Chương 71

Thế Thân Của Bạch Nguyệt Quang Càng Ngày Càng Đẹp

11.541 chữ

08-03-2023

Bà cụ này chống gậy đi đến, dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, bà tự cho mình đã ẩn nấp cực kỳ kín, run run nấp sau cột nghe lén.

Lúc đạo diễn nhìn thấy thì, trời má, âm thanh kèn xô-na của Khanh Hoan lớn như vậy mà còn phải nghe lén sao?

Tuy cụ bà coi Khanh Hoan là kình địch, nhưng sự chú ý của bà vẫn bị thu hút bởi Nghiêm Quyết đứng bên cạnh.

Chính xác là bị bàn tay lấy ly nước cho Khanh Hoan của Nghiêm Quyết hấp dẫn.

Bởi vì quá thích nên bà không ngại nguy hiểm khi lộ diện, đi đến bên người Nghiêm Quyết, suýt nữa khen anh với âm lượng to hơn cả tiếng kèn xô-na: “Tay của cậu nhóc này đẹp thật đấy!”

“Đúng là một tác phẩm nghệ thuật.” Bà cụ còn đặc biệt đeo kính viễn thị lên: “Ngón tay này vừa dài vừa thẳng, bà sống đến bằng này tuổi rồi mà chưa từng thấy đôi tay nào đẹp thế này!”

Thật ra đạo diễn không để ý đến bà cụ thôn bên qua thám thính tình hình lắm, nhưng bà cụ khen Nghiêm Quyết rất thú vị, ông lập tức kêu anh quay phim quay cận cảnh bà cụ và tay của Nghiêm Quyết. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.

Ngay khi biểu cảm chân thành, tha thiết của bà cụ được phóng đại thì đạo diễn nghe bà cụ cảm thán từ đáy lòng: “Đôi tay đẹp thế này mà không gõ phách hát vè thì tiếc lắm.”

Đạo diễn mém nữa bật ngửa.

Tay của ảnh đế.

Bàn tay chỉ cần đăng chín tấm ảnh* cận cảnh là cũng đạt được hàng trăm nghìn lượt share!

(*) Bởi vì bố cục đăng hình của weibo là 9+, nên bình thường mọi người hay đăng đúng 9 tấm để nhìn cho đẹp.

Không gõ phách hát vè thì tiếc lắm?

Tất nhiên khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp không ngờ bà cụ lại có dòng suy nghĩ kỳ lạ như vậy.

Họ càng không ngờ rằng đạo diễn mới tỏ ra khiếp sợ bỗng bắt được tần sóng của bà cụ, ông nảy ra ý tưởng táo bạo hơn: “Gõ phách hát vè phối hợp với kèn xô-na ổn không?” Đạo diễn nhìn mọi người xung quanh với ánh mắt lấp lánh chờ mong.

Để Nghiêm Quyết ca hát, nhảy múa trong tiếng kèn xô-na thì đạo diễn không dám nghĩ đến.

Nhưng để Nghiêm Quyết gõ phách theo tiếng kèn xô-na thì đạo diễn vẫn dám nghĩ đấy!

Nghiêm Quyết vô cảm nhìn đạo diễn có ý tưởng kỳ lạ: “Cháu không biết gõ phách đâu!”

“Không sao cả!” Đạo diễn cười xán lạn: “Tôi đã nói chuyện xong xuôi với bà cụ thôn bên rồi, bà ấy sẽ dạy cậu phần cơ bản nhất, là kiểu học cấp tốc ấy!” Ông trở nên phấn khởi hẳn: “Lần biểu diễn này có thể là lần hợp tác đầu tiên giữa thôn Liễu Mang và thôn bên, sự liên kết bền chặt này bắt đầu từ hai người đấy!”

Thấy Nghiêm Quyết không nói lời nào, đạo diễn lấy lùi làm tiến: “Nghiêm Quyết à, tôi biết cậu không thích tham gia những cuộc thi thế này, hay là thế này đi, nếu cậu đồng ý gõ phách hát vè thì tôi sẽ cho người làm một bức màn lớn sau sân khấu, cậu chỉ cần đứng sau bức màn đó, giơ tay ra gõ phách là được.”

