Chương 3

Live Stream Hiện Trường Án Mạng

16.930 chữ

23-12-2022

Edit: Cải Trắng

Ký túc xá phòng 103.

Phòng vốn dành cho năm người ở, nhưng kể từ sau khi nạn nhân thứ hai tự sát, biến thành bốn người ở chung.

Nạn nhân thứ hai tên Chu Nam Tùng.

Đồ của cô ấy vẫn ở nguyên vị trí cũ, bao gồm cả chăn đệm và sách vở.

Người nhà chỉ đến lấy một số vật dụng quan trọng, còn bao nhiêu để lại hết.

Dưới yêu cầu mãnh liệt từ bạn cùng phòng, nhà trường tạm thời không xử lý những di vật đó mà trả nguyên về chỗ cũ, chờ khóa học sinh này tốt nghiệp rồi mới đem đi xử lý.

Khung Thương về phòng, bên trong không một bóng người.

Thời gian nghỉ trưa ngắn ngủi, hẳn là mấy bạn cùng phòng ăn trưa xong về lớp bắt đầu tự học luôn.

Khung Thương tìm được giường thuộc về Vương Đông Nhan.

Chỉ tìm kiếm trong chốc lát, cô đã tìm thấy một chùm chìa khóa nhỏ được đặt ở nơi nổi bật nhất, dùng nó mở tủ quần áo.

Tủ gỗ trong trường thoang thoảng mùi gỗ ẩm mốc, cũng đồng thời mãnh liệt tỏa ra mùi băng phiến.

Hai mùi ấy quyện vào nhau, ập ra bên ngoài cánh cửa tủ, mang tới cảm giác gay mũi cho người ngửi.

Khung Thương mở toang cửa tủ ra, để mùi hương ấy bay bớt.

Đồ dùng của Vương Đông Nhan được cô ấy sắp xếp rất gọn gàng.

Có thể nói là vừa nhìn là thấy ngay.

Những vật phẩm cần thiết mà con gái hay có được xếp ở ngăn dưới cùng, ngăn giữa thì áo váy được xếp theo trình tự các mùa xuân hạ thu đông phía tay trái còn bên phải thì để quần.

Ngăn phía trên thì để một ít đồ ăn vặt.

Từ đó có thể thấy Vương Đông Nhan là một cô gái khá biết cách tự kiềm chế, yêu sạch sẽ.

Ở gần cửa tủ có một bình thủy tinh đậy nắp, bên trong đủ loại kẹp tóc, dây buộc tóc cùng với lắc tay hay trang sức.

Khung Thương lấy từ trong bình thủy tinh ra chiếc vòng đeo tay được bện bằng sợi chỉ đỏ.

Trên vòng tay có đính thêm hộp vuông nhỏ xíu bằng kim loại, chính diện khắc hai chữ “XY”.

Ngón tay Khung Thương miết nhẹ lên hộp vuông kim loại nhỏ xíu ấy, suy nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu chính là: Thuyết XY(1) của Douglas hay nhiễm sắc thể nhỉ?

(1)Thuyết XY: Hay phải gọi là “thuyết X và thuyết Y”.

Hai thuyết này được nghiên cứu bởi giáo sư quản lý người Mỹ Douglas MC Gregor.

Hai thuyết hoàn toàn trái ngược nhau về bản chất và quản lý con người.

Các bạn có thể tìm hiểu kỹ càng về học thuyết này hơn tại đây -> link

Khung Thương: “…”

Cô biết, mình ế do thực lực.

Tiềm thức của con người thật đáng sợ.

Khung Thương lôi di động ra, chụp lại vòng tay bện bằng chỉ đó, dùng chế độ quét ảnh(2) để tìm cái gì đó tương tự.

(2)Bạn nào hay mua hàng online chắc sẽ biết cái này ạ.

Chế độ quét ảnh để tìm hàng khi trong tay chỉ có ảnh và không biết phải search tên hàng như thế nào.

Taobao, shopee, tiki,… các thứ đều có đấy ^^

… Thật ra cũng không có gì bất ngờ lắm, chỉ đỏ nối duyên của Nguyệt Lão ở miếu XXX.

Khung Thương: “…”

Được rồi.

