Rèn luyện
‘Thầy quen Kelton sao? Nhưng mà lời thấy có ý gì đó…’ Valhien nhìn Niedern tóc đỏ biến mấy trong rừng cây.
Valhein tắm rửa, cậu cũng không ăn cơm ngay mà là tìm mảnh đất dùng để học sinh thiền định, bắt đầu thiền định.
Trước khi thiền định, Valhein nhận một vòng tay ma pháp giản gị, thời gian được thiết lập là ba mươi phút.
Sau khi trải qua lần thực chiến ma pháp đầu tiên vào buổi sáng, cho dù là thân thể hay đại não hoặc cây Ma Lực của Valhein đều đã đạt đến giới hạn nhất định, cậu còn thấy mệt mỏi hơn hôm qua.
Bình thường mà nó, thì quá mệt không thích hợp cho thiền định sâu, bởi vì thiền định sâu cần tập trung lực chú ý, mà quá mệt mỏi dẫn đến việc đang thiên định thì ngủ mất, đây là trạng thái mà người mới học hay gặp phải.
Vì thế Valhein chuẩn bị thực hiện thiền định cạn, hiệu quả tương đương với ngủ nông, nhưng mà có sự khác biệt.
Sau khi thiền định, Valhein tiến vào tháp ma pháp, nhìn thấy mấy địa phương khác của tháp ma pháp cũng không thay đổi gì, nhưng mà lá cây Ma Lực lại ố vàng.
Đây là hiện tượng ma lực bị tiêu hao hết.
Điều làm Valhein vui vẻ là một chồi non mọc ở cành cây cuối cùng, xem ra không bao lâu thì sẽ trở thành lá mới, cuối cùng tạo thành một chiếc lá ma pháp hoàn chỉnh, cậu có thể khắc pháp trận mới.
Trong tiết học buổi sáng, thầy Niedern đã từng nói, có ba con đường để lá cây ma pháp phát triển, một là phát triển nhờ ma lực tăng lên, hai là nhờ trình độ nắm giữ pháp thuật, bà là trưởng thành nhờ kiến thức ma pháp tăng lên. Giống người nắm giữ lượng lớn kiến thức ma pháp như Lake, khi mà thăng cấp thành ma pháp tập sự thì sẽ có năm lá cây.
Valhein vui vẻ tiến vào trong ánh sáng từ Thần giới để thiền đình.
Vẻn vẹn không đến mười phút, thể lực, tinh lực và ma lực của Valhein hoàn toàn khôi phục.
Một lát sau, Valhein cảm thấy thân thể đã hấp thu đầy đủ lực lượng của Thần giới, cậu không đắm chìm trong cảm giác vui sướng kia mà là trở về tháp ma pháp.
Valhein nhìn kỹ lá cây ma lực thì ngạc nhiên phát hiên, không những lá cây khôi phục trạng thái thủy tinh đen, mà ngay cả pháp trận ở phía trên cũng hoàn thiện một cách rõ ràng.
‘Đúng là ma pháp cường đại không nằm ở thiên phú, mà là không ngừng cố gắng, phải cố gắng một cách đúng đắn, phải cố gắng khi có phương pháp chính xác.’
‘Nhưng mà tốc độ thiền định của mình hơi nhanh, bình thường thì một người phải thiền định một tiếng thì mới có thể khôi phục toàn bộ ma lực. Có lẽ việc này liên quan đến việc luyện tập thiền định quanh năm suốt tháng của mình.’
Khi Valhein đang thiền định thì Niedern xông vào phòng của phó viện trưởng.
“Ra ngoài! Gõ cửa!” Một giọng nói nghiêm nghị, tựa như sư tử đực gào thét vang lên.
Vẻ mặt phấn khích của Niedern nhanh chóng sụp đổ, ông ta ngoan ngoãn lui ra ngoài rồi gõ ba cái lên cánh cửa, sau đó mới đẩy cửa ra.
“Chưa ăn cơm sao? Cùng ăn đi, vừa ăn vừa nói.”
Sau cái bàn rộng lớn, có một ông cụ mặc trường bào màu tím đang xem sách ma pháp chứ không ngẩng đầu lên. Ông ta có một đầu tóc đen thui, râu ria còn dày hơn tóc, giống như tán cây đa rậm rạp bị treo ngược lên cằm.
“Vâng, thưa thầy.”
Niedern khéo léo mở sách ma pháp ra chọn món.
Thucydides chậm rãi ngẩng đầu.
Khi nhìn thấy hai mắt của Thucydides trong nháy mắt, lòng Niedern khẽ run lên.
Đôi mắt kia thay đổi bất ngờ, khi thì có mặt đất chấn động, khi thì có biển gầm càn quét, giống như ấn chứa tất cả thiên tai trên đời này.
Thucydides nháy mắt một cái, hai mắt của ông ta yên bình trở lại. Con ngươi màu nâu của ông ta dường như có lực lượng hùng mạnh làm dịu sự hoản loạn, để Niedern nhanh chóng bình tĩnh trở lại.
“Chuyện để cậu vui vẻ rất ít.” Thucydides thẳng người, đặt hai tay lên bàn nhìn Niedern.
Phía sau Niedern là cửa sổ thủy tinh trong suốt rộng lớn, ánh nắng chiếu xuống, có thể thấy được bầu trời trong xanh. Nhưng ở trong mắt Niedern, thầy giống như cây cột chống trời.
Giờ đây, Niedern giống một chú lợn con nhìn thấy sư tử đực, cẩn thận gật đầu nói: “Em phát hiện ra một thiên tài ma pháp kiêm thiên tài chiến đấu.” Nói rồi, Niedern dâng sách ma pháp lên.
Thucydides cầm lấy sách ma pháp Niedern đưa, dùng tay phải quét qua, quá trình học tập ma pháp của Valhein được phát ra với tốc độ gấp mười.
Ông ta lại động đậy ngón tay một chút, tốc độ tăng đến gấp trăm lần.
“Tốt lắm.” Giọng nói đầy nội lực của Thucydides vang vọng khắp phòng làm việc.
Niedern cố gắng che giấu vui sướng trong lòng, có thể làm Thucydides nói tốt, cho thấy Valhein có tiềm lực to lớn, thậm chí vượt qua ông.
Thucydides lại cử động bàn tay, lấy nội dung trong sách ma pháp truyền đến sách của mình.
Niedern nói: “Sau khi phát hiện Valhein thăng cấp thành ma pháp tập sự, em đã cho người điều tra, em cũng đã phát điều tra cho thầy, có lẽ thầy cũng đã thấy. Có cần em xử lý cái tên Lawens kia không?”
Thucydides không nhìn Niedern, ông ta xoay cái ghế, nhìn ra ngoài cửa sổ, ngón trỏ nhẹ nhàng gõ bìa sách.
Một lát sau, Thucydides mới nói: “Không cần thiết.”
“Vậy nếu như Lawens giết Valhein thì sao?”
“Chôn cùng, cả đoàn ăn trộm của cậu ta, cả quý tộc sau lưng cậu ta.” Giọng điệu của Thucydides vô cùng bình thản.
“Vâng.” Niedern thầm run, đúng là thầy không bao giờ nhẹ tay với kẻ địch.