Chương 12

Tình Yêu Của Chúng Ta

Xuân Phong Lựu Hỏa

6.964 chữ

17-12-2022

Chương 12: Lạc lối trong tình dục yêu hận.

Cánh môi Nghiêm Cẩn kề sát trước ngực Hạ Thiệu Nhiên, hơi thở nóng rực phun lên da thịt trần trụi, trên dưới hàm răng khép kín cắn cắn đầu vú đang căng cứng, không ngừng cọ xát qua lại. Nơi ngực Hạ Thiệu Nhiên cảm giác chút đau đớn rất nhỏ, nhưng ngay sau đó, đầu lưỡi mềm mại lại liếm qua đầu vú, đau đớn cùng tê dại chồng chéo lên nhau khiến cho thân thể vốn đang hưng phấn càng thêm khô nóng khó nhịn.

"Chỗ khác.... bên kia...." Đầu vú bên kia không được Nghiêm Cẩn chiếu cố đến cảm thấy trống rỗng khó chịu, Hạ Thiệu Nhiên nhẫn nại không được, dứt khoát nhấc tay mình lên nắm lấy đầu vú tự mình xoa nắn nó.

Nghiêm Cẩn buông đầu vú đã đùa giỡn một lúc lâu, ở trên viên thịt sưng đỏ thấm ướt nước miếng trong suốt làm nó bóng loáng, giống như một trái anh đào đỏ au vừa mới được rửa qua nước, ngon miệng mê người, Nghiêm Cẩn lại duỗi đầu lưỡi ra liếm mạnh lấy một ngụm, mới kéo tay Hạ Thiệu Nhiên xuống, há miệng ngậm lấy đầu vú bên kia.

Trong miệng Nghiêm Cẩn liếm láp mút mát đầu vú, một tay sờ đến bên hông Hạ Thiệu Nhiên, linh hoạt cởi bỏ thắt lưng, kéo quần xuống, bàn tay với vào bên trong quần lót cậu cầm lấy trụ thịt đã sớm cương cứng lên.

"A!" Thân thể Hạ Thiệu Nhiên run rẩy, hít vào một hơi, thiếu chút nữa không nhịn được mà thét ra chói tai, chợt nhớ tới Nghiêm Cẩn đã dặn cậu nên nhỏ tiếng một chút, vội vàng bịt miệng lại ngăn chặn tiếng rên rỉ thoát ra.

Nghiêm Cẩn lại cố ý muốn khiêu khích Hạ Thiệu Nhiên, bàn tay càng thêm kỹ xảo ve vuốt an ủi trụ thịt nóng bỏng trong tay.

"Nghiêm Cẩn.... không cần....Cẩn...." Đầu vú ở trên cùng trụ thịt giữa háng hai nơi trên dưới đều bị đùa bỡn, khoái cảm hỗn loạn chồng chất lên nhau, thanh âm Hạ Thiệu Nhiên rên rỉ đứt quãng, còn vặn vẹo hông đón lấy từng cái ve vuốt an ủi của Nghiêm Cẩn.

Đến cả Nghiêm Cẩn cũng bị khiêu khích chịu không nổi, há miệng buông đầu vú ra, từ trước ngực Hạ Thiệu Nhiên ngẩng đầu lên vội vã hôn lên bờ môi của cậu, đồng thời kéo một bàn tay Hạ Thiệu Nhiên xuống phía dưới hạ thân của mình.

Hạ Thiệu Nhiên hiểu ý, run rẩy đưa tay xuống tháo bỏ dây lưng của Nghiêm Cẩn, với vào bên trong quần lót cầm lấy trụ thịt nóng cứng chậm rãi chuyển động lên xuống.

Đầu lưỡi hai người không ngừng ở bên trong khoang miệng ướt át quấn lấy dây dưa triền miên, hai khối thân thể như lửa nóng kề sát ở bên nhau, từng người đều giúp đối phương an ủi dục vọng lẫn nhau.

Hạ Thiệu Nhiên rốt cuộc bị Nghiêm Cẩn khiêu khích một lúc lâu, thân thể hưng phấn đến mức run rẩy không ngừng, hai tay cũng run run rẩy rẩy không còn cách nào để hảo hảo giúp Nghiêm Cẩn an ủi. Nhưng Nghiêm Cẩn lại cực kỳ có kỹ xảo xoa nắn vuốt ve cậu cả trên lẫn dưới, tốc độ khi nhanh khi chậm, lực đạo khi nhẹ khi nặng, ngón tay còn không ngừng nhấn lên đỉnh đầu trụ thịt, khiến cho lỗ nhỏ trên quy đầu tràn ra từng luồng dâm dịch, trên tay Nghiêm Cẩn đều dính đầy chất lỏng nhớp nháp trơn trượt.

"Quay lại đi." Ngón tay Nghiêm Cẩn ở trên quy đầu trụ thịt cọ cọ, sau khi dính càng nhiều chất lỏng trơn trượt, Nghiêm Cẩn buông làn môi Hạ Thiệu Nhiên ra, ý bảo cậu xoay người lại đưa lưng về phía mình.

Nếu đã là chính mình chủ động yêu cầu làm tình, Hạ Thiệu Nhiên cũng không muốn làm ra vẻ nữa, dựa theo yêu cầu của Nghiêm Cẩn mà quay lưng lại về phía Nghiêm Cẩn, cởi quần kéo đến xuống đầu gối, hơi cong lưng xuống, hai tay chống ở trên bàn trước người.

