Chương 98

Không Thể Ký Hiệu

12.163 chữ

17-12-2022

30/04/2021

Edit: Nhật Nhật

...

Đối với hành vi cuồng mặt đẹp của Roy, Túng Phồn biểu thị, cậu miễn bình luận, dù sao đương sự đang ở ngay bên cạnh, cậu cũng không thể nói thẳng vào mặt người ta như vậy được, chỉ có thể nhịn trong lòng, bứt rứt vô cùng.

Túng Phồn mím môi, nói: "Ý của anh đương nhiên là tốt, nhưng nếu cậu ấy cảm thấy thỏa mãn với tình trạng hiện tại rồi thì sao?"

Chuyện Roy muốn đầu tư phải xây dựng trêи cơ sở Đường Á cũng muốn tập trung phát triển sự nghiệp, nhưng nếu Đường Á chỉ muốn yên phận làm một người mẫu nhỏ, vậy chuyện đầu tư kia sẽ không có bất cứ ý nghĩa nào, hơn nữa hai bên cũng dễ xảy ra tình huống một lời không hợp mà trở mặt với nhau.

Roy có lẽ đã sớm nghĩ đến vấn đề này, bèn nói thẳng: "Vậy cũng không thể miễn cưỡng, dù sao đó cũng là cuộc đời của cậu ấy. Tôi chỉ đang đưa ra đề nghị chuyện tôi muốn làm."

Thái độ này Túng Phồn vẫn rất tán thưởng, nhưng cậu cũng không thể xác định 100% chuyện Roy có ý gì khác với Đường Á hay không, chẳng qua là cảm thấy nếu Đường Á không muốn, Roy cũng không phải kiểu sẽ cứng rắn ép buộc người khác phải theo ý mình.

Đèn trần tối đi, show thời trang chính thức bắt đầu, Túng Phồn cũng không nói thêm gì nữa.

Show diễn lần này áp dụng hình thức phát sóng trực tuyến trêи nền tảng livestream, bởi vì muốn giới thiệu tuyên truyền cho showroom chuẩn bị khai trương, hơn nữa phần lớn sản phẩm đều không phải kiểu dáng mới cho nên phát sóng trực tiếp càng có thể hấp dẫn nhiều người chú ý hơn, đạt được hiệu ứng quảng cáo như mong đợi. Với lại lần này phát sóng trực tiếp, show diễn hợp tác với nền tảng ứng dụng do Phí Thiên khai thác, Roy cũng có đầu tư vào nền tảng này, hơn nữa đây cũng là ứng dụng livestream lớn nhất trong nước, nội dung phong phú, lượng người dùng nhiều, có thể nói là nước phù sa không chảy ra ruộng ngoài.

[Bắt đầu, bắt đầu rồi! Hồi hộp quá đi!]

[Mặc dù không có nhiều mẫu mới, nhưng có thể thấy đồ thực tế sẽ được bày bán trong cửa hàng là đã tốt lắm. Nếu có cái gì ưng mắt, tôi lập tức đặt mua.]

[Tôi thì lại mong chờ sản phẩm liên doanh cơ.]

[Tôi cũng thế, không ngờ họ lại hợp tác với Túng Phồn, đừng nói là cậu ấy sẽ thiết kế một bộ lễ phục cho chúng ta đấy nhé?"

[Nghiêm túc mà nói, cho dù đó là lễ phục thì tôi cũng mua, đây chính là bộ lễ phục đầu tiên trong lịch sử thương hiệu Geoff đấy!]

Đèn chuyển từ tối sang sáng, âm nhạc vang lên, màn hình lớn phía sau sàn catwalk hiện lên một loạt những cái tên. Sau đó, người mẫu đạp trêи nền nhạc bước ra, tất cả mọi người đang xem trực tiếp đều yên tĩnh lại, tập trung theo dõi show diễn lần này, không ít người lấy điện thoại, máy ảnh ra quay chụp lại.

Người mẫu lần lượt, từng người từng người đi qua, dòng chữ trêи màn hình lớn cũng thay đổi theo, phân chia bộ sưu tập mở đầu và kết thúc.

Khoảng chừng mười lăm phút, chữ trêи màn hình biến thành "Geoff X Star & Maple" —— Hợp tác thiết kế.

