Chương 298

Phiêu Miễu Chi Lữ

Tiêu Tiềm

12.813 chữ

22-03-2023

Lý Cường không nhịn được thầm khen thần khí này thật tốt, chẳng những có thể chống đỡ tiên kiếp, còn có thể thu tập kiếp lôi hình thành nên tiên kiếp. Theo hắn đoán, bắt được kiếp lôi này chỉ cần tu luyện qua, có thể phóng thích đi ra. Kiếp lôi như vậy nếu phóng đi ra, tiên nhân bình thường không thể chống đỡ, hắn ngẫm lại cảm thấy rét lạnh.

Đột nhiên, Lý Cường phát hiện có chút không đúng, màu sắc của Lôi Kiếp Thai từ từ trở nên trong suốt. Hắn nhớ tới tao ngộ gặp ở Tuyền Tinh Thai, biết sẽ có thủ hộ thần thú đi ra.

Hắn vội vàng quát: " Sư cô cẩn thận, thủ hộ thần thú đi ra!" Hắn thoáng lui về phía sau. Do chân thân mặc thủ hộ thần giáp, phân thân không thể mượn vũ khí của chân thân, hắn chỉ có thể dùng cấm chế bình thường đến công kích, thực lực giảm xuống rất nhiều.

Cũng quả nhiên, trên Lôi Kiếp Thai toát ra một thủ hộ thần thú, đó là một thần thú cao chừng hai thước, trong tay cầm theo một cây búa làm vũ khí, thủ hộ thần giáp của nó là màu đỏ, hỏa lưu vờn quanh nóng hổi. Nó vừa hiện ra đã giơ búa lên, một vòng hồng mang hướng lên trên vọt tới.

Thần thú này tựa hồ có chút ngu ngốc, không ngờ nó lại công kích Tập Lôi Bình ở phía trên.

Lý Cường cũng ứng phó không kịp, hắn không nghĩ tới thủ hộ thần thú vừa hiện thân đã đánh loạn.

Thiên Cô quát nhẹ một tiếng, Tập Lôi Bình đột nhiên thu nhỏ lại, cùng lúc đó, thân hình nàng hướng ra phía ngoài bay ngược.

Lý Cường tâm niệm vừa động, phân thân lập tức hướng một bên tránh thoát.

Hoàng Sắc Tiến Lôi đột nhiên mất đi ngăn cản, nhất thời bộc phát ra. Một đoàn quang mang chói mắt màu vàng bạo khai, vô số hỏa hoa phun ra. Chỉ nghe thủ hộ thần thú điên cuồng hét lên rung trời, chỉ trong tích tắc, đã bị đánh cho hồn phi phách tán.

Lý Cường kinh ngạc cực kỳ, chỉ một đạo Hoàng Sắc Tiến Lôi đã diệt rớt đi một thủ hộ thần thú. Không đợi hắn hiểu được, lại thêm một đạo Hoàng Sắc Tiến Lôi bổ về phía phân thân của hắn, Lý Cường rất nhanh kháp động thần linh huyền, tay xuất ra một đoàn kim quang, trong tiếng nổ ầm ầm, phân thân không ngờ cũng làm hắn hao đi hai phần thần dịch lực.

Thiên Cô lại một lần nữa dùng Tập Lôi Bình ngăn trở kiếp lôi, hỏi: " Thế nào? Uy lực của kiếp lôi như thế nào?"

Lý Cường trong lòng còn sợ hãi, nói: " Oa, thật lợi hại…di, đó là cái gì?"

Trên Lôi Kiếp Thai có một cây búa lớn cổ quái đang qua lại quay cuồng, thần giáp của thủ hộ thần thú lại tiêu mất.

Thủ hộ thần thú nọ cũng là xui xẻo, dựa theo thực lực của nó, chỉ cần vượt qua Ngân Sắc Bôn Lôi đệ nhất kiếp, thì sẽ được truyền tống, không cần đợi tới Hoàng Sắc Tiến Lôi đệ nhị kiếp, nhưng thật ra vì thực lực của nó không thể chống đỡ được Hoàng Sắc Tiến Lôi.

Do Thiên Cô dùng Tập Lôi Bình thu tập kiếp lôi, làm cho Lôi Kiếp Thai không cách nào mở ra, đợi khi nó mở ra, thì kiếp lôi đã trở thành đệ nhị kiếp rất lợi hại, con thủ hộ thần thú xui xẻo này bị phách đến hồn phi phách tán, chỉ để lại vũ khí là cây búa lớn.

Lý Cường tò mò cho phân thân bay lên Lôi Kiếp Thai, chụp lấy cây búa lớn.

Thiên Cô quát: " Cẩn thận, đừng dừng lại trên đài!"

