Chương 11

Thương Thiên Phách Huyết

Thương Thiên Bạch Hạc

10.979 chữ

22-03-2023

" Ta biết, các ngươi rất kì quái vì sao ta phải đem các ngươi từ trong nô lệ doanh đưa ra đây, nhưng ta không cần giải thích cho các ngươi, các ngươi cũng không có quyền để biết. Ta muốn nói cho các ngươi chính là, điều ta cần là người có thể ăn uống được, nếu các ngươi ai ăn ít, ai có tửu lượng kém, vậy ta sẽ đem hắn tống về nô lệ doanh." Đối với ba ngàn nô lệ trước mặt, Hứa Hải Phong dùng toàn lực la lên.

Hài lòng nhìn phía dưới nổi lên một trận tao động rất nhỏ, hắn biết lời của mình đã nổi lên tác dụng. Từ đêm hôm qua, hắn đã soạn ra xong kế hoạch huấn luyện chi tiết trong ba tháng. Hôm nay mọi thứ đã đầy đủ hết, có thể nói là mọi sự đã chuẩn bị xong.

Bàn tay Hứa Hải Phong vung lên, nói: " Đem rượu và thức ăn đến."

Hai mươi chiếc xe lớn từ bên ngoài doanh địa chậm rãi đẩy vào, tới giữa sân, đám thân vệ quân đem nắp xe mở ra, lập tức hương thức ăn ngào ngạt xông vào mũi. Ba ngàn nô lệ binh phía dưới đồng thời hít mũi, đại đa số người miệng không ngừng nuốt nước bọt. Bọn họ ở trong nô lệ doanh chỉ được ăn lương khô cháo nhạt rau cỏ úa, ngẫu nhiên nhìn thấy vài miếng mỡ đã xem như là mỹ vị, làm sao được ăn đến mỹ vị thịnh soạn đến như vậy. Trời đất bao la không lớn bằng bụng đói, những tiếng cô cô trong bụng lặng yên vang lên.

" Hiện tại lấy cơm. Các ngươi dựa theo đoàn đội chia làm hai mươi đội, từng xe sẽ bày một trăm năm mươi người. Mỗi người cấp một chén cơm, một miếng thịt, một phần rau, ai ăn không xong thì về nô lệ doanh đi." Hứa Hải Phong khoa tay múa chân kêu lên.

Trải qua một trận hỗn loạn, rốt cục khi mọi người ăn xong, Hứa Hải Phong lại nói: " Sau này mỗi ngày ba bữa cơm các ngươi sẽ có thịt để ăn, hơn nữa lượng cơm từ từ gia tăng, chờ bụng các ngươi thích ứng, sẽ không hạn chế, ở chỗ này của ta, thức ăn bao no. Hiện tại mang rượu tới."

Đám thân vệ quân bưng lên hơn mười vò rượu, mở nắp, lại xuất ra vô số chén lớn, đổ ra từng chén.

" Cơm đã được ăn, hiện tại uống rượu cho ta, ai không uống hết chén rượu này là vô dụng, chỗ này của ta không cần thứ vô dụng, cũng đi về nô lệ doanh."

Bên trong nô lệ doanh đại bộ phận đều là hàng binh cùng phần tử phạm tội, vậy tửu lượng tự nhiên không nhỏ, nhìn thấy rượu ngon trước mặt, Hứa Hải Phong không nói bọn họ cũng sẽ không buông tha. Huống chi tất cả mọi người nghe thấy được, chỉ cần ở chỗ này sẽ được ăn thịt uống rượu, nếu trở lại nô lệ doanh, đãi ngộ có thể tưởng tượng mà biết. Một bên là thiên đường, một bên là địa ngục, dù là ngu ngốc cũng biết nên chọn bên nào. Dù là có người không biết uống rượu, cũng phải cứng đầu mà uống hết. nguồn TruyenFull.vn

" Rất tốt, các ngươi biểu hiện cũng không tệ, sau này cũng phải như thế, nếu có người không nghe lời, lập tức cất bước, quyết không lưu tình." Hứa Hải Phong thấy bọn họ toàn bộ sảng khoái uống sạch, hài lòng gật đầu nói: " Hiện tại các ngươi hồi doanh nghỉ ngơi, đợi tối ăn cơm gặp lại."