Khán giả thử tưởng tượng đến hình ảnh kia một lúc… Bên cạnh Khanh Hoan hớn hở thổi kèn xô-na là một đôi tay gõ phách không cảm xúc.

[Ha ha ha, sao đạo diễn cũng trở nên xàm xí thế này?!]

Nghiêm Quyết vẫn không nói lời nào, khát vọng sống của đạo diễn lại trỗi dậy, giữa sự quan trọng của sinh mệnh và chương trình, ông kiên quyết chọn vế đầu tiên: “Nếu… cậu thật sự không muốn, thế thì, để tôi nói với trưởng thôn một tiếng, cho chúng ta thêm một suất, rồi tách cậu khỏi tiết mục của Khanh Hoan...”

Khanh Hoan đứng sau, làm phông nền cho đạo diễn đột nhiên trở nên sáng rỡ.

Cô thật sự không muốn luyện tập tiết mục cùng đại ma vương phiên bản dịu dàng đâu.

Nếu có thể tách ra, thì quá…

“Không cần đâu ạ.” Nghiêm Quyết từ chối đạo diễn.

Hoan phông nền lập tức héo rũ.

Có cư dân mạng cẩn thận chụp hình lại, làm thành hai cái gif [Tôi nở rộ] và [Tôi héo tàn] đăng lên mạng.

Chuyện meme lên hotsearch là chuyện sau này, Khanh Hoan ở trong thôn không biết gì, cô chỉ có thể hy vọng Nghiêm Quyết học chậm một chút, “hợp tấu” với cô muộn một chút. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.

Nhưng mà, điều làm cô thất vọng là người có thiên phú không phải là mình cô.

“Nghiêm Quyết là đứa trẻ có thiên phú gõ phách hát vè nhất mà tôi từng gặp!” Bà cụ thôn bên vừa mới đưa Nghiêm Quyết đi huấn luyện riêng đã nhanh chóng đưa anh về.

Khoảng thời gian chỉ vỏn vẹn một tiếng.

Khanh Hoan đang hưởng thụ sự tự do, cảm xúc dâng trào mà thổi kèn xô-na bỗng thất vọng đến ỉu xìu.

Bình luận chạy qua màn hình toàn là tiếng cười khà khà:

[Nghiêm Quyết: Vì vợ, thiên phú gõ phách của anh đã thức tỉnh!]

Thật ra trưởng thôn không thích hợp tác với thôn bên lắm, ông ấy chỉ nể mặt tổ chương trình mới miễn cưỡng đồng ý làm “vương giả” vác “đồng thau” thôi*.

(*) Ý là người mạnh kéo theo người yếu.

Vậy nên lần đầu tiên ông ấy xem Khanh Hoan và Nghiêm Quyết hợp tác thì vẻ mặt cực kỳ khinh thường.

Chính xác là, ngoại trừ đạo diễn đề nghị kết hợp gõ phách với kèn xô-na thì không ai coi trọng màn biểu diễn này.

Nhưng…

Ông cụ thổi kèn xô-na và bà cụ gõ phách hát vè đều là người nghệ thuật, họ khắt khe với nghệ thuật hơn những người bình thường, nếu đã quyết định hợp tác thì nhất định phải làm tốt.

Hai vị nghệ thuật gia nghiên cứu một hồi, sửa đổi bản nhạc rồi đưa cho Nghiêm Quyết và Khanh Hoan.

“Lần đầu tiên làm thử nghiệm thôi, nếu không hay thì cũng không sao.” Ông cụ thổi xô-na không dám nói chắc, vì chính ông ấy cũng không biết hiệu quả ra sao.

Khanh Hoan là thiên tài đọc ca phổ, thiên phú âm nhạc của cô cực kỳ cao, xem một lần là gần như hiểu hết, cô hít sâu một hơi rồi bắt đầu thổi.

Tiếng kèn xô-na lảnh lót vang lên một tiếng, sau đó chợt dừng lại, Khanh Hoan mờ mịt nhìn Nghiêm Quyết, suýt nữa cô quên lần này không phải là cô độc tấu.

Tuy đại ma vương rất đáng ghét, nhưng lần biểu diễn này không phải là chuyện của riêng hai người họ. 

Mà là tâm huyết của ông bà cụ.

