Chương 59

Ông Tơ Bà Nguyệt Se Duyên Chạy Đằng Trời

5.386 chữ

21-01-2023

Chiếc xe ô tô màu đen sang trọng, dừng lại giữa rừng cao su rộng lớn, người làm thay nhau nhìn chiếc xe họ biết là ai đến rồi, chỉ có thể là Cô út, Cô chủ của bọn họ thôi, bọn họ chờ Cô út đến để xử lý tên cai tổng đáng chết kia, để bọn họ còn làm để kiếm cơm nữa, dù Cô út có ác thiệt nhưng cũng cho bọn họ miếng cơm manh áo, đâu như tên cai tổng này, lần nào đến cũng kêu người tập trung bọn họ lại rồi chỉa súng uy hϊếp.

Xe dừng lại Chí đi xuống, bước về phía sau mở cửa cho Cô út, Cô út bước xuống xe nhìn cảnh tượng trước mắt nhíu mày.

"Tên cai tổng đó lại đến làm loạn nữa hả con?" cảnh tượng trước mắt Cô út bây giờ là những tên lính pháp đang bao vây lấy rừng cao su của Nàng, chỉa súng vào công nhân của Nàng.

"Dạ, nên Cậu mới kêu con về gọi Cô đó ạ." Chí cúi đầu đáp. Chí cũng ấm ức lắm bọn này quá là làm càn đi.

Cô út nhìn một lượt xung quanh rồi nhếch môi cười. Hay lắm năm lần bảy lượt đến chỗ Nàng gây chuyện.

Cô út đi vào trong căn nhà được cắt lên để dành cho, Cậu cả mỗi khi nào có việc sẽ ngủ lại đây, không lớn cũng không nhỏ, có phòng ngủ, có phòng để xử lý công chuyện, có sảnh chính cũng là nơi đến bàn chuyện mần ăn và hợp tác, Cô út vừa vào đến cửa, thì nghe tiếng cai tổng :

"À Cô út đến rồi, vào ngồi vào ngồi. " Cai tổng cười, mà hèn lắm.

Cô út không đáp lại im lặng nhìn cai tổng, đi vào ngồi cạnh Cậu cả.

"Em đến rồi." Cậu cả vui vẻ khẽ liếc nhìn cai tổng cái rồi nói nhỏ vào tai Cô út "Hắn đến đây gay chuyện, anh có hỏi hắn muốn cái gì hắn đều lắc đầu nói không, cứ ngồi lì ra đó, làm sáng giờ không mần ăn được gì hết. " Cậu cả mách Cô út, thật ấm ức mà dù sao cậu cũng là Cậu cả nhà họ Nguyễn mà tên cai tổng nhỏ nho này không xem cậu ra gì cả.

Cô út nhìn Cậu cả cái, ánh mắt muốn nói lên sự khinh bỉ, ai biểu hiền quá chi, thử đập bàn đuổi hắn đi coi hắn dám làm gì không.

Rồi Cô út nhìn qua tên cai tổng, cai tổng tên đầy đủ là Võ Đức Hùng, năm nay 40 làm tay sai cho pháp, à không không làm con chó cho bọn pháp mới đúng, phản nước cầu vinh.

"Không biết hôm nay cai tổng Võ, lại, đến đây là có chuyện gì? " Cô út không lạnh không nhạt, mặt không cảm xúc nhìn cai tổng hỏi.

"Haha thật là có chuyện. " cai tổng Võ cười haha rồi nói tiếp "Theo như tui được biết, Cô út năm nay cũng 28 rồi, mà chưa có mối hôn sự nào nhỉ?" cai tổng Võ nhìn Cô út cười.

Cô út nghe câu hỏi khẽ nhíu mày lại "Thì sao?" đây là muốn đi đầu thai sớm này.

"Là như thế này, Thống đốc của chúng tui ngài Bùi An, năm nay 30, trong một lần đi xuống đây vô tình được chứng kiến, dung mạo xinh đẹp tuyệt trần của Cô út, làm ngài ấy tương tư đến giờ, nên kêu tui lại đây để hỏi cưới Cô út đây về làm vợ ba không biết Cô út có chịu không." cai tổng Võ xoa xoa tay, cười cười hỏi.

