Chương 177

Khi Em Mỉm Cười

13.961 chữ

14-12-2022

Edit: Tiểu Vũ

Lục Tư Thành thấy thần sắc Đồng Dao không được tự nhiên cho lắm, đi hẳn ra khỏi cửa, lúc đi về phía Đồng Dao thì nhìn thấy A Thái đang đứng cạnh cửa sổ, A Thái thấy Lục Tư Thành, lười biếng cười cười, gọi một tiếng “anh”.

Sau đó hỏi Lục Tư Thành có phải ra ngoài hút thuốc hay không.

Lục Tư Thành liếc mắt nhìn Đồng Dao, lắc lắc đầu, duỗi tay chỉnh áo khoác lại giúp cô, nhàn nhạt để lại một câu “ít hút thuốc thôi” rồi kéo Đồng Dao xoay người rời đi… Tiếp theo đó hai người trò chuyện với nhau bằng tiếng Trung, thì thầm to nhỏ gì đó, A Thái nghe không hiểu—- Nhưng mà anh ta cũng không quá bận tâm, liếc nhìn điếu thuốc lá mình ném vào thùng rác trước đó, bỗng nhiên cười một tiếng, đổi sang một tư thế thoải mái hơn mà dựa vào bên cửa sổ, nghịch bật lửa trong tay.

“Anh nói gì với anh ta đấy?”

“Cậu ta hỏi anh có phải ra ngoài hút thuốc không.”

“Sao anh ta không nói được câu nào tốt chứ? Anh nói với anh ta là anh cai thuốc rồi chưa?”

“Nói rồi… Giọng điệu của mẹ này của em là sao đây, không phải đói rồi à, anh thấy tinh thần em vẫn rất tốt đấy chứ.”

“Còn không phải bị anh ta chọc điên à?”

“… Hai người nói chuyện với nhau rồi? Đã bảo em cách xa cậu ta một chút rồi cơ mà, nói gì rồi? Em không sao đó chứ anh xem nào—–“

“Nói nhảm thôi chứ có phải đánh nhau đâu, xem cái gì mà xem, anh nhìn đi đâu đấy… Đồ lưu manh, biến đi! Anh ta bảo ngày mai chúng ta nhất định phải thắng OP… Cơ mà đội Hàn Quốc đều như thế à? Lúc trước em cầu cho CK nhì bảng còn thấy bất an chột dạ trong lòng đấy, ai ngờ bọn họ còn quang minh chính đại cổ vũ cho đối thủ luôn?”

“Ở LCK không có chuyện mắt đỏ bừng nói với thành viên đội khác cùng khu vực rằng “báo thù thay bọn tôi” đâu, họ có khuynh hướng tự thân vận động hơn.”

“… … … … … … Anh đang nhạo báng ai đó?”

“Cậu ta còn nói gì nữa?”

“Anh ta hạ chiến thư với em, bảo rằng đợi gặp nhau ở bán kết xem xem ai mới là LeBlanc số một thế giới, em chấp nhận chiến thư, chỉ có vậy thôi!”

“ha, hư hư.”

“Cái kiểu cười như đau răng này là có ý gì?”

“Hai chú chú con còn học được cách kêu ẳng ẳng hạ chiến thư, thật là thú vị.”

“…”

Ngày hôm sau.

Tứ kết đã là cuộc đối đầu chính diện giữa những đội mạnh của các khu vực, mỗi khi có một đội bị loại thì đều sẽ có một lượng lớn fan hâm mộ đau lòng tuyệt vọng mất ngủ cả đêm—– Vì thế để tăng thêm phần kịch tích, khi vòng bốc thăm tứ kết S6 chọn ra cặp đấu giữa hai đội có số lượng fan đông nhất, đụng nhau thì mùi thuốc súng đậm nhất, BTC đã làm thêm một tiết mục đặc biệt…

—– Trong số các cặp đấu bán kết, trận đấu được đông đảo khán giả mong chờ nhất đương nhiên là cuộc đối đầu giữa hai đội Viễn Thông của Trung Quốc và Hàn Quốc.