Phải làm cho nghiêm túc.

“Anh làm được không?” Khanh Hoan lịch sự hỏi trạng thái của Nghiêm Quyết.

Không biết Nghiêm Quyết nghĩ gì, trong mắt anh hiện lên ý cười, gật đầu: “Anh làm được.”

Khanh Hoan không để tâm đến nụ cười của anh, chỉ cho rằng anh lại lên cơn động kinh như thường ngày, cô tiếp tục dồn hơi vào đan điền, ngậm miệng kèn xô-na, âm thanh lưu manh cứ thế tuôn trào ra. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.

Nghiêm Quyết cụp mắt, gõ phách theo nhịp mà bà cụ đã đánh dấu.

Khán giả vốn cho rằng đây sẽ là cảnh tượng buồn cười.

Họ đều chuẩn bị sẵn sàng chế độ quay màn hình để lưu lại video hài hước [Ảnh đế gõ phách].

Nhưng thực tế lại hoàn toàn trái ngược với suy nghĩ của họ.

Nghiêm Quyết vẫn vô cảm như thường ngày, ngón tay thon dài kẹp tấm ván gỗ, không có cảm giác buồn cười, cũng không có cảm giác tầm thường, vẫn là là một người lạnh lùng từ đầu đến chân.

Đôi tay được bà cụ giơ ngón cái vô số lần đúng là đẹp đến nỗi khiến người ta khó rời mắt.

Mỗi một tấc đều có vẻ đẹp khiến người ta nhỏ dãi.

Gõ phách và thổi kèn xô-na cũng hòa hợp đến ngạc nhiên.

Ông bà cụ rất biết chọn nhạc, bài được chọn là một bản nhạc hào hùng, tạo cảm giác vạn vật phồn vinh, vậy nên tiếng kèn xô-na ầm ĩ và tiếng gõ phách đi bên nhau không có cảm giác dư thừa.

Nó thật sự mang lại cảm giác mới mẻ mà đạo diễn hằng mong muốn.

Trong lúc đang biểu diễn, Khanh Hoan hơi lo lắng liếc nhìn Nghiêm Quyết, Nghiêm Quyết cũng cảm nhận được, dường như họ ngước nhìn nhau cùng lúc.

Trong khoảnh khắc ánh mắt giao nhau, anh quay phim từng làm thợ chụp ảnh cưới online, quay hai người thổi kèn xô-na và gõ phách thành cảnh tình yêu thần kỳ.

Ánh mắt của đại ma vương lạ lùng ghê.

Vốn dĩ Khanh Hoan không muốn đối mắt với Nghiêm Quyết. Cô chỉ muốn nhìn xem anh ta thế nào thôi.

Đột nhiên bốn mắt nhìn nhau như vậy khiến tim cô hẫng vài nhịp.

Hơi thở cũng hỗn loạn, khẽ khàng thổi ra âm tịt.

Ông cụ thổi kèn xô-na cau mày, yêu cầu cao trong tác phẩm khiến ông ấy rất nghiêm khắc với “học trò mà ông tự hào”.

Vừa định phê bình Khanh Hoan thì bên phía Nghiêm Quyết cũng sai, hơn nữa Nghiêm Quyết còn cất lời nhanh hơn của ông ấy: “Cháu sai rồi, xin lỗi mọi người.”

Ông cụ kèn xô-na định nói gì đó, nhưng đã bị bà cụ gõ phách chặn chân bằng cây gậy, bao nhiêu lời muốn nói hóa thành âm ê a, bà cụ vờ như không biết mình đang chặn chân ông cụ, bà ra vẻ nghiêm khắc nhưng thật ra trong mắt toàn là sự sung sướng khi đẩy thuyền CP: “Vừa rồi bà định bảo cháu sai rồi! Nhưng thấy cháu chủ động nhận sai, bà phạt cháu…” Bà đảo mắt qua Khanh Hoan: “Lột một quả quýt cho cô bé vừa thổi kèn xô-na đang khát khô cổ này.”

“Dạ không cần, không cần đâu…” Khanh Hoan vội xua tay, cô cảm thấy đại ma vương sai cũng trung hợp ghê, cô vừa thổi sai, anh ta cũng sai luôn, giống như… anh ta đang cố tình bao che cho cô vậy.