Sau đó suất lĩnh thân vệ quân cũng không quay đầu lại mà rời đi, chỉ còn lại ba ngàn người nhìn nhau, như lạc vào mộng.

Như thế liên tiếp ba ngày, trong ba ngày này Hứa Hải Phong đều đúng lúc xuất hiện ngay lúc dùng cơm, mỗi bữa cơm đều là rượu ngon thịt ngon, khác chính là, bữa cơm không còn là ba ngàn người tụ lại một chỗ, mà là chia làm sáu đội, mỗi đội năm trăm người chia nhau ăn cơm. Mặt khác, bữa cơm mỗi ngày đều là thời gian chậm hơn trước một chút, tới ngày thứ bảy, Hứa Hải Phong dứt khoát trực tiếp mệnh lệnh ba ngàn quân sĩ tắm rửa sạch sẽ, sau đó dùng cơm, sau khi ăn xong, lập tức hồi doanh đi ngủ, hơn nữa ban đêm không cho phép ra doanh, người vi phạm giết chết không tha. Ngoại trừ việc này ra, không còn yêu cầu gì khác.

Buổi tối ngày thứ mười, Hứa Hải Phong lại như trước, sau đó phát thức ăn, cuối cùng là một chén rượu. Chúng nô lệ uống xong, cũng thói quen hồi doanh đi ngủ. Chẳng qua lúc này thì khác, bọn họ đều cảm giác ý nghĩ mơ hồ, mơ màng buồn ngủ, vừa về trong doanh trướng, liền nhào vào thảm, có người còn chưa tìm được gối đầu đã lăn ra ngủ. Ngẫu nhiên có hai người phát hiện không đúng, nhưng bị dược lực trùng kích, bọn họ cũng không thể tránh được.

Hứa Hải Phong tỉ mỉ bày ra bao lâu, vì chính bát rượu ngày hôm nay. Sau khi uống huyết tửu, trong vòng nửa giờ khẳng định sẽ ngủ, nếu là ngày đầu tiên cho bọn họ uống, trong vòng nửa giờ khẳng định không cách nào trở lại trong doanh trướng, nếu ngủ lung tung rối loạn, chỉ sợ người mù cũng có thể nhìn ra trong rượu có huyền cơ.

Hắn an bài như vậy có hai mục đích, một là vì che giấu tai mắt người, hắn cũng biết quân đội của mình ở trên chiến trường biểu hiện quá nổi bật, chỉ sợ thời khắc đều luôn có người chú ý người của hắn, cũng sẽ tuyệt đối không ít, ít nhất Cổ Đạo Nhiêm đại soái đối với phương pháp luyện binh của hắn biểu hiện hứng thú thật lớn. Hiện tại mỗi ngày hắn chỉ thưởng rượu cùng thức ăn, vậy vô luận là ai cũng không thể nhìn ra ảo diệu bên trong.

Hai là để tránh người phòng bị, nô lệ binh này tuy là đói thảm, nhưng cũng không phải không có ai đề phòng, theo thân vệ quân quan sát, ít nhất có hơn mười người ở ngày đầu tiên căn bản là không ăn gì, thẳng đến ngày thứ sáu bọn họ mới buông lỏng đề phòng, bắt đầu ăn uống.

Trải qua mười ngày làm động tác này, Hứa Hải Phong rốt cục thành công làm cho tất cả mọi người cùng uống huyết tửu, hơn nữa trọng yếu nhất chính là, tất cả mọi người thuận lợi về doanh trướng mới ngủ, không gây cho người hoài nghi.

