[Dịch] Thế Giới Của Các Vị Thần

/

Chương 51: Sáng sớm quen thuộc

Chương 51: Sáng sớm quen thuộc

[Dịch] Thế Giới Của Các Vị Thần

Vĩnh Hằng Chi Hỏa

5.237 chữ

23-11-2023

Sáng sớm quen thuộc

Valhein vội vàng bỏ qua sự sung sướng đến cực điểm, cậu tưởng tượng bản thân rời khỏi vách ngăn giữa hai giới, về đến thành Athens, về lại phòng ngủ của mình.

“Phù…”

Valhein thở phào nhẹ nhõm một hơi, cậu từ từ mở mắt, ngồi sửng sờ ở trên ghế.

‘Đây là lực lượng đến từ Thần giới sao? Thật sự là khó tin… ơ?’

Valhein chợt quay đầu nhìn ra ngoài cửa.

‘Sao lại sáng như vậy?’

‘Hình như hôm qua cũng xảy ra rồi thì phải?’

Valhein vọt đến cửa ra vào xem thời gian trên sách ma pháp.

Hình ảnh động của Học viện Plato xuất hiện trên sách ma pháp, đồng hồ trên tòa nhà chính của học viện.

“Lại đi trễ…”

Valhein cười khổ, ‘ai ngờ mình ngồi thiền mất một đêm, đây là lần đầu tiên mình trải qua chuyện này đấy.’

Không còn cách nào khác, Valhein cầm sách ma pháp chạy ra bên ngoài.

Sáng sớm quen thuộc, đường phố quen thuộc, người vậy quen thuộc.

Figo cầm bánh mì trong tay sững sờ tại chỗ, ông ta trừng mắt nhìn thấy Valhein lao ra ngoài. Ông ta hoảng hốt, cứ cảm thấy mình thấy cảnh này ở đâu rồi. Sau đó, đột nhiên ông ta cảm thấy gió thoảng qua người.

Ông ta nháy mắt một cái, thì thấy bánh mì trong tay đã không còn.

“Valhein!” Figo hét to.

“Tôi sẽ tách chỗ cắn của chú ra! Chú Figo hiền lành!” Valhein không quay đầu lại mà tiếp tục chạy.

Figo cười bất đắc dĩ, nhưng đột nhiên ông ta lại sửng sốt.

‘Hình như hôm nay khí tức của Valhein hơi khác. Đợi lần sau gặp thì mình lại xem kỹ một chút… sau đó ăn bánh mì xong mới ra ngoài.

Figo bất đắc dĩ quay trở về nhà.

Valhein cứ chạy mãi, đột nhiên cậu cảm thấy có gì đó không đúng.

‘Hôm qua chạy đến đây thì mình cảm thấy hơi mệt, sao hôm nay không mệt mà cảm giác khó chịu dưới chân cũng giảm bớt rồi? Hay là mình sắp trở thành ma pháp tập sự?’

Valhein tỏ vẻ vui mừng, sau đó cậu nhanh chóng kiềm lại.

“Không thể kiêu ngạo, không thể kiêu ngạo…”

Valhein vừa chạy vừa cười đến Học viện Plato, cậu nhìn đài phun nước Sea Devil, không dám rửa mặt mà chạy thẳng đến phòng học.

Valhein lại nhìn thấy cậu thanh niên kỳ quái đang chơi với con kiến, lần này người kia không cản con kiến nên cũng không quan tâm.

Valhein lại mang theo mùi bùn đất cùng cỏ xanh đến trước cửa phòng học, lần này cậu không còn thở dốc nữa.

Học sinh trong lớp không nhịn được mà cười lên, Hutton, thằng nhãi bị đánh bầm dập hôm qua là người cười lớn nhất, hơn nữa vẻ mặt của cậu ta cũng rất quái dị.

Thầy Niedern chậm rãi quay đầu nhìn chằm chằm vào Valhein.

Valhein cảm thấy sự dịu dàng trong đôi mắt giả của thầy Niedern đã không còn.

