Tông Chủ Ác Ma Của Ta

/

Chương 99: Nghiệt duyên của Đông Kỳ Vân

Chương 99: Nghiệt duyên của Đông Kỳ Vân

Tông Chủ Ác Ma Của Ta

20.427 chữ

06-02-2023

Mộ Tuyết dốc hết sức cõng Khiêm Tử Lăng lên lưng,Hắn tạo ra một vòng kết giới bao lấy cả hai , vòng kết giới luân chuyển ,mang linh lực của Mộ Tuyết truyền qua Khiêm Tử Lăng,vì thân hình của Hắn nhỏ hơn ,Hắn gần như bị ôm trọn bên dưới thân Y ,di chuyển chậm chạp.Mộ Tuyết linh lực tiêu hao quá nhiều Hắn không thể phí phạm vào dụng thuật dịch chuyển hay ngự kiếm được nữa,mà bảo toàn để vừa đi vừa truyền sang Khiêm Tử Lăng đẩy mạnh quá trình hồi phục cho Y,Mộ Tuyết cõng Khiêm Tử Lăng từng bước từng bước mà rời khỏi Trung Ma Vực,đi đến Tây Ma Vực.

-Đừng sợ...ta sẽ trị thương cho ngươi,ta sẽ bảo vệ ngươi...ặc...ặc...

Đi suốt hơn mười ngày liên tục cả hai cũng đi vào khu vực lân cận Tây Thành,trên đường gặp không ít yêu ma quỷ quái,có tên nhận ra Ma Ấn dòng tộc Khiêm Lăng trên trán của Khiêm Tử Lăng không dám gây sự,có tên lại không cả nể vì thấy Mộ Tuyết và Tử Lăng đều bị thương,chúng tấn công họ muốn ăn tươi nuốt sống,hấp thụ ma đan,Mộ Tuyết không thể dụng linh lực đánh trả chỉ có thể bỏ chạy,trở thành đối tượng truy sát khắp nơi,con đường vào Tây Thành trở nên càng hung hiểm.

Đi suốt nhiều ngày liền Mộ Tuyết cũng kiệt sức,dừng lại nghỉ chân ở ven rừng,Hắn tựa lưng vào một gốc cây,cho Khiêm Tử Lăng gối đầu lên vai của Hắn ,Hắn ôm chặt eo của Y,như ôm lấy báu vật.

-"Vòng kết giới càng lúc càng suy yếu rồi...linh lực của ta không thể truyền cho Tử Lăng được nữa...qua nhiều ngày như vậy,tại sao ma đan của Hắn vẫn còn chưa khôi phục...lý nào ma lực của Bá Dực Lãng Thiên lợi hại đến như thế...khống chế được sự phục hồi của dòng máu Ma Tộc Hoàng Gia?Hơi thở của Tử Lăng càng lúc càng yếu rồi...ta phải làm gì đây?"

Trong lúc Mộ Tuyết đang bế tắt suy nghĩ thì có tiếng gió động từ xa,Mộ Tuyết biết được có người đang đến ,còn là Quỷ cấp Đại.

-Hừm...thêm một tên quấy rối đến nữa rồi...

Hắn không hề nao núng vẫn ngồi yên ôm lấy Khiêm Tử Lăng,tiếng bước chân đạp lên lá khô càng lúc càng gần,chợt im bật,Mộ Tuyết ngước mắt nhìn lên xem cho rõ là Quỷ quái thuộc dạng nào,nhưng ánh mắt của Hắn nháy sáng,ngỡ ngàng.

-Là bà?

Người này nghe Mộ Tuyết xưng hô gọi mình là bà cũng ngạc nhiên không kém.

-Ngươi là ai?ngươi biết ta sao?cách xưng hô thật là vô lễ.

Mộ Tuyết cười nhẹ nói

-Hoàng Tử Phi của Lan Nguyệt Điện,Khiêm Lăng Mộng Yến!khắp Ma Vực ai mà không biết uy danh...

"Kiếp trước đã gặp rồi...mẹ chồng!"

Hoàng Tử Phi vẫn cảnh giác nói

-Ngươi là...

