Chương 8

Thập Niên 80 Xuyên Không Thành Con Ghẻ

2.354 chữ

19-04-2023

Nhan sắc đẹp như vậy, đừng nói là người ngoài mà ngay cả người đã nhìn mấy chục năm như Cát Thúy Phương cũng trì trệ bước chân, trực giác nói cho bà biết, hai tháng nay con gái càng ngày càng đẹp hơn.

Trước kia cũng đẹp, nhưng mà bởi vì nguyên nhân Thẩm Văn Húc, cả người con gái trông có vẻ ủ rũ, thậm chí có đôi khi còn chua ngoa…Từ hai tháng trước, sau khi con gái rơi xuống sông được con rể mới cứu được, bà cảm thấy con gái buông xuống chuyện đã qua, muốn bắt đầu cuộc sống mới, cho nên người mới có thể càng ngày càng xinh đẹp…Xác định không nhìn thấy trong mắt con gái có cảm xúc tủi thân, mặt già của Cát Thúy Phương mới nặn ra một nụ cười hiền lành, nói:“Không có việc gì đâu, mẹ chỉ hỏi Tuyết Tuyết nhà chúng ta một chút là buổi sáng con muốn ăn gì nào?”Nghe câu hỏi dỗ dành con của Cát Thúy Phương, làm cho chị nhớ đến người mẹ đã mất ở kiếp trước, ánh mắt Cát Tuyết dịu đi.

Chị đặt cây bút lông trong tay để sang một bên, đi đến bên cạnh mẹ mình, bát lấy tay bà, học theo giọng điệu của nguyên thân: “Mẹ, con muốn ăn bánh ngọt trứng gà, còn cả sữa bò nữa.

”Thấy tâm trạng con gái tốt hơn, lúc này Cát Thúy Phương mới hoàn toàn yên tâm lại, nhấc chân lên chuẩn bị đi ra ngoài, dự định tự mình đi chuẩn bị bữa sáng cho con gái.

Lúc đi đến cửa, nhớ đến chuyện bực mình lúc nãy, bà thu lại đôi chân vừa bước ra khỏi phòng.

Quay lại nhìn con gái cưng với vẻ do dự: “Tuyết à, nếu như… con rể… cậu ta…”Mặc dù cuối cùng bà cũng không nói thêm gì nữa, nhưng mà đương nhiên là Cát Tuyết đã hiểu ý của mẹ mình.

Nghĩ đến người đàn ông không may kia, khuôn mặt xinh đẹp của chị nở một nụ cười hờ hững: “Mẹ, không sao đâu, không đến thì không đến vậy, vừa hay con sẽ ăn bám mẹ cả đời.

”Con gái cưng ỷ lại vào mình, đương nhiên bà cụ rất vui mừng, mặt mày chợt vui hớn ha hớn hở, trên khuôn mặt tràn đầy nếp nhăn không thấy sự hung dữ nữa! Vui mừng khấp khởi đi ra ngoài chuẩn bị bữa sáng cho con gái.

Sau khi thấy bà cụ đi ra khỏi đây, Cát Tuyết lại chầm chậm quay lại bàn, nhấc chiếc bút lông lên, muốn miêu tả tiếp theo dòng suy nghĩ trước đó, nhưng mà cuối cùng tâm trạng lại loạn lên, không thể lại đề bút xuống nữa.

Chị khẽ thở dài, gác lại bút, đi đến trước cửa sổ, đẩy một cánh cửa sổ ra rồi yên lặng nhìn phong cảnh bên ngoài cửa sổ.

Cửa sổ thủy tinh đối diện với cây hoa quế trong vườn nhà, thoạt nhìn thì cây này đã cao hơn mười mét.

.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!