"Ông giỡn hả? Làm vợ ba?? Không có cửa đâu." Cô út chưa lên tiếng thì Cậu cả đã nhịn không nổi rồi, Cậu đứng thẳng người lên quát vào mặt cai tổng Võ. Trời trời em Cậu thà ở vậy đến già cũng không làm vợ lẽ đâu.

Cai tổng Võ thu lại nụ cười " Ý Cậu cả là sao, gả cho Thống đốc chúng tui làm vợ ba đã là phước phần của Cô út đây rồi, Cậu nghĩ thử coi Cô út năm nay bao nhiêu tuổi rồi, người ta mười tám đôi mươi đã có chồng sinh con rồi, hơn nữa Cô út đây còn mang tiếng sát chồng đó, ai ở đây mà không biết Cô út có hai mối hôn sự không thành, hai người chú rể điều chết trước lúc chưa xảy ra hôn lễ."

"Ông." Cậu cả định mắng tên cai tổng này thì bị Cô út giơ tay ngăn lại. Cậu không hiểu nhìn Cô út, Cậu tức đến mức thở hồng hộc hồng hộc luôn, tim phổi Cậu nóng lên hết rồi. (˘・_・˘)

Cô út nhìn cai tổng Võ, nhẹ nhàng nở một nụ cười "Mong cai tổng Võ về chuyển lời đến với Thống đốc, rằng tui Nguyễn Diễm Châu không có tài đức gì hết, cũng như không có phước phần được làm vợ ba của ngài ấy đâu." ánh mắt Cô út lóe lên ý định gϊếŧ người, rồi nhanh chóng biến mất.

Cai tổng Võ đứng lên nhìn Cô út, dùng giọng uy hϊếp nói "Thế Cô út đây là muốn bị ép mới chịu đúng không."

Cô út nở nụ cười mỉa mai cũng đứng lên nhìn thẳng vào mắt cai tổng Võ, nhếch mày :"Thì cứ thử xem?" từ nhỏ đến lớn Nàng ghét nhất là bị uy hϊếp, Nàng chưa từng sợ bất cứ điều gì.

"Tốt Cô út cứ chờ đó." cai tổng Võ bị Cô út làm sợ, lùi về phía sau. Nhìn Cô út với Cậu cả rồi đi ra khỏi nhà, rút lính đi về.

"Tức chết anh." Cậu cả đập mạnh xuống bàn một cái. Thở hồng hộc hồng hộc.

Cô út nheo mắt nhìn theo hướng cai tổng bỏ đi "Chí lấy giấy bút ra đây."

"Dạ thưa Cô." Chí nãy giờ im lặng đúng trong góc, nghe Cô út kêu liền đáp.

"Em định làm gì. " Cậu cả nhìn theo Chí rồi quay lại nhìn Cô út.

"Hưm một cai tổng nho nhỏ nhờ có chống lưng là Thống đốc nên không coi nhà họ Nguyễn ra gì nên phạt." Cô út ngồi xuống ghế, rõ rõ những ngón tay xinh đẹp xuống bàn.

"Em định phạt như thế nào?" Cậu cả nghe vậy liền hết giận vui vẻ ra mặt, ngồi xuống kéo ghế lại sát Cô út.

"Anh hỏi làm gì, đi ra ngoài chỉ đạo công nhân làm kìa." Cô út ghim chuyện bữa Cậu cả trêu Nàng nên giờ có cơ hội là trả liền.

"Thôi mà em, nói anh cả biết đi mà. " Cậu cả đáng thương chấp tay năn nỉ Cô út.

"Không." Cô út mặt lạnh tanh trả lời một chữ gọn gàng sạch sẽ.

"Không thì thôi." Cậu cả nhìn Cô út với ánh mắt ai oán, đứng lên đi ra ngoài chỉ đạo công nhân làm, chứ hồi sáng giờ có làm được miếng mũ cao su nào đâu.

Cô út nhìn phía sau lưng Cậu cả cười khổ lắc đầu, lớn rồi mà như con nít vậy đó.

Tác giả muốn nói.

Cảm ơn bạn Minh Tú Thái đã đề cử, cảm ơn bạn nhiều.

Cảm ơn các đọc giả đã ủng hộ mình.Chân thành cảm ơn. (´∩。• ᵕ •。∩`)

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!