuy nhiên, Tô Ngạn không định cho họ quá nhiều thời gian để suy nghĩ, nàng dùng ba đạo kiếm liên tiếp xuyên qua lớp nhuyễn giáp và giết chết ba người trong số họ.

“Ngươi, ngươi, ngươi…”

Mắt thấy đồng bạn chết, bị thương, cường giả dị tộc duy nhất còn sót lại không khỏi run toàn thân, vì sợ Tô Ngạn sẽ lại tới giết hắn.

Như nhìn thấu tâm tư của người kia, Tô Ngạn cười nói:

“Đừng lo lắng, hiện tại ta sẽ không giết ngươi.”

Nói xong, Tô Ngạn búng tay một cái, trực tiếp đem thủ lĩnh dị tộc bị thương trước đó xoá bỏ.

“...”

Sở dĩ Tô Ngạn giữ lại một dị tộc Thông Thiên Thần Vương, là vì muốn dùng đến sưu hồn. Những Thái Hư cảnh, Bán Thần cảnh pháo hôi kia đẳng cấp quá thấp, rất có thể không tiếp xúc được cao tầng.

“Những người còn lại giao cho các ngươi, không thành vấn đề chứ?”

Tô Ngạn lại giết chết mấy dị tộc Thần Vương thượng vị, nàng quay đầu nhìn về nhóm người Võ Anh.

“Không... Không vấn đề gì.”

Võ Anh ngẩn người, vội vàng đáp.

Mất đi năm vị Thông Thiên Thần Vương và đại quân dị tộc Thần Vương thượng vị, chỉ còn lại một chút Thần Vương hạ vị căn bản không đủ gây sợ, nhất là Võ Anh cũng không phải là Thần Vương thượng vị bình thường.

“Rất tốt.”

Tô Ngạn nghe vậy, nàng hài lòng nhẹ gật đầu. Mặc dù nàng có thể đơn độc giải quyết mấy trăm vạn đại quân dị tộc, nhưng không cần thiết tất cả mọi chuyện đều tự thân đi làm. Nếu không nàng còn làm chưởng môn gì nữa?

Huống chi cường giả cao giai đã bị nàng giết chết, có Võ Anh ở đây, cơ bản không có vấn đề gì.

Sau một hồi im lặng ngắn ngủi, Võ Anh dẫn đầu xông ra, khí thế liên tục tăng lên. Trong nháy mắt đạt tới cấp độ đỉnh phong của Thần Vương thượng vị, các loại dị tượng tùy theo sinh ra, lấy Võ Anh làm đầu nguồn, hóa thành thao thiên cự lãng, cuốn về phía đại quân dị tộc.

Theo lý thuyết, dù thiên phú tu luyện của Võ Anh có hấp thụ Chân Thần truyền thừa, cũng không thể đạt tới Thần Vương cảnh, huống chi chỉ có mấy trăm năm.

Nhưng người nào đã cho hắn một sư thúc vô địch như vậy, có thể cưỡng ép cải biến thiên phú chứ?

Ông ông ông!

Linh lực kinh khủng giống như Hồng Hoang quái thú nhào vào trong đại quân dị tộc. Dị tộc sớm đã bị dọa sợ, hoàn toàn quên chống lại nhanh chóng bị áp đảo!

Thấy thế, một vị trưởng lão khác lập tức theo sát phía sau, lực lượng cũng đạt đến đỉnh phong của Thần Vương thượng vị. Vị trưởng lão này cũng không kém Võ Anh chút nào, tiếp theo là Công Tôn Kình và các cao tầng khác, tất cả đều có khuôn mặt gớm ghiếc, muốn ăn tươi nuốt sống dị tộc.

Đối với cái này, Tô Ngạn cũng không thèm để ý. Chỉ thấy đầu ngón tay nàng bắn ra một luồng quang mang, dung nhập vào mi tâm của các cường giả dị tộc còn sót lại, bắt đầu sưu hồn.

Ầm ầm!

Quang mang như sấm sét chiếu sáng xuống phương viên vạn dặm, làm hai mắt người đau nhức đến mức khó có thể mở mắt.

Sau một khắc, quang mang hóa thành một dòng lũ không ngừng xuyên qua mấy trăm vạn đại quân dị tộc, bất cứ nơi nào nó đi qua, không gian không ngừng vỡ vụn, như muốn thôn phệ cả thế giới.

Không biết qua bao lâu, quang mang rốt cuộc tiêu tán, những dị tộc bị quang mang chạm vào,tất cả đều không ngoại lệ bị thần hồn câu diệt,mở ra một đại đạo giữa mấy trăm vạn đại quân dị tộc.

Toàn trường tĩnh mịch!

“...”

Mắt thấy cảnh tượng này, cho dù là cường giả phân bộ Huyền Ất Sơn hay là phần còn lại của đại quân dị tộc. Tất cả đều bị sốc và khó có thể tin vào mắt mình.

Một số dị tộc thấp giai càng run lẩy bẩy hơn, cũng không dám tiến lên bước nào.