Chứng tỏ rằng Vương Đông Nhan yêu cái đẹp, có mục tiêu theo đuổi.

Khung Thương đặt bình thủy tinh sang bên cạnh, bắt đầu tìm kiếm sâu hơn trong đống quần áo.

Đồ riêng của Vương Đông Nhan không nhiều, bởi Nhất Trung yêu cầu mặc đồng phục cả tuần.

Tới khi Khung Thương tìm được hơn nửa tủ đồ thì phát hiện bọc nhỏ màu đỏ.

Mở bao ra, lập tức thấy bên trong có tấm bùa vàng.

Cô không hiểu nét vẽ kỳ quái trên tấm bùa thể hiện cái gì nhưng mặt sau bùa có dòng chữ “an giấc ngàn thu”, công dụng của nó là gì khỏi cần nói cũng biết.

Khung Thương dùng di động quét thêm lần nữa, phát hiện thêm một chuyện khó lường.

Món đồ này bán rất chạy, 25 tệ một tấm, một tháng phải bán hơn chục nghìn tấm bùa.

Đương nhiên, loại bùa bán chạy nhất là cầu phát tài.

… Bản chất của con người tương thông với nhau ghê.

Cơ mà nói thật, tấm bùa đó có tác dụng với cửa hàng mạnh nhất.

Cảm thán xong, Khung Thương trả hết đồ về vị trí cũ, đi tới giường của Chu Nam Tùng ở phía đối diện.

Lần này, cô không lật tìm, chỉ đứng bên cạnh quan sát một lượt từ chỗ nằm tới bàn học.

Trên bàn Chu Nam Tùng có một bức ảnh chụp hai cô gái mặc quần áo giống nhau như đúc, đứng dựa vào nhau giơ tay cười to.

Chính là hai nạn nhân tự sát trước đó.

Song, trên đó cũng để một số vật bình thường như giấy, bài thi, hộp bút lớn.

Khung Thương mặt lạnh tanh chụp lại toàn bộ.

*

Lúc này, khu bình luận trên live stream rất náo nhiệt.

Thứ khiến cư dân mạng hưng phấn chính là manh mối đã lộ ra, khung cảnh như giấu đầu lòi đuôi.

“Tôi còn đang định hỏi, rốt cuộc cô ấy muốn làm gì.

Lật tung quần áo lên rồi nhưng chẳng thu thập món gì.

Không ngờ cuối cùng lại thu được manh mối then chốt [là tôi quá non trẻ].”

“Tôi nhớ chi tiết phó bản này lắm.

Ở lượt chơi trước, người chơi giả vờ ngoan ngoãn thuận theo trước mặt NPC suốt hai ngày trời, hỏi dò điểm mấu chốt của cốt truyện nhưng kết quả thì… Đệch, sai tất! Xong còn để mức độ muốn tự sát full luôn.

Phó bản này nhiều thông tin gây nhiễu quá! Với tình hình trước mặt, tôi có cảm giác, người chơi này rồi cũng nhảy vào bẫy [nhà tiên tri kiêm người đồng cảm].”

“[Suy ngẫm] Chu Nam Tùng mất, Vương Đông Nhan còn cầu cho cô ấy yên giấc ngàn thu, chứng tỏ quan hệ giữa hai người khá tốt.”

“Trường học không dạy tư duy khoa học sao? Sao Vương Đông Nhan lại mua mấy thứ như tấm bùa này?”

“Thám tử tài ba online đây! Vương Đông Nhan và Chu Nam Tùng có mối quan hệ bạn cùng phòng khá tốt mà Chu Nam Tùng với Điền Vận lại là bạn thân.

Ba người họ rất thân nhau.

Sau, họ lại lần lượt tự sát, không người nào tránh được, chắc chắn có âm mưu.

Nói không chừng, các cô ấy đã thấy hiện trường trái pháp luật nào đó và bị đối phương quay sang uy hiếp, trả thù.”

“Hãy suy đoán đơn giản một chút được không? Đây chỉ là đời sống của học sinh thôi mà.

Sao mọi người cứ phát triển nó theo hướng kinh khủng thế?”

“Không phải thám tử nào cũng là Mori Kogoro, có người sẽ là ‘thợ đánh giày’ đấy.