"Nâng mông lên một chút đi." Ngón tay Nghiêm Cẩn dính đầy dâm dịch ở ngay tại huyệt khẩu, chậm rãi đẩy vào bên trong.

"Ah...." Lần làm tình này của hai người so với ngày thường, Nghiêm Cẩn đã làm công tác chuẩn bị xem như tương đối đầy đủ, nhưng thân thể Hạ Thiệu Nhiên lại run rẩy bởi vì hậu huyệt phía sau vẫn chật hẹp co rút như cũ, ngón tay Nghiêm Cẩn sau khi tiến sơ vào thì liền truyền lên chút cảm giác không tốt.

Ngón tay Nghiêm Cẩn không đâm chọc lung tung trực tiếp cưỡng ép khuếch trương như ngày thường, mà ngón tay hắn tạm dừng một chút, cho Hạ Thiệu Nhiên một ít thời gian thích ứng.

"Cẩn...." Hạ Thiệu Nhiên thanh âm mềm nhũn hô ra một tiếng. Hạ Thiệu Nhiên không dám trông mong gì có thể nghe được từ miệng Nghiêm Cẩn lời nói ôn nhu nhẹ nhàng, chỉ cần một cử chỉ tử tế nho nhỏ như vậy thôi, trong lòng cậu đã cảm động muốn chết rồi.

Ngón tay ở bên trong hậu huyệt đâm vào rút ra, chất nhầy trên ngón tay dần dần cọ sát đến nội bích bên trong, sau khi ma sát một lúc khiến bên trong trở nên ướt mềm, Nghiêm Cẩn mới rút ngón tay ra.

"Tôi vào đây." Không biết hôm nay có phải vì chuyện Nghiêm Luân trở về nhà nên tâm tình Nghiêm Cẩn tựa hồ đặc biệt tốt, trước khi tiến vào còn phá lệ nhắc nhở Hạ Thiệu Nhiên một tiếng.

"Ân....." Hạ Thiệu Nhiên trong lòng mềm nhũn, sóng mũi vì cảm động mà có chút cay cay, càng dùng sức nâng mông lên nỗ lực đón lấy dục vọng của Nghiêm Cẩn.

Côn thịt cực đại cứng rắn chen vào hậu huyệt phía sau, chậm rãi cắm vào, sau khi quy đầu đâm vào chỗ sâu nhất lại rút ra một chút, sau đó lại đâm vào, lặp đi lặp lại mấy lần mới bắt đầu dần dần đẩy tốc độ nhanh hơn, Nghiêm Cẩn đứng ở phía sau Hạ Thiệu Nhiên, đôi tay nắm ở bên sườn eo cố định vững vàng thân thể cậu, côn thịt một lần lại một lần cắm vào rút ra.

"Nghiêm Cẩn.... Cẩn.... Cẩn...." Hạ Thiệu Nhiên không ngừng liên tục gọi nhẹ, cố tình đè thấp thanh âm, nghe vào càng khiến người ta cảm giác khàn khàn dụ hoặc.

Từng tiếng kêu nhẹ nhàng triền miên thấm đến tận xương tủy kia khiến cho đại não Nghiêm Cẩn đang chìm trong tình dục đột nhiên tạm dừng một chút.

Hai người đã ở bên nhau nhiều năm như vậy, Nghiêm Cẩn không thể không nhận ra được rằng Hạ Thiệu Nhiên thích mình. Nghiêm Cẩn là một thương nhân khôn khéo, sức quan sát so với người bình thường càng nhạy bén hơn, không cần đến những bằng chứng khác, chỉ dựa vào ánh mắt cử chỉ cùng thái độ của Hạ Thiệu Nhiên đối với hắn, cũng đã đủ để Nghiêm Cẩn phát hiện ra, huống chi biểu hiện Hạ Thiệu Nhiên còn tương đối ràng như vậy.

Nhưng không có điều nào của pháp luật quy định Hạ Thiệu Nhiên thích Nghiêm Cẩn thì Nghiêm Cẩn nhất định cũng phải thích lại Hạ Thiệu Nhiên.

Đối với Nghiêm Cẩn mà nói, dễ nghe một chút thì chính là Hạ Thiệu Nhiên thích hắn thượng cậu trước, rõ ràng cậu đã chủ động cho không hắn. Tình cảm là một nhẽ, nhưng thân thể rất thích ứng với nhau. Trước đó vào lần đầu tiên của hai người, Nghiêm Cẩn vốn dĩ không phải là cố ý muốn lấy thân thể Hạ Thiệu Nhiên để phát tiết khát vọng trong lòng đối với Nghiêm Luân, chỉ là đúng lúc đó hai người vừa khéo miệng dán vào miệng, Nghiêm Cẩn nương theo men rượu mà thử hôn một cái, Hạ Thiệu Nhiên lại lập tức chủ động nhiệt tình hưởng ứng, Nghiêm Cẩn cũng liền thuận nước đẩy thuyền làm đến tận cùng, dễ như trở bàn tay có được thân thể Hạ Thiệu Nhiên.

Con người bình thường đều như vậy, món đồ vật càng dễ dàng có trong tay thì lại càng không để ý đến, huống gì đối với người đã dễ dàng có quá nhiều thứ trong tay như Nghiêm Cẩn mà nói, Hạ Thiệu Nhiên càng thêm không quan trọng, cũng không được Nghiêm Cẩn để vào trong lòng, ngược lại Nghiêm Cẩn đối với Nghiêm Luân không thể chiếm được càng thêm khát vọng.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!