Chương 20

Hướng Đến Ánh Mặt Trời

8.741 chữ

17-01-2023

Đới Bạch Dương oán thán nhìn lớp học bừa bãi lộn xộn sau ngày 20 tháng 11 được tổ chức vô cùng rộn ràng, y thở hắt ra, tiếp tục đi kê lại đống bàn ghế.

Ánh mắt vô thức liếc sang Vương Xử Nữ cũng đang kê lại bàn ghế với mấy bạn nam khác, còn chỉ đạo mọi người rõ ràng đâu vào đấy.

Anh cởi áo khoác, chỉ mặc áo sơ mi trắng mỏng bên trong, xắn tay áo qua khuỷu tay, làm việc nặng khiến mồ hôi ứa ra dính vào áo, mỗi lần khiêng bàn thì cơ thịt và gân xanh đều nổi lên rõ ràng.

Muốn sờ.

Đới Bạch Dương mê cơ bắp vừa làm việc, vừa nhìn chằm chằm cơ bắp ẩn hiện trong áo của Vương Xử Nữ, bĩu môi nghĩ thầm trong lòng.

Vương Xử Nữ nhận ra có người đang nhìn mình, theo bản năng nhìn sang lại phát hiện ra là Đới Bạch Dương, bèn cười nhẹ.

Theo phản xạ hay gặp, người ta sẽ chuyển tầm mắt, Đới Bạch Dương thì thản nhiên đáp lại bằng nụ cười tít mắt, khiến Vương Xử Nữ đỏ tai quay đi.

Dọn dẹp mọi thứ sạch sẽ thì cũng qua tiết một, trong lúc đợi bàn ghế khô ráo thì cả lớp đứng bên ngoài hóng gió lạnh.

Cô giáo đầu tư cho lớp hẳn hai thùng nước lọc, Vương Xử Nữ cầm một chai nước cho Đới Bạch Dương, y cầm lấy ngửa đầu uống một hơi.

Vương Xử Nữ sâu xa nhìn vài giọt nước lăn xuống cằm, chảy qua cổ y mà lăn vào trong áo.

Đợi y bỏ chai nước xuống, nâng tay lên lau nước ở môi, anh mới khó khăn chuyển tầm mắt sang chỗ khác.

“Xử Nữ này.”

Đới Bạch Dương bỗng gọi.

“Hửm?”

Đới Bạch Dương nở nụ cười xấu xa, cực kỳ thản nhiên mà giơ tay chạm lên bụng của anh xoa lên xoa xuống, sờ ngang sờ dọc.

Vương Xử Nữ đứng hình, mở to mắt nhìn bàn tay nghịch ngợm của y sờ soạng không ngừng trên người mình, mà những người khác trong lớp nhìn thấy cảnh này đều sốc bay màu, thật sự hóa đá rồi.

Cậu đang làm cái gì thế?

Bỏ móng vuốt ra khỏi người lớp trưởng!

Bớ làng nước ơi, có người trêu ghẹo con trai nhà lành!

Sàm sỡ dân nam giữa thanh thiên bạch nhật, mặt cậu đắp bê tông sao Đới Bạch Dương!

“Nhưng mà.” Có người cắn khăn rưng rưng: “Ghen tị quá, tao cũng muốn.”

“…”

Đới Bạch Dương chưa đủ thỏa mãn mà buông tay ra, chà hai bàn tay vào nhau, cười khúc khích với anh.

Mọi người tưởng Vương Xử Nữ sẽ giận, ai ngờ thấy anh chỉ bất đắc dĩ bật cười, một nụ cười như gió xuân khiến người ta chao đảo.

Lại nghĩ coi bộ hai người này thật sự trở thành bạn thân rồi.

Một trời một vực như vậy, sao lại kết thân được? Đây là câu hỏi vẫn chưa thể nào có lời giải đáp của mọi người.

Chờ tiết thứ hai bắt đầu, mọi người đi vào lớp, Vương Xử Nữ lén kéo khuỷu tay của Đới Bạch Dương, nửa đùa nửa thật hỏi: “Muốn sờ nữa không?”

Đôi mắt của Đới Bạch Dương rực sáng.

“Chiều nay nghỉ, vẫn học chứ?”

Y lập tức gật đầu.

“Được, hôm nay tôi có bài kiểm tra nhỏ cho cậu, nếu làm tốt, thì cho cậu sờ thoải mái.” Vương Xử Nữ híp mắt, giọng điệu hơi khàn khó nhận ra.

Đới Bạch Dương gật đầu như gà con mổ thóc, hí hửng đi vào trong lớp.