Biệt danh đó chính là để dùng chỉ các bạn[doge].”

*

Giữa lúc cư dân mạng đặt sự chú ý vào bức ảnh kia, Khung Thương xoay người ra ban công.

Cô tựa mình vào lan can, dùng tay giữ cổ, xoay khớp.

Xoay khớp cổ xong, cô dùng súc bẻ tay, khiến xương tay vang lên tiếng “rắc rắc”.

Giãn gân cốt xong, Khung Thương lôi điện thoại ra, bắt đầu gõ văn bản, gửi tin nhắn cho Hạ Quyết Vân.

Nội dung trong di động cô được cắt hình chiếu ở góc bên phải màn hình, tiện cho khán giả theo dõi.

Khung Thương: Về mối quan hệ giữa ba nạn nhân.

Khung Thương: Nạn nhân đầu tiên, Điền Vận và nạn nhân thứ hai, Chu Nam Tùng có quan hệ thân thiết.

[ảnh * ảnh]

Khung Thương: Còn Vương Đông Nhan và Chu Nam Tùng, bạn cùng phòng, quan hệ không tốt.

Hai dòng đầu, khán giả còn thấy mọi thứ y như mình suy đoán, nhưng tới khi dòng thứ ba xuất hiện, mọi người bị dọa cho ngẩn ngơ luôn.

“?”

“Hả?”

“Mị biết ngay mà! Nào có ai được tiếp thu nền giáo dục bắt buộc đi mua bùa an hồn cho bạn mình? Tà môn quá thể! Rõ ràng là do trong lòng có quỷ! Đại lão, anh hùng chúng ta ý kiến giống nhau!”

“Hình như không có chứng cứ xác thực? Dựa vào mỗi cái bùa kia để nói thì không được thuyết phục cho lắm.

Rất nhiều người chỉ mua cho có thôi mà, cái túi gấm đựng bùa cũng được làm rất đẹp nha.

Nước mình nhiều người kiểu tùy tiện nghe với tin mà.”

Hạ Quyết Vân trả lời tin nhắn rất nhanh.

Hạ Quyết Vân: Nói rõ hơn xem nào?

Tốc độ đánh chữ của Khung Thương cực nhanh.

Khung Thương: Trên bàn của hai người họ, đồ dùng học tập, tạp chí, đồ trang trí, cốc chén các thứ không có bất kỳ điểm tương đồng nào.

Nhưng đồ của hai người họ lại có chỗ giống với mấy người bạn cùng phòng khác.

Khung Thương: Dép bệt của Vương Đông Nhan và mấy bạn cùng phòng có phong cách, chất liệu tương tự nhau, suy ra nó đến từ cùng một cửa hàng.

Còn Chu Nam Tùng thì có cốc nước giống bạn cùng phòng, hoa văn tự vẽ khá giống, thuộc cùng một phong cách.

Khung Thương: Căn cứ vào việc hai người cùng ký túc xá nhưng lại tránh dùng đồ giống nhau, tôi đoán quan hệ giữa họ cực kỳ căng thẳng.

Vương Đông Nhan thích chụp ảnh nhưng trong album không có cái nào chụp với Chu Nam Tùng, có thể coi là bằng chứng phụ.

Hạ Quyết Vân: Không tồi.

Khung Thương: [ảnh bùa] Trong đống vật tư của Vương Đông Nhan, tôi không tìm ra được món đồ nào khác chứng tỏ cô ấy theo đạo.

Di động cũng không có tin tức nào liên quan.

Tấm bùa này được mua từ một tài khoản khá nổi trên mạng, tạo hình độc đáo.

Vương Đông Nhan theo tín ngưỡng siêu hình, hẳn chỉ tiện tay mua thôi.”

Hạ Quyết Vân: Tán thành.

Khung Thương: Giữa lúc mối quan hệ giữa hai người đang căng thẳng, Vương Đông Nhan lại tìm mua loại bùa có ý nghĩa nhạy cảm thế này, còn đặt trong tủ quần áo của mình, hành vi khác thường, chắc là muốn để bản thân thoải mái hơn.