Trước trận đấu, khi các tuyển thủ lần lượt bước ra sân khấu, ngồi vào chỗ của mình khởi động cổ tay, trò chuyện với nhau điều chỉnh tâm trạng, bốn màn hình lớn phía trên sân khấu đồng loạt chiếu lại những khoảnh khắc đẹp nhất của hai đội tại vòng bảng chung kết thế giới… Vốn dĩ trước trận đấu mỗi đội đều sẽ có tiết mục chiếu lại này, mọi người cũng vừa xem vừa phấn khích, cho đến khi những hình ảnh đó kết thúc, khán giả đều cho rằng trận đấu sẽ chính thức bắt đầu, thì bình luận viên D đột nhiên nở một nụ cười tinh quái—–

Bình luận viên D: [Hôm nay có một món quà bất ngờ.]

Bình luận viên F: [Tôi biết là gì rồi, món quà đó sẽ khiến mọi người hết sức bất ngờ đấy.]

Bình luận viên G: [Ha ha ha ha ha, không giấu gì các bạn, sau khi tôi xem xong món quà đó mới nhất quyết muốn đến bình luận trận đấu ngày hôm nay đấy—- Món quà đó thật khiến người khác phải giật mình, tôi tuyệt đối không cho phép mình bỏ qua nó!]

Khi ba bình luận viên đang nói chuyện, trên bốn màn hình lớn, giao diện đáng lí sẽ là BAN & PICK bỗng nhiên tối đi, ngay sau đó, cảnh quay đầu tiên của phần chém gió trước trận đấu mà mọi người hằng quen thuộc xuất hiện, Tiểu Bàn của đội ZGDX vẻ mặt ngờ nghệch nhìn vào ống kính, hỏi: “Vụ gì đây? Kháy đểu nhau à? Giờ nói luôn á hả?”

—– Đây là điều chưa từng có trước đây, sau khi các bạn khán giả phản ứng lại được đây là chuyện gì, thì lập tức tràn trề hứng phấn!

Chỗ ngồi của tuyển thủ, Tiểu Bàn sau khi nhìn thấy mặt mâm ngu ngơ của mình thì vội vàng lấy tay che mặt lại, vỗ vỗ vài cái che mắt không dám nhìn: “Cmn, sao biên tập bảo sẽ cắt câu này đi cơ mà!! Không những không cắt, mà còn cho ông đây hiệu ứng đặc biệt nữa!!!”

Đồng Dao vươn tay qua vỗ vỗ Tiểu Bàn, mặt vui vẻ: “… May mà nhóm quay đầu tiên không phải là đường giữa, nếu không người bị cho hiệu ứng đặc biệt sẽ là tôi rồi.”

Khi hai người để ý đến mặt mũi sĩ diện nhất của ZGDX đang lảm nhảm, phần phỏng vấn tiếp tục được chiếu, không còn giống như ở giải đấu trong nước, hai bên chừa lại cho nhau chút mặt mũi, bông đùa vài câu nữa, vốn dĩ phong cách của những các bạn Tây này là cực kỳ thẳng thắn có sao nói vậy, huống hồ hai khu vực LPL và LCK năm nào cũng sặc mùi thuốc súng, vì thế dẫn đến việc tiết mục chém giớ trước trận đấu lần này dùng cụm từ “châm chọc lẫn nhau” một cách trực diện và nghiêm túc để miêu tả lại càng thêm chuẩn xác—–

[Nhóm SUP]

ZGDX, pang: Nói gì giờ? Ừm… đột ngột thế này. Ngại quá nhưng mà, người trên khắp thế giới chỉ cần nhớ đến một đội Viễn Thông là được rồi, tên của đội đó là ZGDX.

OP, Doge: ha ha ha ha ha ha ha ha sao cứ thấy áy náy thế nào ấy nhỉ, tôi và tuyển thủ pang đều là những anh chàng mập mạp, mà người mập mạp thì khá là nhân từ, vì thế tôi sẽ chừa cho cậu ta chút mặt mũi, giữ chặt lấy AD của chúng tôi, hạn chế việc hạ gục cậu ta vài lần.

……

Đồng Dao: “Sao chỉ trong một khoảng thời gian ngắn mà cậu có thể nghĩ ra được lời thoại kinh điển như vậy thế?”