-Lãnh Mộ Tuyết của Bách Kiếm Sơn Trang,Long Sơn Đỉnh.

Hoàng Tử Phi khó hiểu nhăn ấn đường nói

-Một tên Tu Nhân Trung Nguyên mà dám bén mảng đến Tây Ma Vực sao?còn đưa theo cả ...

Hoàng Tử Phi nhìn thấy dung mạo của Khiêm Tử Lăng bất giác thẫn thờ

-"Hắn,hắn...Giống quá...thật là giống quá..."

Mộ Tuyết cười khẩy một cái nói

-Hắn là Khiêm Lăng Bình con trai của Khiêm Lăng Thành Hoàng Tử,Thiếu Chủ của Lan Nguyệt Điện...nhìn dung mạo và dấu ma ấn trên trán của Hắn ,Hoàng Tử Phi đây chắc không nghi ngờ gì chứ?

-Hả?ta ta...ừm...Hắn bị thương à?

Mộ Tuyết vẫn ngồi trong kết giới,ôm chặt Khiêm Tử Lăng nói.

-Hắn bị Bá Dực Lãng Thiên đánh gần vỡ Ma đan,ta... Vẫn chưa thể chữa khỏi cho Hắn...

Ánh mắt của Hoàng Tử Phi dao động,môi mím nhẹ,hai tay bà đan vào nhau bối rối,lo lắng.

"-Đúng là hắn đã bị thương...Tên đó không lừa dối ta..."

-Mau..mau đưa Hắn về Lan Nguyệt Điện...

Được sự trợ giúp của Hoàng Tử Phi,Mộ Tuyết có thể cõng Khiêm Tử Lăng ngự kiếm bay đến Tây Thành.

Vào đến Lan Nguyệt Điện với tầng tầng lớp lớp quỷ nô bảo vệ,Mộ Tuyết mới an tâm thu lại kết giới,Hoàng Tử Phi nói.

-Ma Đan bị vỡ sẽ hạn chế tốc độ tự chữa lành của dòng máu Hoàng Gia Ma Tộc,Bình Nhi sẽ không thể tự khôi phục Ma Đan nếu để lâu Nó sẽ ...trở thành Cỗ Thi không có ma lực, không có nhận thức nữa...

Mộ Tuyết nghe xong ngẫm một lúc

-"Tử Lăng tuy đã biến quỷ nhưng vẫn còn một nửa mang thuộc tính con người...nếu ma đan bị vỡ Hắn có khả năng biến thành một người bình thường...nhưng Ma Vực lẫn Trung Nguyên đều bài xích Hắn...Lan Nguyệt Điện này cũng không phải là nơi trú ẩn bất khả xâm phạm... không có ma lực Hắn khó mà chống chọi được với thế lực thù địch ...hừ...sao cứ phải dồn ép bọn ta như thế chứ..."

-Hoàng Tử Phi có cách nào cứu Hắn hay không?

Hoàng Tử Phi không một chút đắn đo nói

-Cách không phải là không có...nhưng chẳng mấy ai có thể làm được...

Mộ Tuyết nóng lòng hỏi dồn dập.

-Đó là cách gì,tại sao lại không thể làm chứ?

Bà ta nói

-Là thay Ma Đan!

Mộ Tuyết tròn mắt

-Thay Ma Đan?

-Phải! Muốn giữ lại mạng và ma lực cho Bình nhi chỉ có thể là thay cho nó một Ma Đan khác...nhưng một khi Ma Đan rời khỏi người, không có linh lực bảo hộ nó sẽ trở thành đá sỏi vô dụng vì thế mới khó tìm ra một người vừa chịu dâng tặng ma đan vừa có ma lực cường hãn bảo hộ ma đan của chính mình đưa ra ngoài...sợ chưa kịp chuyển vào thân của Bình nhi thì người đó đã kiệt sức chết rồi.

Mộ Tuyết lặng thinh ngồi nhìn Khiêm Tử Lăng gục đầu trên vai mình bất động hơn nửa ngày vẫn không nói gì,Hắn lo nghĩ vì không biết cách vận hành Thần Đan trong người mình.

