Uyên Ương

/

Chương 39: Chương 39

Chương 39: Chương 39

Uyên Ương

Vy Thảo

4.366 chữ

09-07-2023

Nhìn gương mặt gian xảo trước mắt, cô không khỏi than thầm.

Xem như cô là người nhác gan, anh đã thành công hâm dọa em rồi đấy Thẩm Hạo à.

Cô tròn mắt lên tiếng :”Ở đây đông người như vậy, chúng ta ở đây lâu thế này sẽ bị để ý đó”

“Vợ chồng người ta nói chuyện bị để ý thì làm sao chứ?”: Anh bĩu môi khinh thường :”Anh không ngại cho bọn họ biết anh là chồng em đâu”

“Thẩm Hạo”

Triệu Cửu Uyên xụ mặt :”Em không muốn lấy thân phận thật của mình nên đã dùng nghệ danh khác.

Dù muốn chơi nhưng cũng để người khác thấy mình có chút thực lực chứ”

“Được được, em nói gì cũng đúng”: Anh nhìn cô dù không muốn nhưng cũng gật đầu đồng ý

“Thẩm Hạo”

Nghe cô gọi tên mình nhưng anh vẫn cố chấp làm ngơ ngó sang chỗ khác, Triệu Cửu Uyên kéo tay anh, nũng nịu :”Ông xã”

“Chẳng phải em nói chúng ta không nên công khai quan hệ ra ngoài sao? Gọi anh ông xã làm gì”

Thẩm Hạo dùng ánh mắt lười biếng liếc nhìn, cất giọng lạnh nhạt :”Đi thôi, chúng ta đến chỗ quay phim”

“Đừng giận mà, ông xã.

Tối nay em bù đắp cho anh”

“Có thật không?”

“Thật mà, em hứa đó”

“Được, anh tạm tha thứ cho em đó”: Anh vươn tay sờ chóp mũi của cô nhẹ nhàng lên tiếng

Hai người họ rời đi, nhưng đâu ai biết cuộc trò chuyện của họ đã bị người khác nghe thấy.

Chẳng những nghe thấy mà còn nhìn rất rõ hành động của hai người.

Người kia siết chặt tay thành nấm đấm rồi xoay người rời đi

( Sắp có drama rồi đây nè :))) )

“Ồ, Thẩm tổng đến thăm đoàn phim sao, thật vinh dự quá”: Đạo diễn Chu thấy Thẩm Hạo đến liền vui vẻ đứng lên chào hỏi, ông còn đặc biệt nhường chỗ mình cho anh ngồi :”Thẩm tổng mời ngồi, mời ngồi”

“Đạo diễn Chu, vất vả rồi”: Thẩm Hạo cong khóe môi lên tiếng :”Không biết thiết bị ở đây còn chỗ nào thiếu sót hay không?”

“Không không không, như vậy thật sự quá tốt rồi, thật sự cảm ơn Thẩm tổng đã quan tâm”: Đạo diễn Chu cười không ngậm được miệng, sau đó giới thiệu Thẩm Hạo cho đoàn làm phim :”Giới thiệu với mọi người, đây là Thẩm tổng, một trong hai nhà đầu tư của chúng ta”

“Oa hoan nghênh, hoan nghênh, nhiệt liệt hoan nghênh Thẩm tổng đã đến thăm đoàn phim”

“Hoan nghênh Thẩm tổng”

(Tui tính dùng từ chào mừng mà thấy nó sao sao á)

Từ Miêu Miêu ngồi bên cạnh đẩy vai cô khẽ thì thầm :”Alva, cô quen Thẩm tổng sao?”

“Hả”: Cô nhướng mày lên tiếng, liền nghe chị quản lý nói tiếp :”Lúc nãy chị thấy em bước ra từ nhà vệ sinh cùng Thẩm tổng?”

Đúng như mọi người nghĩ, chỗ mà cô và anh nói chuyện chính là đường đến nhà vệ sinh.

Nghe hơi có mùi nhỉ????

Triệu Cửu Uyên ho vài tiếng, tay sờ chóp mũi :”Không quen, lúc nãy em đi vệ sinh, tình cờ gặp được Thẩm tổng thôi”

“Ồ, chị cứ nghĩ hai người quen nhau”: Từ Miêu Miêu gật gù tiếc nuồi khiến cô nhìn mà nhăn mặt :”Chị tiếc à?”

“Tiếc sao không? Thẩm tổng đó chính là anh trai của chủ tịch, có anh ta chống lưng còn không phải rất tốt sao?”

Chị quản lý lại thở dài :”Nhưng nghe nói, anh ta đã có vợ, vợ anh ta hình như còn là một cô chiêu”, chị ấy vừa nói vừa nâng mặt cô lên quan sát kĩ càng :”Hình như cô ấy và em rất giống nhau”

“Vậy sao?”: Triệu Cửu Uyên nhướng mày, cười nhếch môi hỏi :”Còn trợ lý của em chị đã tìm được người nào chưa?”

“Cũng có, chị tìm được 2 người, 1 nam, 1 nữ.

Như vậy cũng tốt, nam có thể bảo vệ em, nữ có thể chăm sóc em”: Từ Miêu Miêu gật gù tán thành ý kiến của bản thân mình, điều này làm cho cô vô cùng buồn cười :”Chị, chị làm vậy chẳng khác nào ‘mèo khen mèo dài đuôi’ nha”

“Chậc chậc, không phải chị muốn tốt cho em”

“Vậy em phải cảm ơn lòng tốt của chị”

Lúc cô được xe bảo mẫu đưa về đến đã là 8 giờ tối, đẩy cửa bước vào trong cô đã nhìn thấy người đàn ông quen thuộc ngồi trên sô pha.

Nghe tiếng động ở cửa anh liền quay đầu lại nhìn, không đợi cô bước chân vào trong, anh đã bế thốc cô lên

Tóc mái che đi ánh mắt của anh, áo sơ mi trên người cũng đã mở toang 2 3 nút.

Thẩm Hạo trước sự ngạc nhiên của cô từ từ lên tiếng :”Bà xã, anh đợi em lâu lắm rồi đó”

Anh xoay người định bước lên lầu nhưng trong đầu nghĩ gì đó mà khựng lại, anh cúi đầu nhìn cô :”Em ăn tối chưa?”

“Em vẫn chưa”: Triệu Cửu Uyên chớp mắt, tay xoa xoa bụng :”Ông xã, anh đã ăn rồi sao?”

Người đàn ông kia không trả lời mà bế cô quay ngược lại lộ trình tiến đến phòng bếp.

Anh đặt cô ngồi lên ghế bàn ăn, rồi soắn tay áo đi vào bếp

“Ông xã, anh nấu cho em ăn sao?”

Triệu Cửu Uyên vọng tiếng vào bên trong, sau đó trong bếp liền có tiếng vang ra :”Tất nhiên là nấu cho em rồi”

A a a a ông xã là nấu ăn cho mình đó nha.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!