Không Thể Quay Lại

/

Chương 79: Ngoại Truyện 2

Chương 79: Ngoại Truyện 2

Không Thể Quay Lại

4.243 chữ

05-02-2023

Đại học Thiên Tư vào ngày 15 không một bóng người, ngày 15 chính là ngày mặt trăng sáng nhất, hôm nay lại là ngày sinh nhật của thầy hiệu trưởng, đáng lẽ ra buổi tối mọi người có thể lên sân thượng mà mở party vui vẻ.

Nhưng bắt đầu từ 5 năm trước, có một cô gái trong bộ đầm trắng từ lầu 6 nhảy xuống, khiến toàn bộ khung cảnh một màu máu đỏ tươi, khiến mọi người hoảng sợ.

Và cũng bắt đầu từ đó, ngày 15 vào khoảng 12 giờ, sẽ thấy một bóng đen đi lên sân thượng, nơi cô gái nhảy lầu.

Mọi người đều cho rằng, đó là hồn ma của cô gái, nên chính vì thế, mọi người đều có thể vui vẻ mỗi ngày, trừ ngày 15.

Cũng có rất nhiều người không sợ, họ cho rằng đó chỉ là trò lừa gạt để dọa người.

Cho nên vì thế, một đám bạn khoảng năm người, đã đến trường vào 12h đêm của ngày 15 để điều tra thực hư.

Họ núp sau cây đa gần đó, nhìn vào chỗ cầu thang đi lên sân thượng, nơi cô gái đã nhảy lầu, cả đám run rẩy chờ đợi, đột nhiên một thanh niên trong đó hắt xì, làm cả đám giật mình quay đầu lại nhìn.

Thanh niên nhìn đám bạn mình cười trừ, đột nhiên hai mắt mở to chỉ vào đằng trước "Xuất hiện rồi!"

Lúc này cả đám quay đầu lại nhìn, thì thấy một người con trai quay lưng về phía mình, thân hình cao gầy, mặc âu phục đen huyền, hướng phía cầu thang bước từng bước đi lên.

Đám thanh niên nhìn nhau nuốt nước bọt, rốt cuộc cả đám cũng đi đến, đứng phía sau người con trai, lấy hết can đảm hét lớn "Anh là ai? Sao lại giả ma giả quỷ ở đây?"

Thân ảnh cao gầy bỗng dừng động tác bước đi, từ từ quay người lại, đám thanh niên ngẩn ra một giây, bỗng hét toáng lên, quay đầu bỏ chạy.

Thứ họ nhìn thấy là khuôn mặt một người con trai, gương mặt tái nhợt, ánh mắt lạnh như băng, giống như muốn đâm nát người đối diện, trên tay còn cầm một cái bánh sinh nhật đã thắp đầy nến, ánh nến chiếu vào mặt người con trai, càng thêm đáng sợ, trên môi hắn còn dính một vết đỏ, nhìn rất giống máu người.

Vũ Thần nhìn đám thanh niên chạy toáng loạn, không phản ứng, lại tiếp tục đi về phía sân thượng, đi đến vách sân thượng, hắn để cái bánh sinh nhật bên cạnh, hai chân để thòng xuống, lấy tay quẹt đi vết kem dâu trên môi, do lúc nãy hắn đã thử trước, có phải là mùi A Mẫn của hắn thích hay không?

Đã 5 năm rồi, vào ngày 15 hắn đều đến đây, để đoán sinh nhật cùng cô, và để chờ ngày 15 không có trăng, lúc đó chính là khoảnh khắc cô sẽ tha thứ cho hắn.

Hắn ngửa đầu nhìn mặt trắng sáng chói đập vào mắt hắn, đột nhiên nhếch khóe môi, 15 này rồi tới 15 khác, không biết hắn đã trải qua bao nhiêu ngày 15 rồi?

Nhưng cái mặt trăng đáng chết đó, vẫn sáng chói và rọi vào mặt hắn!

Vũ Thần nhìn bánh kem bên cạnh, giọng bỗng dịu dàng "A Mẫn, 5 năm rồi, nhưng mùi vị bánh này vẫn không thay đổi chút nào, cũng như em vậy, vẫn không tha thứ cho anh"

5 năm qua, hắn chưa một lần nở một nụ cười thật lòng, cả ngày đều vùi mình vào công việc, để quên đi hình bóng của cô.

Nhưng khi màn đêm buông xuống, hình bóng của cô lại ám ảnh tâm trí hắn, hắn chỉ có thể dùng đến rượu để không nhớ đến cô.

Nhưng uống càng nhiều, nhớ càng sâu đậm!

Hắn hận cô sao lại nhẫn tâm đến vậy?

Tại sao không tha thứ cho hắn?

Tại sao không để hắn đi cùng cô?

Mà lại để hắn cô đơn lẻ loi trên cỏi đời này?

Không phải hắn chưa từng nghĩ sẽ đi cùng cô, nhưng khi nhìn thấy ánh trăng trên trời, hắn lại không đủ can đảm.

Hắn sợ!

Sợ cô sẽ giận hắn, sẽ trách hắn!

Và cô sẽ dùng ánh mắt lạnh băng, giọng nói lạnh lùng để chỉ trích hắn "Tại sao em chưa tha thứ cho anh, mà anh lại dám đến gặp em? Ngày nào em chưa tha thứ cho anh, thì anh không có tư cách chết cùng em!"

Một giọt nước mắt rơi xuống khóe môi, nhưng giọng hắn lại dịu dàng "A Mẫn! Anh rất nhớ em, em hãy mau tha thứ cho anh đi, đừng giận anh nữa có được không?"

Lời nói như vậy, không biết hắn đã nói bao nhiêu lần, đến nổi hắn không nhớ được nữa rồi, nhưng kết quả vẫn là ánh trăng sáng chói, không một tiếng đáp lại.

Nhưng hắn vẫn sẽ chờ!

5 năm không được, thì 10 năm!

10 năm không được, thì 20 mươi năm!

Hắn tin rồi sẽ có một ngày!

Cô cũng mềm lòng mà tha thứ cho hắn!

••••••••••••

Ps. Sau bao nhiêu ngày khảo sát, thì Thỏ quyết định không viết ngoại truyện HE, cho nên vì thế, mọi người hãy quay lại phần "những lời nói của tác giả" mà đọc ngoại truyện 1 giùm Thỏ nhé, Thỏ mới sửa lại, xin cảm ơn tất cả mọi người.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!