Vĩ Cầm Trong Sương

/

Chương 12: 12: Tai Nạn Trên Du Thuyền

Chương 12: 12: Tai Nạn Trên Du Thuyền

Vĩ Cầm Trong Sương

Hoa Sen Trắng

4.508 chữ

09-07-2023

Khoảng chừng vài phút sau, đầu óc Lạc Chi Dao lúc này đã thấy choáng váng đến mức dáng người trước mắt cô dần trở nên mờ ảo.

Lúc này, cô mới nhận ra bên trong ly rượu bị bỏ thuốc liền loạng choạng đứng bật dậy mà xoay người toang rời khỏi thì cảm nhận cả người bị ai đó ôm chặt lấy.

Người đàn ông phía sau cô lúc này mới bộc lộ bản chất hoàn toàn.

Ông ta liếc mắt ra hiệu ngay lập tức toàn bộ những người có mặt tại đó, bao gồm cả hai vệ sĩ đưa cô đến nhanh chóng rời khỏi.

Lạc Chi Dao cố vùng vẫy khỏi bàn tay đang không ngừng sờ s0ạng lên cơ thể mình, miệng không ngừng lớn tiếng nói:

- "Ngài Vương, ông làm gì vậy? Mau buông tay ra khỏi người tôi."

Cô vừa dứt lời thì cả người đã bị ông ta đè ngã xuống mặt sàn mà trấn áp ở bên trên.

Ngay lập tức, ông ta không nói không rằng mà cúi xuống hôn lấy ngần cổ trắng nõn của người con gái, miệng thì thào lên tiếng đáp:

- "Lạc Chi Dao, cô đừng mong chờ Vu Nhuận Đông đến nữa.

Hắn sớm đã đồng ý để cô trở thành tình nhân của tôi ngày hôm nay."

- "Cái gì chứ? Không thể nào?"

Cô tức giận đánh liên tục lên người ông ta mà khóc lóc thảm thiết.

Những gì ông ta nói không phải là sự thật.

Vu Nhuận Đông không bao giờ đối xử với cô như vậy.

- "Ngoan nào, em đừng có chống cự tôi nữa.

Vô ích thôi.

Chi bằng ngoan ngoãn phục vụ tôi thật tốt.

Á...con điên này."

Ông ta lớn giọng mắng nhiếc ngay khi cảm nhận cơn đau truyền đến ở một bên tai.

Mặc dù đã bị chuốc thuốc thế nhưng Lạc Chi Dao vẫn cố vực những lí trí còn sót lại mà nhanh chóng cắn mạnh lên lỗ tai của người đàn ông khiến ông ta lúc này đã cáu gắt lên mà mạnh bạo kéo mạnh sợi dây áo trên người cô xuống mà cúi người hôn lấy hôn để.

Lạc Chi Dao ngón tay quơ quào loạn xạ cào cấu khắp nơi khiến gương mặt ông ta bị thương mà nghiến răng chửi bới:

- "Con khốn.

Mày dám kháng cự tao sao? Vu Nhuận Đông sớm đã bán mày để giành lấy hợp đồng làm ăn với tao rồi."

- "Không, không phải là sự thật."

Nói rồi, ông ta mạnh tay xé rách chiếc váy của cô lộ ra cặp đùi nõn nà mà đưa lưỡi l.i.ế.m l.á.p.

Từng tuyến nước bọt của ông ta để lại trên người khiến cô càng thêm kinh tởm mà kêu gào thảm thiết.

Những vết hôn in hằn trên hõm vai cô lúc này đã trở nên tím tái.

Toàn thân Lạc Chi Dao lúc này không còn chút sức lực mà nằm lăn ra đất.

Ánh mắt vô hồn ngước lên bầu trời xanh, trong lòng không khỏi nguyền rủa người đàn ông mà cô yêu sâu đậm, Vu Nhuận Đông.

Tại sao anh lại đối xử với cô như vậy, tại sao?

Từng tiếng chóp chép phát ra từ miệng của người trên thân.

Ông ta vô cùng hài lòng với cơ thể của người con gái xinh đẹp này mà không ngừng vuốt v e, x0a nắn cặp ng ực đ ẫy đà của cô.

Hai dòng nước mắt khẽ lăn dài xuống đôi gò má của thiếu nữ.

Trong suốt cả cuộc đời cô, điều nhục nhã nhất chính là ngày hôm nay.

Ngày mà cô bị người khác làm nhục.

Mà điều càng khiến cô căm hận hơn đó chính là sự thỏa hiệp này đến từ phía người đàn ông mà cô luôn yêu thương, tin tưởng nhất.

Sau khi xong việc, ông ta khẽ đứng bật dậy mà đưa mắt nhìn cơ thể người con gái đã trở nên vô hồn mà thản nhiên mặc lại quần áo.

Nhìn dáng vẻ xộc xệch trong chiếc váy đã bị xé rách của Lạc Chi Dao, ông ta khẽ nhếch môi liền sau đó gỏn gọn nói:

- "Món quà mà Vu Nhuận Đông tặng tôi ngày hôm nay khiến tôi cảm thấy rất hài lòng."

Lúc này, Lạc Chi Dao loạng choạng đứng dậy.

Đôi chân cô run rẫy cùng ánh mắt như muốn giết người trừng thẳng về phía người đối diện.

Vội lấy tay che chắn một phần cơ thể bị lộ ra.

Ngay lập tức, ánh mắt cô đổ dồn về phía con dao đang nằm yên vị trên bàn mà nhanh tay chụp lấy sau đó lao thẳng về phía người đối diện, lớn tiếng gào thét:

- "Hôm nay tôi phải gi3t chết ông."

Cả hai người không ngừng giằng co qua lại.

Thoáng chốc, con dao trên tay Lạc Chi Dao rơi xuống đất.

Dù sao bây giờ cơ thể cô đã bị ông ta làm cho vấy bẩn chi bằng cả hai cùng nhau chết.

Ngay lập tức, cô vùi đầu lao thẳng vào bụng mà đẩy mạnh ông ta về phía rìa của chiếc du thuyền.

- "Con nhỏ này, mày điên rồi à?"

Ngay khi bàn chân suýt chút nữa trượt ngã.

Liền lập tức, ông ta bám lấy tay cô mà xoay một vòng.

Từ vị trí ở bên trong, lúc này, Lạc Chi Dao đã hướng về phía rìa của chiếc du thuyền.

Không chút do dự, ông ta nghiến răng mà mạnh tay đẩy ngã cô rơi xuống nước, lớn giọng mắng nhiếc:

- "Mày có phước mà không biết hưởng vậy thì đi c.h.ế.t đi."

Tùm....

Cả cơ thể cô rơi xuống lòng biển sâu.

Trước khi nhắm mắt buông xuôi, trong lòng cô không ngừng nguyền rủa về hai người đàn ông.

Đó chính là lão Vương và người mà cô đã từng yêu sâu đậm Vu Nhuận Đông.

NHẤN LIKE ĐỂ ỦNG HỘ MÌNH NHÉ! CẢM ƠN.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!