Chỉ có Võ Anh và một vị trưởng lão Thần Vương cảnh khác coi như miễn cưỡng trấn tĩnh, dù sao bọn họ cũng biết rõ thực lực của Tô Ngạn đáng sợ như thế nào.

“ Làm càn!”

Đúng lúc này, trong đại quân dị tộc đột nhiên bay ra một thân ảnh cao tới hai mét. Khí tức hắn mênh mông thâm thúy, đạt tới cảnh giới Thần Vương,mà lại là Thông Thiên Thần Vương.

Ngay sau đó là người thứ hai, thứ ba, cho tới người thứ năm mới thôi!

Năm người Thông Thiên Thần Vương đứng sóng vai nhau, khiến hư không có hơi vặn vẹo, như thể sẽ sụp đổ bất cứ lúc nào.

Nếu cỗ lực lượng này được đặt ở hàng trăm năm trước, hoàn toàn có thể quét ngang Thần giới.

Cho dù là hiện tại, nếu Thiên Cung và Huyền Ất Sơn không nhúng tay vào, họ có thể dễ dàng tiêu diệt Thiên Thần Tộc và Vạn Thần Đình.

Đáng tiếc, lúc này đứng trước mặt bọn hắn chính là Tô Ngạn, một vị Chứng Đạo Thần Vương hàng thật giá thật.

Đôi mắt Tô Ngạn đảo qua năm cường giả dị tộc này, nàng dường như sớm đã đoán được:

“Rốt cục cũng chịu ra rồi sao?”

Nàng dừng một chút, lại nói:

“Nhưng mà... Ta dường như đã đánh giá quá cao các ngươi.”

Lúc đầu Tô Ngạn cứ nghĩ là sẽ có Chứng Đạo Thần Vương tồn tại, kết quả chỉ là năm Thông Thiên Thần Vương này thôi.

Phải biết, với cấp bậc này của nàng, chỉ cần không phải cùng cảnh giới. Cho dù có bao nhiêu người cũng vô dụng, kể cả năm vị Thông Thiên Thần Vương.

Nói một cách khác, một mình Tô Ngạn có thể đè ép mấy trăm vạn đại quân dị tộc trước mặt này.

“Hừ, muốn chết!”

Cường giả dị tộc cầm đầu nghiễm nhiên không ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, phẫn nộ quát:

“Ngươi chắc là người mạnh nhất vị diện này, ngoan ngoãn giao tất cả tài nguyên tu luyện ra, có lẽ chúng ta có thể tha cho ngươi một mạng."

“...”

Hít một hơi thật sâu, Tô Ngạn thực sự quá lười nói nhảm, dựng thẳng chỉ thành kiếm, lại chém một cái!

So với quang mang kinh thiên động địa trước đó, lần này bình tĩnh hơn rất nhiều. Giống như gió thoảng qua, không có động tĩnh gì, nhưng tốc độ lại cực nhanh!

Xoẹt xẹt!

Kèm theo một tiếng bén nhọn, cường giả dị tộc cầm đầu lúc này bị bay ngược ra. Trên ngực hắn hiện ra một vết thương, máu chảy đầm đìa, suýt chút nữa bị trực tiếp chém ngang lưng!

Phụt!

Cường giả dị tộc cầm đầu phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt hắn liền tái nhợt, hơi thở dồn dập. Xương cốt toàn thân đứt thành từng khúc, thậm chí linh lực cũng gần như tán loạn.

“Làm sao có thể…”

Từ đầu đến cuối, hắn đều không thấy rõ công kích của Tô Ngạn, căn bản không kịp tránh né!

“ Thú vị.”

Thấy thế, Tô Ngạn có vẻ hơi kinh ngạc. Dưới tình huống bình thường, công kích vừa rồi của nàng có thể đem hắn miễu sát mới đúng, nhưng dị tộc kia lại không chết.

“Là do nhuyễn giáp kia sao?”

Tô Ngạn như có điều suy nghĩ.

Cơ thể của những dị tộc này đều có một lớp nhuyễn giáp, trông chẳng có gì, nhưng có vẻ cực kỳ kiên cố, rất có thể là lớp nhuyễn giáp kia bảo vệ tính mạng.

Cùng lúc đó, năm dị tộc Thông Thiên Thần Vương cảnh rốt cục ý thức được điều không đúng. Nàng ta tiện tay một kiếm chỉ thiếu chút nữa đã giết chết thủ lĩnh mạnh nhất trong bọn họ, không thể nghi ngờ, thực lực của nữ nhân trước mắt vượt xa nhận thức của bọn họ!

Thậm chí có khả năng nàng ta đã đạt tới Chứng Đạo Thần Vương!

Nghĩ tới đây, bốn dị tộc còn lại hai mặt nhìn nhau, nội tâm hoảng sợ:

“Chết tiệt, làm sao lại có chuyện này!”

Không phải đã xác định qua, nơi này chỉ là một vị diện cấp thấp thôi sao?

“Nhanh thông báo cho Giới Vương!”

“...”

Bốn vị dị tộc cường giả không ngừng dùng linh lực truyền âm nói chuyện, cuối cùng đạt được quyết định nhất trí, trốn!

