Trên hội đấu giá, Lục Diệp đã bán trọn vẹn một vạn khối trận bàn, nhưng trên tay hắn vẫn còn một chút hàng tồn. Lục Diệp cũng không rõ hoàn cảnh của trận bàn dưới Vạn Tượng Hải có thể phát huy ra bao nhiêu tác dụng, nhưng thử một lần vẫn không thành vấn đề.
Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là Nhân Ngư tộc có thể bảo vệ tốt trận bàn của mình, không để cho nó bị nước biển ăn mòn.
Về phần phải làm sao mới có thể giải quyết vấn đề này, cũng không phải là chuyện Lục Diệp cần suy nghĩ.
"Đây là cái gì?" Bạch Lộ tò mò nhìn trận bàn, bởi vì quanh năm sinh hoạt dưới biển, bị hoàn cảnh và năng lực bản thân chế ước, Nhân Ngư nhất tộc không hề có thành tựu trên con đường luyện khí, vũ khí trên tay bọn họ cũng chỉ là đồ vật làm ẩu, cũng không có quá nhiều dấu vết luyện khí, tự nhiên chưa từng thấy trận bàn.