Tiểu Bàn: “… … … … Gì mà trong thời gian ngắn, mười mấy tiếng ngồi máy bay bay đến Mỹ tôi đã nghĩ suốt đấy, để nếu chung kết có gặp đội Viễn Thông Hàn Quốc thì sẽ dùng câu này, ai ngờ mới tứ kết đã phải dùng rồi.”

Mọi người: “…”

[Nhóm JUG]

OP, sky: Trong nước, vẫn luôn bị nói là điểm yếu của đội… Có lẽ thực sự là như vậy, chắc là do không đủ tự tin? Nhưng đối mặt với tuyển thủ của LPL thì tôi vẫn luôn rất tự tin, LCK luôn là khu vực mạnh nhất, tôi không hề có chút sợ hãi gì trước tuyển thủ bản xứ của LPL.

ZGDX, K (cười): Cậu ta nói vậy à? Người Trung Quốc chúng tôi có câu “Nghé con không sợ hổ”, ừm, không biết người Hàn có từng nghe qua chưa, không phải cũng có học tiếng Hán à?… Trâu là trâu, mà hổ là hổ, không có chuyện vì không sợ mà có thể thoát chết được.

Bốn người của ZGDX đồng loạt quay sang nhìn đi rừng của bọn họ.

Đồng Dao: “Woww.”

Lão Miêu: “Mấy năm gần đây Hàn Quốc vẫn luôn nỗ lực loại bỏ văn hóa Hán… Anh nói vậy là đang khơi mào chiến tranh quốc tế đấy.”

Lão K mặt không cảm xúc thổi thổi bàn phím không dính chút bụi nào trước mặt: “Ai bảo cậu ta mở miệng nói câu “tuyển thủ bản xứ của LPL”, xem thường ai chứ?”

[Nhóm TOP]

OP, GG (nghi hoặc): Tôi thuộc kiểu đường trên tấn công, nghe nói tuyển thủ Miêu là đường trên farm, farm ý là không thể carry đội được, đúng không?

ZGDX, Cat (lạnh lùng): Có thể carry đội được hay không, thì phải bắt đầu từ việc lấy mạng cậu ta (*chỉ tuyển thủ GG) trước đã, rửa mắt mà ngóng đợi nhé.

Lão K: “Từ ngữ cảnh mà phán đoán, thật ra câu mà câu muốn nói là lấy mạng chó của cậu ta.”

Lão Miêu: “Trung Quốc lấy lễ nghĩa trị quốc, nói chuyện phải văn minh, lịch sự.”

Lục Tư Thành: “Thể thao điện tử cứ luôn không thể được thêm vào hạng mục thi đấu chính thức tại thế vận hội có thể là vì có những người không có tố chất như bọn cậu tồn tại đấy.”

Đồng Dao, Tiểu Bàn: “Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha!”

[Nhóm MID]

ZGDX, smiling (cười to): ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha, cái này, tôi quả thực là đã ngưỡng mộ danh tiếng của tuyển thủ Kim Vũ Quang từ lâu, bởi vì đội trưởng của chúng tôi khi chê bai bể tướng của tôi thì nhất định sẽ lôi anh ấy ra mà nói, lần đầu tiên nhắc đến là nói tôi không biết chơi Cassiopia… Kiểu như con nhà người ta ấy, anh hiểu mà đúng không? Tuyển thủ Kim Vũ Quang là một ngọn núi lớn mà rất nhiều đường giữa xuất sắc phải đối mặt, nếu có thể solo kill được một lần, có thể khiến rất nhiều người phải ngậm miệng lại, ừm, vì thế nhất định phải solo kill.

OP, lulutia: Tuyển thủ smiling? Cực kỳ mới mẻ, chưa từng nghĩ sẽ phải đối đầu chính diện với một cô gái trên sàn đấu quốc tế, thế nên cũng cực kỳ mong đợi… Muốn solo kill tôi là ước mơ của rất nhiều người, chỉ là hy vọng khi cô ấy bị tôi solo kill thì đừng khóc nhè, sẽ khiến người khác khó xử.