Tôi có một suy đoán khá táo bạo, việc Chu Nam Tùng tự sát có liên quan đến Vương Đông Nhan và cô ấy đang mang tâm lý áy náy.

Có thể là liên quan trực tiếp hoặc biết được một số việc.

Hạ Quyết Vân: Có lý đấy!

So với cuộc trò chuyện đầy khí thế giữa hai người thì bình luận trên live stream dần thả chậm tốc độ.

Mới nãy còn lớn tiếng nói hươu nói vượn, giờ bên tai lại vang lên tiếng vả mặt “chát chát”.

Chỉ có một vài người là gửi biểu cảm thể hiện mình đang cười to, trào phúng trong im lặng những ai vừa rồi còn nói lời thề son sắt.

Cơ mà rất nhanh sau đó, cư dân mạng đã vực dậy cảm xúc đau buồn.

Cách tốt nhất để che giấu sai lầm của mình là lên tiếng khích lệ đối thủ, vì vậy, cư dân mạng bắt đầu khen ngợi Khung Thương nhìn thấu mọi chuyện, sau đó làm như không có chuyện gì xảy ra, tiếp tục đoán bước tiếp theo của cục diện.

Đều là cư dân mạng lâu năm, chút tố chất tâm lý này sao có thể không có?

Trên màn hình, hai người vẫn đang trò chuyện.

Hạ Quyết Vân: Còn gì nữa không?

Khung Thương: Chờ tôi làm xong bài tập thì nói cho anh.

Hạ Quyết Vân:? Bài tập gì?

Khung Thương: Bài tập hàng ngày, Ngũ Tam(3), đến gần Mạnh Kiến Bình(3) hơn.

(3)Đều là sách ôn tập mà học sinh bên Trung Quốc hay dùng.

Hạ Quyết Vân: …

Khung Thương bảo làm bài tập, thì thật sự ngồi xuống làm bài.

Đa số mọi người đều có thói quen ghi chép hoặc vẽ tranh, nhất là vào những lúc buồn tẻ nhàm chán.

Nếu Vương Đông Nhan đã có dục vọng tự sát mãnh liệt nhưng không có đối tượng để trút bầu tâm sự thì hơn nửa là sẽ lưu lại ít manh mối ở nơi nào đó tiện tay để lại.

Mà bài tập và vở nháp, chính là thứ dễ thể hiện phản ứng tâm lý của học sinh nhất.

Đặc biệt là trên giấy nháp.

Con người vào những nhàm chán, cái gì cũng làm được.

Học sinh lớp 12 rất nhiều sách bài tập, đủ môn, đủ phiên bản, đủ loại nhãn hiệu.

Giữa một biển sách, Khung Thương chọn ra sách môn khoa học tự nhiên trước, lật từng tờ một xem.

Tốc độ đọc của Khung Thương rất nhanh, cách vài giây là lật một tờ, cứ như đang cưỡi ngựa xem hoa.

Nhưng thật ra, mỗi trang cô đều đọc rất nghiêm túc.

Thời gian của trò chơi trôi qua từng tí một.

Khi cốt truyện chưa có gì mới mẻ, live stream sẽ đẩy nhanh tốc độ.

Đến khi mặt trời xuống núi, cuối cùng Khung Thương cũng xem hết mấy quyển sách bài tập trong tay.

Biểu cảm trên mặt cô quá mức bình tĩnh, cư dân mạng chẳng ai nhìn ra được cô tiêu phí hết thời gian ban ngày có tìm ra cái gì không.

Có điều, cô không hề ngừng việc đang làm lại, bắt đầu tìm những quyển sách khác.

Cô tìm được một quyển luận giải văn học trên bàn, đây là bài tập nghỉ đông, yêu cầu viết mười bài.

Video rơi vào im lặng tuyệt đối.

Khung Thương đọc sách rất nhập tâm, chỉ có một động tác nhỏ lặp đi lặp lại trên màn ảnh, không thay đổi.

Thời gian nghỉ ngơi duy nhất là lúc cô đi ăn cơm.

Đạo diễn còn phóng to phần bài tập lên live stream, để khán giả được trải nghiệm niềm vui học tập.

Cư dân mạng chưa ai trải qua live stream hiện trường án mạng nào tẻ nhạt như này.

