Nhị tiểu thư Trương gia đến như cơn gió lốc và cũng rời đi như cơn gió lốc.
Con ngựa tên là Táo Táo phun ra những luồng hơi trắng như mũi tên, chở theo bóng dáng màu đỏ rực ấy bay đi như gió.
Xà Đăng Khoa nghe tiếng vó ngựa xa dần, nhìn quanh mọi người với vẻ ngạc nhiên và hỏi: "Sao nàng ta có thể ngang ngược như vậy?"
Trong y quán yên lặng như tờ, không ai trả lời câu hỏi của hắn.