… À, đương nhiên, vì thắng lợi của đội, không thể có chuyện thủ hạ lưu tình được rồi.

Đồng Dao: “Em có linh cảm đối thoại đường giữa bọn em là văn minh nhất, có tinh thần thể thao điện tử nhất.”

Lục Tư Thành: “Em đoán đúng rồi đấy.”

Đồng Dao: “…”

[Nhóm AD]

OP, Bunny (xoa tay, căng thẳng): Tuyển thủ Lục Tư Thành, ây, là tiền bối đó, có rất nhiều fan ở Hàn, bởi vì anh ấy rất đẹp trai, cũng rất có thực lực, tôi không dám đắc tội đâu! Nói đi nói lại, khi đó nếu tuyển thủ Lục Tư Thành không quay về khu vực LPL, có khi đã có được mấy bộ skin thuộc về mình rồi (*chỉ trang phục quán quân của chung kết thế giới, Riot sẽ tặng thưởng trang phục dành riêng cho đội vô địch)… Không nên quay về, giống như lần này vậy, vẫn sẽ bị chúng tôi đánh bại mà không phải sao? Thật sự tiếc thay cho anh ấy.

ZGDX, chessman: Tiếc cái gì? Thắng được rồi nói… Đúng là chỉ biết mơ mộng mà.

Mọi người của ZGDX: “…”

Lục Tư Thành: “Mấy chữ sau cùng anh vốn không định thêm vào đâu.”

Mọi người của ZGDX: “…”

Lục Tư Thành: “Không ngờ anh cũng có lúc không nhịn được, rốt cuộc cũng vẫn là người trẻ tuổi..”

Khi Lục Tư Thành còn đang thở dài cảm thán thì phần phỏng vấn kết thúc, khán giả hò hét cuồng nhiệt, “ha ha ha ha ha ha ha ha” với “Wow” các thể loại, mọi người đồng loạt cảm thán: diễn biến và kết quả của trận đấu ngày hôm nay ra sao thì mọi người không biết, nhưng ít nhất thì ngay lúc này, chỉ riêng phần gáy sớm này thôi cũng đã xứng đáng với số tiền bỏ ra để mua vé rồi!

Cuộc đối đầu giữa LPL và LCK…

Quả nhiên là vấn đề muôn thuở.

Lúc này, trận đấu chính thức bước vào BAN & PICK.

Minh Thần cầm tệp tài liệu bước lên sân khấu—– Do số lượng tướng hai bên biết chơi quá nhiều, cho dù có BAN đi 10 tướng thì cũng không đau không ngứa, vì thế về mặt cấm tướng, mọi người đều tỏ ra tương đối thoải mái, cấm xong tướng cực mạnh của phiên bản này, rồi cấm luôn tướng quen tay của đối thủ…

Ván đấu đầu tiên, OP ở bên phía đội xanh, ZGDX bên phía đội đỏ—–

OP BAN: Nidalee, LeBlanc, Ryze.

ZGDX BAN: Gnar, Fiora, Azir.

Kết thúc phần cấm tướng, Lão K và Đồng Dao đồng thời nhận được sự tôn trọng khi bị BAN đi hai vị tướng đã tỏa sáng lấp lóe tại chung kết thế giới, Ryze là vị tướng quá mạnh của phiên bản này, có thể nhận ra được có lẽ là bản thân Kim Vũ Quang cũng không muốn dùng nên BAN luôn…

Bước vào phần chọn tướng—–

OP pick: Maokai, Kindred, Zilean, Lucian, Tahm Kench.

ZGDX pick: Rumble, Rek’Sai, Syndra, Sivir, Alistar.

OP vừa vào đã khóa ngay vị tướng Giám Hộ Thời Gian Zilean và con cá trê Thủy Quái Đại Vương Tahm Kench, chiến thuật câu giờ là chiến thuật độc lập thường dùng nhất tại khu vực LCK cuối mùa giải thứ 6 trong nước, chiêu cuối của Zilean tạo ra cơ hội hồi sinh, Tahm Kench có thể dùng cú nuốt để bảo vệ nguồn sát thương chính của đội, vị trí C cứ tiếp tục duy trì được khả năng mạnh mẽ của mình sống sót đến cùng rồi thu dọn bãi chiến trường, đánh đến mức người khác không còn cảm xúc gì chỉ muốn treo máy, một pha giao tranh có thể đánh thêm được mấy chục giây… Mà khu vực vốn quen tấn công nhanh như LPL thì lại có rất ít người thích dùng chiến thuật này, do đó việc luyện tập để có thể đối phó với nó cũng cực kỳ ít—–

Nhưng cũng không phải là không thể phá giải.