Đi ra đầu tiên chính là Tống Hưởng, Tống Hưởng mặc một chiếc hoddie tay lỡ không có mũ trùm đầu, áo được thiết kế loang màu, từ đỏ, cam đến vàng, sắc độ không quá cao, không chói mắt mà còn cảm thấy rất năng động. Bên dưới phối cùng với quần jean màu xám khói, thêm một đôi giày lười vải trắng, cả người nhìn qua rất nhẹ nhàng, tươi trẻ.

Quần áo trông thì đẹp, nhưng không có cảm giác quá đặc sắc, mãi đến tận khi Tống Hưởng xoay người, mọi người mới nhìn thấy sau lưng áo thêu một chiếc lá phong lớn, lá cây chuyển màu từ trêи xuống dưới, từ xanh đến đỏ, bày ra toàn bộ sắc thái của lá phong biến hóa bốn mùa, phải nói là vô cùng tỉ mỉ chi tiết. Lá phong là được thêu trực tiếp lên trang phục, bởi vì liên quan đến vấn đề sản xuất sản phẩm số lượng lớn, cho nên dùng chính là thêu máy, nhưng mục đích chính là thể hiện vẻ đẹp của tranh thêu cũng đã đạt tới.

Bên dưới phiến lá còn thêu một hàng chữ nhỏ "Geoff X Star & Maple", bên cạnh dòng chữ chính là logo Star & Maple.

[Nhìn đằng trước thì chỉ thấy có cảm giác dễ nhìn thôi chứ không đặc sắc lắm, kiểu loang màu đẹp ấy. Nhưng người mẫu vừa quay lưng, trong đầu tôi chỉ còn duy nhất hai chữ —— Mua nó!]

[Thật sự là rất đẹp, mùa nào mặc cũng hợp hết, hơn nữa còn không phân biệt nam nữ.]

[Thực sự là rất tỉ mỉ, tuy là mị thấy Túng Phồn hình như đang rải cơm chó cho mị vậy.]

[Nói như vậy có lẽ không được tốt lắm, nhưng mà là một Lá Phong Đỏ, tui cảm thấy tui nhất định phải có một cái trong tủ!]

[Không ngờ lại có thể thấy Tống Hưởng ở show thời trang như này, nhưng mà nghĩ lại thì hai người họ hợp tác cũng phải thôi.]

[Đồ Tống Hưởng mặc hầu như đều không kén dáng người, tôi thấy có lẽ ai cũng mặc được hết, muốn mua quá đi.]

Ngay khi Tống Hưởng chuẩn bị đi xuống khỏi sàn chữ T, Đường Á lên sàn.

[Ấu siệt!!! Anh giai thần tiên!]

[Mặt mũi như vầy, đẻ ra kiểu gì được thế? Thần nhan a a a!]

[Ý, mị biết người này, người này chụp nhiều ảnh quảng cáo cho Geoff Studio lắm, nhưng mà ảnh chụp toàn trưng bày ở cửa hàng nước ngoài thôi.]

Trang phục Đường Á mặc là hoddie tay dài có mũ trùm. Cũng là dùng thiết kế loang màu, nhưng lần này sắc thái chính là màu tím, pha lẫn chút xanh lục.

Áo dài trùm qua ʍôиɠ, Đường Á mặc phối với một chiếc quàn vải màu trắng va giày thể thao cùng màu. Tên nhãn hiệu là logo đều được thêu ở bên ngực trái, không quá nổi bật.

Đến giao điểm xoay người, cũng không thấy sau lưng áo có họa tiết thêu nào, ngay khi mọi người vì không tìm được điểm sáng mà có hơi thất vọng thì Đường Á kéo mũ trùm lên đầu.

Bấy giờ người xem mới phát hiện, trêи mũ dùng chỉ màu tím rất nhạt thêu "Wisteria", nhìn chút là biết chủ đề của bộ trang phục này chính là "Hoa tử đằng".

[Cái thiết kế này, mị thích!]

[Đây chính là nghĩ bình thường, nhưng thực ra không tầm thường một chút nào!]

[Màu tím vốn đã rất khó phối rồi, giờ làm thành chỉ tiết nhỏ ở trêи mũ, nhất định tui phải mua nó!!!]

[Đứa nhỏ Túng Phồn này, được đó.]

[Không phô trương lại có đủ đặc trưng, yêu yêu.]

[Chứng khó lựa chọn online, không biết nên chọn mẫu nào QAQ.]

[Chỉ có trẻ con mới muốn lựa chọn! Tui chỉ định nói là, Túng Phồn, cậu thiết kế thêm vài mẫu mới đi xem nào a a a!]