Mà đêm nay lại là một đêm không ngủ, Hứa Hải Phong phân công cho một trăm hai mươi ba thân vệ, chỉ có được hai mươi người biết chữ, mà có thể viết chữ chỉ được mười lăm người. Ở một giờ sau, mười lăm người này chia nhau tiến vào mười lăm doanh trướng, phân biệt hỏi xuất thân lai lịch của từng người, năng lực tinh thông, cũng ghi chép lại cho Hứa Hải Phong dễ dàng tra duyệt.

Quân doanh nơi này cách thành Tây Kinh hơn ba mươi dặm, là Cổ Đạo Nhiêm chuyên môn dành cho hắn sở dụng để huấn luyện quân sĩ, bên ngoài doanh địa có một vạn quân đội cư trú, mục đích là phòng ngừa đám nô lệ chạy trốn cùng bạo động, đương nhiên còn một mục đích không nói rõ chính là giám thị động tĩnh của Hứa Hải Phong. Đối với điều này Hứa Hải Phong trong lòng đã biết rõ ràng, nên mỗi tối ra lệnh đóng chặt cửa trại, thân vệ quân hai mươi bốn tiếng luân phiên dò xét, một khi phát hiện nhân vật khả nghi liền bắt, nếu gặp phản kháng, đương trường giết chết.

Mỗi mười người ở trong một doanh trướng, ba ngàn người cần ba trăm doanh trướng. Bọn họ hỏi mỗi doanh trướng, sau khi ghi chép cũng tốn hao ít nhất một giờ, cũng may bọn họ một khi phát hiện có người biết viết chữ, liền an bài bọn họ cùng làm việc. Hiểu là như thế, ngày thứ hai cũng phải bận rộn suốt một ngày, mới đưa tình huống cơ bản của mọi người sơ bộ bước đầu thống kê đi ra.

Từ ngày thứ mười hai bắt đầu, Hứa Hải Phong chân chính tiến hoành kế hoạch luyện binh. Dưới sự suất lĩnh của đại quái vật Tần Dũng, bọn quân sĩ liều chết quên mình, thật đao thật thương bắt đầu chém giết. Một khi có người bị trọng thương thì kéo vào, uống một chén huyết tửu, ngủ một giờ, khi tỉnh lại thì tinh thần sáng láng, như rồng như hổ.

Ba ngàn người này đến từ trời nam đất bắc, ngũ hồ tứ hải, bên trong có Khải Tác nhân, có đạo cướp thổ phỉ đến từ phương nam Đại Hán, có Thổ Phiên nhân bị Khải Tác nhân diệt quốc, Tây Hạ nhân, còn có Hung Nô nhân có cừu hận trăm năm với Đại Hán quốc.

Mà để cho Hứa Hải Phong cao hứng chính là, ở trong ba ngàn người đã phát hiện ra hai nhân tài ngoài ý muốn.

Một là đế quốc phương nam, một võ lâm cao thủ, tên là Lâm Trường Không, theo chính hắn giới thiệu ở trên giang hồ cũng khá nổi danh, chỉ là vào ba năm trước đắc tội một cừu gia không thể trêu chọc nổi, bất đắc dĩ không thể làm gì khác hơn là đi xa quê hương, trốn vào nô lệ doanh tị nạn. Người này vốn chính là nhất lưu cao thủ trong chốn võ lâm, sau khi uống xong huyết tửu, võ công tăng tiến, đã chen chân vào hàng ngũ nhất lưu, gần với cao thủ cấp tông sư trong truyền thuyết.