-"Thần Đan Bất Diệt trong người ta là của ông bạn già ,chưa đến thời khắc sinh tử ông ta sẽ không xuất hiện,mà mỗi lần như vậy bản thân mình lại mất đi ý thức, không thể khống chế chân tay,biết đâu lại gây hại cho Tử Lăng...phải tìm cách khác vẹn toàn hơn,mình phải chắc chắn rằng sau khi vận linh lực sẽ không bị Kim Sơn Vũ Thần khống chế mới có thể lấy Ma Đan cho Tử Lăng... phải tìm một nơi an toàn phong bế Tử Lăng lại..."

-Hoàng Tử Phi...bà có thể cho ta mượn tạm một nơi yên tĩnh để điều tức linh lực trị thương cho Tử Lăng không?Ta muốn phong bế Y một thời gian để tìm Ma Đan thích hợp thay cho Y.

Hoàng Tử Phi thoáng chút ngỡ ngàng nói.

-Lãnh công tử không hiểu ta đang nói gì hay sao,nếu kéo dài thời gian thay Ma Đan cho Bình nhi nó sẽ khó cứu...

-Hừ...Hoàng Tử Phi...dường như bà đang xem thường khả năng dùng chú thuật của ta thì phải... Tử Lăng là người quan trọng nhất của ta ...ta sẽ không để cho hắn thành Cỗ Thi...ta cần thời gian để tìm ra Ma Đan phù hợp cho Hắn...

-Nhưng mà không phải ngươi đang...

Thấy ánh mắt dò xét của Mộ Tuyết nhìn mình,Hoàng Tử Phi im bật,bà dịu giọng nói.

-Ở hậu viên Cung Điện có một mật thất là nơi Điện Hạ dùng để luyện công...vốn dĩ là cấm địa không cho người ngoài vào...nhưng lần này vì cứu huyết mạch của Khiêm Lăng Thành ta phá lệ để cho Lãnh công tử được dùng ...

-Đa tạ Hoàng Tử Phi...

Mộ Tuyết cõng Khiêm Tử Lăng đi vào mật thất,khi cánh cửa đóng lại Hắn liếc mắt nhìn theo bóng lưng của Hoàng Tử Phi.

-"Tại sao bà ấy biết chính xác vị trí của ta và Tử Lăng như thế?Thay Đan đổi cốt không phải là chuyện bí ẩn gì nhưng tại sao bà ta biết rõ Tử Lăng cần phải thay Ma Đan khi chưa hề chạm vào mạch tượng của Hắn?"

Mộ Tuyết liền đặt Khiêm Tử Lăng nằm lên trên phiến đá lục giác ở giữa mật thất ,dụng linh lực vẽ ra một trận pháp bao lấy Khiêm Tử Lăng,trận pháp khiến cho không gian nơi phiến đá lục giác ngưng động ,huyết mạch của Tử Lăng cũng bị phong bế,Mộ Tuyết điểm ra một con bướm nhỏ thả bay vào trận pháp,cánh bướm lập tức bị ngưng động,đứng yên lơ lửng.

Hắn ngồi cách đó không xa vận công điều tức,đưa thần thức của bản thân và một ảo cảnh.

-Kim Sơn Vũ Thần,ngươi ra đây!

Trước mặt Mộ Tuyết bổng tụ khói trắng,phút chốc thì hiện ra thân ảnh của Vũ Thần.

-Ngươi dám tự tạo ảnh cảnh kéo ta đến gặp mặt... không muốn sống nữa à?

-Hừ... ngươi tự ý dùng thể xác của ta còn không cho ta gặp mặt sao?

-Nếu không có ta trùng sinh cho ngươi,thì bây giờ ngươi đã là Quỷ hồn trôi nổi trong lửa Địa Ngục rồi...

-Hừ...trùng sinh cho ta sống lại ở Thời Không song song để chịu đựng cảnh Diệt Thế như cũ sao?ngươi có lòng tốt thật đấy...nhưng theo ta nghĩ thì lòng tốt này của ngươi thực chất là muốn hồi sinh Thần Đan Bất Diệt mà thôi...

