Chương 1057

Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời

3.406 chữ

13-04-2023

CHƯƠNG 1057

Nhưng sau khi cho dù bạn có làm bất cứ chuyện gì thì người kia vẫn không tin tưởng bạn vô điều kiện, thì có những kết quả đã không còn quan trọng nữa.

Chiến Mục Hàng có tin tưởng cô hay không, ngay từ lúc anh ta nổ súng với cô, thực sự đã không còn quan trọng gì nữa rồi.

“Tô Thu Quỳnh, xin lỗi, anh không nên không tin em hết lần này tới lần khác như thế.”

Lần đầu tiên giọng nói của Chiến Mục Hàng bất lực hèn mọn đến như vậy, nhưng nỗi khủng hoảng khi mất đi Tô Thu Quỳnh hoàn toàn nghiền ép hết tất cả kiêu ngạo trong lòng anh ta.

Nếu như đời này anh ta không thể có Tô Thu Quỳnh được nữa, vậy thì tất cả niềm kiêu ngạo của anh ta đều trở nên vô nghĩa.

“Tô Thu Quỳnh, anh sai rồi, anh sám hối với em, anh không bằng súc vật, anh nên chết đi. Tô Thu Quỳnh, cho dù em muốn giết anh thì anh cũng sẵn sàng. Tô Thu Quỳnh, đừng không để ý tới anh nữa, có được không?”

Nghe thấy giọng nói nhún nhường cầu xin của Chiến Mục Hàng, trong lòng Tô Thu Quỳnh thực sự không có một chút cảm động nào, cô chỉ cảm thấy nực cười.

Cô nhìn Chiến Mục Hàng, cười vừa xán lạn vừa lạnh lùng: “Chiến Mục Hàng, giết anh, tôi sợ máu của anh làm bẩn tay tôi!”

“Chiến Mục Hàng, cút đi, thực ra tôi rất cảm ơn vì anh đã nổ súng với tôi, như vậy, coi như có thể khiến tôi hoàn toàn chết tâm rồi!”

Phải, chút lửa nhen nhóm trên trái tim từng yêu anh ta sâu đậm đã biến mất hoàn toàn rồi!

“Tô Thu Quỳnh, anh không muốn lấy mạng em! Anh tưởng rằng trong súng không có đạn, anh…”

“Chiến Mục Hàng, đừng nói nữa, thực sự không có ý nghĩa gì cả!” Không đợi Chiến Mục Hàng nói hết, Tô Thu Quỳnh đã ngắt lời anh ta: “Chiến Mục Hàng, có những lúc tôi thực sự cảm thấy hai người ở bên nhau, cái gọi là yêu đến chết đi sống lại, thực sự không phải là quan trọng nhất.”

“Không có điều gì quan trọng hơn tin tưởng cả. Tình yêu có sâu nặng hơn đi nữa, đối mặt với sự nghi ngờ không chút do dự hết lần này tới lần khác thì cũng sẽ nhạt dần, rồi cuối cùng mất hết. Chiến Mục Hàng, anh không cho tôi được lòng tin mà tôi cần, cho nên, trái tim này của tôi cũng không thể trao cho anh được.”

“Chiến Mục Hàng, tôi từng tưởng rằng cho dù tôi có hận anh tận xương, nhưng tình yêu tôi dành cho anh cũng sẽ không thay đổi. Kiếp này, kiếp sau, tôi đều sẽ yêu anh như một con ngu. Nhưng sau này tôi mới phát hiện ra rằng, trên thế giới này chẳng có gì là không thay đổi được cả.”

“Chiến Mục Hàng, tôi thay đổi rồi, thay đổi sang muốn yêu người khác rồi. Chiến Mục Hàng, nếu như anh thực sự cảm thấy mình có lỗi với tôi thì đừng làm phiền cuộc sống của tôi nữa. Dù sao thì, anh đã không còn là gì của tôi nữa rồi!”

Cô thay đổi rồi, thay đổi mà không yêu anh ta nữa, thay đổi sang muốn yêu người khác…

Một người đàn ông mạnh mẽ như Chiến Mục Hàng, giờ lại đột nhiên yếu ớt đến mức không tìm được giọng nói của mình.

Tô Thu Quỳnh không cần anh ta nữa, Tô Thu Quỳnh thực sự không cần anh ta nữa rồi!

Anh ta muốn tiếp tục quấn lấy ăn vạ với Tô Thu Quỳnh, nhưng trong mắt của Tô Thu Quỳnh đã không còn bóng dáng của anh ta nữa, cho dù anh ta có quấn lấy ăn vạ, cũng chỉ bị cô đá ra như đá rác mà thôi.

Chiến Mục Hàng quay người, bước từng bước đi ra khỏi phòng bệnh của Lâm Tiêu như một cái xác biết đi.

Sau khi đi ra khỏi phòng bệnh, cuối cùng anh ta cũng không nỡ tới nơi cách Tô Thu Quỳnh quá xa. Anh ta như một kẻ rình trộm tâm lý vặn vẹo, đứng ở hành lang, gần như tham lam nhìn Tô Thu Quỳnh qua khe hở trên cửa phòng bệnh VIP.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!