Thống Đốc Đại Nhân, Mèo Nhà Anh Đâu

/

Chương 53: Một Phần Ba Tài Sản (2)

Chương 53: Một Phần Ba Tài Sản (2)

Thống Đốc Đại Nhân, Mèo Nhà Anh Đâu

5.389 chữ

11-01-2023

Ra tới hoa viên, thống đốc đại nhân đặt tiểu sủng vật xuống đất, sau đó nhẹ nhàng sờ đầu cô. Vừa nãy nghe nói đã tìm được cô gái kia anh quả thật là có hơi sợ, vì thế muốn dùng một phần ba tài sản của mình đổi lấy tự do. Phải biết rằng, một phần ba tài sản này cũng đủ để một cô gái hưởng dụng mấy đời, nhưng mà không ngờ cô ta là giả.

Có điều như vậy cũng làm anh quyết định, gọi Bắc Thần tới bảo: “Hiện tại cứ tách một phần ba tài sản của tôi ra đi, để lại cho cô gái kia, chờ sau này tìm được người thì trực tiếp đưa cho cô ấy.”

“Thống đốc đại nhân, thuộc hạ muốn hỏi một câu, cô gái kia thật sự cùng ngài……”

“Là lỗi của tôi.”

“Nhưng theo tôi được biết, đàn ông đã có nữ thần sẽ rất khó làm ra loại chuyện này mà, trừ phi đối phương cực kỳ tương dung cùng tinh thần lực của ngài. Ngài xem, sau khi tìm được cô ấy có muốn thử một lần……” Dù sao vẫn đỡ hơn cùng một con mèo nhỉ?

“Bắc Thần, sinh hoạt cá nhân của cậu luôn hỗn loạn. Như vậy tôi hỏi cậu, nếu như cậu tìm được nữ thần chỉ thuộc về mình rồi thì còn thông đồng với nữ thần khác không?”

“Hẳn là sẽ không.”

“Cậu hẳn là biết chú hai của tôi, chú ta có những hai nữ thần.”

“Đúng vậy, đây là đối tượng mà tất cả đàn ông Già Nạp Tinh hâm mộ.”

“Nhưng liệu cậu có biết, tinh thần hải của chú ấy là hỗn loạn, cho nên tinh thần lực vẫn luôn không tăng lên được, chẳng những trì trệ không tiến mà thậm chí còn có chiều hướng giảm xuống.”

“Chuyện này……”

“Tinh thần hải của chú ấy sớm muộn gì cũng sẽ bị hủy.”

“……”

“Đừng hành động giống chú ấy.”

“Vâng.”

Thân thể quả thật có thể tiếp nhận được rất nhiều phụ nữ, nhưng tinh thần hải là tinh khiết, cho nên đồng thời có được hai nữ thần nhìn qua thì rất vui vẻ, nhưng thật ra tinh thần hải lại không tiếp thu được mà càng ngày càng hỗn loạn.

Chẳng trách tinh thần hải của thống đốc đại nhân nhà mình vẫn luôn khá thuần túy, đó là bởi vì anh chưa từng nghĩ tới việc muốn có thêm nữ thần khác, cho nên anh và tiểu sủng vật này mới vô cùng tương xứng.

Đột nhiên giống như hiểu được gì đó, Bắc Thần không khuyên thống đốc nhà mình nữa mà xoay người đi làm việc chia tài sản.

Mà thống đốc đại nhân nói xong thì cúi đầu, lại phát hiện mèo con nhà mình đang nhìn đệm móng của nó, chân nhỏ còn đang giật giật từng móng. Anh không hiểu nên véo nhẹ chân nhỏ của nó một cái, hoàn toàn không rõ nó đang làm cái gì, chỉ nghĩ nó đang bán manh cho mình xem.

Thật ra Trình Tiểu Mễ đang tính toán một phần ba tài sản mình nhận được là bao nhiêu tiền, thật muốn hỏi nếu sau khi thống đốc đại nhân biết cô gái kia là mình thì có thu hồi phần tài sản đó không quá.

