Dịch: Tàng Thư Viện (Từ đầu => Q1C27), Bạch Ngọc Sách (còn lại)
Trường sinh, ai có thể cưỡng lại được sự cám dỗ của nó? Biết bao thiên tài thân nhân dành cả đời để tìm tòi hòng đạt được cái gọi
là "thọ cùng trời đất", muốn vận dụng những điều huyền bí đất trời mà mình thấu hiểu được để nghịch thiên, thế nhưng giỏi lắm cũng
chỉ đổi lại được vài trăm năm tại thế mà thôi.
Hoặc có những người cả đời chỉ chú tâm vào việc thấu hiểu con người, nhân thế, mong tìm được sự siêu thoát qua tâm hôn, ấy vậy mà
được người tôn là đại hiền của thế gian.
Nhưng cho dù là loại người nào, vẫy vùng ra sao thì cũng chỉ là một hạt cát nhỏ trong dòng chảy thời gian của đất trời, thoáng cái
đã trôi vào quên lãng.
Ở nơi đất trời kỳ lạ này có đủ loại sinh linh, khi ngược dòng thời gian tìm về thời điểm thiên địa còn đang diễn hóa thì có thể
thấy mỗi loại sinh linh đó có khi cũng đã từng trải qua một thời quá khứ huy hoàng. Những sự việc và người trong quá khứ kia đã
dần mai một theo sự xói mòn của dòng thời gian, nhưng cũng có một vài câu chuyện và con người trong số đó lại trở thành truyền
thuyết, thần thoại.
Khi những truyền thuyết mà chúng sinh lưu truyền được tập hợp lại ở một nơi, nó sẽ hóa thành cơn sóng triều lịch sử của thiên địa,
bao la và mạnh mẽ.
Nếu như trên chín tầng trời có Thiên đình thống ngự các đấng tiên thần trong thiên hạ, trong Thiên đình lại có một tấm gương lớn
soi rọi khắp nơi trên thế gian thì trong gương sẽ hiện lên hình ảnh vô số sinh linh trong thiên địa không ngừng bước tới đi lui,
đó là hình ảnh của bọn họ kể từ khi sinh ra cho tới khi mất đi, kể từ khi còn phàm tục cho tới khi vang danh khắp sơn hà. Nếu thật
sự nhìn kỹ thì có lẽ sẽ phát hiện rằng trong số những sinh linh hỗn loạn kia có một ông lão đi khắp thiên địa, dấu chân lão lưu
lại khắp nơi, bất kể cho đó là danh sơn đại trạch hay là nơi tà địa hung sát.
Bỗng một ngày, ở phía sau ông lão có thêm một đứa trẻ. Nó đi theo sau lão, dần dần trưởng thành, cuối cùng hai người dừng chân
trong một tòa thành rồi chia tay. Ông lão vẫn như trước kia, một thân một mình đi tới khắp nơi trong thiên địa như đang mải mê tìm
kiếm thứ gì. Còn đứa trẻ đã trưởng thành kia tựa như giọt nước đã hòa mình vào sông lớn, có lẽ, đôi khi có sóng gió bão bùng nổi
lên trong dòng lịch sử cũng chính là do một giọt nước ấy tạo thành...
--------------------------------------------
Đôi lời từ nhóm dịch:
Tác giả Thân Vẫn Chỉ Tiêm có lẽ không còn xa lạ với các đồng đạo chuyên "cày" convert qua những bộ truyện Tiên hiệp cổ điển mang
hơi hướng mông lung, mờ ảo xen lẫn chút bi thương và bí ẩn như Nhân Đạo Kỷ Nguyên, Bạch Cốt Đạo Cung, Chúng Diệu Chi Môn v.v...
Hoàng Đình cũng không ngoài số đó, nó như một chốn tĩnh lặng để ta chiêm nghiệm về cái tình, hòa mình vào thiên địa.
Bản dịch được đăng duy nhất ở Bạch Ngọc Sách VIP-Reader!