Vương Kinh và Vương Ngưng Yến dường như nhìn ra nỗi lo lắng của con gái mình.
“Quả nhiên bất cứ việc gì cũng phải chú ý đến duyên phận, có lẽ Nghễ nhi và hắn thật ra chỉ là hữu duyên vô phận!” Vương Kinh cảm thán nói.
Hắn sao không biết, nếu võ đạo của hai vợ chồng chênh lệch quá xa, dù đã trở thành vợ chồng cũng khó mà duy trì lâu dài.
“Ngươi nói lời này là ý gì, con gái của chúng ta kém sao? Chỉ cần Nghễ nhi không từ bỏ là được.” Vương Ngưng Yến nói.