Thiết kế hợp tác giữa Túng Phồn và Geoff tuy chỉ có hai bộ, nhưng độ thảo luận lại cực kỳ cao. Thứ nhất là kiểu dáng phần lớn mọi người đều có thể mặc, không phô trương, lại có nét đặc trưng riêng; thứ hai là các chi tiết thiết kế rất tỉ mỉ, vài chi tiết nhỏ như vậy sẽ khiến mọi người cảm thấy quần áo mua về rất đáng đồng tiền bát gạo.

Túng Phồn không biết trêи mạng đánh giá như thế nào, nhưng cậu cảm thấy rất hài lòng. Cậu cũng đã bàn bạc xong xuôi với ngài Geoff rồi, sau khi show diễn kết thúc, hai bộ trang phục này sẽ gửi cho Tống Hưởng và Đường Á, coi như là quà tặng riêng cho người mẫu.

"Quần áo cậu làm rất tốt." Roy nói. Tuy đây không phải phong cách trang phục anh ta hay mặc, nhưng quần áo nhìn có đẹp hay không, anh ta vẫn có phán đoán riêng.

"Cám ơn." Túng Phồn cười nói. Hai mẫu quần áo hợp tác thiết kế này, sau khi show diễn kết thúc sẽ đưa lên sàn thương mại điện tử nhận đặt hàng, nhưng người đặt trước sẽ được nhận hàng trước. Nếu muốn mặc thử hoặc nhìn chất liệu thế nào rồi mới mua thì có thể chờ cửa hàng khai trương, không muộn.

Sau khi buổi biểu diễn kết thúc, Túng Phồn cùng Roy đi ra sau hậu đài.

Tống Hưởng hớn hở cho Túng Phồn một cái ôm gấu, rồi cười nói: "Anh không biết lúc đi trêи sàn chữ T em hồi hộp thế nào đâu. May mà không cần nói gì, chứ không chắc chắn em sẽ nói lắp mất."

Túng Phồn cười nói: "Cậu như thế là không được rồi, có tiền đồ tí xem nào?"

"Dù sao cũng là lần đầu tiên em đi catwalk mà." Có thể thuận lợi đi xuống, Tống Hưởng đã vui vẻ muốn đội ơn trời phật rồi, "Đúng rồi, nãy em mới xem, show diễn lên hotserach rồi đấy, tất cả mọi người đều khen sản phẩm liên doanh của anh thiết kế rất tốt. Còn có nhiều người muốn hỏi thông tin của Đường Á nữa." Dĩ nhiên, cũng có người khen cậu ta đi catwalk không tệ, quần áo phù hợp các kiểu, nhưng mà tự mình khoe ra thế có hơi ngại, âm thầm vui một mình một chút là được rồi.

Roy hỏi Đường Á có muốn cùng đi ăn một bữa hay không.

Đường Á kín đáo nhìn về phía Túng Phồn.

Túng Phồn gật đầu với cậu ta, cậu với Roy không thể nói là yên tâm 100%, nhưng nhân cơ hội này có thể để Đường Á trao đổi thẳng thắn với Roy xem sao, xem xem cậu ta có hứng thú với lời đề nghị của Roy hay không cũng tốt. Nếu có vấn đề gì, Đường Á có thể lại tìm cậu thương lượng.

Roy để ý thấy hai người len lén ra hiệu cho nhau, nhưng chỉ là bộ như không thấy, nói: "Tôi đặt bàn trước ở nhà hàng rồi, gan ngỗng mới được chuyển không vận tới chiều nay, đi ăn thử nhé?"

Đường Á ɭϊếʍ môi, hơi do dự một chút, mới gật đầu nói: "Được."

Dù sao nếu Roy không muốn làm "người", cậu ta sẽ gọi ngay cho Túng Phồn.

Roy cũng mời cả Túng Phồn và Tống Hưởng đi cùng, nhưng Tống Hưởng dạo này đang phải khống chế cân nặng, khuya vậy rồi không thể ăn thêm nữa. Túng Phồn thì muốn về nhà với Phí Hành Phong, không muốn ăn ở bên ngoài nên cũng từ chối nốt, chỉ nói để hôm nào bảo Phí Hành Phong mời khách, mọi người cùng nhau ăn một bữa.

Lúc Túng Phồn về đến nhà, Phí Hành Phong cũng vừa mới về.

Túng Phồn lập tức nhào lên người đối phương, cười hỏi: "Anh có xem hotsearch không?"