Một đạo tiến lôi hiện lên Tập Lôi Bình oanh hướng phân thân của Lý Cường, Lý Cường sợ đến tay giơ lên búa lớn, một vòng hồng mang hướng phía trên bay lên.

Nếu nhìn kỹ, vòng hồng mang này cùng với thủ hộ thần thú phát ra có chút bất đồng, trong hồng mang giáp tạp kim quang nhè nhẹ.

Trong tiếng vang lớn, phân thân của Lý Cường đảo bay ra khỏi Lôi Kiếp Thai.

Lý Cường nhìn Thanh Đế nói: " Sư tôn, cây búa này có chút cổ quái." Phân thân mặc dù bị đẩy lui, chân thân của Lý Cường lại không chịu ảnh hưởng. Cây búa lớn trong tay phân thân lóe ra quang hoa màu vàng, không ngờ cũng đem năng lượng của đạo tiến lôi vừa rồi hoàn toàn hấp thu. Hắn tâm niệm vừa động, phân thân biến mất, cây búa lớn xuất hiện trong tay hắn.

Thanh Đế thuận tay cầm lấy cây búa, nhìn lướt qua rồi nói: " Không tệ, đây coi như là một kiện thần khí, có thể hấp thu lôi điện, con thủ hộ thần thú kia có chuẩn bị mà tới, đáng tiếc nó còn chưa kịp phát huy uy lực của thần khí này, ân, ngươi cầm nó làm vũ khí cũng tốt."

Hắn trả lại cây búa cho Lý Cường, nói: " Lập tức đệ tam kiếp sẽ tới, ngươi tạm thời không nên dùng phân thân tiến lên, có Thất Tập Đan, ăn một viên Quy Nguyên Đan là tốt lắm rồi, có thể lập tức khôi phục công lực tiêu hao."

Quy Nguyên Đan là Nhị Tập Đan trong Thất Tập Đan, còn chưa được tính là thần đan chính thức, dùng để bổ sung công lực là đủ, bằng tu vi hiện giờ của Lý Cường, ăn loại linh đan này xong, cơ hồ không cần vận công luyện hóa, trực tiếp có thể hấp thu.

Lý Cường theo lời ăn một viên Quy Nguyên Đan, Kim Tôn Thần Tâm lập tức rất nhanh cổ động lên, không tới vài phút đã hoàn toàn khôi phục thần dịch lực. Lý Cường cười nói: " Không nghĩ tới lại linh nghiệm như vậy, a a, như thế ta không cần sợ nữa."

Bác Tụ do dự một chút, muốn nói cái gì, nhưng lại nhẫn xuống.

Lý Cường là người giỏi quan sát nét mặt của người khác, hắn cười lấy ra một ít Quy Nguyên Đan, nói: " Sư tôn, sư bá, nơi này đệ tử còn có chút Quy Nguyên Đan, a a, đệ tử biết các người không thiếu linh đan diệu dược, cứ cho là đệ tử hiếu kính vậy." Lời này làm cho người ta nghe được thoải mái.

Thanh Đế và Bác Tụ trên mặt đều cũng lộ ra tươi cười. Bác Tụ vốn muốn hỏi, chỉ là ngại mở miệng, bọn họ đều là người tâm cao khí ngạo, rất khó mở miệng hỏi vật phẩm từ người khác, Lý Cường nói như vậy cũng vừa lúc cho bọn họ một cái thang bước xuống, bọn họ cũng thuận thế tiếp nhận.

Quy Nguyên Đan có thể khôi phục công lực rất nhanh, là linh đan cần nhất cho bây giờ. Bọn họ mặc dù cũng có linh đan cùng loại, chỉ là không tốt được như Quy Nguyên Đan.

Không gian của Lôi Kiếp Thai đột nhiên yên tĩnh xuống tới, bầu trời " xích lạp lạp" xẹt qua một ít lửa hoa nhỏ xíu. nguồn TruyenFull.vn

Thanh Đế đột nhiên ngẩng đầu nói: " Không đúng…sao lại không giống đệ tam kiếp xuất hiện…"

Bác Tụ và Lý Cường cũng ngẩng đầu quan sát, chỉ thấy Thiên Cô thu hồi Tập Lôi Bình rất nhanh, yêu kiều quát: " Đi mau, phía sau không phải đệ tam kiếp…hình như thay đổi…"

Lý Cường đột nhiên nói: " Không có thông đạo!" Thông đạo vốn lưu lại nhưng lúc đệ nhị kiếp chấm dứt thì đã lặng yên biến mất, bốn phía đều là vụ mông mông một mảnh, dù sử dụng thần nhãn quan sát cũng không nhìn thấy đồ vật gì.

Có cao thủ như Thanh Đế ở đây, Lý Cường cũng không sợ hãi, dù là trời có sập xuống thì cũng có người đỡ cho, còn không được thì mang theo bọn họ tiến vào Nguyên Giới né tránh.

