[Dịch] Phản Phái Phải Vô Địch

/

Chương 3: Lời của bổn tọa không cho phép người khác phản bác

Chương 3: Lời của bổn tọa không cho phép người khác phản bác

[Dịch] Phản Phái Phải Vô Địch

Vô Liêu Tiểu Bạch A

4.907 chữ

16-09-2024

"Bẩm giáo chủ, đã điều tra rõ chỉ là môn nhân Ngọc Long kiếm phái, môn phái thuộc hạ Vạn Kiếm môn." Một ám vệ phụ trách tình báo từ phía sau bước ra.

"Hổ Vương, Hầu Vương."

Trong đám người lại xuất hiện hai người, một người lưng hùm vai gấu, một người mặt khỉ mỏ nhọn. "Có thuộc hạ."

"Lệnh cho hai ngươi tiền đến Ngọc Long kiếm phái, đồ tông diệt phái."

"Tuân lệnh."

Trong đoàn Trưởng lão đột nhiên có một người bước ra, mặc áo sơ mi màu xanh lục: "Giáo chủ, tuyệt đối không được, hai năm nay giáo chúng ta vẫn đang dưỡng tinh tích lũy, lúc này động thủ với Ngọc Long kiếm phái rất có thể sẽ liên lụy đến Vạn Kiếm môn."

Hầu Vương nhếch miệng cười nhạo báng,

"Tam Trưởng lão, ta thấy ngươi càng sống càng nhát gan, đường đường là Ma Giáo ta còn sợ một Vạn Kiếm môn như chúng. Nếu dám phản kháng, hầu tử ta sẽ giết hắn trước tiên."

"Tốt lắm, quyết định của bổn tọa sẽ không thay đổi."

"Giáo chủ xin hãy suy nghĩ kỹ, lão giáo chủ vất vả lắm mới tích lũy được gia nghiệp lớn như vậy, không thể ——"

Lời còn chưa nói hết, chỉ thấy Chu Khung ngồi trên ghế Ma Long vươn tay phải ra, trong nháy mắt một bàn tay lớn đen kịt trên bầu trời bắt lấy Tam Trưởng lão, bất kể Tam Trưởng lão giãy giụa như thế nào cũng không thoát ra được.

Chỉ thấy Tam Trưởng lão đột nhiên cắn đầu lưỡi, hét to một tiếng "Bá Thiên Ma Thể", trên người nổi lên ánh sáng, nhưng bàn tay to chỉ khẽ nắm một cái, trong nháy mắt ánh sáng biến mất.

"Đại trưởng lão cứu ta." Chỉ có thể cao giọng gấp gáp hô lên.

Chuyện xảy ra rất nhanh chóng, chờ mọi người phản ứng lại thì Tam Trưởng lão đã hấp hối trong tay hắn.

Đại trưởng lão vẫn luôn nhắm mắt dưỡng thần cũng mở mắt ra. Trong mắt xuất hiện vẻ khó tin. "Giáo chủ, mong rằng cho hắn một cơ hội."

"Nể mặt Đại trưởng lão, ngươi đi ra hậu sơn diện bích tư quá một năm." Đại thủ nhẹ nhàng vung lên, Tam Trưởng lão trong nháy mắt biến mất, xuất hiện ở hậu sơn Tư Quá Nhai.

"Nhớ kỹ, về sau lời bản tọa nói, không cho phép người khác phản bác."

Tam Trưởng lão đột nhiên làm trái lại rất hợp ý Chu Khung, hắn vốn cũng muốn tìm một người để giết gà dọa khỉ, Thập Nhị Ma Vương đều là sau này hắn đề bạt lên nên không thể dùng chiêu này.

Tám vị Trưởng lão còn lại trong tứ đại đường chủ và Trưởng lão đoàn ngoại trừ Thanh Long đường Lý Trường Sinh ra thì đều là những lão nhân đi theo phụ thân hắn. Lòng kính sợ đối với hắn không được sâu nặng, Tam Trưởng lão vừa làm vậy, đúng lúc dùng được.

