Người dịch: workman
Biên tập: vandai79
Nguồn:
Quyển 1 - 100 mét, 4 giây
Chương tám: Hai vũ giả
”557 điểm, hệ chính quy cần 561?” La Phong hít sâu một hơi.
Còn kém 4 điểm! Cũng do thiếu 4 điểm mà mình đã không có cơ hội gia nhập trường Quân đội.
Mười hai năm học tập văn hóa mà lại có kết quả như thế này.
”Không thể vào trường quân đội, thì không vào trường quân đội nữa. Có gì mà lớn chuyện.” Mắt đăm đăm La Phong, tay phải dùng chưởng làm đao chém thẳng về phía trước một nhát cắt ngang. Không khí vì chưởng đao cực nhanh xẹt qua sinh ra rung động, âm thanh chưởng phong phát ra làm cho người ta run sợ.” Hôn mê lần này làm thực lực ta đề cao rất nhiều! “
“Có lẽ, tố chất thân thể ta bây giờ đã đạt tới tố chất thân thể của vũ giả. Có thể thông qua “Sát hạch Chuẩn Vũ Giả” rồi.”
“Cho dù thiếu một chút nữa thì chênh lệch cũng không lớn. Cố gắng khổ luyện một hai tháng là có thể thông qua “Sát hạch Chuẩn Vũ Giả” rồi.”
Năng lực thích ứng của La Phong rất mạnh. Thi đại học lần này không đạt điểm chuẩn, quả là đả kích rất lớn nhưng “hôn mê” dẫn đến tố chất thân thể hắn lại một lần nữa đề cao, cũng làm trong lòng hắn cảm thấy tự tin!
Dù sao, địa vị người tốt nghiệp một trường Quân đội thua xa một vũ giả!
- Kẹt!
La Phong mở cửa, tiến vào phòng khách.
Trong phòng khách, cha, mẹ La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan, cùng với cậu em La Hoa đều quay đầu nhìn hắn, trong mắt đều tỏ vẻ quan tâm. Cung Tâm Lan đứng lên, vội đi về phía La Phong:
- Tiểu Phong, lần này thi đại học không thể trách ngươi được, cũng chỉ vì ngươi bị bệnh đau đầu. Chà, bệnh này sao lại phát tác lúc đó, bao nhiêu năm rồi đã không phát tác mà.
- Anh, anh sẽ không bị sốc đó chứ?
La Hoa ngồi trên ghế lăn, cố ý trêu.
Lúc trước La Phong tra kết quả trong phòng, còn cha mẹ và em cũng thông qua máy vi tính của La Hoa, biết điểm thi đại học của La Phong chỉ thiếu 4 điểm là đạt tới hệ chính quy. Mặc dù hơi thất vọng, nhưng họ đều lo cho La Phong.
La Phong cười:
- Đương nhiên không đả kích rồi. Ba mẹ, các ngươi cũng đừng trách bệnh đau đầu. Nói thật, còn phải cảm tạ bệnh đau đầu nữa ấy chứ?
- Cảm tạ?
- Cảm tạ à?
- Cảm tạ sao?
La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan, và cả La Hoa ngồi trên ghế lăn đều sửng sốt. Thi đại học là đại sự cả đời, bây giờ La Phong thi đại học bị bệnh đau đầu phá hỏng, còn phải cảm tạ bệnh đau đầu sao?
- Ba, mẹ, A Hoa.
La Phong cười khẽ nói:
- Hồi nhỏ con cũng có hai lần bị đau đầu tới ngất xỉu. Trên thực tế sau khi tỉnh lại, con cảm thấy khí lực gia tăng không ít. Lần này cũng như thế! Con cảm giác, tố chất thân thể mạnh hơn trước một bước dài, phỏng chừng có thể thông qua “ Sát hạch Chuẩn Vũ Giả “ đó.
- Cái gì cơ?
Ba người La Hồng Quốc, Cung Tâm Lan, La Hoa nhìn nhau.
- Anh, nói thật không đó?
La Hoa không kìm được.
- Đương nhiên là thật.
La Phong mỉm cười.
- Thông qua sát hạch Chuẩn Vũ Giả xong, có thể xin vào “Vũ Giả Thực Chiến Khảo Hạch”. Ta rất tự tin về năng lực thực tế chiến đấu của mình, năm nay có lẽ có thể trở thành một vũ giả rồi!