Lý Cường cười khổ nói: " Sẽ không phải là thần kiếp đó chứ?"

Thiên Cô bay đến bên cạnh ba người, vừa lúc nghe được Lý Cường nói, nàng cười bảo: " Tiểu tử kia, đừng nói lung tung! Nếu là thần kiếp, chúng ta đừng mong chạy thoát, mọi người cẩn thận một chút, ta nhìn không ra là cái gì?"

Thanh Đế nói: " Không đúng, là Cổ Thần cấm chế…kỳ quái, tại sao lại xúc động Cổ Thần cấm chế?"

Bác Tụ Thượng Nhân quát: " Chúng ta tụ tập lại, ta trước tiên bố trí một tầng cấm chế, nhìn xem là thứ gì…" Hắn vừa nói vừa thả ra cấm chế.

Cấm chế ra khỏi tay, Bác Tụ kinh ngạc nói: " Cổ Thần cấm chế thật là lợi hại!" Bốn người bao phủ trong màn hào quang.

Cấm chế do Bác Tụ phát ra vốn nhìn không thấy, bị áp lực quanh người vô hình sở kích, một màn hào quang màu xanh nhạt hiển lộ ra, tựa như một không gian trong suốt áp xuống.

Bốn người bị Cổ Thần cấm chế đè ép tới giải đất giữa trung tâm, Lý Cường kinh ngạc nói: " Di, tựa hồ muốn đưa chúng ta và Lôi Kiếp Thai đi tới!"

Thanh Đế cười nói: " Có ý tứ, chúng ta phá hủy thủ hộ thần thú độ kiếp, xem bộ dáng muốn bắt đám giả thần thú chúng ta bổ sung rồi, hay! Ta thật muốn nhìn xem có lôi kiếp gì mà chúng ta không thể chống đỡ!" Hắn không nhịn được hào khí đại phát.

Thiên Cô cũng không hề quan tâm nói: " Các ngươi đương nhiên không sợ, đều là người từng nhiều lần kinh nghiệm qua tiên kiếp, sư điệt là lần đầu tiên kiến thức, chúng ta phải che chở cho hắn một chút."

Lý Cường rất biết tự lượng sức mình, hắn biết trong bốn người hắn là người yếu nhất, huống chi có cao thủ lợi hại ở chung, hắn thường thường sẽ biểu hiện vẻ lười biếng, không cần ra tay thì tận lực không ra tay, đó là chuyện làm thoải mái nhất. Hắn cười hì hì nói: " Sư cô, sư tôn, sư bá, ta sẽ xem các ngươi đại phát thần uy, hà hà.."

Thanh Đế cười nói: " Đây không giống cách làm người của ngươi…bỏ đi, dù sao cũng không cần ngươi ra tay, tiểu tử kia, cơ trí một chút, nếu có gì không đúng, lập tức đưa chúng ta đi Nguyên Giới." Hắn cũng chuẩn bị xong con đường thối lui.

Trong lòng Lý Cường âm thầm bội phục, Thanh Đế là một siêu cấp cao thủ, việc lo lắng đầu tiên không phải là chống đỡ lôi kiếp, mà là trước tiên tìm được con đường thối lui trước, sau đó mới đi chống đỡ lôi kiếp, như vậy sẽ không lâm vào tuyệt cảnh, thật không hổ là lão gian cự hoạt.

Lý Cường gật đầu nói: " Không thành vấn đề, một khi không đúng, chúng ta lập tức đi Nguyên Giới."

Bốn người đứng trên Lôi Kiếp Thai, hoàn cảnh chung quanh càng khẩn trương, tinh không hắc trầm trầm, vô số tinh quang ở xa xôi lóe ra, Thanh Đế nói: " Hay thật, dùng vũ trụ làm thiên địa, không biết lần này sẽ gặp phải cái gì…"

Thiên Cô tỉnh táo nói: " Ta phỏng chừng lần này không phải thần kiếp, cũng không kém chút nào đâu."

Lý Cường có chút khẩn trương, nói giỡn sao, ngay cả tiên kiếp hắn còn cảm thấy rất khó chống đỡ, nếu thật sự là thần kiếp, hay là mình phải chạy về Nguyên Giới sớm một chút tốt hơn, ở lại chỗ này có khác gì chịu chết. Hắn cũng không phải sợ chết, mà cảm thấy chống đỡ thần kiếp cũng giống như tranh đấu với tự nhiên, thật sự là một chuyện không sáng suốt chút nào.

Đợi chừng mười phút, chung quanh vẫn bình tĩnh yên lặng như trước. Lý Cường nghi hoặc nói: " Chuyện gì xảy ra? Hình như phản ứng gì cũng không có…sư bá, Cổ Thần cấm chế ở chung quanh còn không?"