“Cô gái nhỏ nói không cần, vậy phạt cháu nặng hơn một chút!” Bà cụ cố làm ra vẻ hà khắc, nheo mắt lại: “Phạt cháu gõ phách suốt một tiếng, không được ngừng.”

 Khanh Hoan lại héo rũ lần nữa: “Thôi, để cháu ăn quýt vậy.”

Bà cụ lộ ra nụ cười chiến thắng, còn lén chớp mắt với Nghiêm Quyết, rồi nghiêm mặt quay đầu lại: “Phải đút cho cô bé ăn mới được tính đấy nhé!”

Wink~

Nghiêm Quyết nhận được hỗ trợ từ bà cụ, anh đờ ra một lúc, sau đó cũng nháy mắt lại với bà.

Diện mạo của Nghiêm Quyết thuộc loại cực kỳ lạnh lùng, nếu hơi hoạt bát một chút sẽ trở nên quyến rũ mê người. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.

Cái chớp mắt với bà cụ suýt nữa làm khán giả xem chương trình xỉu lên xỉu xuống.

Tập thể cảm ơn bà cụ, đồng loạt bình luận [Bà ơi, bà tuyệt vời quá!].

Nghiêm Quyết lấy quả quýt từ phía đạo diễn, lột vỏ, Khanh Hoan định tự lấy ăn nhưng vừa vươn tay ra, cô đã nghe bà cụ đứng bên cạnh uy hiếp: “Một trăm lần, không được dừng.”

Khanh Hoan đành phải rút tay về, cô cảm thấy Nghiêm Quyết cười cười thì lườm anh một cái, thở phì phò ăn múi quýt mà anh đưa.

Không phải là cô vì anh ta đâu.

Vì cô muốn mau chóng kết thúc tập luyện.

Nếu đợi anh ta gõ phách một trăm lần thì cô sẽ không được ăn cơm tối mất!

Khanh Hoan định truyền đạt thông tin này qua ánh mắt cho Nghiêm Quyết, để anh đừng cười nữa.

Nhưng đổi lại là bà cụ và ông cụ lớn giọng cảm thán: “Nhìn kìa, cô nhóc Hoan vui vẻ chưa kìa!”

Vui vẻ cái kèn xô-na á!

Khanh Hoan lại cắn một miếng, bởi vì hơi tức giận nên biên độ rướn người về trước của cô hơi mạnh, bất cẩn cắn phải thứ không phải quýt.

Lúc cắn phải thứ kia, Khanh Hoan nuốt cái ực, giả vờ thả ra như không có chuyện gì, lảnh tránh ánh mắt đối diện, nghiêm túc nhai quýt.

Khi Nghiêm Quyết rút tay về, anh cụp mắt nhìn vết răng nho nhỏ trên đầu ngón tay.

Đôi môi cong lên. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi team Luvevaland.Nam Lăng. Nếu có gì thắc mắc có thể nhắn tin qua fanpage Sắc - Cấm Thành hoặc LuvEva lan nhé.

Chỉ một sự hiểu lầm đơn giản thế thôi mà đã tạo nên một làn sóng bình luận:

[A a a, từ khi Nghiêm Quyết bị Khanh Hoan đấm cho một cú, thì cơm chó đột nhiên tăng vọt về chất lượng! Em rất thích! Nữa đi nữa đi!]

[Lỗ tai Khanh Hoan đỏ ửng luôn kìa! Muốn vờ như không cắn phải ngón tay của Nghiêm Quyết sao? Hừ hừ, không những bọn tôi đều thấy, mà bọn tôi còn chụp màn hình lại nữa!]

[Trời ơi, vậy mà Nghiêm Quyết còn cười được nữa, em khóc vì ghen tị rồi nè! Nhưng nhan sắc của Khanh Hoan khiến nỗi ghen tị trong em không ngóc đầu lên được, diện mạo của cô ấy và Nghiêm Quyết xứng đôi quá chừng!]

[Tại sao trước kia lại cảm thấy họ không có cảm giác CP nhỉ? Có lẽ nào thứ Khanh Hoan đấm không phải là Nghiêm Quyết, mà là rào cản tàng hình giữa họ không?]

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!