Chương 14

Nhật Ký Hoa Hướng Dương

8.231 chữ

15-12-2022

Khi cơn nóng trong kỳ động dục đến, khuôn mặt nhỏ của Phương Tứ đỏ bừng, giống như chỉ có dán lên cổ Lục Hi Cảnh mới có thể khiến cậu thấy mát hơn.

Cậu khép hờ mắt, tay lại không nhàn rỗi, nóng vội cởi cúc áo sơmi của Lục Hi Cảnh, cọ tới cọ lui đến mức hai mắt Lục Hi Cảnh phát hỏa, một tay ấn Phương Tứ trở lại giường, một tay cởi quần của cậu.

Nhưng Phương Tứ cũng an phận không được bao lâu, đôi chân trắng nõn thon dài trực tiếp quấn lấy vòng eo rắn chắc của Lục Hi Cảnh.

Cho dù là Omega có khả năng tự chủ cực mạnh thì tới kỳ động dục kỳ sẽ biến thành một dâm phụ, đắm chìm trong tình dục vô biên vô hạn, không hề để ý tôn nghiêm khẩn cầu Alpha yêu thương.

May mắn Lục Hi Cảnh cũng không để Phương Tứ phải cầu xin lâu, rất mau sau đó quần áo trên người đều bị lột sạch.

Phương Tứ treo mình ở trên người Lục Hi Cảnh, nước mắt lưng tròng, như cá không thể sống thiếu nước, chỉ có kề sát vào da thịt anh cậu mới có thể thở được.

“Tiên sinh…..” Giọng nói mềm mại của Phương Tứ mang theo vẻ tủi thân khóc hức hức nức nở, mới vừa thành niên không bao lâu Omega phải chịu sự dày vò của dục hỏa, lại ngoại trừ việc cầu xin Alpha giúp đỡ thì cũng không biết phải làm cái gì.

“Em muốn cái gì?” Giọng Lục Hi Cảnh khàn khàn, rõ ràng đã cứng đến đau đớn lại còn cố nhịn.

“…..Hức…, tiên sinh ……em…..muốn…..” rõ ràng Lục Hi Cảnh còn chưa kịp làm cái gì, mà Phương Tứ đã khóc mất rồi.

Omega này thật khó hiểu.

Lục Hi Cảnh nhất thời đã quên những gì Phương Tứ từng trải qua thời thơ ấu, dùng suy nghĩ của thẳng nam âm thầm đánh giá trong lòng.

Lục Hi Cảnh đè Phương Tứ ở dưới thân người mình, dịu dàng hôn lên khóe mắt ầng ậng nước.

Bàn tay to vuốt ve da thịt xinh đẹp mỏng manh bên dưới.

Lòng bàn tay như là mang theo mực đỏ, một chút một chút vẽ lên trang giấy trắng, nhuộm hồng toàn bộ thân thể quyến rũ, mềm mại như mèo nhỏ của cậu.

Nhưng bên ngoài có dịu dàng thế nào, dương v*t thô dài vẫn là hùng hổ để trên bụng nhỏ của Phương Tứ, nóng đến mức Phương Tứ liều lĩnh muốn hôn lên môi Lục Hi Cảnh, không thể chỉ có một mình cậu rơi vào lưới tình dục vọng.

Lục Hi Cảnh sững sờ trong giây lát, sau đó tránh khỏi đôi môi của Phương Tứ, bắt đầu khởi xướng một cuộc công kích càng mãnh liệt.

Bộ vị mấu chốt của Phương Tứ bị nắm lấy, không còn có sức lực truy cứu hay tránh né động tác của Lục Hi Cảnh, chỉ có thể phát ra âm thanh như tiếng mèo kêu, rầm rì khẩn cầu càng nhiều.

Động tác tay của Lục Hi Cảnh không tính là thuần thục, nhưng để đối phó Phương Tứ vẫn còn dư dả.

Phương Tứ nức nở gọi  “Tiên sinh” hết lần này tới lần khác.

Lông mày cũng nhíu lại, không biết rốt cuộc là đau đớn hay là sung sướng.

Chẳng mấy chốc, khi ngón tay lại vuốt ve lỗ nhỏ mới chỉ được chạm qua trước đó một lần, Phương Tứ sung sướng bắn ra.