Y cứ ôm mong chờ đến khi tan học, ra khỏi cổng trường, tạm biệt Giang Thiên Yết, lên xe của Vương Xử Nữ để cùng anh đi về nhà, mà vẫn không thèm suy nghĩ tại sao Vương Xử Nữ lại cho phép y làm như vậy.

Trong đầu y chỉ có, y sắp được sờ múi của người ta nữa rồi.

Trước khi về nhà, hai người ghé vào siêu thị mua chút đồ về nấu bữa trưa, chuyện này cũng bắt đầu vào một tháng trước.

Vương Xử Nữ đảm nhiệm nấu ăn, y chỉ đứng bên cạnh giúp đỡ, anh cần gì thì đưa.

Lúc đầu Vương Xử Nữ nấu chưa được gọi là ngon, nhưng làm nhiều, tay nghề của anh cũng nâng cao rồi.

Bài tập hôm nay không nhiều, làm xong hết thì Vương Xử Nữ lấy bài kiểm tra toán nhỏ mà anh đã chuẩn bị từ trước đưa cho y, bảo y chỉ cần làm mấy bài anh đã khoanh tròn.

Đới Bạch Dương nhìn bài thi toán của ba năm trước, hơi ấm ức nhìn Vương Xử Nữ.

“Đúng rồi, quên nói với cậu.” Anh che miệng cười: “Nếu làm không tốt, cậu sẽ bị phạt.”

“…”

Biết ngay mà, cái giá cơ bắp của Vương Xử Nữ quả nhiên đắt, đề thi các môn của ba năm trước được xem như nỗi ám ảnh của học sinh lớp 12 trong trường được không?

Đới Bạch Dương cắn răng cầm bút, vẫn quyết tâm làm.

Y phải làm tốt, sau đó sẽ trả thù anh.

Bài kiểm tra nhỏ này y làm gần hai tiếng, nhìn bài làm gạch lên gạch xuống của mình một lượt, y cảm thấy hài lòng mới mạnh dạn đưa cho Vương Xử Nữ kiểm tra.

Anh một tay cầm lấy bài của Đới Bạch Dương, một tay cầm bút đỏ, còn kéo y tới sát gần mình để chỉ ra lỗi sai của y.

Vương Xử Nữ khoanh tròn mực đỏ một lần, y lại nghiêm túc nghe một lần, còn cần làm lại, đến khi ra được kết quả đúng mới thôi.

Đới Bạch Dương cầm bài làm cũ của mình lên, nhìn một lượt, chu môi bảo: “Khoảng 50/50, giờ tính sao?”

Vương Xử Nữ chống tay lên bàn, ra vẻ suy nghĩ rất nghiêm túc: “Nửa thưởng nửa phạt?”

Anh vừa dứt lời, Đới Bạch Dương như hổ đói vồ mồi mà lao đến đè anh xuống sàn nhà, bản thân thì ngồi trên người anh.

Vương Xử Nữ nhướng mày nhìn xuống vị trí y ngồi, mở miệng muốn nói lại không biết nên nói thế nào.

Đới Bạch Dương chạm tay lên hai bên bụng của Vương Xử Nữ, nghĩ đến gì đó, bèn cẩn thận hỏi: “Được cởi áo không?”

Có được cái gật đầu của Vương Xử Nữ, y hồ hởi cởi từng cúc áo của anh ra, cơ bắp cường tráng cứ thế dần dần hiện trước mắt.

Đới Bạch Dương nuốt nước bọt, cực kỳ ngưỡng mộ mà nhìn từ trên xuống dưới, thử giơ tay nắn bóp bắp tay của anh trước.

Đới Bạch Dương phải nói, trực tiếp chạm vào da thịt thích hơn qua quần áo nhiều.

Y không để ý đến vẻ mặt của Vương Xử Nữ lúc này, cánh tay phải đặt trên sàn nhà nắm chặt lại rồi thả ra, thả ra rồi nắm chặt lại, thỉnh thoảng còn thở dài rõ ràng mà Đới Bạch Dương vẫn không thèm đếm xỉa.

Y đang sờ cơ bụng của anh, điên cuồng xoa nắn một lúc y càng cảm thấy quen quen, giống như từng thật sự chạm vào một lần.

Đới Bạch Dương khó hiểu nhíu mày, y ngẩng đầu hỏi Vương Xử Nữ đang nằm trên sàn, dùng bàn tay phải che kín mặt lại.

“Xử Nữ, hỏi cậu một câu.”

“Cậu hỏi đi.”

Giọng nói của anh khản đặc.

“Sao tôi lại cảm thấy hình như từng sờ cơ bắp của cậu như vậy rồi á?” Tay của y lại tiếp tục xoa, hỏi.

