Chương 1073

Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

7.729 chữ

09-12-2022

"Cái này...vừa mới xảy ra là chuyện gì?"

"Chẳng lẽ là ta xuất hiện ảo giác sao?"

"Một tên cường giả cấp Hợp Đạo Tiên Quân, làm sao đột nhiên cứ biến mất như vậy?"

...

Nhìn thấy cảnh tượng quỷ dị vừa xảy ra trước mắt, hầu như tất cả mọi người đều có vẻ mặt mờ mịt, ngay cả rải rác mấy người hiểu rõ được thân phận của Diệp Trần kia, mặt mũi cũng không thể không đến đầy vẻ kinh ngạc.

Bọn họ biết Diệp Trần rất mạnh, nhưng lại vẫn là lần đầu tiên thấy Diệp Trần xuất thủ, tuyệt đối không ngờ rằng, hắn vậy mà cường đại đến tình trạng như thế!

Thậm chí ngay cả một ngón tay cũng không có động, chỉ nhẹ nhàng nói ra một câu thì có thể để cho một tên cường giả Hợp Đạo Tiên Quân đột nhiên biến mất!

Cho dù là cường giả cấp Đại Đế cũng tuyệt đối không có khả năng có được loại năng lực này a!

Cũng đến lúc này, bọn họ mới chính thức mơ hồ hiểu, Diệp Trần trước đó đối với bọn hắn nói tới chưởng khống giả vũ trụ là có ý vị như thế nào.

"Con ruồi khiến mọi người chán ghét đã bị đuổi đi, chúng ta tiếp tục đi!"

Diệp Trần hướng về phía Hi Nguyệt còn có chút sững sờ mà mỉm cười, nhẹ giọng mở miệng nói.

Chẳng mấy chốc, tất cả các lễ tiết đã qua đi. Diệp Trần ôm lấy Hi Nguyệt, chậm rãi đi ra địa điện, nhìn ở xung quanh một vòng mọi người vẫn còn trong trạng thái kinh ngạc:

"Đa tạ các vị có thể đến đây, trước tiên ta kính các vị một chén!"

Diệp Trần nói xong lời này thì thuận tay vung áo dài lên:

Hô! Hô! Hô!

Ở bên trong tiếng kinh hô của mọi người từ đạ, đạo ánh sáng bí ẩn kia từ trên trời cao rơi xuống, hóa thành một chất lỏng trong suốt như pha lê, bay vào bên trong ly rượu trước mặt của mọi người.

"Đây là rượu gì?"

"Làm sao lại đột nhiên xuất hiện?"

"Hơn nữa ta có thể cảm nhận được bên trong loại rượu này dường như ẩn chứa một cỗ năng lượng thật lớn khó mà hình dung!"

...

Ở trong tiếng than thở kinh ngạc của mọi người, có người nhẫn không được cầm chén rượu lên, nhẹ nhàng nhấp một miếng, lập tức cảm thấy trên dưới toàn thân của chính minh thoải mái không nói ra được, thậm chí một số người tu vi vốn kẹt ở bình cảnh, vậy mà trực tiếp đột phá! Trong lúc nhất thời, mọi người trở nên sôi trào, mặt mũi mọi người đều đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi.

Thủ đoạn một chiêu rượu ngon từ trên trời rơi xuống này của Diệp Trần đã để mọi người kinh thán không thôi, nhưng không có nghĩ đến, công hiệu của rượu ngon này vậy àm nghịch thiên như thế, thắng qua vô số linh đan diệu dược!

Qyả thực vô cùng kỳ diệu a!

"Các vị ở đây chậm rãi hưởng dụng, ta và vợ của ta xin lỗi không tiếp được!"

Diệp Trần mở miệng lần nữa, sau đó lôi khéo tay Hi Nguyệt, ở bên trong ánh mắt tràn ngập sự rung động nồng đậm, trực tiếp bước lên trời cao, chẳng mấy chống chui vào trong đám mây trên trời.

Bên trong tinh không vô tận:

"Anh dẫn em tới nơi này làm gì?"

Hi Nguyệt nhìn những tinh cầu đầy trời xung quanh, có chút hiếu kỳ nói.

Diệp Trần mỉm cười cũng không trả lời mà hướng về phía nơi xa cong ngón búng ra:

"Tụ!"

Ầm ầm!

Mấy chục tỉnh cầu không tính là quá lớn, lập tực tập trung lại một chỗ, ngưng tụ thành một tinh cầu lớn hơn.

Sau đó, Diệp Trần làm cho Hi Nguyệt càng không hiểu, thân thể hai người nhoáng một cái cũng đã đặt chân lên trên viên tinh cầu này.

"Dậy!"

Sau khi Diệp Trần nói ra thêm một tiếng nữa:

Ầm ầm!

Ở trên tinh cầu này vốn vô cùng hoang vắng, lập tức bắt đầu xuất hiện từng dãy núi từng dòng sông, sau đó là các loại công trình kiến trúc vô cùng lộng lẫy.

Sau một lát, trên mặt Hi Nguyệt lập tức hiện ra vẻ vui mừng lẫn sợ hãi:

"Đây là...Đây là tinh cầu Lạc Hà?"

Hóa ra, Diệp Trần hội tụ mấy chục quả tinh cầu vào một chỗ, sau đó bắt chước theo tinh cầu Lạc Hà quê hương của Hi Nguyệt, vì nàng xây lại một quả tinh cầu giống y hiệt!

"Vợ à lễ vật này của anh, em thích chứ?"

Diệp Trần kéo theo Hi Nguyệt, dạo bước ở phía trên "Lạc Hà tông" cùng với Lạc Hà tông ở Tu Chân giới kia quả thực giống nhau như đúc!