Hứa Hải Phong một khi tra được việc này, liền thay đổi chủ ý, để hắn truyền thụ võ công cơ bản cho bọn quân sĩ. Tuy nhiên công phu chém giết trên chiến trường cùng công phu khéo léo trong võ lâm đương nhiên khác nhau, cũng không phải ai cũng có thể luyện ra được nội công, nhưng luyện được chút công phu cơ bản cũng có thể tăng cường thể chất, gia tăng năng lực tác chiến đơn độc. Mà Lâm Trường Không từng ở phương tây nhập ngũ ba năm, cũng quả thật sáng tạo ra được một bộ đao pháp cùng quyền cước thích hợp cho quân sĩ, mỗi thức đều là mở rộng, so với lực lượng cùng tốc độ, lại vừa lúc thích hợp uống huyết tửu, cho nô lệ binh có được thân thể tố chất siêu nhân nhất đẳng.

Về phần tên còn lại, càng làm cho Hứa Hải Phong mừng rỡ. Máu của hắn tuyệt đại đa số người uống vào, chỉ có thể phát huy được một lần tác dụng thay đổi thể chất, sau này có uống, cũng chỉ có hiệu quả chữa thương mà không cách nào tiếp tục đề thăng thực lực.

Nhưng có một loại người có thể gần như vô hạn uống huyết tửu đề cao thực lực bản thân, trong hai ngàn người quân sĩ chống Khải Tác nhân chỉ có một mình Tần Dũng, đây cũng chính là lý do mà hắn ở trên chiến trường lan truyền ra dũng mãnh vô địch, đem công phu thập tam thái bảo khổ luyện đến cảnh giới mười ba tầng mà chưa từng có ai luyện được.

Mà lúc này đây, đồng dạng có một người sau nhiều lần uống huyết tửu, ngoại trừ khôi phục thương thế, kỳ thật sức lực cũng từng bước cao thăng. Hắn là Hung Nô nhân, tên là Triết Biệt, ở trong Hung Nô có nghĩa là thần tiễn. Hắn am hiểu nhất chính là bắn cung, trăm bước xuyên dương đó chỉ là việc nhỏ. Nhưng sau nhiều lần uống qua huyết tửu, mắt của hắn, bắp thịt cùng lực tay đều chiếm được sự tăng trưởng không thể tưởng tượng.

Hắn nguyên lai dùng chính là tứ thạch cung, trong vòng trăm thước có thể bắn bách phát bách trúng, mà thời khắc này hắn đổi dùng ngũ thạch cung, đường bắn cao tới hai trăm thước, xa khỏi người thường có thể sánh bằng. Mà theo số lần dùng huyết tửu tăng lên, hắn dùng ngũ thạch cung đã làm cây cung có chút mềm nhũn.

Nói thật, đoạn cuộc sống này, Hứa Hải Phong có thể cung cấp được nhiều máu tươi để hòa vào rượu, tất cả đều nhờ vào công lao của Túy Nguyệt Tửu. Thể chất hắn đặc thù, có thể hấp thu bộ phận tinh hoa trong Túy Nguyệt Tửu chuyển hóa thành máu cho bản thân, nếu không như thế, hắn đã sớm suy yếu đến bất tỉnh nhân sự. Mà sau khi uống nhiều Túy Nguyệt Tửu thì di chứng chính là dục hỏa hoành hành, làm cho Hứa Hải Phong mỗi đêm cực kỳ khó chịu, căn bản là không cách nào ngủ ngon.

Nhưng hắn biết trước mắt là thời khắc mấu chốt, cho dù có lá gan cực lớn cũng không dám đi kỹ viện giải quyết, mà hậu quả cố nén chính là mỗi ngày trở nên táo bạo bất an, huấn luyện cho quân sĩ càng thêm ngoan độc, quả thật có thể dùng một từ " Ác" để diễn tả, nếu đổi lại là người bình thường, tám chín phần mười là muốn trốn chạy, nếu không chắc phải chết trong huấn luyện doanh. Cũng may quân đội uống huyết tửu lại có khổ hơn mười lần cũng không biết oán hận, mà bị trọng thương lại có được huyết tửu bảo vệ tính mạng, cho nên qua một tháng, cũng không có người nào ngoài ý muốn bỏ mình, ngược lại đã luyện ra sát khí cùng khí phách lạnh lẽo.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!