Không chút do dự, bốn vị dị tộc cường giả nhao nhao thi triển thần thông, lựa chọn bỏ chạy. Về phần thủ lĩnh và đại quân dị tộc bị thương, đâu còn tâm trí đi quản?

“Muốn chạy?”

Phát giác được không gian ba động, Tô Ngạn nhíu mày, bàn chân khẽ giậm. Một tầng năng lượng vô hình gợn sóng khuếch tán ra, đem không gian xung quanh phong tỏa.

Thế là tất cả mọi người nhìn thấy một cảnh rất hài hước, mặc cho bốn vị cường giả dị tộc thi triển thần thông thế nào. Bọn họ đều chỉ có thể hiện ra tại chỗ, đừng nói vượt qua vạn dặm, ngay cả một mét cũng không nhảy ra được.

Sau vài lần lặp đi lặp lại như vậy, sắc mặt của bốn vị cường giả dị tộc ngày càng khó coi. Bọn hắn không phải đồ ngốc, làm sao có thể không phát hiện ra được vấn đề, nhưng muốn bọn họ cứ như vậy từ bỏ thật sự không cam lòng.

Tuy nhiên, Tô Ngạn không định cho họ quá nhiều thời gian để suy nghĩ, nàng dùng ba đạo kiếm liên tiếp xuyên qua lớp nhuyễn giáp và giết chết ba người trong số họ.

“Ngươi, ngươi, ngươi…”

Mắt thấy đồng bạn chết, bị thương, cường giả dị tộc duy nhất còn sót lại không khỏi run toàn thân, vì sợ Tô Ngạn sẽ lại tới giết hắn.

Như nhìn thấu tâm tư của người kia, Tô Ngạn cười nói:

“Đừng lo lắng, hiện tại ta sẽ không giết ngươi.”

Nói xong, Tô Ngạn búng tay một cái, trực tiếp đem thủ lĩnh dị tộc bị thương trước đó xoá bỏ.

“...”

Sở dĩ Tô Ngạn giữ lại một dị tộc Thông Thiên Thần Vương, là vì muốn dùng đến sưu hồn. Những Thái Hư cảnh, Bán Thần cảnh pháo hôi kia đẳng cấp quá thấp, rất có thể không tiếp xúc được cao tầng.

“Những người còn lại giao cho các ngươi, không thành vấn đề chứ?”

Tô Ngạn lại giết chết mấy dị tộc Thần Vương thượng vị, nàng quay đầu nhìn về nhóm người Võ Anh.

“Không... Không vấn đề gì.”

Võ Anh ngẩn người, vội vàng đáp.

Mất đi năm vị Thông Thiên Thần Vương và đại quân dị tộc Thần Vương thượng vị, chỉ còn lại một chút Thần Vương hạ vị căn bản không đủ gây sợ, nhất là Võ Anh cũng không phải là Thần Vương thượng vị bình thường.

“Rất tốt.”

Tô Ngạn nghe vậy, nàng hài lòng nhẹ gật đầu. Mặc dù nàng có thể đơn độc giải quyết mấy trăm vạn đại quân dị tộc, nhưng không cần thiết tất cả mọi chuyện đều tự thân đi làm. Nếu không nàng còn làm chưởng môn gì nữa?

Huống chi cường giả cao giai đã bị nàng giết chết, có Võ Anh ở đây, cơ bản không có vấn đề gì.

Sau một hồi im lặng ngắn ngủi, Võ Anh dẫn đầu xông ra, khí thế liên tục tăng lên. Trong nháy mắt đạt tới cấp độ đỉnh phong của Thần Vương thượng vị, các loại dị tượng tùy theo sinh ra, lấy Võ Anh làm đầu nguồn, hóa thành thao thiên cự lãng, cuốn về phía đại quân dị tộc.

Theo lý thuyết, dù thiên phú tu luyện của Võ Anh có hấp thụ Chân Thần truyền thừa, cũng không thể đạt tới Thần Vương cảnh, huống chi chỉ có mấy trăm năm.

Nhưng người nào đã cho hắn một sư thúc vô địch như vậy, có thể cưỡng ép cải biến thiên phú chứ?

Ông ông ông!

Linh lực kinh khủng giống như Hồng Hoang quái thú nhào vào trong đại quân dị tộc. Dị tộc sớm đã bị dọa sợ, hoàn toàn quên chống lại nhanh chóng bị áp đảo!

Thấy thế, một vị trưởng lão khác lập tức theo sát phía sau, lực lượng cũng đạt đến đỉnh phong của Thần Vương thượng vị. Vị trưởng lão này cũng không kém Võ Anh chút nào, tiếp theo là Công Tôn Kình và các cao tầng khác, tất cả đều có khuôn mặt gớm ghiếc, muốn ăn tươi nuốt sống dị tộc.

Đối với cái này, Tô Ngạn cũng không thèm để ý. Chỉ thấy đầu ngón tay nàng bắn ra một luồng quang mang, dung nhập vào mi tâm của các cường giả dị tộc còn sót lại, bắt đầu sưu hồn.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!