Ánh mắt Tần Như Lương thay đổi, hắn ta giơ tay chặn đầu gối của nàng nhưng hắn ta đã quá coi thường Thẩm Nguyệt, Thẩm Nguyệt mạnh hơn hắn tưởng tượng rất nhiều, hắn nhất thời không kịp phòng bị, phải lui về phía sau hai bước.
Cổ tay Thẩm Nguyệt có lại được tự do, nàng ngay lập tức cầm chén trà bên cạnh ném về phía Tần Như Lương.
Tốc độ của Tần Như Lương rất nhanh, tung ra một quyền khiến cho tách trà vỡ nát.
Hắn bị tách trà vỡ làm đứt tay rỉ máu, còn bị nước trà tạt khắp mặt.
Hai người giương cung bạt kiếm với nhau, cả căn phòng trở thành một đống hỗn độn.
Trên gương mặt của Thẩm Nguyệt đã hiện rõ dấu năm ngón tay, nàng thở hổn hển, châm biếm nói: "Không phải chứ Tần tướng quân, chỉ phải chi ra một chút tiền mà ngươi đã muốn tan cửa nát nhà, chó cùng rứt giậu vậy sao?"
Combo tẩy da chết môi kết hợp giữa dầu dừa và cà phê, cho làn môi mềm mịn căng bóng, giá rẻ nhất Shopee!
Miếng chắn dầu mỡ bếp ga họa tiết hoạt hình cực cute, đảm bảo bếp sạch sẽ, vệ sinh
Khung trang trí phòng ngủ, phòng tắm cực xinh yêu, style Hàn Quốc - Giá chỉ từ 9K!
Giấy thấm dầu RẺ NHẤT SHOPEE - Vật bất ly thân cho các cô nàng trong mùa hè để có 1 làn da không bóng nhờn!
Tần Như Lương từng bước áp sát, lạnh giọng nói: "Cô không nhớ hôm nay mình đã làm ra chuyện gì sao? Để ta từ từ giúp cho cô nhớ lại?"
Hắn ta tóm lấy vạt áo của nàng, hành động giống như một con dã thú: "Cô cũng biết đau hay sao? Còn không đau bằng Mi Vũ cả người rách nát, bầm tím khắp cơ thể! Ta nên sớm biết rằng ác phụ như cô có tâm địa còn độc ác hơn rắn rết!"
Thẩm Nguyệt trừng mắt nhìn thẳng vào mắt Tần Như Lương, gằn từng tiếng nói: "Y phục ả ta rách rưới, thân thể bầm tím thì có liên quan gì đến ta?"
Xà phòng nghệ thiên nhiên siêu ưu đãi trên Shopee: Giảm mụn, mờ thâm, da căng mướt!
Viên tỏi Đức: Bảo vệ sức khỏe cho bố mẹ trọn vẹn nhất - Tăng sức đề kháng, chống đột quỵ - Sale cực rẻ Shopee!
Giấy thấm dầu RẺ NHẤT SHOPEE - Vật bất ly thân cho các cô nàng trong mùa hè để có 1 làn da không bóng nhờn!
Máy xông siêu tiện lợi và hiện đại giá chỉ hơn 39k, đảm bảo nhanh gọn lẹ, gia đình nào cũng nên có!
Tần Như Lương nhìn nàng với ánh mắt cực kỳ chán ghét rồi nói: "Không phải hôm nay Mi Vũ đã tới đây sao? Cô không chỉ cho người đánh nha hoàn của nàng mà còn đánh nàng mình đầy thương tích.
Cô nói xem ta nên nên đối xử với cô như thế nào?"
Thẩm Nguyệt cảm thấy nực cười, liền nói: "Ta đánh ả ta? Con mắt nào của ngươi nhìn thấy ta đánh ả ta?"
"Cô còn dám nói là mình không đánh nàng? Thế tại sao thân thể của nàng lại đầy thương tích? Chẳng lẽ là do nàng tự té?"
Tần Như Lương tức giận đến mất hết lý trí, chỉ hận không thể dùng một tay bẻ gãy cổ Thẩm Nguyệt.
Hắn ta còn nói thêm: "Cô thật sự xem lời ta nói như gió thoảng bên tai, ta đã nói với cô nếu như cô mà dám làm tổn thương đến nàng thì ta nhất định sẽ không bỏ qua.
Không phải đã nói nước sông không phạm nước giếng hay sao, vậy mà cô còn dám giở trò ác độc? Phải nhẫn tâm đến mức nào thì cô mới có thể ra tay nặng đến như vậy với nàng! Cô không nên tiếp tục ép ta, nếu không thì kết cục của cô sẽ còn thảm hại hơn trước kia rất nhiều".
Thẩm Nguyệt cười lạnh nói: "Ngươi nói hay lắm, nếu Thẩm Nguyệt ta muốn gây rối với ả ta thì ta nhất định sẽ thông báo trước cho ngươi! Ngươi đã tận mắt nhìn thấy ta ra tay với ả ta hay sao? Ả ta nói gì ngươi cũng cho là đúng, trước đây cũng vậy, bây giờ cũng vậy, có khi nào ngươi nghe lời ta nói chưa?"
Thẩm Nguyệt gằng giọng nói, vươn cổ áp sát vào người hắn ta nói: "Còn ta thì sao? Ngươi không nhìn thấy gương mặt của ta bị biến thành bộ dạng này hay sao? Nếu như ta nói chính ả ta đã hủy hoại gương mặt của ta thì ngươi có tin không?"