Khoái cảm ập tới giống như núi lửa phun trào, bụng dưới Phương Tứ co rút, ngón tay vội nắm lấy ga trải giường,  hai chân thon dài mảnh khảnh quấn chặt lên eo Hi Cảnh, miệng mở to thở hổn hển một hồi lâu mới có thể bình tĩnh lại.

Bàn tay to đang làm loạn đã sớm sờ lên tiểu huyệt ở phía sau, Lục Hi Cảnh cảm thấy tay dính nhớp ẩm ướt, nhất thời không phân biệt được rốt cuộc là t inh dịch Phương Tứ vừa mới bắn ra hay là dịch Omega tự động tiết ra trong kỳ động dục.

Phương Tứ nằm ở trên giường cố gắng mở hai mắt, lờ mờ thấy Lục Hi Cảnh đang cúi đầu nhìn nơi đáng xấu hổ của mình, cậu vặn vẹo mông vểnh ý đồ dụ dỗ Lục Hi Cảnh nhanh lên một chút, lại bị nhéo mạnh một cái lên cặp mông trơn mềm.

“Tiên sinh…..giúp, giúp giúp em đi mà…..” Phương Tứ chống tay lên giường, muốn ngồi dậy.

Cậu cảm thấy cự kỳ tủi thân khi không thể ôm Lục Hi Cảnh.

“Giúp như thế nào?” Lục Hi Cảnh liền thăm dò hậu huyệt đã thấm đẫm dịch nhầy trơn bóng, phát hiện bên trong ướt đến mức rối tinh rối mù.

Tiểu huyệt mở ra khép vào như có thể hô hấp được, xem ra là đã động tình mất rồi.

“…..

A… ưm…..

tiến vào…..tiên sinh tiến vào đi ạ…….” Phương Tứ khó chịu, cầu xin anh, tay không ngừng nắm lấy ngón tay Lục Hi Cảnh đang đè ở bắp đùi của cậu.

Lục Hi Cảnh nhìn chằm chằm bàn tay đang nắm lấy ngón trỏ của mình, mảnh khảnh yếu ớt nhưng lại có lực.

Tuy vậy anh vẫn có thể dễ dàng tránh thoát.

dương v*t hô dài nóng bỏng để ở huyệt khẩu cứ như hổ rình mồi, nhưng đối với Phương Tứ đang đắm chìm trong dục thì lại không có một chút cảm giác sợ hãi, vặn vẹo cặp mông thúc giục Lục Hi Cảnh mau lên một chút.

Lục Hi Cảnh cũng không hề nhẫn nại, qua loa khuếch trương hai cái liền đem quy đầu nhét vào trong huyệt nội.

Thịt mềm giống như tơ lụa loại một, vào kỳ động dục phía trong tiểu huyệt nóng giống như một cái bếp lò đang nổi lửa, vừa chặt lại vừa nóng, thoải mái đến mức sắp tan ra.

Thân thể Omega ở kỳ động dục so ngày thường càng kiên cường dẻo dai hơn một chút, chịch như thế nào cũng sẽ không bị thương.

Vẻ mặt Lục Hi Cảnh giống như không bị ảnh hưởng bởi dục vọng, nhưng ánh mắt lại còn tối hơn so với cả đêm ba mươi.

Mùi Phermone cây gỗ nóng bỏng cũng không ngừng tỏa ra cuồn cuộn.

dương v*t từng chút từng chút tiến toàn bộ vào bên trong tiểu huyệt.

Bên trên cái đó chật ních gân xanh được tiểu huyệt ôm khít và mềm mại nuốt chửng, thong thả đưa đẩy, thỉnh thoảng còn phát ra tiếng nước khiến người ta cảm thấy xấu hổ.

Niệm tình đây là lần đầu tiên của Omega, ngay cả khi có thể cậu sẽ không dễ dàng bị thương, Lục Hi Cảnh vẫn lịch thiệp như một quý ông, để cho Phương Tứ có thời gian thích nghi.

Lần đầu tiên bị cắm vào, lòng bàn tay Phương Tứ nắm chặt muốn chết.

Móng tay bấm sâu vào lòng bàn tay.

