Buổi chiều Giang Thần học thêm hai tiết, ăn tối xong đã hơn 7 giờ, hắn gọi một chiếc taxi đến đường Thiên Phúc.
Khi Giang Thần đến nơi, trời đã tối, bên cạnh là một khu chung cư cũ, bên trong chỉ thấy vài gia đình thắp đèn.
Hắn lướt mắt nhìn tấm bảng tên, mới tự tin bước xuống xe.
Ký chủ: Giang Thần
Quỷ khí: 9
Thẻ hoá yêu: Hồng Mãng Tinh (một sao), Hỗn Thế Ma Vương (một sao)
Hắn bước vào tòa nhà, gõ cửa phòng 101.
“Ai đấy?”, Giọng nói của một lão nhân vọng ra, nhưng không hề mở cửa.
“Đại gia, xin hỏi ngươi có biết Trương Mỹ Mỹ ở căn hộ nào không?”, Giang Thần hỏi.
Sáng nay hắn đã tìm kiếm trên trang web các vụ án hủy dung, thấy khá nhiều người thảo luận. Có một người tự nhận mình ở khu chung cư đường Thiên Phúc, tiết lộ trước khi xảy ra vụ án mạng, đã có một nữ tử tên Trương Mỹ Mỹ chết tại tòa nhà này.
Tuy nhiên, người đó chỉ nói tên của nữ tử đó và cách chết mà thôi.
Trương Mỹ Mỹ, thi thể bị hủy dung.
Nghe đến cái tên này, lão nhân trong phòng bỗng im lặng một lúc, rồi nói: “Không biết, chưa nghe nói đến, ngươi mau đi đi, gần đây trong khu chung cư không yên ổn, coi chừng ra chuyện đấy.”
Sau khi nói xong, tiếng bước chân của lão nhân rời đi, rõ ràng là tránh né không muốn nói thêm.
“Phủ nhận liên tiếp hai lần, có nghĩa là trong lòng hắn rất hoảng hốt khi nghe cái tên đó, nhưng dường như không dám nói thêm.” Giang Thần vuốt cằm, suy tư.
“Ngay cả khi đó là hàng xóm đã qua đời, cũng không đến nỗi tránh né như vậy chứ?”
“Đi hỏi thêm người khác xem sao.”
Sau đó Giang Thần còn gõ cửa hai căn hộ khác, chỉ cần nghe đến cái tên Trương Mỹ Mỹ, bọn họ đều tái mặt như nghe thấy điều cấm kỵ gì, đóng cửa lại, không nói thêm câu nào.
“Có lẽ ta đến đúng chỗ rồi, có thể Trương Mỹ Mỹ đã từng sống ở tòa nhà này khi còn sống, chắc đã có chuyện gì xảy ra với nàng sau khi chết nên mới khiến các hàng xóm né tránh như vậy.”
Hắn ngước nhìn lên hành lang tối om, dù là mùa hè nhưng bên trong rất lạnh, còn có mùi giống như mùi trong bệnh viện.
“Khu chung cư cũ thế này mà không thấy bóng dáng bảo an đâu cả, chắc không có dịch vụ vệ sinh định kỳ.”
“Vậy mùi cồn sát trùng này từ đâu ra?”
Đầy hoài nghi, Giang Thần tiếp tục đi lên, đến tầng 4, hắn thấy có một căn hộ mở cửa ngoài, sau cánh cửa sắt phòng chống trộm là một tiểu nữ hài đang cầm bát ăn cơm.
“Tiểu muội muội, sao ngươi lại ăn cơm trước cửa thế?” Giang Thần mỉm cười hỏi.
Tiểu nữ hài liếc hắn một cái: “Thúc thúc, ngươi dọa bằng hữu ta rồi!”
“Bằng hữu?” Giang Thần ngạc nhiên nhìn xung quanh, trong hành lang hoàn toàn không có ai cả.
“Đúng vậy, lúc nãy bằng hữu ta còn ngồi đây ăn cơm với ta, thúc thúc lên là làm hắn bỏ chạy mất rồi.” Tiểu nữ hài vừa dứt lời thì từ trong nhà vọng ra giọng quát của một nữ tử.
“Dao Dao! Ngươi đang nói chuyện với ai?”
Sau đó một nữ tử xuất hiện, đeo tạp dề, nhìn thấy Giang Thần là người lạ liền nhíu mày: “Giữa đêm khuya ngươi vào tòa nhà chúng ta làm gì?”
“Đại tỷ, ta đến đây tìm người, ngươi có quen biết Trương Mỹ Mỹ không?”
Vừa nghe cái tên đó, nữ tử thay đổi sắc mặt, vẫy tay đuổi như đuổi ruồi: “Không quen, chưa từng nghe nói đến, ngươi đi đi!”
Nàng đang định đóng cửa lại, rồi lại thở dài, cảnh báo: “Nghe lời ta, rời khỏi đây thật nhanh, gần đây khu chung cư rất hỗn loạn, nếu nghe có ai hỏi ngươi ta có đẹp không, ngươi cũng đừng quản cái gì, cứ quay đầu chạy đi.”
Mắt Giang Thần sáng lên: “Tại sao?”
“Bởi vì nếu ngươi bảo nàng xấu. thì nữ nhân đó sẽ phát điên lên, cắt ngươi ra từng khúc!” Nữ tử quát.
“Còn nếu ta khen nàng đẹp thì sao?”
“Ha ha, ngươi nghĩ việc bịa ra khen ngợi một người bị phá hủy khuôn mặt là xinh đẹp sẽ nhận lại thiện chí à? Không đâu, ngươi chỉ làm tăng thêm sự tự ti mặc cảm của nàng thôi. Lúc đó nữ nhân đó sẽ biến ngươi thành bộ dáng giống nàng mà thôi!”
Bốp!
Nữ tử nói xong kéo nữ nhi đi, đóng sầm cửa lại.
“Đa tạ đại tỷ.” Giang Thần gật đầu, xoay người nhìn lên những tờ quảng cáo phẫu thuật thẩm mỹ dán trên tường hành lang, hắn đã có một suy đoán về vụ án mạng này.
Tiếp tục đi lên tầng 5, Giang Thần nhìn thấy có một cánh cửa phòng để hé mở, bên trong có mùi máu thoang thoảng.
“Có chuyện?’’
Hắn đẩy cửa, cảm thấy hơi nặng, dùng thêm sức.
Bịch!
Một cái xác rơi xuống.
Hình như có người dùng xác chặn sau cửa, ai mở cửa sẽ thấy cảnh kinh hoàng này.
Giang Thần không quá hoảng sợ, cúi xuống quan sát, thấy đó là xác một nam tử, trên người không vết thương gì, chỉ trừ khuôn mặt bị chặt nát thành từng miếng.
“Hắn bị chặt khuôn mặt cho đến chết, trước khi chết chắc chắn đã trải qua đau khổ giãy dụa.”
Giang Thần lẩm bẩm, đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân gấp gáp từ cầu thang trên chạy xuống. Ngay sau đó, một nữ tử lao ra, nàng mặc quần jean bó sát và áo sơ mi trắng, gương mặt thanh tú không thua kém gì Lâm Ấu Vi.