Hốc mắt Hi Nguyệt hơi đỏ lên, gật đầu liên tục.

Mấy năm nay ở Trái Đất, Hi Nguyệt cũng thường xuyên nhớ tới quê hương của mình, chỉ là chưa từng có nói với Diệp Trần, nàng ta tuyệt đối không ngờ rằng, Diệp Trần vậy mà vì nàng xây lại một cái Lạc Hà tông.

Tuy rằng đây đối với Diệp Trần mà nói cũng không tính là việc gì khó, thế nhưng khó có được chính là phần tâm ý này.

"Chồng...anh thật tốt!"

Trong mắt Hi Nguyệt hiện ra nước mắt, bỗng nhiên nhón chân lên tới chủ động ở trên môi Diệp Trần hôn một cái.

Diệp Trần nghe được xưng hô thân mật này, lại thêm Hi Nguyệt chủ động hôn hắn, dù thân hắn bây giờ là chủ nhân của thế giới này, tâm chí kiên định cỡ nào, vào lúc này cũng không thể không đến tim hơi đập nhanh, cả thân thể đều mềm nhũn rất nhiều.

"Vợ..."

"Ừm."

"Chúng ta bây giờ đã thành hôn, có phải cũng nên có một đứa con hay không?"

Diệp Trần ôm cả vòng eo của Hi Nguyệt, cười tủm tỉm mở miệng nhẹ giọng hỏi.

Hi Nguyệt nghe được điều này thì trên khuôn mặt đỏ lập tức hiện ra vẻ ngại ngùng, tuy nhiên sau đó cúi đầu nhẹ gật đầu biểu thị đồng ý.

Diệp Trần cười ha ha một tiếng, lập tức ôm lấy Hi Nguyệt, nhanh chân bước vào trong một phòng ở một bên.

Một đêm triền miêm, điên loan đảo phượng, cảnh xuân vô hạn...

SAu đó liên tiếp mấy ngày, hai người không có trở về Trái Đất, mà ở lại trên viên tinh cầu mới tạo này sinh sống như là tiểu tình nhân bình thường.

Thẳng đến ngày thứ bảy, ở dưới nhiều lần thúc giục của Hi Nguyệt, Diệp Trần lúc này mới không tình nguyện bước lên đường về.

Tuy nhiên, ngay vào lúc hai người đi qau ức vạn dặm tinh không, trở lại gần tới Trái Đất một lần nữa, Trái Đất ở phía trước bỗng nhiên rung động kịch liệt một trận, một cỗ linh khó vô cùng nồng nặc từ gần Everest phun ra bay thẳng ra ngoài dải ngân hà!

Trong chốc lát, linh khí trên cả Trái Đất vậy mà nồng nặc không chỉ gấp đôi so với trước đó!

Sau khi tu chân giả trên địa cầu phản ứng lại thì lập tức thi nhau hoan hô lên.

Tuy nhiên, đứng ở bên ngoài tinh không, Diệp Trần nhìn thấy ở mọi thứ ở đây thì lại lập tức thay đổi sắc mặt.

Hi Nguyệt ở một bên cũng ý thức được, có lẽ có chuyện xảy ra:

"Lão công, chuyện gì xảy ra? Linh khí từ Tu Chân giới chảy vào làm sao lại trở nên nồng đậm hơn rất nhiều như vậy?"

Diệp Trần gắt gao nhìn chằm chằm về phía Everest, linh khí vẫn đang tràn vào một cách điên cuồng thì không thể không chau mày, vẻ mặt trở nên vô cùng ngưng trọng, chậm rãi nói:

"Năng lượng của Tu Chân giới điên cuồng tràn vào Hạo Thiên giới như vậy thì chỉ có một khả năng, đó chính là Tu Chân giới đã đến tình trạng sụp đổ toàn diện, không cách nào lại gánh chịu được năng lượng khổng lỗ cho nên sẽ hướng chảy tới tiểu thế giới kết nối!"

Hi Nguyệt nghe được điều này thì lập tức giật mình:

"Chồng, trước đó không phải anh đã nói, Tu Chân giới tuy rằng đã đổ nát không chịu nổi, nhưng ít ra còn có thể chống đỡ thêm nửa cái kỷ nguyên nữa sao? Làm sao lại sụp đổ sớm như vậy?"

Diệp Trần tự cân nhắc một lát, cuối cùng lắc đầu:

"Việc này ta cũng không hiểu, chỉ sợ chỉ có tiến vào Tu Chân giới một chuyến mới có thể có được đáp án!"

Nói đến đây, Diệp Trần hít sâu một hơi, nhìn qua Hi Nguyệt trong ngực, một mặt vẻ ngượng ngùng nói:

"Vợ, vốn là ta còn muốn ở lại với ngươi thêm một khoảng thời gian, sau đó lại đi Tu Chân giới, bây giờ xem ra chỉ sợ phải đi sớm!"

Nói xong lời này, bàn tay Diệp Trần lật một cái, trong lòng bàn tay xuất hiện một khối bảo thạch hình trái tim, đặt ở trong tay Hi Nguyệt:

Đây là Thế Giới Chi Tâm sau khi đã được anh luyện hóa, bây giờ anh giao nó cho em, sau khi anh rời đi, dựa vào vật này em có thể có năng lực chưởng khống giả cấp một, Hạo Thiên giới tạm thời giao cho em đến bảo vệ!

Diệp Trần nói xong lời này, không đợi Hi Nguyệt từ chối thì đã hóa thành một đạo lưu quang xông vào bên trong lối vào tiến vào Tu Chân giới.

P/S: Ta thích nào...chương 1, ủng hộ chút kim phiếu nha các đại gia ơi...

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!