Công việc của một tổng quản thái giám chính là, trên có
thể nịnh được hoàng thượng, thái hậu,dưới có thể trị được cung nữ thái giám, ở giữa có thể cân bằng thế lực của các cung phi,
hoàng tử.Trích:
Năm Kiền Bình, cao châu Tây Bắc đại hạn, năm tháng trời không có một giọt mưa.
Một mảnh mặt trời khô héo treo trên cao, tỏa ra sóng nhiệt quay cuồng. Phóng xa tầm mắt cũng chỉ thấy đất đai bị nướng thành màu
đen xám, từng khối nứt toác.
Phó Thần đi bộ liên tục đã vài canh giờ, lòng bàn chân phỏng rộp khiến hắn không thể không dừng lại. Cách đó không xa có một lão
nông dân cuộn mình trên mặt đất, thân mình gầy guộc lộ từng đốt xương như thể gập lại liền gãy, da thịt đỏ nâu như vỏ cây già. Bàn
tay không ngừng cào loạn mặt đất như đang tìm chút rễ cây ăn chống đói, bùn và máu bê bết hòa trộn, nhìn có chút ghê người.
Tình cảnh như vậy đã không còn hiếm lạ. Phó Thần chẳng có nổi một chút thông cảm dư thừa nào, bởi hoàn cảnh của hắn so với lão
nông dân kia nào có tốt hơn. So với đói bụng, mất nước mới là nguyên nhân khiến sinh mạng hắn cạn kiệt từng giờ.
Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!