"Có xem." Phí Hành Phong cười, trở tay ôm Túng Phồn vào lòng, ngửi mùi hoa tử đằng nhàn nhạt trêи người cậu.

"Có phải em lợi hại lắm đúng không?"

"Ừ, cực kỳ lợi hại." Nói xong, Phí Hành Phong cầm bó hoa hồng để trêи bàn đưa cho Túng Phồn, "Chúc mừng show diễn thời trang hợp tác liên doanh của em diễn ra thuận lợi."

Túng Phồn cười tít cả mắt, nhận lấy bó hoa, từng bông từng bông nở to, khiến ai nhìn vào cũng thấy thích, lại giống như Túng Phồn, tuy không lộ mặt trêи sàn diễn nhưng ai ai cũng biết đến cậu —— Khiêm tốn lại không người nào có thể lơ là.

"Vậy buổi tối có đáng được ngài Phí massage cho một lúc không?" Túng Phồn ngửi đóa hoa, hỏi.

"Đáng chứ." Trong nhà có ghế massage, tay nghề của Phí Hành Phong so với ghế massage hoàn toàn có thể bỏ qua không nhắc tới, nhưng đây là tình thú nhỏ giữa hai người, massage là giả, thân mật tán gẫu mới là thật.

*

Ngày hôm sau Weibo chính thức của phòng làm việc Túng Phồn, đăng phải ảnh mẫu do Đường Á, Tống Hưởng và Rose Color chụp. Hai người sau hiện giờ độ nổi tiếng không thấp, kéo thêm không ít sự chú ý cho Túng Phồn. Còn Đường Á lại là người mẫu được nhiều người chú ý nhất trong buổi trình diễn tối qua, người thích cậu ta đều muốn tìm hiểu thêm thông tin về người này, mà không biết sao lại chả có mấy, vừa hay bên Studio của Túng Phồn ra ảnh quảng cáo, họ nhất định phải để ý thật kỹ, biết đâu bên studio lại tiết lộ thêm một ít chuyện về Đường Á thì sao.

Trang phục liên doanh cũng thuận lợi lên sàn thương mại điện tử, chỉ trong một ngày, số lượng hàng đặt trước đã hơn mười nghìn chiếc, số liệu đẹp đến độ Túng Phồn gọi trà sữa cũng gọi nhiều hơn một cốc.

Hiện giờ, thương hiệu Star & Maple của cậu coi như đã chính thức ra mắt, cũng mang đến khả năng phát triển vô hạn trong tương lại cho Túng Phồn.

Cùng lúc sự nghiệp của cậu càng lúc càng bay cao, nhà họ Túng cũng tuyên bố phá sản. Nhưng tin tức này cũng không được quá nhiều người chú ý, giống như tất cả mọi người đều đã biết kết cục của nhà họ khi vấn đề chất lượng sản phẩm bị điều tra ra ngày hôm đó, không đáng để quan tâm thêm nữa.

Lại thêm một tuần trôi qua, Phí Hành Phong chính thức vào đoàn quay phim.

Ảnh chụp nghi thức khởi động máy rất nhanh đã bị các phương tiện truyền thông đăng lên mạng internet, mọi người lập tức thấy được Phí Hành Phong đang mặc chiếc áo thêu lá phong, thắp hương cùng đạo diễn.

Sau buổi lể khởi động máy, Phí Hành Phong không có cảnh quay bèn cùng Túng Phồn tay trong tay đi về phía xe của mình. Mà áo Túng Phồn mặc, chính là chiếc liên doanh màu tím.

Người khác đều cho là hai bộ quần áo này chỉ là thiết kế liên doanh, cùng lắm thì là cách Túng Phồn thông qua chiếc lá phong kia để thể hiện tình cảm, nhân tiện rải cơm chó cho con dân. Nhưng chỉ Túng Phồn mới biết, đây là đồ đôi —— Lấy tên của Phí Hành Phong cùng tin tức tố của cậu làm cảm hứng thiết kế, giống như tên thương hiệu của cậu vậy.

Có phóng viên tinh ý phát hiện, trêи tay hai người đều nhiều thêm một chiếc nhẫn, vội nhanh chóng chụp lại, đăng lên Weibo, còn kèm thêm phụ đề —— Nghi ngờ Phí Hành Phong và Túng Phồn đã lấy chứng nhận kết hôn, chúc mừng!

----- Chính văn hoàn -----

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!