Hạ thân truyền đến khoái cảm chưa từng được trải qua làm Phương Tứ cảm thấy sợ hãi.

Cậu cắn lên cánh tay của mình, hòng ngăn chặn tiếng rên rỉ quyến rũ phát ra trong cổ họng.

“Không được cắn.” Lục Hi Cảnh vươn tay nắm chặt lấy cánh tay Phương Tứ.

Một tay anh đè lấy cả hai tay cậu ở trên giường, lấy sức mạnh cường thế của Alpha ngăn chặn Omega bên dưới.

Có thể là tới kỳ động dục, nên dương v*t cũng không bị cản trở, ướt dịch không ngừng từ trong huyệt tiết ra, giúp cho dương v*t thọc vào rút ra càng thêm thuận lợi.

Khi bị đâm tới lút cán, Phương Tứ cảm thấy sung sướng, thỏa mãn không thể nói thành lời, như là cuối cùng có thể đạt được vật báu bấy lâu thâm ao ước, khiến cho nước mắt cậu trào ra liên tục như được mở khóa.

Từng tiếng “Tiên sinh” vụn vỡ thốt lên, không biết là rên rỉ hay là nức nở.

“Không được làm nũng.” Lục Hi Cảnh một bên mạnh mẽ đâm vào rút ra một bên lật Phương Tứ lại, để cậu quỳ lên trên giường.

“…….Không muốn……” Phương Tứ muốn ôm chặt Lục Hi Cảnh, muốn kề sát ngực anh, muốn nắm chặt lấy ngón tay anh, muốn nhìn xem trong mắt anh có chút nào động tình với cậu không?

“Không được nói không.” Lục Hi Cảnh dùng răng nanh đặc biệt của Alpha cắn lên tuyến thể mẫn cảm Omega, gặm cắn thịt mềm trên tuyến thể như đang nghiến răng, khiến cho cậu phát ra tiếng rên rỉ cao vút, cầu xin anh tha cho.

Toàn thân Phương Tứ nhũn ra, chỉ có dương v*t cứng đến đau đớn, phần đỉnh còn hơi cọ cọ lên tâm ga trải giường thô ráp.

Lục Hi Cảnh mỗi lần đẩy vào, dương v*t liền cọ một chút lên tấm ga trải giường, lại khiến cho cậu càng thêm ngứa ngáy khó chịu, nhưng tay bị Lục Hi Cảnh giam cầm, Phương Tứ chỉ có thể dâm đãng lắc mông, để có thể cầu mong đạt được khoái cảm càng sâu và càng mau hơn

Omega bên dưới chỉ biết ngọt ngào gọi “Tiên sinh” hết lần này tới lần khác, Lục Hi Cảnh cũng hiểu rốt cuộc là cậu muốn cầu xin nhanh một chút hay là chậm một chút, thế là liền tùy tiện phóng túng nghe theo dục vọng của chính mình.

Răng nanh Lục Hi Cảnh cắn sâu vào thịt mềm ở tuyến thể, giọt máu đỏ tươi phản chiếu trên làn da tuyết trắng, đối lập mạnh mẽ này khiến cho mắt Lục Hi Cảnh trở nên đỏ ngầu, đâm vào rút ra càng lúc càng sâu, như thể hận không thể nhét cả hai cái trứng vào bên trong.

Mãi cho tới khi Phương Tứ không có sức lực gọi “Tiên sinh”, một dòng tinh dịch mát lạnh bắn thật sâu vào bên trong thân thể cậu, đồng thời răng nanh của Lục Hi Cảnh cũng cắn sâu vào tuyến thể sau cổ, tiêm Phermone mạnh mẽ của Alpha vào trong tuyến thể của Omega.

Rõ ràng chưa bao giờ được vuốt ve qua, nhưng dương v*t vẫn bị kích thích đến độ bắn ra tinh dịch đặc sệt, Phương Tứ nghênh đón khoái cảm lần đầu tiên trong cuộc đời.

———

Tác giả: Không phải chuyên gia hầm thịt, mọi người ăn tạm đi…

Mèo 40cm: Alo vì không lèm gì nên em nó mới khóc đấy mà có làm gì thì vẫn khóc hoi.

Hêhee ngạc nhiêng hong ông già~~.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!