Vũ Thần hạ đầu mài ,vẻ mặt lạnh như băng nói

-Thần Đan Bất Diệt là do Thống Lĩnh của các vị thần tạo ra,nó được luân chuyển từ kẻ này sang kẻ khác để tạo ra một vị Thần, nó vốn dĩ Bất Diệt chẳng cần hồi sinh...Bởi vì ở thời không trước ngươi nuốt Ma Đan Vĩnh Cửu giúp Ma Tôn hồi sinh cho nên Hắn mới có thể quay lại Diệt Thế...Ta sử dụng thân xác của ngươi cũng là giúp cho ngươi chuộc lại lỗi lầm...

Mộ Tuyết phá lên cười

-Ha ha ha...Thần cái gì chứ...cũng chỉ là một tên thích đổ lỗi...là ai tạo ra Ma Tôn?Ai đưa Hắn đến Địa Ngục Vô Gián luyện Ma Đan Vĩnh Cửu? Không phải là Kim Sơn Vũ Thần ngươi sao?

-Hừ...ngươi kéo ta đến đây chỉ để chất vấn nguồn gốc của tên hỗn chướng kia sao?

Mộ Tuyết nói

-Có phải trong quá trình trùng sinh ngươi đã vô tình trùng sinh thêm kẻ khác không?Bọn người làm nhiễu loạn Trung Nguyên không đơn giản là con rối của Nhục Thể Hình Nhân chú...kẻ yểm chú giữ quỷ hồn của Tạ Kiều Lam không bị kéo về Vô Gián... không thể nào là kẻ ở Nhân Giới,Tiên Giới của Thời Không này có thể làm được...khả năng thượng thừa như vậy chỉ có người ở Thần Quốc của Ngươi mới có thể...

-Thuật trùng sinh không phải muốn thi triển là thi triển ,một lần dụng chú chỉ có thể trùng sinh một người...nhưng Lúc Ta thi triển thuật trùng sinh ...có kẻ đã đồng lúc mở ra Thời Không Sinh Tử từ Vô Gián ...Ta nghĩ đó chính là Ma Tôn...không biết là Ma Đan của Hắn đã chuyển sinh sang Thời Không này...hay Hắn đã thoát ra khỏi dòng dung nham quỷ hồn mà sang đây...

Mộ Tuyết càng lúc càng mơ hồ,đầu óc suy nghĩ loạn cào cào khiến cho ảo cảnh lung lay.

-Rốt cuộc là thế nào chứ...

Vũ Thần nói

-Tuy rằng Thần Đan Bất Diệt mang linh hồn của ta phong ấn trong người của ngươi,cho ngươi Thần lực...nhưng nếu ngươi tự hủy Linh Đan của mình thì Thần Đan này sẽ tự phong bế ...ngươi không thể sở hữu nó...nếu ngươi muốn chuyển nó sang cho tên nhãi hậu bối của Ma Tôn ...hắn sẽ thành Dị Thần...và ngươi cũng chỉ có con đường chết...ngươi muốn sống yên ổn ở đây,không có con đường nào khác cho ngươi lựa chọn ngoài việc hợp sức với Ta truy tìm Ma Tôn và kẻ ở thời không trước tiêu diệt...

-Ta không phải con rối...vì sao phải làm theo ý của ngươi...nếu như không cứu được Tử Lăng...ta và ngươi cũng đồng quy vu tận đi...Thời Không này hay thời không trước cứ để cho Ma Tôn thống trị.

Kim Sơn Vũ Thần nghiến răng,ánh mắt sòng sọc nhìn Mộ Tuyết.

-Ngươi...

Mộ Tuyết nói tiếp

-Hừ... người Diệt Thế ở thời không trước chính là ta...nếu Tử Lăng ở thời không này cũng tan biến thì nó có tồn tại cũng vô nghĩa...bọn ta tan biến,Thần Đan của ngươi cũng trở thành viên sỏi vô tri...