Với Rumble của Lão Miêu, chiêu cuối có thể phân cách chiến trường, đối phương muốn qua cũng không qua được, tất cả mánh khóe đều chỉ là lý thuyết trên giấy tờ.

Bình luận viên rất tán thưởng trước việc chọn Rumble này của ZGDX… Chỉ có duy nhất Lão Miêu là cười khổ: “Cứ bảo ông đây là đường trên chỉ biết farm, quả nhiên là không được xem trọng, có con Rumble mà dùng từ giải trong nước tới giải thế giới, carry mấy người ngốc nghếch bọn anh bao nhiêu lần rồi, thế mà chả ai thèm BAN luôn, toàn đi BAN gì mà Twisted Fate, LeBlanc…”

Đồng Dao: “Chuyện tốt mà, tướng này giờ cậu có nhắm mắt cũng chơi được.”

Ván đấu bắt đầu.

Mở đầu trận đấu đã có một màn vô cùng giàu tính giải trí.

Mọi người mua xong trang bị ra khỏi hồ máu tự đi ra đường của mình, Tiểu Bàn theo sau mông Lục Tư Thành có hơi chậm một nhịp—– Giác quan thứ sáu của con người rất thần kỳ, cho dù chỉ là đối mặt với mớ số liệu khô khan của một ván game, bạn cũng có thể từ việc bụi cỏ dao động trong Summoner’s Rift mà đánh hơi được có gì đó không đúng, đi đến gần bụi cỏ đường dưới, đột nhiên “ừm” một tiếng rồi dừng lại, trước khi mọi người kịp phản ứng lại thì Lục Tư Thành đột nhiên dùng luôn chiêu Qmới nâng, Q vào bụi cỏ—–

Tiểu Bàn: “Thành ca anh làm cái gì…”

Còn chưa dứt lời, trong chớp mắt có bốn người nhảy ra từ trong bụi cỏ, dọa Tiểu Bàn sợ phọt cả rắm, suýt nữa thì ném bà luôn chuột đi—- Trơ mắt nhìn Tahm Kench của đối phương trước tiên dùng Kiệt Sức sau đó há miệng nuốt luôn Lục Tư Thành vào bụng, Alistar của Tiểu Bàn hết cách cấp một đã phải nâng E có thể hỗ trợ được chút nào hay chút đó, cùng lúc đó Lục Tư Thành bị Tahm Kench nhổ ra, vừa chạm đất đã Tốc Biến thêm Hồi Máu quyết đoán dùng cả hai phép bổ trợ để thoát đi với một tia máu!

Tiểu Bàn ôm lấy ngực: “Làm em sợ muốn chết, làm em sợ muốn chết… Đm nhà nó chứ, rank Đồng cũng không chơi lầy vậy đâu! Thật là một đám người thất đức!”

Lục Tư Thành tranh thủ lúc lính chưa ra mà quay trở về nhà, lạnh lùng bình tĩnh nói: “Nếu anh mà bước thêm nửa bước nữa, thì sẽ không quay trở về được.”

Đồng Dao: “Được lắm, giác quan thứ sáu của đàn ông.”

Lục Tư Thành: “Giác quan thứ sáu của đàn ông nói cho anh biết lần gank này họ lấy được hai phép bổ trợ của anh nhưng cũng sẽ không tiếp tục xuống dưới như bình thường nữa đâu, bọn em tự cầu phúc đi.”

Đồng Dao, Lão Miêu: “……”

ZGDX vs OP, đại chiến Viễn Thông Trung – Hàn, sau khi mở màn bằng một pha giao tranh cấp 1 rank Đồng đầy đặc sắc thì đã chính thức bắt đầu.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!