Phận Hồng Nhan

/

Chương 21: Thân mật

Chương 21: Thân mật

Phận Hồng Nhan

4.998 chữ

08-02-2023

Màn đêm dần buông, trong căn nhà nhỏ vẫn còn ánh sáng của ngọn đèn dầu hắc ra mờ mờ. Cô vẫn đang ôm nàng trong vòng tay mình, tuy vòng tay cô không to lớn và rộng như đàn ông nhưng nó ấm áp và an toàn đối với nàng. Có những chuyện tưởng chừng như đã cắt đứt sợi tơ duyên này của cả hai, nhưng rồi cô và nàng lại tìm thấy nhau một lần nữa và cùng nhau nối lại mối duyên tình này.

Ngoài trời tiếng dế, tiếng ếch vang lên tạo nên một bản nhạc đồng quê đặc trưng, khi màn đêm buông xuống cũng là lúc chúng ta sống thật với cảm xúc của mình nhất. Cô ôm nàng trong vòng tay rồi kể cho nàng nghe những câu chuyện của đời mình, nàng cũng đáp lại cô bằng câu chuyện của chính mình. Khi thương một ai đó chúng ta sẽ muốn nghe về tuổi thơ, về gia đình, về sở thích của đối phương, nghe để thương và thấu hiểu hơn về nhau.

Cô đang thì thầm thì bắt gặp ánh mắt nàng đang chăm chú nhìn mình, trong ánh mắt đó cô thấy được hình bóng phản chiếu của mình, nàng có đôi mắt rất đẹp, nhưng trước khi gặp cô, đôi mắt nàng chỉ nhuốm màu buồn bã. Cô đưa tay sờ lên mặt người thương, vẫn như lần đó cô nhẹ nhàng dùng ngón tay vẽ lại khuôn mặt người cô thương.

Trong lúc đang vẽ cô khẽ cười rồi thì thầm với nàng

"Chị có biết lúc trước Khuê đã hôn trộm chị không?"

Nàng nhẹ gật đầu, nàng biết nhưng lúc đó nàng đã không đủ can đảm để đối diện với cô

"Chị biết...nhưng chị không dám đối diện với Khuê"

Cô cười cười rồi chọc nàng

"Biết vậy...Khuê đã hôn chị nhiều hơn rồi"

Nàng khẽ nhéo nhẹ má cô

"Khuê cơ hội quá đó nghen"

Cô bật cười rồi nắm lấy tay nàng hôn nhẹ lên

"Ai mượn người thương của Khuê đẹp quá mần chi"

Nàng hỏi ngược lại cô

"Rồi lỡ tui xấu, mấy người còn thương tui hông hả đa?"

Cô không do dự mà gật đầu, cô thương nàng không phải vì nàng đẹp, cô thương con người nàng, thương từ những điều nhỏ nhặt nàng dành cho cô. Cô nhìn sâu vào đôi mắt nàng rồi đáp lời

"Dù chị thế nào, Khuê vẫn thương chị, mãi mãi"

Nàng khẽ cười, vẫn chưa hết chọc cô, nàng lại hỏi tiếp

"Thương đến già luôn hả đa?"

Cô nựng nhẹ má nàng rồi cười cười, vẫn nhìn nàng rồi trả lời

"Không...."

Thấy ánh mắt nàng ngạc nhiên nhìn mình, cô mới khẽ nói tiếp

"Không những thương đến già mà nếu có kiếp sau Khuê vẫn muốn được yêu chị..."

Nàng đưa tay lên ôm lấy mặt cô rồi thì thầm

"Chị cũng vậy, nếu có kiếp sau, chị vẫn muốn được gặp và yêu Khuê"

Cô nhìn nàng thật lâu rồi từ từ chạm môi mình lên môi nàng, một nụ hôn nhẹ nhàng đầy trân trọng. Cô luôn như vậy, không đòi hỏi, không trách hờn, chỉ cần nàng cảm thấy hạnh phúc, vui vẻ thì cô đã thấy hạnh phúc lắm rồi.

Một nụ hôn kéo dài thật lâu mới rời ra, nàng nhìn cô rồi khẽ thì thầm

"Chị...muốn...được...thuộc...về...Khuê...."

Nói rồi nàng lại hôn cô một lần nữa, nàng đã lấy hết can đảm của mình để nói ra với cô. Không phải vì nàng vì áy náy mà cho cô gần gũi, đây là do nàng muốn được thuộc về cô.

Nụ hôn từ nhẹ nhàng trở nên nhanh hơn, cô dứt ra khỏi nụ hôn nhìn nàng như muốn chắc rằng nàng cho phép cô được gần gũi, yêu thương nàng. Nàng đưa tay ôm lấy cổ cô rồi kéo xuống thay cho câu trả lời.

Cô run run hôn lên khắp gương mặt nàng, cô chậm rãi vùi đầu vào cổ nàng rồi hôn lên. Tay cô chạm vào hàng nút áo trước ngực nàng rồi nhẹ nhàng cởi từng nút một, cô ngước lên nhìn nàng, hai má nàng ửng hồng lên vì ngại. Cô dịu dàng xoa nhẹ tay nàng rồi cúi xuống hôn lên ngực nàng, nhịp thở của cả hai trở nên rối loạn.

Đây là lần đầu tiên của cô và nàng, cô đang để cho cảm xúc dẫn lối mình. Quần áo được cởi bỏ, lúc này nhịp tim của cả hai đang đập rất nhanh, cô cúi xuống ôm lấy nàng, lắng nghe được nhịp tim của mình và nàng đang hoà cùng một nhịp. Cô và nàng để mặc cho cảm xúc dẫn lối, tay cô dần trượt xuống nơi thầm kín nhất của người con gái, cô nhìn nàng rồi cúi xuống hôn lên môi nàng thật lâu. Nàng đưa tay ôm lấy cổ cô khẽ nói, trong giọng nói khẽ run run

"Chị...muốn...Khuê...yêu thương chị..."

Lời nói ra vừa dứt cô cũng không chần chừ nữa mà khẽ tiến vào trong nàng, tuy có chút vụng về nhưng nàng cảm thấy hạnh phúc lắm. Cô yêu thương nàng bằng tất cả tình yêu của cô đối với nàng, lúc này nàng mới cảm thấy mình thật sự được yêu thương và trân trọng.

Khi gần đạt đến cao trào, nàng đưa tay ôm chặt lấy cô. Cô cảm nhận được sự khó chịu của nàng nên càng lúc càng nhanh giúp nàng giải toả sự bức bối đó. Cô vừa ôm chặt lấy nàng vừa thủ thỉ bên tai nàng

"Khuê...thương...chị..."

Hơi thở cô phả vào tai nàng nóng rực

"Ưm...chị...cũng...thương...Khuê...nhiều...lắm"

Giọng nàng như lạc đi, nàng thuộc về cô kể cả tâm hồn lẫn thể xác. Hai tay nàng run run ôm lấy cô, chuyện này không phải chỉ có nam và nữ mới hoà hợp, cô và nàng để cảm xúc dẫn lối, một chút vụng về nhưng chứa đựng tình yêu thương của cô đối với nàng.

Khẽ ôm chặt lấy nàng vào lòng, cô nhẹ hôn lên trán người thương rồi mỉm cười hạnh phúc. Nàng cũng vùi vào ngực cô rồi vòng tay qua eo ôm chặt lấy cô, nàng hạnh phúc vì được trao tất cả cho cô. Cùng lúc ánh mắt của hai người chạm nhau, trong đó chứa đựng hình ảnh của đối phương. Đây là tình yêu, tình yêu của cô và nàng.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!