-Hừ...muốn cứu tên nhãi đó cũng không phải là chuyện khó...nhưng ngươi phải tìm ra Ma Tôn và kẻ bí ẩn của thời không trước đã...rồi ta sẽ cứu Hắn.

-Được...xem như đây là một lời giao ước giữa ta và ngươi.

Ảo cảnh biến mất,Mộ Tuyết tỉnh lại,Hắn nhìn Khiêm Tử Lăng thật lâu

-Tử Lăng tạm thời ngươi hãy ở lại đây...ta sẽ đi tìm Ma Tôn...kết thúc mối hoạ Diệt Thế ...moi ma đan của Hắn thay cho ngươi...

Mộ Tuyết rời khỏi mật thất,dùng Hoả Lôi làm vật trấn yểm ,tạo ra một mạng lưới lửa điện,sẵn sàng đánh tan thây tan hồn của kẻ nào dám đến gần.Điều này khiến cho Hoàng Tử Phi kinh ngạc.

-"Không phải là Hắn đã bị tắt nghẽn linh lực hay sao,sao có thể tạo ra trận pháp đáng sợ như vậy?

Mộ Tuyết dựa theo những chuyển biến ở thời không trước mà dò tìm kẻ bí ẩn khắp nơi,bên cạnh cũng đi đi về về Lan Nguyệt Điện xem xét tình hình của Khiêm Tử Lăng.

...Một nơi âm u nhất của cánh rừng gần Tây Thành...

Hoàng Tử Phi dịch chuyển đến cạnh một hồ nước,mặc dù xung quanh là cổ thụ với hình thù siêu vẹo ma quái,dây leo chằng chịt ,hơi sương phủ là là trên đất có độc chướng ,nhưng mặt hồ trước mắt bà ta vẫn trong veo, không chút nguy hiểm ,có vài gợn sóng lăn tăn.

Dưới hồ nước có người đang tắm.

-Hừ...ngươi đang tắm sao lại gọi ta đến đây...

Thoáng chút ngượng ngùng bà ta quay mặt đi,tên bí ẩn kia cười nhạt đứng lên để lộ thân hình trắng nõn,eo hữu lực,chân thon dài,cơ bắp săn chắc,gương mặt vẫn đeo chiếc mặt nạ da.Bước chân ra khỏi hồ nước thì y phục đã được điểm vào,một bộ chiến bào đen thẫm.

-Hừ ... không ngờ khuyết điểm của Mộc Thủ Tinh là mô phỏng lại cả tâm tư sâu kín của vật chủ...ngươi càng lúc càng giống Khiêm Lăng Mộng Yến rồi...từ tình yêu với Khiêm Lăng Thành đến Khiêm Tử Lăng...giờ còn thêm trạng thái ngượng ngùng trước nam nhân khác sao?Đây là Con rối quá hoàn hảo hay là phế phẩm đây...

Hắn nắm lấy cổ tay của Hoàng Tử Phi kéo bà ta ghí sát mặt mình nói

-Ngươi chỉ là con rối đừng nảy sinh tình cảm làm ảnh hưởng kế hoạch của ta...nếu không ta sẽ cho ngươi biến thành một vũng bùn hôi...hừ...

-A...

Hắn đẩy mạnh làm Hoàng Tử Phi ngã ra đất,nhanh chóng bà ta đứng lên cúi đầu thi lễ.

-Thuộc hạ không dám...chẳng qua không hiểu sao tim mình lại sinh ra trạng thái như vậy, không thể vứt bỏ...

Tên bí ẩn suy ngẫm

"-Chỉ vì sự nhạy cảm của Kim Sơn Vũ Thần đối với dòng máu của Ma Tôn cho nên ta không thể điểm Huyết Chú ,phải giữ một chút huyết nhục của Khiêm Lăng Mộng Yến đưa vào Mộc Thủ tạo ra con rối hoàn hảo,hừ không ngờ chấp niệm của Khiêm Lăng Mộng Yến với Khiêm Lăng Thành quá nặng ,tạo ra cái thứ hỗn tạp này có tình cảm ..."