Valhein lại gập người chín mươi độ, nói to: “Thưa thầy, xin lỗi, bởi vì học quá mức mà em đến trễ, em không giải thích gì thêm.”

Ngay từ đầu khuôn mặt của thầy Niedern còn lạnh lùng, nhưng đột nhiên ông ta nhìn Valhein thật kỹ, sự ấm áp bên trong đôi mắt giả của ông ta lại khôi phục.

“Hai năm.”

Tiếng cười vang vọng khắp phòng học.

“Em chịu phạt.” Valhein vui vẻ đồng ý.

Trong mắt đa số bạn bè, dáng vẻ của Valhein bây giờ là điếc không sợ súng.

Có nhiều bạn học hôm qua còn thông cảm cho Valhein thì khẽ lắc đầu, thầm thất vọng, có mấy người thậm chí còn mong Valhein bị Hutton đánh một trận.

Nhưng mà, Paloma lại nhìn Valhein bằng ánh mắt vô cùng ngạc nhiên, qua một lúc lâu mới khôi phục dáng vẻ lạnh như băng.

‘Đây là thực lực của Học viện Plato sao? Một người đứng thứ ba từ dưới tính lên lại thăng cấp thành ma pháp tập sự vào năm học thứ hai, đã được xem là thiên tài ở Học viện Qúy Tộc rồi. Nhưng ở đây, cậu ta lại bị người khác ức hiếp! Vậy thì mình càng phải cố gắng hơn!”

Cô gái có đôi mắt màu xanh dương nắm chặt nắm tay nhỏ.

“Về chỗ đi!” Niedern lấy sách ma pháp ra, gửi một tin nhắn ma pháp.

Valhein vô cùng vui vẻ trở về chỗ ngồi. Câu muốn được phạt thêm nhiều năm, không ngờ lại được toại nguyện.

‘Hay là mai mình lại đến trễ nữa? Mà thôi đi, phải giữ thể diện cho thầy Niedern chứ.”

Hoth nói nhỏ: “Cậu làm sao đấy? Sẽ không chậm trễ học tập chứ?”

Valhein sửng sốt một chút, kinh ngạc nhìn Hoth thì thấy anh ta đang lo lắng cho cậu.

Valhein cười cười, thấp giọng nói: “Anh hiểu lầm rồi, hôm qua tôi luyện tập thiền định, thanh công tiến vào tia sáng của mình. Hiện tại tôi cảm thấy bản thân tràn ngập lực lượng, không bao lâu sẽ thăng cấp thành ma pháp tập sự.”

Hoth vô cùng vui vẻ, anh ta hé miệng, suýt nữa thì phát ra tiếng nhưng anh ta vội vàng im lặng. Anh ta lấy sách ma pháp ra phát tin nhắn ma pháp cho Valhein.

‘Thật sao? Tôi rất vui vẻ.’

‘Thật ra cũng bình thường thôi.’

Hai người bắt đầu tán gẫu qua tin nhắn ma pháp.

Paloma ở bên cạnh liếc nhìn Valhein một cái, cô ấy thầm cảm thán: ‘Rõ ràng đã thăng cấp thành ma pháp tập sự nhưng cậu ta lại giấu thực lực, không ngờ cậu ta khiêm tốn như vậy. Học sinh của Học viện Plato đều là quái vật sao?’

Valhein đang trò chuyện vui sướng thì chợt cảm nhận được ánh mắt lạnh băng đến từ bục giảng, cậu vội vàng ngừng tán gẫu, bắt đầu học tập nghiêm túc.

Tiết học đầu tiên này học cơ sở ma pháp quan trọng nhất.

Dựa theo kế hoạch hoàn hảo lúc đầu của Valhein, đó là trước khi đi ngủ thì nhìn sách giáo khoa một lần, buổi sáng lại tranh thủ đọc sơ qua, lại nghe giảng, như vậy thì hiệu quả học tập sẽ rất cao.

Nhưng bây giờ cậu mất đi hai cơ hội để chuẩn bị bài, Valhein hơi lo lắng, nhưng cảm thấy bản thân có thể hiểu thì Valhein không còn lo nữa.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!