Vương Xử Nữ bỏ tay ra, gương mặt đỏ bừng nghe y hỏi vậy lại đỏ hơn.

Anh nhớ hôm sinh nhật mình, Đới Bạch Dương say rượu hành hạ cơ bắp của anh, y thật sự quên béng sau khi say mình đã làm gì rồi?

Đới Bạch Dương thấy Vương Xử Nữ không trả lời, trái lại còn đỏ mặt tới mang tai.

Chớp mắt mấy cái, y cũng như nghĩ tới chuyện gì đó mà rụt tay lại như chạm phải nước nóng, hai gò má cũng phiếm đỏ.

“Xong, xong rồi.

Giờ đến lượt cậu đó.”

Đới Bạch Dương lúng túng bò khỏi người Vương Xử Nữ, ngồi nghiêm chỉnh trước bàn.

Anh nhìn không rời góc nghiêng của y, chậm chống người rãi ngồi dậy, đôi mắt nâu đặt lên môi của Đới Bạch Dương.

Anh mặc kệ áo sơ mi trên người chưa được kéo lên đàng hoàng, đặt tay lên vai Đới Bạch Dương.

“Cậu quay lại đây.”

Đới Bạch Dương khó hiểu quay sang, bất ngờ thấy Vương Xử Nữ vòng một tay qua đặt trên gáy y, giữ chặt, rướn người qua.

Đợi y nhận ra tình hình, đôi môi của đối phương đã đặt lên môi y.

Vương Xử Nữ hôn y?

Đới Bạch Dương kinh ngạc mở to mắt, mấy giây sau mới bước ra khỏi cơn hoang mang.

Y nhắm mắt, vòng tay qua cổ anh, hơi thành thạo mà hôn lại đối phương.

Trong miệng Vương Xử Nữ toàn là vị ngọt, Đới Bạch Dương cảm thấy mình khá tham lam, hôn không có đủ, bèn đổi khách thành chủ, vừa hôn vừa đẩy Vương Xử Nữ xuống lần nữa.

Anh vội dùng khuỷu tay phải chống người, một tay đặt bên cổ Đới Bạch Dương, nhẹ nhàng đáp lại nụ hôn nồng nhiệt của y.

Đợi đến khi tách ra, một sợi chỉ bạc kéo dài.

Đới Bạch Dương nóng cả người, thở hổn hển nhìn Vương Xử Nữ đang bình tĩnh đối diện với mình.

Y chống một tay bên người anh, lại dùng mu bàn tay che môi, hít thở được bình thường mới ngại ngùng hỏi.

“Sao cậu lại hôn tôi?”

Vương Xử Nữ vừa nhìn Đới Bạch Dương vừa liếm môi dưới vừa bị y cắn, tạo ra một hình ảnh khêu gợi: “Vậy cậu thì sao? Sao không đẩy ra?”

Còn đáp lại điên cuồng như vậy?

Đới Bạch Dương hít ngược một hơi: “Bây giờ vẫn chưa thể nói được.”

Vương Xử Nữ điều chỉnh tư thế, ngồi thẳng dậy, híp mắt nhìn Đới Bạch Dương ngồi giữa hai chân của mình, dò hỏi: “Vậy tôi nói?”

“Không được.” Đới Bạch Dương gấp gáp che miệng anh lại, liều mạng lắc đầu: “Cậu cũng không được nói.”

Vương Xử Nữ thở dài, nắm lấy tay y, bỏ xuống hỏi: “Vậy cậu muốn chờ tới lúc nào?”

Đới Bạch Dương cúi đầu nhìn đầu gối của mình, xoắn xuýt nghĩ một lúc: “Ít nhất, tôi muốn đỗ đại học đã.”

Vương Xử Nữ sửng sốt, thoáng liếc đống sách vở trên bàn, qua một lúc có vẻ đã thông suốt, trong lòng như có một dòng nước ấm chảy vào.

Anh tủm tỉm cười, xoa đầu Đới Bạch Dương: “Được, chúng ta cùng cố gắng.”

Y vui vẻ gật đầu.

“Buổi tối cậu có ở lại ăn cơm không?”

“Cũng được.”

Đới Bạch Dương lấy điện thoại xem giờ, lúc này đã gần năm giờ, y đề nghị: “Cậu đợi tôi một chút, sau đó chúng ta cùng đi mua thêm đồ.”

“Được.”

Đới Bạch Dương vội vàng đứng dậy, chạy vào phòng ngủ lấy quần áo thay, phi thẳng vào nhà tắm.

Có ai ngờ trong cái thời tiết lạnh này, y lại cần tắm nước lạnh để hạ hỏa!.

Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!