-Ta gọi ngươi đến không phải là để biết tâm tư của ngươi như thế nào,ta muốn biết đến bao giờ thì Lãnh Mộ Tuyết chịu thay Ma Đan của Hắn cho Khiêm Tử Lăng.

Hoàng Tử Phi lúng túng,bà ta tỏ vẻ sợ sệt

-Hắn cứ đi đi về về...mỗi lần về Lan Nguyệt Điện Hắn đi thẳng vào mật thất gia tăng linh lực phong bế Khiêm Tử Lăng rồi bỏ đi mất,có vài lần ta cố ý đợi Hắn bên ngoài mật thất,đã nói ám chỉ cho Hắn biết nên dùng Linh Đan của chính mình,nhưng Hắn đều xem thường lời nói của ta...Ta muốn vào mật thất phá phong ấn,làm cho Khiêm Tử Lăng vỡ Ma Đan ngay lập tức...nhưng trận hoả lôi trấn giữ quá mạnh...ta không thể nào tiếp cận được...

Tên bí ẩn đưa đôi mắt rực lửa giận nhìn Hoàng Tử Phi khiến cho bà ta run rẩy

-Hừ...Ta tạo ra ngươi là để làm việc hữu ích chứ không phải gây ra những điều phiền toái...ngươi đã vô dụng như vậy...để lại thật là chướng mắt...

Hoàng Tử Phi hoảng vía quỳ xuống dập đầu nói

-Chủ nhân tha mạng,chủ nhân tha mạng...nếu như ta chết không còn ai cai quản Lan Nguyệt Điện,các quỷ nô cũng tan biến theo ,lúc đó Lãnh Mộ Tuyết sẽ sinh nghi...sẽ mang Khiêm Tử Lăng đi nơi khác...việc thay Ma Đan không diễn ra trong tầm kiểm soát của Ngài nữa...

Tên bí ẩn đảo mắt trắng một lượt rồi nói

-Hừ...Lãnh Mộ Tuyết muốn tìm Ma Đan của Ma Tôn thay cho Khiêm Tử Lăng...vậy ta sẽ cho Hắn được toại nguyện...

Hắn nhếch mép cười ranh ma sau đó biến mất

-Ngươi theo kế hoạch mà làm đi...

-Dạ ,tuân lệnh...

...Trung Ma Vực...

Đông Kỳ Vân đang bị đuôi Hồ Ly trối gô lại ngồi bó gối trên một phiến đá gần bên hồ nước,mặt Hắn đỏ rần ,lưng thẳng cực thẳng ,tâm trạng rối bời như tơ vò .

-"Khốn kiếp ngươi tên Hồ Ly dâm đãng...hức ...sao ngươi không trói ta xa thật xa...lại bắt ngồi nhìn ngươi tắm thế này hả...ôi trời...sao nó lại phản ứng mạnh như vậy...sao nó lại có thể ngóc đầu lên vì Hắn chứ hả?Đông Kỳ Vân ơi là Đông Kỳ Vân quả báo của ngươi đến rồi sao?nghiệt duyên của ngươi đến rồi a..."

Bạch Diễn Tình ưa sạch sẽ,dù trên người đang chằng chịt vết thương vẫn muốn tắm rửa cho sảng khoái,Y và Đông Kỳ Vân đã chạy sang Trung Ma Vực,trên đường bắt gặp hồ nước trong ,liền bảo Đông Kỳ Vân thả Y xuống để nghỉ ngơi tắm gội,sợ Đông Kỳ Vân bỏ trốn liền dùng một đuôi trói chặt.Đông Kỳ Vân vốn không khó để công phá chiếc đuôi quấn quanh người của mình,nhưng chẳng hiểu sao vừa trông thấy thân thể trắng ngần ,mịn màng hằn lên vài vết thương ngang dọc đỏ máu của Bạch Diễn Tình,đầu óc của Hắn mụ mị luôn.Mỹ Hồ Tiên đẹp nhất Ma Vực đang tắm tiên khoả thân,đừng nói là nữ nhân ngay cả nam nhân cũng u mê quên lối.