"Đây là chuyện mà cô tự mình rước lấy, cô nghĩ mình là ai?", Tần Như Lương tức giận dùng sức đẩy Thẩm Nguyệt ra.
Ngay lập tức, bàn ghế trong nhà đều gãy đổ ầm ầm.
Ngọc Nghiên và Triệu thị nghe thấy động tĩnh liền chạy đến, vừa nhìn thấy cảnh tượng trước mắt thì đều chết lặng.
Thẩm Nguyệt đang bị đẩy vào cạnh bàn, Tần Như Lương đã hất mạnh Thẩm Nguyệt ra khiến cho bụng của nàng đập mạnh vào cạnh bàn.
Thẩm Nguyệt đau đớn đến mức không thể đứng thẳng, hít vào một ngụm khí lạnh.
“Công chúa!”, Ngọc Nghiên thất thanh kêu lên, ngay lập tức chạy vào, chỉ nhìn thấy sắc mặt của Thẩm Nguyệt tái nhợt, nàng ta ngay lập tức hốt hoảng, run giọng nói: "Công chúa, người có sao không? Người đừng làm nô tỳ sợ".
Tần Như Lương vẫn còn đang hung hăng bước tới, nhưng Triệu mụ thấy tình hình không ổn liền lập tức đứng ở giữa nói: "Xin tướng quân bình tĩnh, công chúa đang mang thai!"
Tần Như Lương dừng lại, ánh mắt hờ hững nhìn Thẩm Nguyệt đang run rẩy vì đau đớn.
Ngọc Nghiên và Triệu thị nhanh chóng chạy đến đỡ Thẩm Nguyệt.
Thẩm Nguyệt khom người, hai chân vẫn đang run rẩy.
Ánh mắt của Ngọc Nghiên rất sắc bén, nàng ta ngay lập tức nhìn thấy máu chảy ra từ dưới chân của Thẩm Nguyệt cho nên sắc mặt liền tái nhợt vì sợ hãi, nước mắt trào ra: "Chảy máu, chảy máu...!Công chúa chảy máu rồi..."
Triệu thị cũng biến sắc, bà ta nói: "Sợ là đã tổn thương đến đứa trẻ rồi, đừng chậm trễ nữa, Ngọc Nghiên, ngươi mau chạy đi mời thầy thuốc đến đây".
"Vâng, vâng", Ngọc Nghiên định thần lại, hoảng sợ chạy ra ngoài: "Ta đi mời thầy thuốc đến ngay".
Ánh mắt của Tần Như Lương vô cùng u ám, cơn tức giận trên mặt đã dịu đi nhưng nét mặt vẫn lộ ra sự thâm trầm khó lường.
Triệu thị quay đầu lại thất vọng nói: "Cho dù tướng quân không thích gặp công chúa nhưng cũng nên quan tâm đến con của chính mình chứ?"
Tần Như Lương mím môi, nhìn bộ dáng bất lực của Thẩm Nguyệt nằm ở bên cạnh bàn, lạnh lùng nói: "Nghiệt chủng này không còn cũng chẳng sao, lần này ta chỉ dạy cho cô một bài học nhỏ, lần sau ta nhất định không tha cho cô!"
Bụng của Thẩm Nguyệt rất đau, giống như trong bụng có ai đó đang chém loạn.
Sắc mặt nàng tái nhợt, trên trán lấm tấm mồ hôi lạnh, những đầu ngón tay bấu mạnh vào mặt bàn, các đốt ngón tay vặn vẹo trắng bệch.
Ngay lúc Tần Như Lương vừa bước ra khỏi cửa, nàng đột nhiên lên tiếng: "Tần Như Lương!"
Tần Như Lương dừng một chút, quay đầu lại lộ ra nét mặt phẫn nộ vặn vẹo, chán ghét nói: "Cô cũng xứng gọi tên ta sao? Cô nghe rõ cho ta, mặc kệ cô là ngốc thật hay giả ngốc thì ta đều vô cùng chán ghét cô, bây giờ cũng vậy mà sau này cũng vậy! Lần này cô tốt nhất nên bỏ hẳn ý định đó đi, nếu như cô còn dám ra tay với Mi Vũ, chỉ cần cô động đến một ngón tay của nàng thì ta liền chặt một tay của cô".
Thẩm Nguyệt đột nhiên bộc phát cơn oán hận tột cùng dường như đã tích tụ suốt bao nhiêu lâu nay, trầm giọng nói: "Ngươi đừng tự mình đa tình, ngươi cho rằng ta bây giờ vẫn giống như trước kia hay sao? Con ngốc Thẩm Nguyệt trước kia đã chết rồi, từ nay về sau Thẩm Nguyệt ta chính là cành vàng lá ngọc mà ngươi không thể động vào nổi.
Cho dù ngươi có quỳ gối trước mặt ta thì ta nhất định cũng sẽ giẫm nát ngươi dưới chân".
Tần Như Lương kinh ngạc ngước mắt lên, vừa lúc thấy nàng cũng đang ngẩng đầu lên.
Gương mặt nàng trắng bệch không còn một chút máu nhưng ánh mắt lại lạnh như băng, khóe mắt còn hiện lên ý cười châm biếm, lửa giận trong ánh mắt dường như cũng tiêu biến, thay vào đó là sự lãnh đạm đáng sợ, nàng lại nhẹ giọng nói ra một câu: "Tần Như Lương, ngày đó nhất định sẽ đến".
Thẩm Nguyệt nói xong câu này thì đã kiệt sức và ngất xỉu ngay tại chỗ, bên tai chỉ còn nghe thấy tiếng kêu hốt hoảng của Triệu thị..