La Hồng Quốc, mẫu thân Cung Tâm Lan, đệ đệ La Hoa, ba người đều bị tin tức này làm sửng sốt.
Vũ giả!
Việc đó đại biểu cho cái gì? Nó đại biểu là người có địa vị cao nhất trong nhân loại. Đại biểu cho đặc quyền! Đại biểu cho vô số tiền bạc! Đại biểu cho địa vị cao cao tại thượng! Hơn nữa một khi trở thành vũ giả, sẽ cho gia đình đủ loại chỗ tốt, so với trở thành học viên tinh anh trường quân đội còn tốt hơn nhiều.
- Nhà chúng ta sắp có một vũ giả à?
Đệ đệ La Hoa không kìm được kêu to lên.
- Ha ha, anh, em sùng bái anh.
- Tiểu Phong, được lắm!
La Hồng Quốc cũng hưng phấn vỗ vai La Phong.
- Trở thành vũ giả tốt lắm, so với vũ giả, người tốt nghiệp trường quân đội đã thấm vào đâu?
Bây giờ, xã hội nhân loại toàn thế giới đều rất sùng bái, rất kính ngưỡng vũ giả.
Nhìn thấy ba, mẹ, em trai vui vẻ như vậy, La Phong cười ha ha:
- Ba mẹ, còn chưa qua kỳ sát hạch, cũng không thể đắc ý quá sớm.
- Vũ giả 18 tuổi tròn?
La Hoa không khỏi hưng phấn gào lên.
- Nếu anh mình thật sự thành vũ giả mười tám tuổi tròn, vậy quả là quá... quá... trâu rồi
××××××
Năm giờ sáng ngày hôm sau, trời đang dần sáng.
La Phong đã rời nhà, chạy nhanh về phía Cực Hạn Vũ Quán.
“Lúc này ít người thật.” Sau khi La Phong tiến vào Cực Hạn Vũ Quán đã phát hiện ra trên cả bãi cỏ, trên con đường của vũ quán, chỉ có thể thấy đại khái gần trăm thân ảnh. Phải biết rằng cả vũ quán có ba bốn vạn học viên.” Mỗi lần sư phụ vũ quán dạy, đều dạy vào buổi tối, buổi tối mới là lúc vũ quán nhiều người nhất.”
La Phong chạy thẳng tới tòa nhà dạy học viên cao cấp.
- Ầm ầm...
Tiếng sóng khí trầm thấp truyền đến.
- Ủa?
La Phong không khỏi quay đầu, nhìn thấy một chiếc xe Mercedes trắng tinh, có vẻ rất hoa lệ, lao nhanh vào vũ quán. La Phong nhìn lại, không khỏi hít mạnh một hơi: “Là xe Mercedes AstonMartin? Chiếc Thr-191 mới, rất đắt, có thể bay được?”
Em mình rất thích xe Mercedes. Lúc ở nhà, hay tán dương với La Phong về chiếc Thr -191 này.
- Là AstonMartin.
- Là 191, nó có thể phi hành đó. Bên trong vũ quán, những học viên túm năm tụm ba, ai nấy đều bị hấp dẫn.
- Chiếc xe này phải tới 3600 vạn Hoa Hạ tệ đó.
Ngay lúc này, xe Mercedes dừng lại ở trước cửa tòa nhà dạy học viên cao cấp. Cửa xe mở ra, một nam tử tóc màu đỏ rực, cắt ngắn từ bên trong đi ra, một thân mặc võ phục rộng rãi, tóc rõ ràng là đồ nhuộm, ánh mắt tùy ý nhìn khắp chung quanh, lướt qua đám học viên của vũ quán, hơi dừng lại trên người La Phong, rồi sau đó không nói gì, tiến thẳng vào tòa nhà này.
“Là vũ giả.” La Phong sáng mắt lên.
Vừa rồi ánh mắt vũ giả này làm cho La Phong cảm thấy rất áp lực. Đây là ý chí của anh mắt đã trải qua bao nhiêu lượt sinh tử chém giết.
“Lúc trước ta ở vũ quán chưa thấy qua vũ giả này? Hắn tới vũ quán ta làm gì?” La Phong cũng tiến vào phòng luyện võ trên lầu ba, tòa nhà dạy học viện cấp cao.