Đông Kỳ Vân ngã nằm úp mặt lên phiến đá,ngóc đầu lên tự đập vào đá ,chốc chốc lại liếc mắt nhìn Bạch Diễn Tình nửa thân dưới chìm trong nước nửa thân trên chỗ khô chỗ ướt ,gương mặt tuấn mỹ diễm tình.

-Hức...là yêu thuật của Hồ Ly Tinh ...Ta không trúng kế ... không trúng kế...woa đẹp quá đi...aa... không.. không...tỉnh mau tỉnh lại mau...

Nghe tiếng bập bập Bạch Diễn Tình ngó sang Đông Kỳ Vân thì thoáng cái giật mình,khi thấy mặt mũi của Hắn đã bết máu,trán cũng u mấy cục.

-Ngươi điên rồi hả?

-Grừ...mặc kệ ta...

-Ngươi chết rồi ai cõng ta đi tìm Thiếu Chủ hả ..dừng lại ngay...

Bạch Diễn Tình đứng phất dậy,lộ rõ toàn thân từ đùi trở lên, Đông Kỳ Vân nhìn thấy lại chảy máu mũi,dập đầu càng mạnh thêm,sợ Đông Kỳ Vân nghẻo rồi không ai hỗ trợ cho mình về được Tây Thành ,Bạch Diễn Tình liền thu đuôi kéo Đông Kỳ Vân rời khỏi phiến đá.

-Hừ...cái tên điên khùng này...

Vô ý kéo Hắn rơi xuống hồ ngay cạnh bên mình,Đông Kỳ Vân cả thân thể ướt đẫm vội vàng đứng lên .

-Ưm,ặc...

Hắn vừa định hình lại thì thấy ngay một gương mặt diễm lệ trước mắt,mài kiếm,mắt hồ ly xanh biếc,mũi cao thẳng,môi mộng đỏ tươi,tóc đen dài ướt rũ .Hắn nắm chặt hai tay gồng cứng cơ thể một cái hét lên.

-Không chịu nổi nữa rồi...

-Ưm...

Đông Kỳ Vân bất chấp tất cả,vòng một tay ôm chặt Bạch Diễn Tình vào lòng ,một tay bóp chặt cằm thon của y,miệng mút lấy cánh môi của Y.

-Chụt!

Bạch Diễn Tình quá bất ngờ không thể lường trước được cái tình huống chớ chiu này, không tránh khỏi bị Đông Kỳ Vân cưỡng hôn,bất thần đứng im chịu trận.Đông Kỳ Vân như con thú dữ bị nhốt lâu ngày bỏ đói,giờ gặp phải miếng mồi ngon,Hắn vồ lấy không buông.Mút môi chưa thoả lại đưa cả lưỡi vào xâm chiếm trong khoang miệng của Bạch Diễn Tình,khiến cho Y nổi cơn tam bành,xô hắn ra định tống cho một chưởng,ai ngờ Đông Kỳ Vân chụp lấy cổ tay Y bẻ ngoặt ra sau,khống chế áp ngực của Y nằm rạp xuống phiến đá.

-Yaa...ngươi buông ta ra...

Đông Kỳ Vân không nói gì,một tay đang ấn nơi vai gáy của Bạch Diễn Tình bất ngờ buông ra ,một chốc đã quay lại ấn tiếp ,mặc cho Bạch Diễn Tình la hét,Hắn dùng tay còn lại giữ luôn cả tay kia của Bạch Diễn Tình.

-Đừng có giẫy giụa...

Bạch Diễn Tình chưa kịp phản công thì đã nghe đau buốt ở hạ thể,từ mông truyền thẳng vào nội bích một dòng khí nóng bừng,có thứ gì đó cứng nhắc xâm chiếm .

-Ưm...

Đông Kỳ Vân cả thân dưới trống huơ áp chặt lên mông của Bạch Diễn Tình.

-Aaaa...tên hỗn chướng khốn kiếp ...tên biến thái...ngươi...aaa...đau...ưm...