Quả nhiên bên dưới vô luận là người của Trưởng lão đoàn hay là tứ đại Đường chủ đều cúi đầu thật sâu, phải biết rằng Tam Trưởng lão chính là tu vi Vũ Hoàng trung kỳ. Trong toàn bộ Ma Giáo đều là tồn tại xếp hạng cao, thế mà bị Chu Khung chế phục như vậy. Thập Nhị Ma Vương càng là thần sắc kích động, ánh mắt nhìn về phía Chu Khung nóng rực vô cùng.

Khu vực biên giới Thiên Ma Giáo, trong một khách điếm Duyệt Lai, ba năm nam nữ thắt lưng dắt trường kiếm ngồi ở một cái bàn ăn cơm.

Một nữ tử mặc trường sam màu xanh nhạt, dáng dấp vô cùng thanh tú, "Ngô sư huynh, lần này chúng ta đi ra hàng yêu trừ ma, có thể nói là thay trời hành đạo, "

Một nam tử gầy gò mặc áo sơ mi trắng bên cạnh tiếp lời, "Đó là đương nhiên, đám người Ma Giáo có thể nói là mầm tai họa, người người trừ khử cho thống khoái."

"Cảnh sư huynh, nghe nói ngươi trúng tuyển Vạn Kiếm môn, là thật sao."

"Đương nhiên, Cảnh sư huynh là nhân tài trăm năm có một của Ngọc Long kiếm phái chúng ta, tuổi còn trẻ đã tu luyện đến Võ Sư đỉnh phong, lập tức có thể đột phá Võ Hầu, Ngọc Long kiếm pháp cũng luyện đến tiểu thành, sau khi tiến vào Vạn Kiếm môn cũng nhất định là nhân vật một phương."

"Nhưng ta nghe nói giáo chủ Ma Giáo mới hai mươi mốt tuổi đã đạt cảnh giới Võ Đế rồi."

Cảnh sư huynh vốn đang hưởng thụ lời khen ngợi của các sư huynh đệ xung quanh, không ngờ có người lại nhắc tới giáo chủ Ma Giáo. Hắn vốn muốn nói vài lời hung hăng, nhưng rốt cuộc cũng không dám nói quá lời.

"Mau ăn đi, lần này chúng ta đi ra ngoài đã một tháng rồi, đến lúc nên trở về môn phái nghỉ ngơi một chút."

Ầm một tiếng vang lớn, cánh cửa lớn của khách điếm lập tức vỡ vụn. "Nên nghỉ ngơi một chút, Diêm Vương gia đã nhớ các ngươi rồi đấy."

Một đám người đi vào từ cửa lớn, hai người dẫn đầu, một người lưng hùm vai gấu, một người mặt khỉ mỏ nhọn.

"Làm sao có thể, không thể nào..." Nam tử được xưng là Cảnh sư huynh trông thấy hai người lập tức sợ hãi ngồi phịch xuống đất. Hắn biết hai người này, lúc đến hắn đã cố ý chú ý đến bức họa của các cao thủ Ma Giáo, vốn nghĩ phòng bị trước khi họa đến, không ngờ lại thật sự gặp phải.

Đoàn người của ta chỉ giết một số tiểu nhân vật của Ma Giáo mà sao lại chọc giận hai vị đại lão này, hai vị này chính là Ma Hổ Vương và Ma Hầu Vương trong thập nhị Ma Vương của Ma Giáo, đều có tu vi Võ Vương đỉnh phong, phải biết rằng ngay cả vị chưởng môn mạnh nhất Ngọc Long kiếm phái của bọn họ cũng chỉ mới đạt Võ Vương cao giai. Chỉ có một người này, còn lại ngay cả Võ Vương cũng không có một ai.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!