Phòng luyện võ rộng mở, trống rỗng, chẳng có một ai.
Bây giờ mới hơn năm giờ sáng, cho dù là buổi tối khi nhiều người nhất, nơi này bình thường cũng không qúa hai mươi người, chứ đừng nói một buổi sáng sớm như thế này.
“Ta muốn xem bây giờ thực lực ta rốt cuộc đạt tới bao nhiêu.” La Phong đi qua, cắm phích máy kiểm tra lực quyền vào ổ điện. Bật công tắc, rồi mở “Máy kiểm tra tốc độ” ra.
Đứng trước máy kiểm tra lực quyền.
“Bắt đầu đi!”
La Phong hít sâu một hơi, lấy eo lưng làm trung tâm, lực đạo mạnh mẽ xuyên qua eo lưng phát ra, rồi sau đó theo xương sống đột nhiên cong lại, giống như một con đại mãng xà, sinh ra một luồng lực đạo mạnh mẽ qua cánh tay, sau đó nắm tay La Phong như một tia chớp, đột nhiên “Bùng” một tiếng, nện vào bia quyền.
“Tích, tích, tích!” Máy kiểm tra lực quyền phát ra ba tiếng liên tục.
La Phong sáng mắt lên. Bình thường máy kiểm tra lực quyền sẽ không có thanh âm này. Khi phát ra loại thanh âm này đại biểu một loại tình huống - lực quyền vượt qua 1000kg.
“Hả?” La Phong nhìn chằm chằm vào màn hình hiển thị của máy kiểm tra lực quyền - “1089kg”.
“Nhiều như vậy à?”
La Phong cảm thấy hớn hở. Yêu cầu tố chất thân thể vũ giả là lực quyền phải đạt tới 900kg. Còn lúc trước lực quyền mình là 809kg. Bây giờ lại đạt tới 1089 kg, thoáng cái tăng lên 280 kg. Vượt xa mức hợp lệ.
- Ha ha!!!
Song thủ La Phong hưng phấn ra quyền như chớp. Cả người chớp lên, chỉ nghe những thanh âm “Bùng“ “Bùng“ không ngừng, cơ hồ trong nháy mắt, La Phong đã đấm ra trên hai mươi quyền. Còn màn hình máy kiểm tra lực quyền cũng hiện ra liên tiếp những con số “956kg, 989kg, 923kg, 965kg...”.
“Ta đi thử tốc độ một chút.“ La Phong quay đầu đi về phía đường băng.”Chỉ cần tốc độ ta vượt qua kiểm tra, hơn nữa tốc độ phản ứng thần kinh của ta, lúc trước đã đạt tiêu chuẩn rồi. Vậy kì sát hạch Chuẩn Vũ Giả nhất định có thể qua được!“
La Phong điều chỉnh hô hấp một chút.
- Vèo!
Cả người như một viên đạn pháo đột nhiên bắn ra, dọc theo đường lướt đi.
...
Lầu bốn, tòa nhà dạy học viên cao cấp, nam tử tóc đỏ sóng vai đi với một trung nhiên đầu trọc mặc hắc y, vừa đi vừa cười nói.
- Nghiêm La, bao lâu rồi chúng ta không gặp.
Trung nhiên đầu trọc cười nói:
- Cũng tới ba năm rồi nhỉ. Lúc trước mới là tên tiểu gia hỏa non nớt mà bây giờ cũng đại danh đỉnh đỉnh rồi. Ta nghe nói ngươi lần này lãi gần một ức đồng địa cầu à. Chậc chậc. Thấy ngươi là ta cảm thấy ta già rồi.
- Vận khí tốt thôi.
Nam tử tóc đỏ cười nói:
- Giang ca, ngươi lúc trước...
- Tích, tích, tích!
Dưới lầu truyền đến thanh âm yếu ớt, làm hai người đều kinh ngạc liếc mắt nhìn nhau.
- Máy kiểm tra lực quyền dưới lầu, là lần đầu kiểm tra lực quyền đạt tới 1000 kg, sẽ phát ra thanh âm.