Có người xem thế là đủ rồi, nhưng cũng có người nhàn rỗi, thật sự kiên nhẫn xem tiếp.

Nếu như bảo xem qua hết bài tập rồi chưa thấy gì thì tìm sang nhật ký hay ghi chép biết đâu lại có chút manh mối, nhưng thấy Khung Thương chuyển sang tìm giấy nháp, vô số người xem mất bình tĩnh, bắt đầu giãy dụa trong biển khổ.

“Lúc chị ấy buông sách xuống, em đã thở phào nhẹ nhõm.

Em cứ tưởng mình thắng rồi.

Nhưng mà sau đó chị ấy lại lôi một tập nháp từ trong góc ra [mỉm cười] Mẹ nó chứ, đây là loại tu hành khổ sở gì vậy?”

“Trâu bò thật sự! Quá tàn nhẫn! Tôi phục rồi, được chưa?”

“Tôi tìm đến live stream để thư giãn đầu óc cơ mà, sao lại đối xử với tôi như thế? [tiều tụy] Trò chơi hài hước đã nói đâu? Em gái, em không đi công lược NPC à?”

“Điều tra chứng cứ phải lục soát cặn kẽ vậy hả? Bản nháp cũng không tha?”

“Bắt chứng cứ thông qua trò chuyện có khả năng đối phương sẽ nói dối, dựa vật chứng thì tỷ lệ chính xác cao hơn.”

“Tốc độ đọc sách của cô ấy nhanh quá.

Nếu không phải điểm cô ấy quá cao, tôi sẽ cho rằng cô ấy đang giả vờ.”

“Sao tôi lại thấy làm vậy vô dụng nhỉ? Tốc độ tóm manh mối của cô ấy quá chậm, chắc chưa phát hiện được gì hữu dụng từ tài liệu và bài tập nên đổi chiến trường chiến đấu sang nháp hả? Nói không chừng trong nháp chẳng có gì đâu!”

Cư dân mạng thi nhau hò hét trên bình luận, Khung Thương lật nháp xem nhanh.

Sự kiên nhẫn của cô quả thật làm người khác sợ hãi.

Nháp của một học sinh cấp ba về cơ bản là thuộc kiểu tùy hứng, không có quy luật nhất định.

Tốc độ lật xem của Khung Thương nhanh hơn trước rất nhiều.

Lật được nửa, lẫn trong đống giấy nháp trắng tinh, cô thấy một nhân vật truyện tranh được phác họa bằng bút chì.

Đường nét phác họa lộn xộn nhưng thần thái biểu hiện lại rất sinh động, cái miệng phồng lên giống nhai cơm.

Hẳn là Vương Đông Nhan vẽ ra trong lúc buồn chán, khá thích tác phẩm này.

Ngón tay Khung Thương khựng lại, chẳng hiểu sao thấy bóng hình này quen quen.

Cô nhìn nhân vật trong tranh lâu hơn một chút, song xé giấy cầm luôn, tiếp tục lật vở về phía sau.

Không bao lâu sau, cô thấy bức tranh vẽ nửa người một cậu con trai đang ngáp.

Khung Thương đẩy nhanh tốc độ, đến trang cuối cùng thì thấy bức tranh thứ ba, có mấy nam sinh đang chơi rút gỗ nhưng chỉ có một người trong đó được vẽ đầy đủ ngũ quan.

Hai người đằng sau được miêu tả bằng vài điểm đặc trưng, Khung Thương lập tức nhớ ra.

Khung Thương chụp hết ảnh gửi cho Hạ Quyết Vân.

Khung Thương: [ảnh * tranh]

Hạ Quyết Vân: Gì đây? Chứng tỏ điều gì? Vương Đông Nhan thích truyện tranh?

Khung Thương: Anh biết XY là gì không?

Hạ Quyết Vân: Nhiễm sắc thể?

Hạ Quyết Vân: Không lẽ Vương Đông Nhan là nam?

Khung Thương sửng sốt.

Khung Thương:???

Khung Thương: Anh được đấy, thế mà cũng nghĩ ra được…

Hạ Quyết Vân: …… Không phải.

Trước đó làm một vụ mà trong đó tội phạm giới tính nam nhưng hay độn ngực giả nữ, ấn tượng quá sâu sắc.