Bác Tụ Thượng Nhân lắc đầu nói: " Lúc chúng ta rơi vào Lôi Kiếp Thai, thì đã tiêu mất, kỳ quái, sao lại có huyễn cảnh xuất hiện?" Hắn cũng nghi hoặc.

Thiên Cô và Thanh Đế có chút không rõ, trạng huống mơ hồ, hai người không nói gì chỉ đề phòng nhìn quanh.

Một hồi lâu, Thiên Cô nói: " Các ngươi có phát hiện đường ra ngoài hay không?"

Thanh Đế nói: " Bằng thần nhãn của ta, nơi này huyễn cảnh đã thành thật sự, nói cách khác…chúng ta đã tới bên trong Huyễn Tinh Thần Trận, nơi này không có đường ra, sợ rằng…"

Lý Cường cảm thấy đầu óc choáng váng, bởi vì ở trong Huyễn Tinh Thần Trận tựa hồ không thể trở lại Nguyên Giới. Hắn vội nói: " Ta muốn thử xem có thể trở lại Nguyên Giới hay không."

Thanh Đế ngăn cản: " Đừng đi, lúc này đi Nguyên Giới đã muộn. Bởi vì chúng ta phải sấm qua, nếu không còn đường này vĩnh viễn cũng đừng mong đi thông. Chúng ta chỉ có con đường duy nhất này, nếu lãng phí, chúng ta cũng không thể đến tổng xu nữu được nữa."

Lý Cường cẩn thận hồi tưởng tao ngộ lúc mình sấm quan, không khỏi bội phục Thanh Đế sát đất, vẫn là hắn tính toán chính xác.

Tinh không chung quanh bắt đầu động, Lôi Kiếp Thai phi như bay về phía trước, bốn người cho tới bây giờ chưa từng nhìn thấy qua cảnh tượng quái dị như vậy.

Bác Tụ hỏi: " Kỳ quái, chúng ta đang đi địa phương nào? Các ngươi chờ một chút…" Hắn thu lại cấm chế bên ngoài, lắc mình đi tới thái không trung.

Hắn càng thêm kinh ngạc, nói: " Sao lại như vậy? Chúng ta có thể rời đi…ách, không đúng…"

Lý Cường trong tích tắc cũng hiểu được, hắn than thở: " Nguyên lai là như vậy, nếu chúng ta rời đi, thì đã bị hãm vào Huyễn Tinh Thần Trận, nếu muốn đi ra thì không có khả năng…chờ một chút ta thử xem…" Hắn không dám đi một mình, bởi vì Lôi Kiếp Thai đang di động, rời đi sẽ không tìm được Thanh Đế bọn họ nữa.

Thanh Đế lại ngăn cản: " Không được, chúng ta không thể rời khỏi thai tử này, nếu không sẽ tìm không được nữa."

Thiên Cô đồng ý nói: " Đúng vậy, đi tới bước này, vô luận như thế nào cũng không thể sai lầm."

Lý Cường nghĩ thầm: " Bỏ đi, vẫn là khi nào nguy hiểm thật sự rồi hãy đi." Nhưng thật ra trong lòng hắn hiểu được, tới thời khắc nguy cấp chính thức, cũng không nhất định thuận lợi trở lại Nguyên Giới, hắn từng bị vây trong một không gian của Huyễn Tinh Thần Trận, ngay cả Nguyên Giới lực cũng không dùng được.

Tảng lớn tinh vân chậm rãi di động, Lý Cường biết tốc độ như vậy đã rất nhanh, chỉ là không biết Lôi Kiếp Thai bay về phía nơi nào, đi tới gần tinh cầu nào đó thì cũng nhoáng một cái lướt qua.

Dần dần, mọi người đều cũng có chút mất đi kiên nhẫn, Thanh Đế nhỏ giọng nói: " Kỳ quái, sao lại không có động tĩnh gì?"

Thiên Cô đột nhiên thu hồi thủ hộ thần giáp, sắc mặt hơi trầm xuống, nhàn nhạt nói: " Lần này phiền toái lớn, các ngươi xem phía trước…có phải là Thần Phạt Chi Nhãn hay không?"

Sắc mặt Thanh Đế có chút trắng bệch, nói: " Nguyên lai như thế…Lôi Kiếp Thai chỉ cần tới gần, chúng ta sẽ phải kháng cự cỗ hấp lực khủng khiếp vô cùng."

Lý Cường giật mình, cảnh tượng trước mắt làm cho hắn nhớ tới hắc động, đó chính là hắc động trong vũ trụ. Đến tột cùng có phải là hắc động hay không hắn cũng không rõ ràng lắm, nhưng xem vẻ mặt Thanh Đế bọn họ, thứ nọ phi thường khó đối phó.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!