Trung nhiên đầu trọc kinh ngạc nói:
- Hơn 5 giờ sáng, cũng có người tới luyện quyền, hơn nữa một quyền có thể quá một ngàn kg, chẳng lẽ là tên Dương Vũ?
- Chẳng phải sẽ biết sao?
- Vù! Vù!
Một hắc y, một bạch y, hai người hóa thành hai luồng ảo ảnh chạy dọc theo thang lầu, cơ hồ trong chớp mắt, từ lầu bốn đi xuống lầu ba, cửa phòng luyện võ.
Hắc y trung nhiên đầu trọc, bạch y nam tử tóc ngắn sóng vai nhìn vào bên trong phòng luyện võ. La Phong lúc này đang đứng trước đường băng, rồi sau đó lướt đi.
- Hắc y trung nhiên đầu trọc, bạch y nam tử tóc đỏ đều liếc mắt thấy số hiển thị trên màn hình máy kiểm tra tốc độ.
- Tên La Phong có lực quyền vượt qua 1000 kg, tốc độ đạt tới một giây 28 mét.
Trung nhiên đầu trọc hơi giật mình.
- Giang ca, tiểu gia hỏa này cũng không lớn, đã đạt tới yêu cầu tố chất thân thể vũ giả rồi.
Nam tử tóc đỏ kinh ngạc nói. Trung nhiên đầu trọc tóc đen gật đầu nói:
- Ừm, hắn là La Phong, là một trong những học viên có thiên phú nhất trong vũ quán chúng ta. Năm nay cũng vừa mới mười tám tuổi tròn!
- Mười tám tuổi tròn? Nhỏ thế à?
Nam tử tóc đỏ không khỏi sáng mắt lên.
Lúc này, La Phong phát hiện hai người ngoài cửa không khỏi cả kinh. Nam tử tóc đỏ là vũ giả lúc trước lái xe Mercedes tới. Còn trung nhiên đầu trọc hắc y là quán chủ “Giang Niên“ của Cực Hạn Vũ Quán, nhân vật có quyền lực lớn nhất. Dựa theo quy củ của Cực Hạn Vũ Quán, tất cả học viên đều gọi hắn là “Giáo quan“.
- Giáo quan!
La Phong vội hành lễ.
- Tới đây.
Giáo quan Giang Niên cười gọi:
- Không ngờ La Phong lại nhanh chóng đạt tới yêu cầu về tố chất vũ giả như vậy. Ta giới thiệu cho ngươi một chút. Vị tiền bối này là Nghiêm La. Nghiêm La, ta nói tên ngươi cho hắn nghe chắc không sao chứ?
- Không sao đâu.
Nghiêm La nhìn La Phong, gật gật đầu.
- Tiểu gia hỏa này còn trẻ như vậy mà đã đạt tới yêu cầu tố chất thân thể vũ giả rồi. Có lẽ tương lai hắn có thể theo ta chinh chiến đó.
Giang Niên nhìn về phía La Phong, cười nói:
- La Phong, ngươi 18 tuổi tròn, hẳn là là năm nay phải thi đại học. Mặc kệ năm nay thi như thế nào, nhưng việc đến trường thì làm được gì chứ? Ngươi bây giờ cứ an tâm chuẩn bị “Vũ Giả Thực Chiến Khảo Hạch“ đi. À, được rồi, ngày 1 tháng 7, ngươi đi tới Hội Quán Cực Hạn ở Dương Châu thành. Đi tới đó tiến hành “Sát hạch Chuẩn Vũ Giả “. Với thực lực nngươi bây giờ rất dễ dàng qua kì thi.
- Thi đại học?
Nghiêm La bên cạnh cười.
- Đừng đi đại học lãng phí thời gian, ngươi thiên phú không tệ, bất luận làm chuyện gì đều phải tập trung tinh thần. Bây giờ ngươi phải đem toàn bộ tinh lực vào võ đạo. Tiểu tử, đợi khi thành vũ giả, gia nhập vào Cực Hạn Vũ Quán chúng ta, lúc này mới có tiền đồ.
Hai đại vũ giả này có địa vị cực cao. Đối với xã hội thì phú hào, quan chức, đều có thể coi thường.
Còn đối với người có thể bước vào hàng ngũ vũ giả, hơn nữa tuổi La Phong còn rất trẻ, nên họ cũng rất chờ mong.