Trời chưa sáng, nước sông đen như mực.
Đầu Trần Tích nổi lên khỏi mặt nước, hít thở từng ngụm lớn, cảm giác lạnh buốt như từ da thấm vào tận xương tủy.
Quần áo ướt sũng dính chặt vào người, không giữ nổi chút hơi ấm nào.
Trần Tích nhìn quanh, cố gắng tìm kiếm bóng dáng của Nguyên chưởng quỹ giữa những gợn sóng, nhưng ánh mắt lại bị cảnh tượng trên đầu thu hút.