Bạch Diễn Tình bị Đông Kỳ Vân bất giác lật thân ngửa ra phiến đá,Hắn ghí sát mặt hôn lấy hôn để vào cổ ,ngực của Y,hai tay ôm lấy hai chân Y kéo ôm vào hai bên hông của Hắn,mặc cho Bạch Diễn Tình có vùn vẫy thế nào cũng không thể khép nổi chân lại ,hay trườn lên thoát thân.

-Á...

Đông Kỳ Vân thúc mạnh liên hồi,khiến cho Bạch Diễn Tình không còn hơi sức la hét nữa ,mặt trắng chuyển đỏ gắt ,chỉ có thể há lớn miệng ngớp lấy không khí để thở.Bất giác Y ôm chặt lấy cổ của Đông Kỳ Vân,tư thế như đeo lên thân hắn ,gục cằm lên vai Hắn tựa đầu ,miệng Y cong lên cười gian xảo,ánh mắt ướt lệ phiếm đỏ tà mị.

-"Đồ ngốc"!

Sau trận mây mưa Đông Kỳ Vân càng trở nên nghe lời và nhường nhịn Bạch Diễn Tình hơn,bù vào đó tính dâm đãng của Bạch Diễn Tình cũng thay đổi,Y càng lúc càng quan tâm Đông Kỳ Vân nhiều hơn cả bản thân mình.

-"Hắn là Tu Nhân Trung Nguyên nếu đến Tây Thành sẽ là mục tiêu cho Quỷ quái nơi đây truy sát...Thiếu Chủ nếu đang ở Lan Nguyệt Điện sẽ có thể che chở cho Hắn,nhưng Hoàng Tử Phi bà ta không thích Tu Nhân...còn là người của Bách Kiếm Môn...ta phải làm gì để bảo vệ Hắn đây".

Đông Kỳ Vân vẫn cõng Bạch Diễn Tình trên lưng,tuy cả hai đều hồi phục thương thế nhưng vẫn không chịu ngự kiếm hay dịch chuyển để nhanh đến Tây Ma Vực mà cứ chọn cách đi bộ,trên đường đi không tránh khỏi gặp đám tiểu yêu tiểu quỷ quấy phá.Đến một lúc thì cũng không thể tránh được hoạ sát thân,khi Tam Sát và Thánh Âm đuổi kịp họ.

-Hừ...hai tên nhãi ranh cuối cùng cũng bắt được các ngươi...

-Bạch Diễn Tình ngươi đúng là giảo hoạt,cố tình thả tiểu yêu hồ chạy khắp chốn đánh lạc hướng chúng ta...nhưng không may cho ngươi,cái tên Tu Nhân này lại có mùi linh khí thanh tẩy,đi đến đâu cũng để lại dấu vết...

Thánh Âm khịt mũi cười nhạo nói.

-Không phải ngươi nổi danh là trở mặt vô tình hay sao,ngoài bản thân và người của Lan Nguyệt Điện sẽ không nghĩa khí với ai...tại sao lại không giết chết cái tên báo hại bên cạnh mình đi...ô hay là...ngươi động lòng xuân với hắn rồi... không nở giết hắn à?

Bạch Diễn Tình cười khẩy nói

-Xưa nay tả hữu hộ pháp của Quỷ Cung nổi danh là chấp pháp tiệt tình,vô cùng kiệm lời...xem ra chỉ là lời đồn nhảm...hai ngươi cũng lắm lời không kém bọn nữ nhân ở kỹ viện nha.

Tam Sát nghe xong máu hận sôi sục,liền tung chưởng đánh điên cuồng đến Bạch Diễn Tình.

-Yaaa ...câm ngay con yêu hồ hôi thối...

Bạch Diễn Tình liền bay lên tung chín chiếc đuôi cản phá.

-Kỳ Vân chạy đi...

-Ầm...

Thánh Âm lấy đàn ra tung từng đợt sóng kiếm khí đến Đông Kỳ Vân.

-Chạy đi đâu...yaa...

Đông Kỳ Vân tung chưởng đánh trả

-Ai chạy hả?Quỷ cấp Đại hay Quỷ Vương đến ta cũng không bỏ lại Bạch Diễn Tình...yaa...

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!