Khung Thương đọc tin nhắn Hạ Quyết Vân gửi tới đến ba lần, đại não trống rỗng.

… Biết thêm một thứ có thể làm đời sống con người ta phong phú hơn, nhưng lại là kiến thức vô dụng.

Giờ cô cũng có ấn tượng vô cùng sâu sắc.

Khung Thương gạt phăng mấy suy nghĩ kỳ quái trong đầu ra, mở album di động lên.

Hôm nay, lúc dùng di động trong giờ, cô đã xem qua album.

Trong đó có khoảng hơn 500 bức ảnh.

Một ít ảnh tự sướng, một ít ảnh chụp cảnh và có cả ảnh chụp trong lớp học nữa.

Lúc ấy, Khung Thương đặc biệt chú ý đến ảnh chụp vài bạn học, đoán họ có quan hệ khá tốt với Vương Đông Nhan.

Dù sao thì không có khả năng Vương Đông Nhan chụp ảnh người mình ghét và giữ nó trong album.

Nhưng khi đó cô tìm không ra bất cứ điều khác thường nào, chỉ thấy nó là nhật ký hàng ngày của một học sinh cấp ba bình thường.

Khung Thương: [ảnh]

Khung Thương: Nhìn cậu nam sinh trong ảnh đi.

Khung Thương gửi cho anh hẳn ba tấm hình.

Tấm nào cũng lấy cô gái ấy làm trung tâm nhưng luôn “lơ đãng” chộp được nửa thân hình của nam sinh nào đó.

Nam sinh kia là Hứa Do.

Hứa Do ngáp.

Hứa Do ăn cơm.

Hứa Do chơi rút gỗ cùng một nam sinh khác.

Giống y đúc nam sinh được phỏng theo phong cách truyện tranh trên nháp.

Đuôi mắt Hứa Do có nốt ruồi, cậu nam trên tranh kia cũng có nốt ruồi ở đúng vị trí ấy.

Vô số chi tiết chứng minh, cô gái đang thể hiện tình yêu đơn phương của mình một cách mông lung.

Khung Thương: Đây là Hứa Do, chính là nam sinh chặn đứng tôi vào buổi trưa hôm nay.

Lúc tôi vừa vào trò chơi, cậu ta còn đập bóng vào đầu tôi.

Khung Thương: [ảnh * sợi chỉ đỏ] Vương Đông Nhan mua nó cùng chỗ tấm bùa.

Khung Thương: XY(4)

(4)XY – tên Hứa Do viết tắt bằng phiên âm.

Hứa Do /xi you/ 许由

Khung Thương: Ái chà!

Ái chà một cái, rất có ý vị.

Hạ Quyết Vân nghe ra được cả chút kiêu ngạo trong câu nói.

Cư dân mạng cũng bị phát hiện này làm cho phấn khích vô cùng, sau một hồi uể oải thì tinh thần đã hưng phấn lên.

“Đệch! Tình tiết này bị cô ấy khám phá ra quá sớm rồi đấy? Người chơi trước tôi xem phải đến tận lúc chết mới biết chuyện này!”

“Ôi, người trẻ tuổi.”

“Ngẫm lại thái độ của Hứa Do… đây là một câu chuyện xưa BE (Bad Ending) ngay từ khi bắt đầu hả?”

“Bóng người chiếm không đến một phần tư bức ảnh mà cô ấy cũng nhìn ra được? [đồng tử trợn to] Cô ấy là hệ thống hình người sao? Có thể tự động tiến hành phân tích ảnh?”

“Người được 92 điểm có khác.

Gáy to lên nào!!!”

“Vốn tôi tưởng đây là một câu chuyện liên quan đến bạo lực học đường, nhưng bạn đột nhiên nói với tôi rằng, thực chất là một câu chuyện tình yêu thanh xuân vườn trường?”

“Đợi đã, không phải trước đó người chơi bảo, cái chết của Vương Đông Nhan không liên quan gì tới Hứa Do sao?”

“Có lẽ do đã tập thành thói quen nên số liệu không dao động.

[Phân tích hiện trường án mạng] xuất hiện suy đoán sai là rất bình thường.”.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!