Nếu không thu hồi vậy mình còn không phải là tiểu phú bà?

Nhưng giờ cô còn chưa biết một phần ba tài sản này là bao nhiêu, đợi tới lúc cô biết được thì cảm thấy hoá ra phú bà cũng căn bản không thể so với mình, mình phải gọi là nữ vương mới đúng.

Một người một mèo đang ở hưởng thụ không gian yên tĩnh hiếm hoi này thì đột nhiên nghe giọng một phụ nữ vang lên: “Đại nhân, ngài đối đối xử với thú cưng thật tốt. Thật ra tôi đã sớm muốn sờ thử nhóc rồi, nó thật đúng là xinh đẹp.” Nói xong vị nữ thần kia duỗi tay định sờ Trình Tiểu Mễ đang ngồi trên bàn.

Trình Tiểu Mễ rất không thích tình địch giả này, cho nên phát ra một tiếng uy hiếp rất nhỏ.

“A, thứ này còn cắn người. Vậy không tốt đâu, sủng vật nhất định phải nghe lời. Tôi ấy à, rất muốn làm sủng vật của đại nhân một đêm, không biết ngài có nể mặt không?” Nói xong cô ta vừa quay người liền muốn ngồi vào lòng thống đốc đại nhân.

Tình địch này không phải giả, mà thành thật rồi.

“Meo……” Trình Tiểu Mễ hung tàn kêu một tiếng, còn đứng người lên vỗ ngực thị uy nữ thần kia.

Thống đốc đại nhân cười nhẹ một tiếng, nhưng người đã nhanh chóng đứng lên, nói: “Không cần, tôi không có hứng thú với cô.”

“Vậy hứng thú với ai? Cô gái mà anh định cho một phần ba tài sản kia sao? Chỉ ngủ một đêm liền cho nàng một phần ba tài sản, đại nhân không cảm thấy có hơi tổn thất quá lớn? Không bằng như vậy đi, đại nhân ngủ với tôi, chỉ cần cho tôi một phần năm tài sản là được.”

“Meo……” Con bà nó, cái con người này không biết xấu hổ này, lại còn làm trò quyến rũ người đàn ông của tôi trước mặt bổn mèo, còn đòi tiền?

Thống đốc đại nhân đột nhiên cười ha ha, sau đó trên cao nhìn xuống nữ thần kia nói: “Trong mắt tôi cô không đáng một đồng.”

“Meo.” Nói rất đúng, nên chọc tức cô ta như thế.

“Anh……”

Kia nữ thần đứng lên, sau đó nói: “Đại nhân, anh hà tất cự người ngàn dặm như vậy chứ, chúng ta hẳn nên tìm hiểu nhau trước một chút mới được.” Vốn đang thật coi thường dáng vẻ lạnh băng của người đàn ông này, đáng đời lớn tuổi vậy rồi còn chưa tìm được nữ thần của mình.

Nhưng khi nghe được anh ta hào phóng với người phụ nữ từng ngủ một đêm như vậy thì không khỏi có chút do dự, nếu mình cũng ngủ một đêm với anh ta thì sao, vậy có phải cũng có thể nhận được chút tài sản không? Phải biết rằng, bình thường cô ta tiêu xài phung phí, cho dù có mấy tình nhân cho tiền cũng vẫn không đủ xài, nếu không cũng sẽ không mạo hiểm đi dùng nhiều loại thuốc như vậy.

Nhưng giờ ngẫm lại thì uống mấy thuốc đó vào còn không lời bằng ngủ với anh ta một đêm, nhưng đối phương hình như không có hứng thú với mình.

Này có sao đâu, độc thân nhiều năm như vậy, còn mới vừa ăn mặn một lần, vậy hẳn là rất dễ câu dẫn. Nghĩ đến đây cô ta liền bắt đầu kéo váy xuống, nói: “Đầu tiên, phải tìm hiểu thân thể tôi.”

“Meo.” Tức chết, ai mang ả này đi dùm, cô sắp không nhìn nổi nữa, quá ghê tởm.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!